"Bởi vì nàng không có năng lực đó." Ân sư cười nói: "Vị Diện sinh ra linh hồn Thần Thụ tràn đầy Linh Hồn Hỏa cường đại và tinh khiết, đây là một loại hỏa diễm cực kỳ cao cấp, đặc biệt thiêu đốt linh hồn hoặc là nguyên thần. Không có cách nào dùng pháp thuật hoặc pháp bảo chống đỡ, chỉ có thể tự mình ngạnh kháng. Khu vực linh hồn Thần Thụ sinh sống Linh Hồn Hỏa mạnh mẽ dị thường. Cho dù là sư tổ ngươi cũng chỉ có thể kiên trì vài khắc đã bị bức lui ra khỏi Vị Diện. Thần Thánh thiên sứ càng không chịu nổi rồi, ta đoán chừng một phút đồng hồ cũng đỡ không nổi."
"Lấy thực lực của bọn họ trong vòng một phút còn không thể di động một gốc cây sao?" Bần đạo kỳ quái nói.
"Nghe sư tổ ngươi nói, ở nơi đó thực lực người ngoài sẽ bị giảm mạnh, mười thành chỉ còn thừa lại một hai thành công lực. Hơn nữa, linh hồn Thần Thụ được gọi là Thần Thụ tự nhiên có chỗ độc đáo của nó, bọn chúng đều có phương pháp tự vệ riêng. Nhất thời không có ai đủ khả năng động đậy chúng nó nổi." Ân sư cười giải thích.
"Ta đây có thể hả?" Bần đạo cười khổ nói: "Dựa theo ngài thuyết pháp, lấy thực lực của ta chỉ cần đi vào trong là trực tiếp bị thiêu hủy nguyên thần biến thành ngu si nha? Thánh thiên sứ không phải là muốn mượn đao giết người chứ?"
"Nhà ngươi nên tin tưởng Huyễn Tật Thiên Hỏa một chút có được hay không?" Ân sư cười nói: "Ngươi nghĩ nó có danh hiệu "hỏa diễm mạnh nhất thế gian" là giả tạo hả? Chỉ cần ngươi dùng nó bảo vệ quanh thân, Linh Hồn Hỏa không thể nào xuyên qua nó để thương tổn ngươi được. Trên thế gian này, ngoại trừ ngươi ra có thể thao túng Huyễn Tật Thiên Hỏa ra, đúng là không còn ai có thể làm được nhiệm vụ này."
"Thì ra là như thế." Bần đạo bừng tỉnh đại ngộ nói: "Không trách được Thánh thiên sứ nói ta rất có giá trị."
"Ha hả, giá trị của ngươi không chỉ có nhiêu đó." Ân sư cười nói: "Huyễn Tật Thiên Hỏa quả thật lợi hại, có nó hộ thân trên căn bản ngươi đã có thể chất bách tà bất xâm. Trước kia có rất nhiều vùng đất nguy hiểm chúng ta không thể nào đi vào, hiện tại đã có có thể từ từ xử lý rồi. Những địa phương kia ẩn giấu bảo bối đều là hàng cao cấp đó!"
"Ta vì sao nghe được hình như ta sắp phải làm việc cực nhọc nhỉ?" Bần đạo cười khổ nói.
"Ha hả, bởi vì đúng là như thế." Ân sư cười nói: "Lần này ngươi nếu có thể bình yên đi vào Linh Hồn Thần Giới, ngoại trừ Thánh thiên sứ tìm kiếm mầm móng Thần Thụ ra, nhớ là thấy cái gì cứ thu lấy cái đó, cho dù là một cục đá một cọng cỏ cũng phải tận lực mang trở về nhiều một chút. Có nhiều thứ trợ giúp chúng ta rất lớn đó."
"Vâng." Bần đạo bất đắc dĩ đáp ứng. Lần này xem như thảm rồi, nếu như tìm được thứ tốt còn đỡ, ta mà làm không tốt có khi phải chạy đi chạy lại mấy vòng khai thác sản vật, đến lúc đó chắc ta muốn sống cũng không nổi rồi sao?
"Đúng rồi, ân sư." Bần đạo thừa cơ hội này hỏi về nghi ngờ của mình: "Đệ tử gần đây tu luyện gặp đại phiền toái, muốn nhờ ân sư dạy bảo."
"À, phiền toái gì?" Ân sư lập tức khẩn trương hỏi.
"Phân thân thứ ba của ta chung quy vẫn không thể nào tu luyện ra." Bần đạo buồn bực nói: "Đã qua mấy chục năm rồi mà ngay cả bóng dáng cũng không có, tư chất đệ tử không đến nổi kém như vậy chứ?"
"Có chuyện này nữa?" Ân sư nghi ngờ hỏi lại. Vừa nói xong hai tròng mắt hắn thả ra hai đạo hào quang bắn thẳng về phía ta, cẩn thận quan sát một hồi, nói: "Trên người của ngươi cũng không có bất kỳ chỗ nào không ổn, bất luận là thân thể hay là nguyên thần đều ở trạng thái tốt nhất."
"Nhưng mà vì cái gì ta luyện không ra phân thân đây?" Bần đạo kỳ quái nói. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: https://truyenfull.vn
"Nghe ngươi nói ban đầu ngươi không có bị thừa nhận thống khổ khi phân thân bị hủy đúng không?" Ân sư hỏi.
"Đúng thế!" Bần đạo gật đầu nói.
"Vậy thì nói không chừng, có lẽ là phân thân của ngươi chưa có chết." Ân sư cười híp mắt nói.
"Không phải chứ?" Bần đạo kinh ngạc nói: "Ta hỏi thăm Athena kỹ lưỡng tình hình lúc đó, theo nàng nói mấy gã chủ thần cấp một lần đó tham dự phục kích đều nói là tận mắt nhìn thấy phân thân của ta nhảy vào Thiên Hỏa Tỉnh mà? Chẳng lẽ bọn họ lừa gạt Athena? Hoặc là phân thân của ta đã bị người chim bắt giữ rồi?"
"Ta đây không rõ ràng lắm, thế nhưng dựa theo lẽ thường mà nói, phân thân của ngươi nhảy vào Thiên Hỏa Tỉnh cơ hồ không còn hi vọng sống sót. Lúc ấy ngươi muốn xuyên qua Thiên Hỏa Tỉnh, cơ hồ là bị chôn sống hoặc chết cháy, không thể nào bình an thoát ra được." Ân sư nói: "Nói thế, khả năng ngươi bị quân đoàn Thiên Sứ bắt giữ sẽ hợp lý hơn."
"Kỳ quái, chuyện lớn như vậy tại sao Athena không nghe được đây? Chẳng lẽ địa vị của nàng ở trong quân đoàn Thiên Sứ còn chưa đủ cao?" Bần đạo ngay sau đó thoải mái nói: "Vô phương, phân thân không chết chính là chuyện tốt. Dù sao bây giờ địa vị Athena đã cao hơn xưa, ta nhờ nàng chú ý nhiều hơn là được."
"Ừ, nói cho nàng tập trung để ý chuyện này đi." Ân sư gật đầu nói: "Chỉ cần nàng có thể xác định là quân đoàn Thiên Sứ bắt giữ ngươi, vi sư nhất định giúp ngươi đòi trở về."
"Đa tạ ân sư." Bần đạo thi lễ nói: "Đúng rồi, đệ tử còn có một chuyện bị mê hoặc mãi."
"Chuyện gì?" Ân sư cười hỏi.
"Đệ tử phát hiện thời điểm ở trong Đạo Môn công lực tự động tăng lên rất nhanh, nhưng mà khi ta tu luyện ở trong thành Thiên đường lại khôi phục tốc độ bình thường." Bần đạo cười khổ nói: "Ân sư, đây là chuyện gì hả?"
"Lại có chuyện này?" Ân sư tò mò nói: "Để ta xem một chút." Nói xong ân sư lại tra xét thân thể của ta. Sau đó kỳ quái nói: "Đúng là như thế, lúc này công lực của ngươi tựa như đang luyện hóa vậy, linh khí bản thân tự động vận chuyển, lại còn ở trong thân thể ngươi tiến hành dung hợp, thật là kỳ quái mà!"
"Tại sao lại như vậy chứ?" Bần đạo khó hiểu nói: "Tựa hồ đây là miếng bánh ngọt từ trên trời rơi xuống vậy? Không biết là nó có độc hay không nữa?"
"Của trên trời rơi xuống hiển nhiên không có độc." Hai mắt ân sư đột nhiên sáng lên, nói: "Ta đề nghị ngươi đến Thiên Hỏa Tỉnh xem một chút, ta nếu như không có đoán sai, có lẽ ở nơi đó tốc độ công lực ngươi gia tăng còn nhanh hơn nữa."
"Tại sao?" Bần đạo kỳ quái hỏi."Bởi vì đó là nơi phân thân của ngươi bế quan rồi chiến đấu, có lẽ phân thân của ngươi chưa có chết, bây giờ đang ở trong Thiên Hỏa Tỉnh tu luyện đó." Ân sư mỉm cười nói.
"Không thể nào? Ở trong đó còn có người sống được sao?" Bần đạo kinh ngạc nói.
"Trong thế giới chư thần chúng ta, cái không thiếu nhất chính là kỳ tích." Ân sư cười nói: "Bản thân ngươi chính là một ví dụ rất tốt, từ khi ngươi bắt đầu nhập môn tính lên cũng không tới ngàn năm. Nhưng mà thực lực ngươi bây giờ ra sao? Còn mạnh hơn mấy gã khổ tu mấy ngàn năm nữa. Nếu như không có ngươi làm ví dụ điển hình. Ai lại biết được chuyện như vậy có thể phát sinh đây?"
"Ta bây giờ đi thử một chút!" Bần đạo khẩn cấp nói.
"Cũng tốt, vi sư và ngươi cùng nhau đi." Ân sư nói xong phất tay lên, mang theo ta bay ra khỏi Thiên tôn cung.
Thực lực ân sư quả là cao, đường xa như vậy ta phải chạy mất mấy ngày, thế mà hắn bay có một lát đã đến nơi.
Khi bần đạo nhìn thấy Thiên Hỏa Tỉnh, ta cảm thấy cả người tràn đầy lực lượng, linh khí trong cơ thể thế trong lúc vô tình chuyển động nhanh chóng, mỗi khi chuyển một vòng sẽ gia tăng mạnh hơn một chút. Tốc độ mở rông kinh mạch cực kỳ nhanh, cường độ cường hóa nhục thể cũng một đường bay lên thẳng tắp.
Loại cảm giác công lực tăng trưởng thật sự sung sướng, thế ta kìm lòng không đậu phóng ra Huyễn Tật Thiên Hỏa. Trong nháy mắt cả người ta được hỏa diễm hừng hực bao quanh. Đắm chìm trong Huyễn Tật Thiên Hỏa ta cảm thấy cả người vô cùng thoải mái.
"Ha hả." Ân sư mỉm cười nhìn ta, nói: "Xem ra đúng là như thế, phân thân của ngươi ở dưới kia tựa hồ đang lĩnh ngộ cái gì đó thì phải!"
"Hắc hắc." Bần đạo cười cười, sau đó lấy làm kỳ quái hỏi: "Nhưng mà ta vẫn không có phát hiện phân thân kia tồn tại ?"
"Hẳn là Huyễn Tật Thiên Hỏa bá đạo ngăn cách các ngươi cảm ứng lẫn nhau." Ân sư giải thích.
"Ta bây giờ không phải là nhảy xuống hội hợp với hắn chứ?" Bần đạo hỏi tới.
"Đừng." Ân sư vội vàng ngăn trở, cười khổ nói: "Ngươi đúng là không biết sống chết. Mặc dù phân thân của ngươi ở dưới không có chết, tuy nhiên chúng ta cũng không biết tình hình cụ thể ra sao, lỡ may hắn bị vây ở bên trong không thoát ra được thì làm sao bây giờ? Ngươi chẳng lẽ muốn liên lụy tới phân thân hay sao?"
"À, đúng đúng." Bần đạo bừng tỉnh đại ngộ, ngay sau đó cười khổ nói: "Ân sư nói rất đúng, là đệ tử quá nóng lòng. Nếu hắn còn sống thì tốt quá rồi, sớm muộn gì cũng có cơ hội thoát ra ngoài. Nếu như không cẩn thẩn, lấy bản lãnh thấp kém đi vào lại càng thêm nguy hiểm."
"Hiểu được là tốt rồi." Ân sư cười nói: "Thế nhưng ngươi có thể ở chỗ này tu luyện lâu dài, có phân thân trợ giúp tốc độ ngươi tu luyện khẳng định gia tăng rất nhiều. Nhớ kỹ, ngươi bây giờ tạm thời bỏ qua tu tập pháp thuật, hết thảy lấy cường hóa thân thể làm chủ."
"A?" Bần đạo khó hiểu nói: "Đây là tại sao ?"
"Bởi vì theo tình hình hiện tại của ngươi, một khi phân thân của ngươi xuất quan, thực lực nhất định không giống với trước. Khi đó bởi vì thực lực ba phân thân chênh lệch quá lớn, linh khí từ phân thân mạnh hơn sẽ chuyển qua hai cái phân thân yếu hơn. Nếu như nhục thể của ngươi không đủ mạnh. Vậy thì … hắc hắc!" Ân sư cười cười không có nhiều lời.
"Ta sẽ bạo thể mà chết?" Bần đạo lập tức hiểu ý sư phụ, cười khổ nói: "Ta cũng biết, của trên trời rơi xuống thế nào mà không có độc kia chứ!"
"Được rồi, ngươi lưu một phân thân ở chỗ này tu hành." Ân sư cười nói: "Còn dư lại một phân thân theo ta trở về, vi sư còn có chuyện phải nói."
"Vâng." Bần đạo vội vàng phân thân thành hai, một cái ngồi xuống bên cạnh Thiên Hỏa Tỉnh tu hành, một cái đi theo ân sư trở lại Thiên tôn cung.
Sau khi trở về ân sư đầu tiên phái ra một nhóm nhân thủ cho xây dựng cho ta một tòa đạo quan bên cạnh Thiên Hỏa Tỉnh, lại còn bố trí Tụ Nguyên đại trận, gia tăng độ dày linh khí nơi đó. Giúp đỡ tăng cường hiệu suất ta tu luyện. Xem ra ân sư tính toán để ta cư ngụ lâu dài ở chỗ này rồi.
Mọi chuyện an bài thỏa đáng, ân sư mới nói với ta: "Ngày sau ngươi cứ dành hết thời gian ở chỗ đó tu luyện, tạm thời không nên quay về làm gì!"
"Vâng, đa tạ ân sư, đệ tử vô cùng cảm kích." Bần đạo khom người thi lễ cảm kích.
"Ha hả, ngươi chính là bảo vật của Đạo Môn ta, chiếu cố càng nhiều càng có lợi mà!" Ân sư cười cười nói: "Thánh thiên sứ bảo ngươi đi lấy linh hồn Thần Thụ, ngươi có kế hoạch gì chưa?"
"Có một cái, ân sư xem." Bần đạo vội vàng lấy ra đưa cho ân sư.
"Ừ." Ân sư nhận lấy cẩn thận quan sát một phen, sau đó cười nói: "Thật là nghĩ xa quá đi!"
"Đúng vậy, sợ rằng ta phải đi một chuyến mất thời gian mấy tháng, trên đường giáp mặt sơn tặc hải tặc gì đó cướp của chắc chắn không ít, không chừng sẽ mất rất nhiều thời gian lắm!" Bần đạo cười khổ nói: "Lấy kinh nghiệm của Đường Tăng để học hỏi, ta mới có thể giảm bớt khó khăn trên đường nha!"
"Ha hả, hắn là kinh nghiệm của phàm thân, ngươi đã là thần tiên làm sao có thể so sánh chứ?" Ân sư cười nói: "Thế nhưng lần này đi xa một chuyến đúng là có ẩn chứa nguy hiểm. Ngươi tới nhìn, nơi này, nơi này, còn có nơi này, đều có mấy tên ma đầu lợi hại tồn tại. Nếu như bọn chúng phát hiện ra ngươi, nhất định sẽ có tranh đấu mệt mỏi." Ân sư vừa nói vừa chỉ điểm cho ta mấy phương hướng tốt nhất.
"Bọn chúng lợi hại cỡ nào?" Bần đạo vội vàng hỏi.
"Đa số đều là chủ thần đỉnh cấp, ngươi len lén đi qua hẳn là không bị phát hiện. Nếu như bị phát hiện cùng lắm thì đánh một trận, lấy một thân sở học của ngươi vẫn có thể ứng phó được. Nhưng mà trong đó có một tên gọi là Hàn Băng ma thần có thực lực ngang với vi sư, mà địa bàn của hắn chính là nơi ngươi bắt buộc phải đi qua. Vi sư rất là lo lắng thay ngươi đó." Ân sư bất đắc dĩ nói.
"Hàn Băng ma thần?" Bần đạo cười khổ nói: "Nghe tên cũng biết chắc là một tên ma đầu Băng thuộc tính hả?"
"Không sai." Ân sư bất đắc dĩ nói: "Ngươi một thân Hỏa thuộc tính, nếu như xuất hiện ở địa bàn Hàn Băng ma đầu kia y như là đèn sáng trong đêm tối vậy. Mà thực lực của ngươi chênh lệch với hắn quá lớn, vô luận ẩn giấu như thế nào cũng không thể lừa gạt được hắn. Khả năng bị hắn phát hiện rất cao!"
"À, nếu bị phát hiện sẽ như thế nào?" Bần đạo yếu ớt hỏi.
"Vậy ngươi nhất định phải chết rồi." Ân sư khẳng định nói: "Hắn tính tình rất cổ quái, chán ghét hết thảy các loại hỏa diễm, chỉ cần có thần minh Hỏa thuộc tính xuất hiện ở trong địa bàn của hắn đều giết chết không tha. Một vị sư huynh của ngươi từng thua thiệt trên tay hắn, thiếu chút nữa không quay về được đó."
"Vậy ân sư có biện pháp giúp ta đi qua chứ?" Bần đạo vội vàng hỏi.
"Khó khăn." Ân sư cười khổ nói: "Ta từng ra mặt cho vị sư huynh kia của ngươi đã giao thủ với hắn một lần, thực lực hai bên tám lạng nửa cân, nhưng ở đó là địa bàn của hắn. Nếu ta có Hạo Thiên thần kiếm trong tay thì có tám phần nắm chắc giết chết hắn. Nhưng mà trên địa bàn của hắn ta không bảo đảm lắm!"
"Ta dẫn hắn tới đây được không?" Bần đạo vội vàng nói.
"Ngươi cho rằng ta chưa thử qua hay sao?" Ân sư cười khổ nói: "Vấn đề là hắn chưa bao giờ rời khỏi nơi ở của mình."
"Ài, vậy thì dễ xử lý rồi!" Bần đạo thở phào nhẹ nhỏm, cười ha hả nói.
"Cái gì mà dễ xử?" Ân sư kỳ quái nói: "Chẳng lẽ ngươi có biện pháp xử lý?"
"Dĩ nhiên, không thành vấn đề." Bần đạo cười nói: "Bởi vì vấn đề nằm ngoài phạm vi năng lực của chúng ta, ngược lại không còn là vấn đề gì nữa. Bởi vì có một biện pháp đơn giản để giải quyết."
"Nói ra xem sao?" Ân sư kỳ quái nói.
"Nói thí dụ như, để cho người chim đi nghĩ biện pháp dùm cho ta." Bần đạo cười hì hì nói.
"Ha ha." Ân sư cùng ta cười lớn lên.
"Đúng, dù sao đây chính là chuyện của bọn hắn, hơn nữa Thánh thiên sứ còn gấp gáp hơn cả chúng ta. Vì như thế, nàng ta tất nhiên tự thân động thủ. Có Thánh thiên sứ ra tay, ngày cuối cùng của Hàn Băng Ma thần cũng sắp đến rồi." Ân sư cười nói: "Quả nhiên, thật sự hắn đã không còn là vấn đề gì nữa rồi. Tam Phong, ngươi càng ngày càng khôn khéo đó!"
"Hắc hắc, nhờ ơn ân sư dạy bảo." Bần đạo cười nói.
"Ha ha!" Ân sư lão nghi ngờ cười nói: "Ngươi đó, chỉ giỏi nịnh hót."
"Hắc hắc." Bần đạo giả bộ cười ngu mấy tiếng.
"Được rồi, vấn đề nếu đã được giải quyết, vậy thì ngươi định ngày lên đường đi thôi." Ân sư mỉm cười nói: "Thế nhưng, lần này ngươi không thể không công đi xa như vậy, vi sư còn có nhiệm vụ giao cho ngươi."
"Xin ân sư phân phó." Bần đạo nghiêm nghị nói.
"Tốt, ngươi tới nhìn, nơi này có một Vị Diện tên là Âm Phong Ngục, bởi vì địa phương này thừa thải Âm Phong Thảo nên được đặt tên đó. Loại cỏ này cực kỳ quý hiếm, là vật liệu mấu chốt để gia tăng tốc độ đan dược phát huy tác dụng, ngươi tới đó hái về cho ta một nhóm." Ân sư dặn dò: "Càng nhiều càng tốt, Vô Lượng Thiên kiếp sắp đến rồi, thứ này vô cùng quan trọng, hiểu không?"
"Vâng." Bần đạo vội vàng đáp ứng.
Ta đã biết vật này trân quý, trên chiến trường đồng môn trọng thương mặc dù sử dụng đan dược trị liệu, nhưng mà không kịp đợi dược vật phát huy tác dụng đã phải bỏ mạng rồi. Có dược vật như Âm Phong Thảo trợ giúp, tốc độ phát huy dược lực sẽ mau hơn gấp mười lần, cơ hồ vừa tiếp xúc liền hóa, ngay lập tức phát huy toàn bộ dược lực. Có thể rút ngắn thời gian chữa thương rất nhiều, dùng ở trên chiến trường nó không chỉ là bảo bối cứu mạng, mà còn có thể giúp cho binh lính bị thương nhanh chóng quay trở lại chiến trường. Do đó gia tăng lực chiến đấu toàn quân trên diện rộng.
"Rất tốt." Ân sư chỉ điểm tiếp tục ta: "Nơi này có một Vị Diện tên là Nham Hải, khắp nơi đều là dung nham nóng rực, ở chỗ sâu biển dung nham có một loại khoáng thạch luôn ở trạng thái cố định, tên là Liệt Hỏa Kim Cương, nó là một trong những nguyên liệu chủ yếu nhất để chế tạo Tru Tiên Kiếm chính phẩm. Số vật liệu khi trước là do sư tổ cung cấp, hắn hao tốn không ít khí lực mới gom đủ tài liệu chế tạo bốn thanh Tru Tiên Kiếm, bản thân ta không tiến vào trong đó được, nhưng mà ngươi lại có thể. Có đúng không?"
"Không sai, thể chất đệ tử đặc thù có thể miễn dịch với lửa, hẳn là có thể thành công." Bần đạo đáp ứng nói: "Xin sư phụ yên tâm, đệ tử nhất định mang về cho ngài số lượng lớn."
"Tốt." Ân sư nhất thời mừng rỡ nói: "Có thêm vài thanh Tru Tiên Kiếm chính phẩm, Đạo Môn ta sẽ tăng thêm một phần thực lực tự vệ, vì sư môn ngươi phải cố gắng lên!"
"Vâng, đệ tử hiểu rõ." Bần đạo vội vàng nói.
"Ta biết ngươi làm được." Ân sư cười nói: "Còn có, nơi này có một Vị Diện tên là U Thủy Ngục, trong đó có một tòa hành cung là nơi Đại thần thượng cổ Cộng Công tu hành, theo truyền thuyết hắn ở Vô Lượng Thiên kiếp lần trước ứng kiếp mà đi, cho nên nơi này bây giờ hẳn là vô chủ."
"Không phải chứ?" Bần đạo cười khổ nói: "Chỗ ở của Đại thần thượng cổ ta đây làm gì có tư cách dò xét, sợ rằng chưa mò tới cửa đã bị cấm chế trực tiếp giết chết rồi."
"Ha hả, vi sư tự nhiên rõ ràng chuyện này, thế nhưng ngươi chỉ biết một mà không biết hai." Ân sư cười nói: "Cộng Công năm đó là bằng hữu của sư tổ ngươi, trước khi hắn ứng kiếp từng có dự cảm, cho nên lưu lại di chúc, để lại chìa khóa một phần hành cung cho Đạo Môn, nhờ sư tổ giúp hắn tìm truyền nhân thừa kế nhất mạch đạo thống của hắn!"
"Ngài không phải chọn ta đó chứ?" Bần đạo cười khổ nói: "Ta thân là Hỏa hệ, chính là thuộc hệ Đại thần Chúc Dung đối đầu với Cộng Công mới đúng nha!"
"Dĩ nhiên không phải là ngươi." Ân sư cười nói: "Chẳng qua là gần đây chìa khóa hành cung đột nhiên đại phóng, hiển nhiên biểu thị truyền nhân của nó sắp xuất thế. Vốn là ta còn kỳ quái là vì sao, vừa vặn lúc này ngươi tới tìm ta. Cho nên vi sư có chút dự cảm, người này hẳn là có quan hệ tới ngươi. Lại nhìn lộ tuyến của ngươi, quả nhiên ngươi từng trải qua khu vực gần tòa hành cung. Vậy thì vi sư có tám phần nắm chắc điều đó. Cho nên ta dự định cho ngươi đi trước xem xét hành cung. Đồng thời giao quyền lợi lựa chọn truyền nhân cho ngươi!"
"Hắc hắc, bảo bối ở trong đó, có phải hay không…?" Bần đạo cười hì hì nói.
"Ha hả, nếu thuộc về ngươi chính là của ngươi, không phải đồ của ngươi, dù có cưỡng cầu cũng vô dụng." Ân sư cười nói: "Cho nên đồ vật ở bên trong, tùy ngươi xử trí !"