Tu Chân Giả Tại Đấu Phá Thương Khung

Chương 352: Nhất quyết phân thắng bại

Hai tay nữ vương Mỹ Đỗ Toa liên tục xoay tròn trức ngực
vài vòng. Một màn sáng màu xanh có cảm giác sóng gợn lăn tăn lan tràn
trước người nàng tạo ra một chiếc khiến giống như nước. Thứ này chính là do đấu khí hệ thủy của nàng ngưng tụ lại.

Phanh!

Chùm sáng màu xanh da trời do lão già kia trực tiếp va đập lên tấm gương màu xanh do nữ vương Mỹ Đỗ Toa. Hai tay của nàng liên tục đảo vài vòng
trước mặt của mình. Nàng đột nhiên quát lạnh một tiếng: “Hừ!” Ngay sau
tiếng quát lớn của nữ vương Mỹ Đỗ Toa thì chùm sáng va đập lên trên tấm
gương do đấu khí của nàng thì nó trực tiếp hướng về phía lão già mặc áo
bào đen bắn đi.

Mặc dù chùm sáng bị bắn ngược lại nhưng cường đồ của nó rõ ràng trở nên
mờ ảo hơn nhiều. Rõ ràng lực lượng của chùm sáng đã yếu đi rất nhiều.
Tuy nhiên lão già mặc áo bào đen thấy vậy có vài phần kinh hãi. Hiển
nhiên lão không nghĩ đến chiêu thức của mình lại có thể rễ ràng bị phản
lại như vậy.

Tuy nhiên rõ ràng một điều nữ vương Mỹ Đỗ Toa cũng không có ý định dễ
dàng như vậy muốn dừng lại. Hai tay của nàng vung lên, từ hai bàn tay
của nàng tràn ngập ra đấu khí màu xanh xinh đẹp đồng thời nó cực kỳ mạnh mẽ. Hai con rắn bảy màu dài bốn, năm thước giống như hư ảo trực lại tựa như thực tiếp phóng ra hai bên chia quân làm hai đường hướng về phía
lão già mặc áo bào đen mà đánh đi.

Mặc dù trong ánh mắt của lão già kia lóe lên một tia kinh ngạc nhưng lão cũng không có vì vậy mà loạn trận cước. Hai tay lão già hơi có quắp
lại, một lượng đấu khí tràn ngập vào hai tay của lão khiến cho người
khác có cảm giác được bàn tay của lão giống như bảo thạch được chiếu
sáng.

Thân mình lão bay vút lên không trung tránh được chiêu thức mà nữ vương
Mỹ Đỗ Toa phản lại. Tuy nhiên lão cũng hiểu chiêu thức không có đơn giản như thế. Bởi vì hai con rắn bảy màu do nữ vương Mỹ Đỗ Toa đánh ra ngay
lập tức đổi hướng đuổi theo lão.

Lão rang rộng hai tay ra, toàn thân của lão phát ra ánh sáng, cả thân
thể của lão biến thành một con chim ưng khá lớn. Không nói đúng hơn là
lão nằm trong thân thể con chim ưng do đâu khí biến thành.

Kiu...

Con chim ưng không ngờ lại giống như một loại động vật sống phát ra
tiếng kêu lớn, đôi cánh vẫy mạnh vô cùng uyển chuyển. Một tiếng nổ lớn:
“Phanh!” Khi hai con rắn lao về phía con chim ưng khổng lồ. Hai con rắn
ngay lập tức va đập vào con chim ưng xanh do đấu khí ngưng tụ lại tạo ra một tiếng nổ. Đám con rắn ngay lập tức liên tục ma sát vào con chim
ưng: “Két, két...”

Tuy nhiên con chim ưng xanh bay ngược lại phía sau. Nó ngay lập tức đưa
ra đôi món vuốt trực tiếp bóp nát hai con rắn khiến cho hai con rắn trực tiếp hóa thành một đám khí. Sau đó nó phát ra một tiếng kêu vô cùng
vang dội, lan tràn khắp cả ngọn núi Vân Lam tông. Đám đệ tử Vân Lam tông nhìn về phía cảnh này đều phải trợn tròn mắt.

Nữ vương Mỹ Đỗ Toa hừ lạnh một tiếng: “Hừ!” Con người xinh đẹp trực tiếp nheo lại, trong con ngươi không che dấu một chút sát khí nào. Ánh mắt
của nàng trực tiếp hướng lão già kia mà nhìn chăm chú. Hai tay nàng nắm
chặt lại. Một cái hư ảnh của một con thất thải không phải là cửu thải
thôn thiên mãng tạo ra xung quanh cơ thể của nàng. Đó là một con rắn
khổng lồ bảy tám chượng do đấu khí của nữ vương Mỹ Đỗ Toa ngưng tụ lại.
Nó có chút khác biệt là ở dưới bụng có bốn cái chân, trên đâu có hai cái sừng.

Kiu, ngao... Âm thanh của hai con thú do đấu khí trực tiếp ngưng tụ. Cả
hai con quái vật lao thẳng về phía nhau với tốc độ vô cùng nhanh.

Oanh!

Một tiếng nổ cực kỳ lớn vang lên. Sóng của nó tràn ra khiến cho toàn bộ
đám đất đá ở trên núi Vân Lam tông bị thổi bay dạt ra. Đám đệ tử mặc dù
bị trận pháp bảo hộ nhưng những đệ tử đang ở duy trì trận pháp thì bị
cường lực đánh vào, cả đám rối rít hộc cả máu ra ngoài. Thân mình lảo
đảo như muốn ngã.

Ca sát, ca sát... Hai chiêu thức va chạm vào nhau liên tục dây dưa bất
phân thắng bại. Tia lửa do hai bên cọ sát với nhau bắn ra tung tóe. Khắp nơi đều là tàn dư của ánh sáng và khí thể do đấu khí tản ra. Hai luồng
ánh sáng ở trên trời mãnh liệt phát ra khiến cho người ta có cảm giác
đôi mắt giống như muốn sắp mù bởi cường độ ánh sáng này quá mạnh mẹ.
Ngay sau đó tản ảnh của hai con ma thú dần dần trở nên ảm đạm hơn. Tuy
nhiên cuộc chiến không vì thế mà giảm đi độ nóng của nó.


Oanh, oanh, oanh...

Thân mình nữ vương Mỹ Đỗ Toa nằm thẳng, hai tay đưa ra liên tục đánh ra
chưởng, dùng chưởng đối chưởng với lão già mặc áo bào đen. Hiển nhiên
lão già mặc áo bào đen cũng không có chịu thua trực tiếp dùng chưởng đối chưởng.

Bàn chân dẵm nhẹ lên trên đầu của Tiểu Long Nữ, ánh mắt của Tiêu Sơn đảo qua trận chiến giữa nữ vương Mỹ Đỗ Toa cùng với người nam nhân mặc áo
bào che kín toàn thân kia. Hắn hướng về phía mấy người trung quanh lên
tiếng hỏi: “Tiền bối Vân Sơn, Hải gia gia, các vị có hay không ra mắt vị cường giả đấu tông này?”

Hai lão già Vân Sơn và Hải Ba Đông đều đánh ánh mắt về trận đầu. Vân Sơn lắc lắc đầu sau đó cảm thán nói: “Lão phu chưa từng bao giờ gặp người
này. Có lẽ là cường giả này không là người đế quốc Gia Mã!” Sau khi quan sát những chiêu thức của người nam nhân mặc áo bào đen thì Vân Sơn quả
quyết nói.

Trong lúc này không ngờ một tiếng gào lớn trấn động. Mọi người quay lại
thì thấy được Liễu Linh đang ôm sư phụ của mình. Cổ Hà trong lúc này đã
hoàn toàn hôn mê, toàn thân rách nát không chịu nổi. Miệng của hắn chảy
ra màu đỏ tươi. Hai mắt Liễu Linh đẫm lệ, hắn ngẩng đầu thẳng lên trời
nhìn về phía chỗ Tiêu Sơn nói đúng hơn là Tiểu Y Tiên: “Nữ thần y, ta
cầu xin cô nhanh... nhanh... nhanh cứu sư phụ ta. Nếu không sư phụ ta
chết... chết mất!” Trong giọng Liễu Linh tràn ngập lo lắng và xúc động.

Tiểu Y Tiên quay sang nhìn về phía Tiêu Sơn một chút. Hai người nhìn về
phía nhau nhất thời gật đầu một cái. Thân mình Tiểu Y Tiên nhẹ nhàng bay ra uyển chuyển rơi xuống phía dưới. Vân Vận nhìn về phía thương thế của Cổ Hà thì nàng chỉ khe khẽ thở dài cảm thán một chút mà thôi.

Tiêu Sơn nhìn chăm chú về phía trận đấu của nữ vương Mỹ Đỗ Toa cùng với
người nam nhân mặc áo bào đen. Hắn mở miệng hỏi: “Tiểu Long Nữ, ngươi có thể hay không giúp nàng một tay?”

Cái miệng rộng lớn của Tiểu Long Nữ mở ra, nàng ngay lập tức đáp lại lời của Tiêu Sơn. Nàng lên tiếng nói: “Chủ nhân, rất khó. Thực lực của chủ
mẫu cùng với người nam nhân kia phải là đấu tông tam tinh hoặc đấu tông
tứ tinh có khi cao hơn. Ta cũng không năm chắc. Tuy nhiên hiện giờ thực
lực của ta có thể đối phó với đấu tông nhị tinh nhưng nếu như tham gia
trận đấu này không những vướng tay vướng chân còn làm liên lụy tới chủ
mẫu!”

Nghe được Tiểu Long Nữ đáp lại lời như vậy thì lão già Vân Sơn tràn đầy
kinh ngạc nhìn về phía người thanh niên này. Xem ra quan hệ của hắn cùng với người nữ nhân xinh đẹp này quả thực không bình thường chút nào.

Khóe miệng Tiêu Sơn hơi cắn lại, nếu như cho hắn thời gian, hắn có thể
bố trí trận pháp để vây khốn người này. Đến lúc đó Tiêu Sơn hoàn toàn đủ lực lượng giết chết người nam nhân mặc áo bào đen này. Đáng tiếc hắn sẽ không có cơ hội ấy. Trận đấu đã tiến vào điểm nóng, bất cứ ai sơ xẩy
một chút nào trong trận đấu cũng có thể sẽ gặp phải nguy hiểm.

Trong lúc này Tiêu Sơn đang suy nghĩ vì sao lão già này phải che kín
toàn thân, hơi thở của lão trở nên bất ổn rất khó cảm nhận. Hơi thở
chính là phương tiện để một người phân biệt người khác cho dù dung mạo
của người đó có biến đổi như thế nào nữa. Dù thực lực người đó có cao
hơn bản thân nhưng dựa vào hơi thở thì họ vẫn có thể nhận biết đó là ai. Tiêu Sơn không hiểu tại sao người này lại che kín toàn thân hơn nữa còn dùng một thứ gì đó như đang che dấu hơi thở của mình.

Bất chợt Tiêu Sơn xuất hiện một nụ cười, hắn rút ra một mảnh ngọc trong
đó. Hắn lớn tiếng gào lên: “Lung Linh, nàng giữ chân hắn lâu một chút.
Ta đang kêu gọi tiếp viện. Rất nhanh chúng ta sẽ có tiếp viện thôi. Ta
muốn cho hắn biết động vào ta sẽ phải trả cái giá thảm trọng.”

Nghe được lời này thì lão già mặc áo bào đen giật mình lại. Mặc dù trong lúc này lão đang bận rộn giao chiến với nữ vương Mỹ Đỗ Toa nhưng lão
cũng không phải kẻ ngốc. Nếu như Tiêu Sơn thực sự mang theo viện binh
đến thì lão chắc chắn sẽ bỏ mình ở nơi này.

Hai hàm răng hắn khẽ cắn một cái. Lão đánh ra một chưởng, đồng thời nữ
vương Mỹ Đỗ Toa cũng đánh ra một chưởng. Hai luồng khí lưu mạnh mẽ va
đập vào nhau phát ra một tiếng nổ lớn. Ánh sáng nhiều màu bắn tung tóe.
Khí lưu khiến cho không khí bạt ra khắp nơi. Thân mình của hai người
không tự chủ được lùi thẳng về phía sau.

Trong lòng lão già mặc áo bào đen này hiển nhiên đang vô cùng lo âu. Một khi người tiếp viện Tiêu Sơn đến thì phiền phức nhất định tìm đến, đến
lúc đó sẽ là chuyện vô cùng phiền phức. Lão cắn răng một cái, lượng đấu
khí tràn ngập bao phú toàn thân của hắn. Ngay sau đó nó tập trung vào
ngón tay của lão.

Ngón tay của nào trong lúc này sáng chói rực rỡ chẳng khác nào một mặt
trời nho nhỏ phát ra ánh sáng màu xanh khiến cho đám người ở đây toàn bộ cũng phải đưa tay lên che mắt của mình. Lão già gầm lên một tiếng: “Nữ
vương Mỹ Đỗ Toa, ngươi hôm nay bức ra lão phu phải sử dụng chiêu thức
này. Sau này ngươi đủ tự ngạo rồi.” Ngón tay lão chỉ thẳng về phía nữ
vương Mỹ Đỗ Toa.


Một tia sáng lóe lên, một chùm sáng giống như dòng nước màu xanh biếc
bắn thẳng về phía nữ vương Mỹ Đỗ Toa. Tốc độ của nó cực kỳ nhanh khiến
cho nữ vương Mỹ Đỗ Toa không có cách nào tránh thoát. Nó bắn vút đi
giống như một mảnh sảo băng tạo ra một cái đuôi tuyệt đẹp màu xanh ở
trên trời cao.

Hiển nhiên nữ vương Mỹ Đỗ Toa tuyệt đối không muốn thua rồi. Hai bàn tay của nàng đưa lên. Nàng lại sử dụng chiêu thức cũ. Chiêu thức cực kỳ
nhanh tạo ra một cái khiên bằng nước che chắn chính cơ thể của nàng. Tia sáng trực tiếp va đập vào màn ánh sáng.

Phanh!

Màn sáng trực tiếp bị tia sáng đánh mạnh lên. Trong thời gian ngắn giống như hai người đang đối chưởng vậy. Tia sáng liên tục quay tròn giống
như một mũi khoan muốn phá nát chiếc khiến màu xanh giống như mặt nước
của nữ vương Mỹ Đỗ Toa. Từ vị trí giao nhau giữa tia sáng và chiếc khiến này thì một đám gợn sóng liên tục lan ra khắp nơi. Màn sáng bắt đầu mờ
đi.

Phanh!

Tia sáng đem màn sáng đánh nát. Cả màn sáng bị đánh vỡ tan giống như
những mảnh thủy tinh vỡ, nó trực tiếp xuyên thấu lên cơ thể của nữ vương Mỹ Đỗ Toa. Nó va đập vào bả vai nữ vương Mỹ Đỗ Toa, đem bộ khôi giáp
bằng đầu khí đánh nát. Ngay sau đó tia sáng đã đánh nát bả vai của nữ
vương Mỹ Đỗ Toa. Nó khiến cho bả bai của nữ vương Mỹ Đỗ Toa tạo ra một
vết thương vô cùng lớn. Trên vết thương có màu thịt bầy nhầy. Nhiều chỗ
còn hở cả xưng trắng hếu ra bên ngoài. Vết thương nhìn có chút ghê rợn.

Từ miệng nữ vương Mỹ Đỗ Toa phát ra tiếng hừ lạnh. Phải biết được bản
thế của nàng chính là cửu thải thôn thiên long. Bàn về cường độ phòng hộ thân thể thì thân thể của nàng vô cùng mạnh mẽ. Nàng không nghĩ đến
được rằng chiêu thức vừa rồi có thể đả thương nàng nặng như vậy.

Máu chảy dòng dòng khiến cho ngực áo cùng với y phục phần bụng của nàng
ướt sẫm tạo ra những đường cong rất mê người. Tuy nhiên đám người ở đây
không có chú ý đến điểm này mà đang chú ý kết quả của trận đấu này như
thế nào.

Tuy nhiên khiến cho nữ vương Mỹ Đỗ không ngờ rằng sau khi một chiêu
thắng thế thì lão già mặc áo bào đen lại trực tiếp xoay người bỏ chạy.
Đôi mắt của nữ vương Mỹ Đỗ Toa hơi nheo lại. Nàng quát lớn lên một tiếng nói: “Để bức tượng của ta trở lại!”

Ngao!

Một tiếng rồng ngâm phát ra, thân mình nữ vương Mỹ Đô Toa phát ra ánh
sáng đồng thời thân mình của nàng phóng thẳng về phía trước. Ánh sáng
lóe lên khiến cho thân mình của nàng bắt đầu dài ra. Nó đem toàn bộ y
phục của nàng đang mặc phá nát.

Thân mình của nàng nhanh chóng biến lớn. Nó trực tiếp hóa dài đến cả
chục trượng. Mõm giống như mõm rắn, đôi mắt to lớn. Lỗ mũi liên tục phì
phì ra khói. Hai hàng râu giống như râu cá trê ở hai bên ria méo. Trên
đầu xuất hiện hai cái sừng giống như hai cái sừng hươu. Trên cổ có bờm
giống như sư tử. Phía dưới bụng có bốn cái chân với năm cái móng vuốt.
Toàn thân được bao phủ một lớp lân giáp lấp lánh chín màu. Thân dài như
thân rắn, đuôi giống như đuôi công.

Thân mình con rồng uyển chuyển phóng vút về phía lão già mặc áo bào đen
kia. Lão già đang bay thì giật mình quay đầu lại thì thấy được một con
rồng có chín màu bay vút về phía hắn. Nó mở ra một cái miệng vô cùng lớn đỏ ngòm như máu hướng về phía lão mà táp lấy một cái.

Lão già thấy được loáng thoáng bên hồng gần phần đầu của nó rách ra một
miếng lân khá lớn. Vết thương đang chảy ra máu tươi. Tuy nhiên con rồng
này vô cùng lớn hiển nhiên lão già muốn chiến đấu với một con ma thú như vậy quả thực cực kỳ khó khắn. Lão già ngay lập tức làm ra phản ứng. Hắn lấy ra con kim tiên khôi lỗi trực tiếp ném về phía con rồng nói: “Trả
lại cho ngươi!”

Ngay sau khi ném xong lão già cũng xoay người bỏ chạy. Bàn chân của con
rồng trực tiếp quắp lấy được con kim tiên khôi lỗi. Con kim tiên khôi
lỗi có chút dãy dụa phản kháng với sự bắt giữ của nàng. Bởi vì con kim
tiên khôi lỗi bây giờ vẫn còn ấn ký của Tiêu Sơn mà không phải của nàng
hay lão già kia. Tuy nhiên ngay sau đó con kim tiên khôi lỗi giống như
nhận được lệnh của Tiêu Sơn thì trực tiếp dừng lại.

Con rồng vẫn bay đuổi theo lão già mặc áo bào đen kia mà không dứt. Hiển nhiên lão vô cùng căm tức liên quát lớn: “Khốn kiếp, lão phu đã trả nó
lại cho ngươi, ngươi còn muốn gì nữa?”

Từ miệng con rồng phát ra âm thành giận dữ: “Ta muốn ngươi chết!” Trong
con mắt của con rồng phát ra sát khí không thèm che dấu. Nó phóng lên
sau đó trực tiếp hướng về phía lão già mà cắn nuốt.

“Hừ...” Lão già gào lên một tiếng lớn: “Đừng tưởng lão phu sợ ngươi!”
Nói xong lão quay lại, toàn quyền đánh về phía con rồng. Từ quyền của
lão ngưng tụ một cái mỏ của một con chim ưng. Nó mang theo luồng khí
mạnh mẽ đánh về phía con rồng khổng lồ.

Khè! Từ miệng con rồng phun ra một đạo hơi thở. Hơi thở mang theo đấu
khí mạnh mẹ bắn về phía lão già. Hai chiêu thức ngay lập tức va chạm
phát ra từng đợt oanh kích. Nữ vương Mỹ Đỗ Toa chỉ cảm giác được lực do
đòn thế hai chiêu thức va chạm đánh lên người của mình khiến cho mình có cảm giác tê dại. Tuy nhiên tốc độ của nàng cũng không giảm trực tiếp
hướng về phía lão già mà phóng đi. Cái miệng rộng mở lớn muốn đem lão
già cắn nát. Trên cái miệng rộng lớn của con rồng tràn ngập đấu khí màu
xanh bao bọc.

Thân mình của lão già điều động lượng đấu khí còn lại của lão. Toàn thân của lão bay phấp phới. Lão già trực tiếp được bao phủ trong hư ảnh của
một con chim ưng. Vừa động tức phát nói ra thì rất ngắn. Con rồng trực
tiếp cắn về phía lão đồng thời lão cũng trực tiếp tung ra chiêu thức của mình.

Chim ưng xanh và rồng chín màu va chạm phát ra một tiếng nổ lớn. Ánh
sáng lóe lên. Khí lưu lan tràn kèm theo âm thanh đinh tai nhức óc. Mọi
người lại một lần nữa phải dùng tay che lấy đôi mắt của mình.