Tu Chân Giả Tại Đấu Phá Thương Khung

Chương 199: Phát uy

Hai hàng lông mày thiếu nữ mặc y phục màu trắng của tộc xà nhân cau lại. Một mặt của nàng trở nên âm trầm nhìn về phía Tiêu Sơn. Hai hàm răng của thiếu nữ khẽ cắn vào nhau phát ra âm thanh ken két. Tiêu Sơn đưa hai tay trực tiếp chống lên eo của mình: “Thế nào, muốn đánh tiếp sao… Vậy thì đến đây đi!” Bàn tay của Tiêu Sơn nhẹ nhàng đưa ra sau đó hất quay lại, hành động này mang theo mời mọc cũng như sự khiêu khích.

Nghe được lời nói cùng với thái độ khiêu khích của thanh niên,vẻ mặt thiếu nữ đột nhiên lạnh lẽo,cắn răng, cánh tay nhỏ nhắn đột nhiên lộ ra, năm luồng năng lượng màu xanh bắn mạnh ra, quấn quanh lấy nhau. Cuối cùng năng lượng ngưng tụ thành năm đầu thanh xà thật lớn.

Năng lượng thanh xà như tia chớp đột phá trở ngại không khí. Trong thời gian nháy mắt bắn về phía thanh niên. Thanh niên đồng thời đưa tay ra, năm ngón tay của hắn cũng truyền phát ra quang màu vàng kim rực rỡ. Ngay sau đó năm vết ánh sáng vàng kim bắn về phía năm con rắn màu xanh. Chúng hung hăng đụng vào nhau.

Oanh!

Đấu khí cùng với màu vàng kim sắc đồng thời va vào nhau phát ra một tiếng nổ lớn. Không khí thổi mạnh, đám cát ở phía dưới bị thổi dạt ra ngoài. Tiêu Sơn bình thản nhìn về phía nữ tử xinh đẹp tộc xà nhân ddang mặc y phục màu trắng kia.

Tiêu Sơn lắc đầu nói: “Mỹ nhân của tộc xà nhân, một người đạt nhất tinh đấu linh, một người đạt được nhị tinh đấu linh, một người đạt được thất tinh đấu linh. Thực lực này quả thực rất mạnh bất quá, chúng xem ra vẫn chưa đủ a!”

Mặc Lôi trật vật đấu với Tiểu Y Tiên. Hắn không hiểu được nữ tử này dùng loại đấu kỹ gì đáng sợ như vậy. Tiểu Y Tiên từ trong tay của mình đánh ra một quả cầu màu trắng, quả cầu này mang theo thuộc tính lôi điên vô cùng mạnh mẽ.

Ầm!

Mặc Lôi thấy vậy đưa lên xà mâu đánh tan đi đi quả lôi điện. Bàn tay của hắn run lên bần bật. Hắn cảm giác được cảm giác tê dại lan tràn khắp toàn thân. Thân thể của Mặc Lôi run lên, hắn hét lớn lên tiếng tiếng: “Nguyệt Linh Nhi, ngươi còn làm gì không nhanh chóng giải quyết chúng đi. Nếu như chúng ta không nhanh giải quyết chúng thì đám người viện binh sẽ đến đây, đến lúc đó sẽ vô cùng rắc rồi a!”

Tiểu Y Tiên hừ lạnh một tiếng, tay trái của nàng xuất hiện màu xanh lá cây. Cả cánh tay bốc ra sinh khí mạnh mẽ dâng trào. Tay phải của nàng xuất hiện một ngọn lửa màu trắng ngần. Cả bàn tay làm cho người ta có cảm giác suy yếu, già nua…

“Dị hỏa” Mặc Lôi kinh hãi hô lên. Đám người nhìn về phía Tiểu Y Tiên. Nhất thời họ cũng mang theo vẻ kinh hãi. Mặc Lôi kinh hãi dú lên: “Làm sao có thể? Làm sao có thể? Một người mang theo hai loại dị hỏa!?”

Tiểu Y Tiên cũng không có đáp lại lời của hắn, Tiểu Y Tiên trực tiếp đem hai tay ép lại vào với nhau. Tiêu Sơn giật mình kinh hãi nhìn về phía Tiểu Y Tiên. Tiểu ny tử này từ khi nào học được chiêu này? Không phải nàng đang đùa giỡn tính máng của mình đấy chứ.

Trong con mắt bên trái của nàng, ngọn lửa màu xanh bốc lên rực rỡ, bên con mắt phải của nàng, ngọn lửa màu trắng ngần bốc lên mạnh mẽ. Hai tay của Tiểu Y Tiên trực tiếp ép vào nhau. Một lượng lớn chân nguyên lực được điều ra đem hai ngọn lửa nhanh chóng điều hòa lại với nhau. Hai ngọn lửa quện vào với nhau một cách hoàn mỹ. Chúng giống như hai dòng nước sinh tố hoa quả có hai màu khác nhau đem trộn lẫn vậy.

Chỉ một lúc sau một bông hoa sen xuất hiện trong tay của Tiểu Y Tiên. Bông hoa sen màu phát ra hai màu ánh sáng xanh lá cây và màu trắng ngần. Nó tỏa ra khí chất vô cùng thánh khiết. Tiểu Y Tiên trực tiếp ném bông hoa sen hai màu này về phía Mặc Lôi.

Hoa sen bay đi mang theo khí chất thần thánh. Kỳ lạ là trên thân mình của hoa sen, người ta không có cảm nhận được bất cứ sự rung động của một loại năng lượng nào. Bất quá, chính vì sự im lặng của bông hoa sen mà khiến cho đám người kinh hãi.

Mặc Lôi sợ hãi quay người bỏ chạy. Chân hắn đạp mạnh bay về phía trước nhưng bông hoa sen theo hắn sát không rời. Mặc Lôi kinh hãi xoay người lại tung một chưởng ngăn cản bông hoa sen lại nhưng ngón tay của Tiểu Y Tiên khẽ động, bông hoa sen lao vụt đi với tộc độ cực kỳ nhanh, nó tránh thoát được đòn tấn công của Mặc Lôi.

Bông hoa sen nện thẳng lên người của Mặc Lôi. Mặc Lôi kinh hãi hô lên: “Không!” Bông hoa sen hơi co bóp một chút sau đó một tiếng nổ lớn vang lên. Một tiếng đinh tai nhức óc truyền vào tai của mọi người.

Phanh!


Một tiếng nổ lớn vang lên. Toàn bộ mọi người đang chiến đấu với nhau cũng phải kinh hãi. Một cây nấm lớn được tạo ra, đất cát quanh đó bị thổi bay, một số đoàn xe thồ không ngờ bị đánh cho lật ngược lại. Sóng nhiệt tỏ ra khắp mọi nơi, trong nhất thời mấy người ở xa cảm giác được mình giống như đang sống trong một cái lò lửa.

Sau vài phút sóng lửa mới ngừng lại. Mọi người không thấy Mặc Lôi đâu nhưng lại có thể thấy được một mảnh đuôi rắn từ trên không trung rơi xuống. Tất cả mọi người nhìn về phía cảnh này đều giật mình kinh hãi. Thân mình của Tiểu Y Tiên mang theo vài phần suy yếu, nàng rũ hai tay xuống đờ đẫn thở ra, từng hạt mồ hôi to như hạt đỗ xuất hiện trên trán của nàng.

Mọi người hít một hơi khí lạnh, họ vẫn còn ngây ngẩn vì đòn vừa rồi của Tiểu Y Tiên. Tiêu Sơn cũng mang theo vài phần kinh sợ bởi vì chiêu vựa rồi hoàn toàn đủ đánh chết đấu linh cấp thấp khoảng tam tinh trở xuống. Họ rất có thể bị chết dưới chiêu này của Tiểu Y Tiên. Tiêu Sơn không biết mình vui mừng còn là sợ hãi đây.

Nữ tử tộc xà nhân có thực lực nhất tinh đấu linh quay về phía thiếu nữ mặc y phục màu trắng của tộc xà nhân lên tiếng nói: “Tiểu thư, chúng ta mau rút thôi! Dù sao chuyện ở đây vốn cũng không liên quan tới chúng ta…” Nàng cảm nhận có vài phần không đúng, cách tốt nhất nhanh chóng rời khỏi nơi này.

“Hống” Tiểu Tử Tinh Dực Sư Vương trong lúc này đột nhiên hống lên một tiếng lớn. Từ trên cơ thể của nó một luồng khí thể mạnh mẽ thoát ra khỏi bên ngoài. Thực lực của nó tăng mạnh, khí thế của nó so với nữ tử tộc xà nhân có thực lực nhị tinh đấu linh không yếu chút nào.

Nó tức giận, hai mắt trở nên đỏ ngầu nhìn về phía nữ tử có thực lực nhất tinh đấu thánh tấn công nó lúc trước. Nó kêu lên một tiếng, toàn thân của nó xuất hiện một bộ giáp tử linh tinh che kín toàn thân. Tiêu Sơn phát hiện được bộ giáp tử linh này so với trước kia đậm màu hơn nhiều.

Hai cánh của nó vỗ mạnh, nó bay vút về phía nữ tử tộc xà nhân. Nữ tử tộc xà nhân vội vàng đánh ra một chưởng. Chưởng lực hóa thành một con độc xà lớn đánh về phía Tiểu Tử Tinh Dực Sư Vương. Tiểu Tử Tinh Dực Sư Vương phun ra một ngọn lửa màu tím sáng rực oanh kích về phía nữ tử tộc xà nhân. Nhất thời, quả cầu lửa hung hăng đụng mạnh lên con rắn đen do đấu khí của nàng tạo thành.

Phanh!

Một tiếng nổ lớn vang lên. Bụi mù bắn tung tóe nhưng lần này Tiểu Tử Tinh Dực Sư Vương không có ý tứ dừng lại. Nó phẫn nộ rống lên một tiếng cực kỳ lớn. Quang mang màu tím trên cơ thể của Tiểu Tinh Dực Sư Vương sáng chói lên. Độ sáng ngày một thịnh. Chỉ trong chốc lát ánh sáng của nó đã át đi ánh sáng của mặt trời trên sa mạc. Nhất thời mọi người đưa tay lên che mắt.

Thiếu nữ mặc y phục màu trắng của xà nhân tộc đột nhiên hô lên: “Cẩn thận, con ma thú này muốn sử dụng tuyệt chiêu!”

Ánh sáng màu tím tràn ngập khắp nơi, sau đó nó dần dần thu liễm lại cực kỳ nhanh chóng, một lúc sau nó bị áp súc thành một cái cột ánh sáng chỉ có được nửa thước. Bất quá năng lượng càng áp súc khiến cho nữ tử tộc xà nhân kia càng kinh hãi.

Nàng khẽ cắn chặt hàm răng của mình. Đấu khí điên cuồng quay tròn trên thân xà mâu của nàng. Xem ra nàng cũng muốn sử dụng tuyệt chiêu của mình đối kháng với tuyệt chiêu của Tiểu Tử Tinh Dực Sư Vương.

Tiểu Tử Tinh Dực Sư Vương không có trực tiếp đánh ngay mà toàn thân của nó đồng thời bốc ra ngọn lửa màu tím rừng rực. Hai cánh vỗ mạnh, ngọn lửa màu tím phún cả ra ngoài. Thân mình của nó lao vút về phía nữ tử tộc xà nhân. Nó đưa ra bộ móng vuốt hung hăng đụng về phía nữ tử tộc xà nhân.

Nữ tử tộc xà nhân hừ lạnh, cây xà mâu bị nàng xoáy tròn trong tay. Xà mâu trực tiếp đánh về phía Tiểu Tử Tinh Dực Sư Vương. Thân mình hai người đụng mạnh vào nhau phát ra một tiếng nổ cực lớn bất quá Tiểu Tử Tinh Dực Sư Vương cũng không có ngừng lại. Lần này, nó thực sự phát động chiêu thức.

“Hống!” Một tiếng hống khiếu cực kỳ lớn. Ánh sáng màu tím loé lên, tiếng rít gào trầm thấp của Tiểu Tử Tinh Dực Sư Vương cũng không ngừng quanh quẩn trong sa mạc. Tử sắc quang mang hung hăng đồng thời đánh mạnh lên cây xà mâu khi thân thể nó va chạm vào cây xà mâu.

Oanh!

Tiếng nổ lớn vang trời, thân mình của Tiểu Tử Tinh Dực Sư Vương bị đánh bay, cả cái chân của nó bị đánh nát, miệng của nó phun ra một ngụm máu, trên mình của nó chằng chịt những vết thương. Bất quá, đối thủ của nó cũng không dễ chịu gì. Nữ tử tộc xà nhân bị phong ấn đánh mạnh lên thân thể, quần áo của nàng rách nát, có một vài chỗ vô da thịt trắng nõn hở ra cả trong không khí. Thân mình của nàng bắn ngược lại phía sau, đôi môi đỏ mọng khẽ mở, dòng máu đỏ tươi từ đó phun ra ngoài. Đám ánh sáng màu tím đã chui vào trong thân thể của nàng.

Thiếu nữ mặc y phục màu trắng tung mình nên túm được thân thể của nữ tử tộc xà nhân. Tiêu Sơn trực tiếp bắt lấy cơ hội nhân cơ hội bỏ đá xuống giếng. Bàn tay của hắn hóa thành đao, hắn chém ra một chém cực mạnh, một vết cắt hình bán nguyệt tạo ra bắn về phía hai người.


Nữ tử mặc y phục màu trắng xinh đẹp kinh hãi nhưng nàng rất nhanh lấy lại bình tĩnh, hai hàm răng cắn mạnh vào nhau hô lên: “Khốn kiếp!” Thân mình của nàng bao bọc bởi một lớp áo giáo màu xanh tuyệt đẹp. Trong lòng thoáng tính toán, nữ tử cũng không chần chừ nói nhảm nữa, đôi tay mảnh khảnh làm nhanh một cái kết ấn kì dị cùng lúc đó đuôi rắn nhẹ nhàng run lên phát ra những âm thanh xuy xuy xuy…

Nhất thời trong tay của nàng xuất hiện một quả cầu bằng năng lượng đấu khí. Quả cầu năng lượng đấu khí màu xanh đột nhiên hóa thành một con rắn xanh to lớn. Con rắn xanh lần này không phải loại lần trước hắn có thể so sánh với. Con rắn cực kỳ lớn được bao phủ bởi lớp vảy cứng rắn,cái miệng rộng thoáng ẩn hiện cặp nanh trắng đục sắc bén. Càng làm cho Tiêu Sơn ngạc nhiên là đầu rắn lớn màu xanh này giống như có linh tính, cỗ khí tức hung lệ nhàn nhạt phát ra từ trong cơ thể. Nó hung hăng đâm mạnh về phía đoàn ánh sáng màu vàng kim kia.

Tiêu Sơn nghe nói xà nhân tộc cường giả có thể đem linh hồn ma thú hút ra, sau đó tu luyện lại thành một loại kĩ năng đặc biệt không những có thể bảo toàn phần lớn thực lực của ma thú mà lại tuyệt đối phục tùng chủ nhân hung mãnh không sợ chết khiến đối thủ cực kì khó chịu. Hôm nay không ngờ hắn gặp phải.

Phanh!

Vết cắt hình bán nguyện hung hăng nện lên người con rắn lớn kia. Con rắn này có thực lực không yếu chút nào ngang với người có được thực lực tứ tinh đấu linh đáng tiếc. Vết cắt hình bán nguyệt nện lên thân thể của con rắn lớn kia. Ngay sau đó nó trở nên mờ hơn nhưng nó đã cắt xuyên qua thân thể của con rắn lớn. Sau đó tiếp tục bay về phía nữ tử tộc xà nhân kia.

Phanh!

Một âm thanh nổ ra. Vết cắt hình bàn nguyện đánh thẳng về phía thân thể của nữ tử tộc xà nhân mặc y phục màu trắng. Tiêu Sơn không nghĩ tới được cô nàng này lại dùng thân mình che trở cho thuộc hạ. Đoàn kim sắc đánh nên thân thể của nàng đem nàng cùng với một nữ tử tộc xà nhân đang bị thương kia đánh bay.

Thân thể của nữ tử tộc xà nhân bị chém bay. Nó phá hỏng bộ đấu khí khôi giáp của nàng, nó khảm lên đó một vết cắt cực lớn suốt từ gần vai của nàng đến tận phía eo, nó đi xuyên ngang qua rãnh vú của nàng. Vết cắt tạo ra một vết cắt sâu hoắm, máu từ đó chảy ra dòng dòng. Y phục của nàng do vết cắt để lộ ra hai hàng nhũ phong trắng nõn. Hai hàng nhũ phong phập phùng trong gió, hai hạt anh đào nho nhỏ nằm ở trên đỉnh của nhũ phong làm cho người ta thèm thuồng. Nam nhân nhìn thấy nếu như tâm chí không nhịn được nhất định sẽ nhảy lên người nàng đem nàng trực tiếp đè xuống mở cái miệng lớn mà trực tiếp ngậm lấy nhũ phong của nàng.

Phịch!

Thân mình của nàng bị đánh rơi bịch xuống đất, bụi mù bay tản ra. Nữ tử có thực lực đấu linh của tộc xà nhân kia lớn tiếng hô lên: “Tiểu thư, muội muội!” Nàng vôi vàng hô lớn: “Các ngươi mau bảo vệ tiểu thư nếu như hai người họ có việc gì tộc trưởng của tộc Mị Xà chúng ta tuyệt đối sẽ không tha cho các ngươi!”

Tiêu Sơn tiến về phía hai người. Đám tộc xà nhân vội vàng chạy đến ngăn cản hắn. Bất quá, trong tay của Tiêu Sơn hình thành nên một đoàn ánh sáng màu vàng trên hai ngón tay. Đoàn ánh sáng màu vàng cắt thân thể của tộc xà nhân giống như cắt cỏ. Hắn bình đạm đi về phía hai người. Hễ có người của tộc xà nhân tấn công hắn y như răng bị tia sáng màu vàng đánh chết.

Cát bụi tản đi, hai nữ nhân nằm ở trên mặt cát. Cả hai người đều phun ra một ngụm máu. Ánh mắt cực kỳ kinh hãi nhìn về phía Tiêu Sơn. Thiếu nữ mặc y phục màu trắng trực tiếp hôn mê. Nữ tử tộc xà nhân có thực lực nhất tinh đấu linh thều thào lên tiếng nói: “Tiểu tử, ta khuyên ngươi thả chúng ta rời đi! Nếu không tộc xà nhân chúng ta tuyệt đối sẽ không tha cho ngươi…”

Đầu Tiêu Sơn nhẹ nhàng lắc lắc, hắn bình thản nói: “Ta không hiểu tại sao các ngươi đều có dạng dùng cái thể lực đằng sau ra uy hiếp người khác. Nếu như họ xác nhận đá phải thiết bản, người có thế lực hơn mình thì giống như một con chó chết cầu xin rối rít. Nếu như gặp phải người thân đơn thế đơn thì hô hào cái thực lực đằng sau mình để đảm bảo đối phương biết khí mà lui nhân tiện cũng để ra oai…”

Nghe thấy vậy khóe miệng của nữ tử tộc xà nhân run lên: “Ngươi…”

Tiêu Sơn phất phất tay nói: “Trong trường hợp của ngươi ngươi sẽ lựa chọn thế nào? Tha cho đối phương để đối phương trở về tìm mình hay là trảm thảo trừ căn!”

Nghe được lời nói này của Tiêu Sơn, nữ tử tộc xà nhân có thực lực nhị tinh đấu linh vội vàng hô lên: “Nếu như ngươi thả cho chúng ta rời đi, chúng ta tuyệt đối sẽ không tìm ngươi gây khó!”

Tiêu Sơn giễu cợt quay đầu nhìn về phía nữ tử tộc xà nhân đang bị thương nói: “Ngươi đang cầu xin ta hay là đang ra lệnh cho ta vậy!?” Tiêu Sơn lắc lắc đầu, hắn nhẹ nhàng phất tay bình thản nói: “Tộc xà nhân ta còn chưa để mắt vào đâu! Nếu như họ dám tìm ta phiền toái, ta không ngại cho họ trả giá thật đắt! Di…”

Tiêu Sơn hơi ngẩn người ra, ánh mắt của hắn nheo lại nhìn về phía xa. Khóe miệng của hắn nhếch lên với một độ cong hình nửa vầng trắng. Sau đó, hắn thở ra một hơi nói: “Thế nào bây giờ mới tới. Gia tộc Mễ Đặc Nhi thật sự quá chậm a…”

Nữ tử tộc xà nhân cắn chặt hàm răng nhìn về phía Tiêu Sơn. Bất chợt nữ tử tộc xà nhân đang ôm thiếu nữ mặc y phục màu trắng hô lên: “Tỷ tỷ, ngươi mau rời đi báo với thủ linh cho người tìm chúng ta!”

“Hử” Tiêu Sơn ngẩn ra. Đầu quay về phía nữ tử tộc xà nhân có thực lực đấu linh nhị tinh kia.

Nữ tử tộc xà nhân kia cắn chặt hàm rắng, nàng lớn tiếng gào thét về phía Tiêu Sơn nói: “Tiểu tử, nếu như tiểu thư và muội muội của ta có làm sao thì ngươi sẽ gặp phải vô tận đuổi giết của tộc Mị xà chúng ta…” Ánh mắt của nàng đỏ ngầu nhìn về phía Tiêu Sơn, hạt anh đào đỏ hỏn rung lên mạnh mẽ do bộ ngực liên tục phập phùng.

Nàng hét lớn một tiếng: “Xà kĩ: Phân hóa!” cả thân thể nữ tử tộc xà nhân đột nhiên run lên sau đó chợt nổ mạnh trong ánh mắt ngạc nhiên của mọi người. Vụ nổ lại không mang theo chút huyết nhục nào mà lại tuôn ra vô số đầu năng lượng cự xà màu xanh tương tự cự xà vừa xuất hiện. Sau đó đàn cự xà phô thiên cái địa hướng ra mọi hướng chạy đi.

Tiêu Sơn cười lạnh, khóe miệng hắn cong lên hình nửa vầng trắng: “Nữ nhân ngu ngốc! Ngươi nghĩ như vậy ta sẽ không có cách nào tìm ra chân thân của ngươi sao!?”