Trương Tam Phong Dị Giới Du

Chương 851: Trở lại Đạo Môn!


Đầu của u thủy thần cung này, quả thực là dùng từ khủng bố để hình dung. Lấy Thiên Không Chi Thành của bần đạo mà nói, sau khi trang bị thêm phật tổ kim liên, riêng đường kính đã gần hai trăm dặm, chiều cao cũng vượt quá một trăm dặm, đủ lớn chứ? Nhưng mà so sánh với người ta, Thiên Không Chi Thành chẳng khác nào là một con chuột bên cạnh con voi mà thôi. Nói các khác, u thủy thần cung ước chừng so với Thiên Không Chi Thành lớn gấp mấy ngàn lần.

Trời ạ, chẳng thể trách Miểu Miểu ngông cuồng như thế, người ta thực sự có tiền vốn a. Dựa theo thể tích này mà tính toán, số lượng pháp lực có khả năng cung cấp cho nó tuyệt đối là cực kỳ đáng sợ, chỉ sợ thần thánh thiên sứ cộng lại cũng không thể bằng. Đương nhiên, ma lực của thần thánh thiên sứ về mặt chất lượng thì khẳng định cao hơn một bậc, cho nên nếu đánh nhau thật, thì xác suất thắng của thần thánh thiên sứ vẫn là khá lớn, nhưng mà nếu đấu solo, tám phần là Miểu Miểu thắng. Hơn nữa Miểu Miểu coi như lấy một địch hai, cũng nắm chắc toàn thân trở ra. cho nên không cần phải lo lắng khi khai chiến cùng thần thánh thiên sứ sẽ ăn thiệt thòi, đây cũng là nguyên nhân Miểu Miểu chưa bao giờ đem thiên sứ quân đoàn để vào mắt.

Đừng nhìn Miểu Miểu có thể tích khổng lồ như thế mà lầm, kỳ thật nàng cũng như thường có thể thoải mái tiến hành không gian di động, thậm chí tốc độ so với ta còn nhanh hơn. chỉ là nàng thật sự quá lớn, vận động như vậy ở trên đường rất không tiện, hơn nữa Miểu Miểu cũng không muốn đem năng lượng quý giá hao phí cho đi đường, cho nên liền đem bản thể đại thủy cầu của nàng và Thiên Không Chi Thành của ta cùng nhau bỏ vào trong không gian giới chỉ. Cũng may cầu không gian của ta cũng không phải vật phàm, bằng không là có chút phiền phức rồi. Mà Miểu Miểu thì phủ thân trên thủy kính, cùng Vong Ưu như hình với bóng, đồng thời cũng tiện cho nàng chỉ dạy Vong Ưu.

Sau khi an bài thoả đáng hết thảy, bần đạo liền lập tức lên đường. Đương nhiên, trạm thứ nhất là nham hải ngục. Bởi vì ta từng đáp ứng bảy con thần thú ở nơi đó, phải trở về thu mua liệt hỏa kim cương quáng thạch do bọn hắn vớt lên. Quá trình thu mua ta được lợi không ít, cuối cùng, bần đạo sau khi trả giá năm quả thái dương thần lôi thu về hơn mười vạn tấn quáng thình bình thường cùng bốn vạn tấn địa tinh quáng. Hắc hắc, lại có thêm một một tòa Tru Tiên kiếm trận tới tay.

Theo sau chúng ta toàn tâm toàn ý nhằm thẳng hướng Đạo Môn, ngoại trừ ở trên đường thăm hỏi một chút phụ tử Tây Á đã trở thành hoàng đế ra, chúng ta một chút thời gian cũng không có chậm trễ, rốt cục đã trở lại sư môn sau hơn nửa năm xa nhà.

Tin tức bần đạo trở về cũng không có truyền ra, bởi vì ta dù sao là nhận nhiệm vụ bí mật, nhất là những khoáng vật quý trọng này, nơi sản sinh dược thảo, đều là tử ân trong môn, tự nhiên không thể gióng trống khua chiêng tuyên truyền. Cho nên ta chỉ là lặng lẽ đi tới thiên tôn cung, bái kiến ân sư.

Ân sư vừa nghe nói ta trở về, lập tức hứng phấn triệu ta vào, đồng thời thông tri đại sư huynh tới tiếp khách. Chuyện trong môn, đại sư huynh đã bắt đầu dần dần tiếp quản, chắn hẳn ân sứ cố ý để cho hắn tiếp chưởng Đạo Môn, cho nên vô luận sự tình gì, ân sư bình thường đều gọi hắn tham dự.

Trong mật thất của ân sư, bần đạo và Vong Ưu cùng nhau được ân sư và đại sư huynh tiếp kiến, những phu nhân khác của ta tự nhiên là có người ở bên ngoài tiếp đãi. Hàn huyên một hồi, đại sư huynh liền gấp gáp hỏi :"Sư đệ lần này vất vả rồi, nhưng không biết thu hoạch như thế nào?"

"Ha ha, nhất định là tương đối phong phú." Ân sư lại cười tiếp lời nói :"Ta xem thần sắc của Vong Ưu, tựa hồ nàng đã đạt được y bát của thượng cổ đại thần Cộng Công?"

" Hắc hắc, quả nhiên là điều gì cũng không qua mắt được sư phó." Bần đạo nhanh chóng cười nói :"Coi như là vận may của nàng, đích xác kế thừa y bát của Cộng Công đại thần, thêm nữa còn phải đa tạ ân sư tặng cho ta thủy kính."

" Tạ ơn sư phó!" Vong Ưu lúc này cũng vội thi lễ.

"Ha ha, không cần phải khách khí, ta cũng là người nhận ủy thác mà thôi." Ân sư lập tức cười hỏi :" Nếu thủy kính đã giải phong, vậy Miểu Miểu có khỏe không?"

"Cũng không tệ lắm, đa tạ thăm hỏi." Miểu Miểu đột nhiên xuất hiện trước mặt chúng ta, nàng đánh giá qua Nguyên Thủy Thiên Tôn, rồi sau đó cười nói :"Không nghĩ tới tiểu đạo sĩ nhà ngươi hiện nay đã trở thành người đứng đầu Đạo Môn rồi, thật là tạo hóa trêu ngươi a!"

Nói xong, Miểu Miểu chợt lóe biến mất, chỉ để lại một đám người chúng ta xấu hổ nhìn nhau. Gia hỏa này như thế nào lại không có chút lễ nghĩa nào chứ? Bần đạo buồn bực, ngay cả Vong Ưu cũng là đỏ bừng cả khuôn mặt.

"Ha ha!" Ân sư cười khổ nói: "Không cần để ý, nàng và ta khi còn trẻ cãi lộn quen rồi, tính của nàng ta biết. Huống chi, tính theo vai vế, nàng đúng là cao hơn một bối phận với ta, gọi là tiểu đạo sĩ cũng không quá đáng."

"Hắc hắc, gia hỏa này..." Bần đạo cũng cười khổ nói :"Có chút..." Có chút gì đó ta cũng không dám nói, sợ Miểu Miểu nghe thấy nên lập tức ngậm miệng.

"Ha ha, được rồi, ta hiểu mà." Ân sư cười nói :"Tiếp tục nói về chuyện vừa rồi đi."

"Dạ!" Bần đạo nhanh chóng đáp một tiếng, rồi sau đó nghiêm mặt nói :"Đại khái, toàn bộ đồ vật ân sư cùng sư huynh căn dặn so với số lượng quy định nhiều gấp mấy lần, trong đó, số lượng của âm phong thảo cùng liệt hỏa kim cương thì càng hơn rất nhiều."

"Nga, thực sự a!" Sư huynh lập tức hưng phấn nói :"Mau lấy ra cho ta nhìn xem."

"Được, ngài xem." Bần đạo nói xong liền đem những đồ thu thập được đưa cho sư huynh nhìn, mấy thứ này chưa đến ngàn cân, cho nên mấy chục loại đồ vật rất nhanh bày đầy đất.

"Ha, thật không sai!" Sư huynh tiếp theo kiểm tra mọi thứ, rồi sau đo thu vào trong giới chỉ của hắn, mỗi một vật đều làm hắn khen không dứt miệng. Nhất là sau khi hắn thấy âm phong thảo nặng đến mười cân kia thì càng hưng phấn nói :"Trời ạ, không ngờ có nhiều như vật, ngươi không phải là đem toàn bộ âm phong thảo ở âm phong ngục lấy hết đó chứ?"

"Ha ha, không kém bao nhiêu đâu!" Bần đạo cười nói :"Ta chính là xuất động mấy trăm vạn thạch tượng quỷ tìm kiếm khắp nơi, nhiều người sức lớn a!"

"Ha ha, chẳng trách!" Ân sư lập tức kinh hỉ nói :"Không nghĩ tới thạch tượng quỷ này của ngươi ngoại trừ chiến đấu ra còn có thể dùng để tìm đồ, ha ha, lần này để cho ngươi đi ra ngoài thu thập, xem ra là rất thích hợp."

"Ân sư quá khen." Bần đạo cười nói.


"Ôi chao, đúng rồi, tại sao không có liệt hỏa kim cương thế?" Sư huynh sau khi thu đồ xong, đột nhiên kỳ quái nói :"Chẳng lẽ là không lấy được sao?"

"Không lấy được cũng không sao, hoàn cảnh của nham hải ngục vốn đã rất kém, liệt hỏa kim cương lại nhất định phải sinh trưởng dưới nham tương sâu ngàn dặm, hơn nữa còn có bảy con thần thú sinh sống ở nơi đó. Bằng thực lực của ngươi lấy không được cũng không nên tự trách." Ân sư vội vàng an ủi ta.

"Đúng đúng, dù sao hiện tại không vội, chờ vài năm nữa ta và ngươi đi thêm lần nữa." Sư huynh cũng vội an ủi.

"Hắc hắc, ta không bao giờ đi nữa đâu." Bần đạo cười hì hì nói :" Sư huynh cũng không cần phải đi."

"Nga, vì sao?" Sư huynh tò mò hỏi.

"Bởi vì liệt hỏa kim cương nơi đó không sai biệt lắm đều bị ta lấy sạch sẽ rồi." Bần đạo cười a a nói :"Ta không lấy ra là bởi vì số lượng quá nhiều, chỗ này không chứa nổi a!"

"A!" Sư huynh ngạc nhiên nói :" Ngươi rốt cuộc lấy bao nhiêu, cũng dám nói lấy sạch sẽ?"

"Hơn ba mươi vạn tấn quáng thạch bình thường, hơn mười vạn tấn địa tinh quáng." Bần đạo cười a a nói :" Ngài thấy thế nào?"

"A!" Ân sư cùng sư huynh của kinh hãi, ân sư lập tức cười khổ nói :" Nếu ngươi nói lời thật, vậy hắn không cần đi nữa, riêng số này thôi đủ để cho vi sư ta sử dụng trên mấy trăm năm rồi."

"Ha ha!" Bần đạo tiếp theo đem hai cái không gian giới chỉ đặc biệt chứa đựng quáng thạch ra đưa cho ân sư nói :"Toàn bộ đều ở trong này, thỉnh ân sư xem xét."

Ân sư tiện tay nhận lấy, đầu nhập thần thức vào kiểm tra, liền rất nhanh rõ ràng số lượng, lập tức cười khổ nói :"Xem ra, vi sư ta phải bận rộn một trận rồi." Nói xong liền đem nhẫn đưa cho sư huynh. Nguồn truyện: Truyện FULL

Sư huynh sau khi kiểm tra xong, lập tức kinh ngạc hỏi :" Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Đừng nói ngươi, cho dù hơn chục sư huynh đệ chúng ta cùng đi, cũng đừng mong vét lên nhiều quáng thạch như vậy a?"

"Ha ha, ta là thuế bảy con thần thú hỗ trợ." Bần đạo cười giải thích nói :" Bọn hắn là địa đầu xa, thu thập thứ này tự nhiên rành hơn chúng ta."

"Ha ha, ngươi thật đáo để." Sư huynh lập tức khen ngợi nói :"Bất quá, theo ta được biết, những gia hỏa này rất không dễ nói chuyện, hơn nữa bình thường cũng ở phân tán sâu trong nham hải, muốn tìm cũng rất tốn sức, ngươi tại sao lại liên hệ được với bọn hắn thế? Lại như thế nào làm cho bọn hắn cam tâm mò quáng thạch cho ngươi?"

"Ha ha, nói ra thì dài dòng." Bần đạo cười khổ nói :"Kỳ thật cũng là ngoài ý muốn, còn nhớ hành lang hàn băng chứ?"

"Đương nhiên nhớ rõ, đó là chướng ngại lớn nhất để chúng ta lấy liệt hỏa kim cương, nếu không có con khỉ trắng chết tiệt khi chặn đường, chúng ta cũng không quá tốn sức đi qua như vậy." Sư huynh theo sau khó hiểu nói :" Chẳng lẽ hàn băng ma thần phát hiện ngươi?"

"Hắc hắc, ta ở trên đầu hắn hái một đóa tuyết liên." Bần đạo cười a a nói :"Nên kinh động đến hắn."

"Ha, ngươi thật đúng là kẻ tài cao gan lớn!" Ân sư cười khổ nói :"Ngay cả ta đi qua chỗ của hắn, cũng là rất cẩn thận sợ bị hắn phát hiện, ngươi lại còn dám hái tuyết liên trên đầu hắn?"

"Hắc hắc"! Bần đạo ngượng ngùng nói :"Ta lúc ấy không biết là hắn bảo hộ ở đó sao? Cho nên mới động thủ."

"Thật sự là liều lĩnh a!" Ân sư cười nói: "Vậy tiếp theo, ngươi như thế nào đi qua hành lang hàn băng? Hầu tử kia cũng không dễ chơi, cho dù ngươi có Thiên Không Chi Thành cũng chưa chắc có thể thu được kết quả tốt từ tay hắn."

"Ai, đích thật là như vậy, ta không nghĩ tới hắn không ngờ có thể chế tạo ra vô số băng long chiến sĩ, căn bản không cần hắn động thủ, chỉ dựa vào đám hy sinh này đã ép ta muốn ngợp." Bần đạo lòng còn sợ hãi nói :" May mắn gia hỏa này chỉ số thông minh thấp, bị ta lừa vào Thiên Không Chi Thành, sau đó dùng Tru Tiên kiếm trận vây khốn, bấy giờ mới có thể bình yên vượt qua hành lang."

"Thì ra là thế, vậy sau đó thế nào? Có quan hệ đến nham hải ngục không?" Sư huynh tò mò hỏi.

"Ta lúc ấy không thể tiêu diệt hàn băng ma thần, lại lo lắng thả hắn, hắn sẽ gây phiền toái lúc ta trở về, cho nên dứt khoát liền mang theo hắn tới nham hải ngục. Vừa khéo, hắn ở nham hải ngục phá phách lung tung, lập tức đông chết rất nhiều sinh vật địa phương, vì thế kinh động đến bảy con thần thú, dưới một hồi đại chiến thì lưỡng bại câu thương." Bần đạo lập tức cười a a nói :" Hắc hắc, ta vì thế lập tức xuất thủ, bắt sống hàn băng ma thần, cùng sử dụng Thiên Không Chi Thành dọa sợ bay con thần thú, dùng thái dương thần lôi làm điều kiện, thuê bọn hắn giúp ta vớt quáng thạch."

"Ha ha, mưu kế hay a!" Ân sư cười khích lệ nói :"Xua lang đuổi hổ, lập tức giải quyết hai vấn đề khó khăn, ha ha, hàn băng ma thần không còn, ngày sau chúng ta đi qua kia thu thập vật phẩm tiện hơn rồi."


"Đúng vậy a, thứ tốt bên đó thật sự không ít." Sư huynh cũng kinh hỉ nói :"Đúng rồi, hàn băng ma thần xử trí như thế nào?"

" Bị Miểu Miểu dụng thất tinh nô thú hoàn thu làm chấn cung linh thú." Bần đạo ra vẻ bất đắc dĩ nói.

"Ha ha, cũng coi như gia tăng thêm sức mạnh." Ân sư cũng không cho là gì nói.

"Thất tinh nô hoàn?" Sư huynh lập tức gợi lên hứng thú, vội vàng nói :" Kiện bảo bối này không ngờ nằm trên tay Miểu Miểu. Có thể cho ta mượn nhìn xem hay không?" Hắn đối với luyện khí cực kỳ cuồng nhiệt, nghe nói có bảo bối thất tinh nô hoàn, đương nhiên sẽ không bỏ qua.

"Đương nhiên có thể!" Vong Ưu theo sau cười nói: "Chỉ là hàn băng ma thần hiện tại đang bị Miểu Miểu phái đi làm việc, chờ nó hoàn thành xong ta sẽ cho hắn đi tìm ngài, thế nào?"

"Đương nhiên có thể, đa tạ đa tạ!" Sư huynh hưng phấn nói.

"Ngoài ra, lần này từ u thủy thần cung lấy được tàng bảo của Cộng Công đại thần, ước chừng có mấy chục kiện siêu cấp pháp bảo, ta đã cùng phu quân thương nghị, tính toán đưa cho ân sư năm kiện, đưa cho đại sư huynh cùng bốn vị kiếm thị sư huynh ba kiện, chư vị sư huynh mỗi người một kiện." Vong Ưu cười nói :" Kính xin ân sư vui lòng nhận cho." Nói xong, nàng tiện tay vung lên, mấy chục kiện pháp bảo liền xuất hiện trước mặt chúng ta.

Thấy bảo vật đầy đất, ân sứ nhất thời lắp bắp kinh hãi, vội vàng chối từ :" Đây đều là các ngươi đoạt được, ta sao có thể nhận? Cũng là các ngươi tự cho là đúng, phu nhân của ngươi thực lực thấp kém, cần dựa vào bảo vật để hộ thân."

"Ân sư"! Bần đạo vội vàng nói :" Mấy thứ này uy lực rất lớn, ở trên tay ta, phát huy không đến một nửa uy lực, mà nay vô lượng thiên kiếp sắp tới gần, để đống bảo vật như vậy không dùng, đúng là lãng phí a."

"Đúng a!" Vong Ưu cũng khuyên: "Tỷ muội chúng ta có một kiện phòng thân là được rồi, nhiều hơn các nàng cũng không dùng được, vẫn là cho các sư huynh thì hơn. Thực lực của bọn họ sau khi tăng lên, cơ hội chúng ta vượt qua vô lượng thiên kiếp cũng lớn hơn một chút, không phải sao?"

"Điều này!" Ân sư theo sau cúi đầu không nói, xem ra ân sứ tuy rằng ngượng ngùng cầm pháp bảo của đệ tử, nhưng mà đúng là đề nghị của ta cũng có chút hợp tình hợp lý.

Bần đạo vội vàng tiếp tục nói: "Ân sư, những đồ này coi như là đệ tử thành tâm tặng cho chư vị sư huynh, ngài hãy thu lấy đi."

Tiếp theo, ta hướng sư huynh nháy mắt ra hiệu, hắn thấy ta thật tâm liền lập tức gật gật đầu, nói với ân sư :" Sư phó, tiểu sư đệ nếu đã có thành ý như thế, ngài hãy thu đi. Bất kể nói thế nào hắn vẫn là đệ tử Đạo Môn, vô lượng thiên kiếp sắp tới, quan hệ đến tồn vong của Đạo Môn, hắn vào lúc này cũng là lo nghĩ cho sư môn, ngài hắn là tiếp nhận mới đúng."

"Đúng thế!" Ân sư theo sau nghiêm nghị nói :" Một khi đã như vậy, ta xin nhận. Chuyện hôm nay phải nhớ nhập điển tịch sư môn, nếu Đạo Môn có thể yên bình độ qua vô lượng thiên kiếp, Tam Phong lập công đầu."

"Dạ! Ta đây liền ghi chép." Sư huynh lập tức ứng tiếng nói.

"Sư phó!" Bần đạo vội vàng chối từ nói : "Bất quá là vài món pháp bảo, ghi công đầu, không thích hợp đi?"

"Ai!" Ân sư lại lắc đầu nói :" Ngươi cho là vi sư không nhìn ra sao? Mấy chục kiện này đều là siêu cấp pháp bảo, là kiệt tác của thượng cổ đại thần a. Cho dù trên tay vi sư cũng chỉ có hơn mười kiện mà thôi, Mà ngươi có đến ba mươi bảy vị sư huynh, tăng nhiều chùa thiếu, ta vốn đang rầu rĩ phân phối như thế nào. Ngươi đã giúp vi sư giải cơn phiền muộn a! Hơn nữa, mỗi một món siêu cấp pháp bảo thích hợp đủ để tăng lên gấp đôi sức chiến đấu, Đạo Môn ta lần này có thể nói chiến lực đại tăng. Mặt khác, ngươi lần này còn chuẩn bị rất nhiều liệt hỏa kim cương, vi sư tính, tuy rằng những nguyên liệu khác không đủ, nhưng đây cũng đả đủ cho ta chế tạo ba bộ Tru Tiên kiếm trận, thêm mười hai thanh chính phẩm Tru Tiên kiếm. Có mấy thứ này nơi tay, vi sư đối với chuyện vượt qua vô lượng thiên kiếp, chưa từng nắm chắc như hôm này. Ghi ngươi công đầu thật sụ là không có quá đáng."

"Đúng a!" Sư huynh cũng lập tức nói :" Sư phó đây còn chưa có tính đến đám thảo dược, nhất là rất nhiều âm phong thảo, có chúng nó trợ giúp, đệ tử trong môn sẽ bớt thương vong hơn trong chiến đấu, công lao lần này của sư đệ phải nói là rất lớn."

"Hắc hắc!" Bần đạo được bọn họ khích lệ cũng có chút ngượng ngùng.

"Được rồi, việc này cứ quyết định như vậy, không cần nói nữa." Ân sư tiếp theo nói với chúng ta :" Đúng rồi, linh hồn thần thụ xử lý thế nào?"

"Đã xử lý thỏa đáng!" Bần đạo vội vàng nói :"Ta ở linh hồn thần giới vất vả một tháng, đào được một gốc linh hồn thụ hoàng cùng mười gốc thần thụ bình thường, chỉ tiếc, thụ hoàng bị Miểu Miểu cướp rồi."

"Ha ha!" Ân sư cười nói: "Miểu Miểu vốn là nóng nảy, không cần để ý, dù sao u thủy thần cung là của Vong Ưu, Miểu Miểu chẳng phải cũng là của ngươi sao? Nước phù sa không chảy ruộng người ngoài là tốt rồi."

"Ha ha!" Bần đạo bất đắc dĩ gật đầu, theo sau nói :"Về phần mười gốc còn lại, đệ tử cũng không mang về toàn bộ, bởi vì lúc trở lại gặp phải bốn hấp linh quái đánh cướp, ta phải hủy một gốc cây ám toán bọn hắn mới chạy trốn được."

"Cái gì? Hấp linh quái!" Ân sư chấn động nói :" Ngươi xác định là hấp linh quái?"

"Bọn hắn là tự xưng như vậy!" Bần đạo vội vàng nói :" Nhưng ta chưa từng có nhìn thấy qua ma thú có bộ dáng đó!"

"Bọn hắn không phải là toàn thân trong suốt, giống sứa chứ?" Ân sư hỏi.

"Không sai, chính là bộ dáng này, chẳng là ân sư nhận biết?" Bần đạo liền vội vàng hỏi.

"Ta đương nhiên nhận biết!" Ân sư nghiến răng nghiến lợi nói : "Không nghĩ tới, đám hỗn đản này lại vẫn có cá lọt lưới, Tam Phong, bọn hắn hiện ở nơi nào?"

"Bị đệ tử làm thịt toàn bộ rồi." Bần đạo nói xong, xuất ra da của bọn hắn, đưa cho sư phó, sau đó nói :" Đây là da của bọn hắn, ta thấy tựa hồ không tệ, đem trở về làm tài liệu luyện khí."

"A!" Ân sư sau khi nhận lấy, lật qua lật lại nhìn nhìn, rồi sau đó vẻ mặt ngạc nhiên nhìn ta nói :"Nhìn từ trên tấm da, thực lực của những gia hỏa này hẳn đều là cấp bậc siêu cấp chủ thần?"

"Không sai, cả bốn tên." Bần đạo cười nói. "Oa!" Sư huynh đương trường kinh ngạc kêu lên, liền vội vàng hỏi :" Ngươi không ngờ có thể giết rụng bốn siêu cấp chủ thần? Ông trời của ta, ngươi là thần tiên sao?