Trương Tam Phong Dị Giới Du

Chương 692: Đại hội chia của


Kết quả con ngươi hai cô bé cơ hồ trừng to muốn rớt xuống. Ngây người ra một lúc, Athena và Vong Ưu vội vàng ngồi xổm người xuống cẩn thận kiểm tra.

Qua một lúc sau Athena mới ngẩng đầu lên, khuôn mặt không hề tin tưởng nói: "Không sai, đây chính là thi thể Da Cáp Đức, trời đất ơi, không nghĩ tới ngươi thế mà thật sự giết được hắn!"

"Vậy thì linh hồn Da Cáp Đức đâu? Để hắn chạy thoát rồi hả?" Vong Ưu liền hỏi tới. Hiển nhiên nàng rất quan tâm đến vấn đề hậu hoạn.

"Dĩ nhiên chạy không thoát rồi!" Bần đạo cười nói: "Nếu như để cho linh hồn hắn chạy thoát, ta làm sao cướp được thần cách của hắn chứ? Các nàng nhìn đi, bổn nguyên ý thức hắn vẫn còn ở trong này mà." Vừa nói, ta từ trong Kim Liên lấy ra khối tinh thạch niêm phong linh hồn Da Cáp Đức, đưa cho các nàng nhìn.

Athena cầm lấy kiểm tra, lập tức từ linh hồn ba động đặc biệt từ bên trong nhận ra thân phận của hắn, đến lúc này nàng rốt cục phải tin lời ta. Trên thực tế, lúc này Athena đã không biết nên biểu đạt tình cảm của mình thế nào cho tốt, nàng mờ mịt nói: "Thật tình, ngươi thế mà thành công làm được chuyện này, lấy thực lực ngang với Thiên sứ tám cánh giết chết một vị chủ thần đỉnh cấp, ta choáng, không, quả thực là sáng tạo kỳ tích mà."

Vong Ưu cũng cười khổ nói: "Mau nói cho ta biết ngươi rốt cuộc làm thế nào, nếu không ta sợ rằng sẽ bị lòng hiếu kỳ giết chết đó."

"Ha hả, trên thực tế hết thảy đều do trùng hợp và vận khí tác quái." Bần đạo cười nói: "Chuyện là như thế này ..." Tiếp theo ta tường thuật tất cả diễn biến quá trình, bao gồm bố trí tính kế giết chết Da Cáp Đức thế nào, cướp đoạt thần cách hắn ra sao, tất cả mọi chuyện ta đều cẩn thận nói qua một lần.

"Nói như vậy, thần cách ngươi bây giờ chẳng phải là cấp bậc chủ thần đỉnh cấp rồi?" Athena kinh ngạc hỏi.

"Chính xác là chỉ có tinh thần lực đạt đến, thậm chí còn vượt qua nữa. Dù sao bản thân ta cũng không kém, mà Da Cáp Đức lại là người nổi bật trong hàng chủ thần đỉnh cấp, nguyên thần do hai chúng ta hợp lại mạnh mẽ đến một tình trạng đáng sợ. Chỉ là bởi vì ta lịch lãm vẫn còn quá ít, kinh nghiệm chưa nhiều, cho nên không thể nào hoàn toàn phát huy ưu thế tinh thần lực khổng lồ. Vì thế lực chiến đấu chân thật của ta vẫn không thể so sánh với chủ thần đỉnh cấp. Thế nhưng, nếu như trụ cột tối trọng yếu đã vững chắc như thế, ngày sau tu luyện tuyệt đối làm ít công to. Trở thành chủ thần đỉnh cấp đối với ta mà nói đã chỉ là vấn đề thời gian thôi."

"Ái da, ta thật là hâm mộ mà, ngươi lần nào đi đánh nhau cũng chiếm được chỗ tốt, sớm biết như vật ta cũng tiến vào theo cho rồi." Vong Ưu hối hận nói.

"Đúng vậy đó, đây chính là thần cách của chủ thần đỉnh cấp mà, ai mà không thèm thuồng chứ!" Athena cũng cười khổ nói.

"Ha hả, các ngươi cũng không cần oán trách." Bần đạo cười nói: "Ta đã chuẩn bị cho các ngươi rất nhiều lễ vật đây."

"Cái lễ vật gì, mau lấy ra nào!" Vong Ưu vừa nghe tới lễ vật lập tức tinh thần chấn động, hưng phấn nói: "Nói gì cũng là đồ vật do chủ thần đỉnh cấp Da Cáp Đức sưu tầm, không nên làm cho ta thất vọng nha?"

"Hắc hắc, trước nhìn thứ này, một bảo bối giúp cho ta phá vỡ ma pháp phòng hộ của chủ thần đỉnh cấp." Bần đạo nói xong liền lấy chuôi Như Ý ra, sau đó cẩn thận giới thiệu: "Tên thì ta không biết, nhưng mà cách dùng rất rõ ràng, nó có bảy khối bảo thạch có thể thả ra phi trùng tự bạo với bảy thuộc tính, số lượng mỗi loại thuộc tính cũng không ít hơn một vạn đầu." Sau đó, ta thả ra mỗi loại một con cho các nàng nhìn.

"Nhìn không tệ lắm, thực lực cũng tạm được. Nhưng mà lực chiến đấu thế nào đây?" Athena hỏi.

"Lực chiến đấu tuyệt đối cường hãn." Bần đạo lòng vẫn còn sợ hãi nói: "Tốc độ nhanh nhất của bọn chúng có thể hơn tốc độ của âm thanh gấp mấy lần, hơn nữa chuyển hướng trên không trung hết sức linh hoạt, bọn chúng công kích mạnh nhất không phải là sừng nhọn ở trên đầu, mà là tự bạo. Uy tự bạo uy lực tuyệt đối không dưới cấm chú cấp mười ba, bảy vạn con trùng cùng nhau tự bạo đáng sợ bao nhiêu, nàng hoàn toàn tự mình suy nghĩ đi."

"Trời đất ơi, thật lợi hại như thế? Vậy thì ngươi làm sao thắng được đây?" Vong Ưu tò mò hỏi: "Đúng rồi, có phải là ngươi độn thổ tránh né hay không?"

"Dĩ nhiên không phải, khả năng độn thổ của bọn chúng cũng rất biến thái." Bần đạo cười khổ nói: "Thật ra ta thắng được trận này chủ yếu là do bọn chúng không có ai chỉ huy. Cho nên bị ta bắt được khuyết điểm thôi, nếu không đúng là phiền toái." Ta lại mang phương thức phá giải bọn nó cho hai người nghe một lần.

"Đặc sắc." Athena tán thán nói: "Thực lực của bọn chúng cực kỳ đặc sắc, phương pháp ngươi phá giải lại càng đặc sắc, quả nhiên không hỗ là Âm Hiểm Quân Thần, lúc nào cũng có thể nghĩ ra ám chiêu nhỉ. Ha ha ha!"

"Ài, ngươi mà cũng nói như vậy, nếu như bọn kia có thể dựa theo thuộc tính phối hợp tác chiến rất có thể tạo thành ma pháp dung hợp để công kích, khiến cho uy lực của bọn chúng tăng lên nhiều, có đúng không?" Vong Ưu nghe xong cũng đăm chiêu suy nghĩ bàn luận vào. Xa có thể tấn công, gần có thể phòng thủ, uy lực cường hãn, số lượng vô cùng vô tận, lại còn biết ẩn hình, có nó tồn tại cơ hồ không có ai có khả năng áp sát đánh lén Vong Ưu rồi. Đây quả thực là vì một đoàn siêu cấp pháp sư bảo bối làm theo yêu cầu cho nàng mà. Từ nay về sau, Vong Ưu đơn đấu tuyệt đối có thể dễ dàng giết chết một gã Thiên sứ tám cánh.


"Ha hả, phục hợp pháp thuật đối với chúng ta tương đối khó khăn, dù sao tự bọn chúng có lẽ không hiểu sử dụng pháp thuật, hơn nữa phối hợp cũng phải có ngươi chỉ huy mới được, tương đối phí sức." Bần đạo cười nói: "Thế nhưng, nếu như phối hợp thêm một tòa trận pháp xuất kích, hắc hắc, uy lực gấp bội là rất dễ dàng." Vừa nói, ta đem đồ vật đưa cho nàng.

Vong Ưu nhận lấy rồi yêu thích đùa bỡn không buông tay, sau đó nói với ta: "Để ý tới chuyện này một chút, sau này ta sẽ theo ngươi học thêm trận pháp rồi. Ta bây giờ mới phát hiện thật ra lĩnh vực mạnh nhất của Đông Phương các ngươi tựa hồ chính là trận pháp, có thể làm cho một đám người hết sức yếu ớt liên hợp lại đối kháng với cường giả, thật sự là một phát minh vĩ đại."

"Đúng vậy, trận pháp vẫn là thứ mà chúng ta bắt buộc phải tu luyện, chỉ tiếc rằng thành tựu của ta tại phương diện này còn rất kém." Bần đạo bất đắc dĩ nói: "Được rồi, chúng ta tiếp tục chia của thôi, cái này là nhật ký Da Cáp Đức, trên đó ghi chép kinh nghiệm cả đời hắn, đặc biệt là những nhân sinh hắn từng trải qua từ khi tấn chức chủ thần đỉnh cấp, cùng với quá trình chi tiết tu luyện Đại Dự Ngôn Thuật. Thứ này sẽ trợ giúp chúng ta rất lớn, những kiến thức khác bao gồm điều chế Luyện kim thuật, đều là tài liệu hết sức trân quý. Trên tay Athena có nó mới có thể phát huy toàn bộ tác dụng." Vừa nói, ta đưa khối thủy tinh ký ức Da Cáp Đức cho Athena.

"Ha ha ha!" Athena cười nói: "Thật là tốt quá, đây chính là kiến thức vài chục vạn năm của một gã chủ thần đỉnh cấp tích góp từng tí một. Đối với chúng ta mà nói tuyệt đối là khoản tài phú quý giá, so với thần khí còn muốn trân quý hơn nhiều."

"Ha hả, có thời điểm nhớ cho ta xem với đó." Vong Ưu cười nói.

"Yên tâm, không thể thiếu phần của ngươi." Athena đáp ứng, sau đó nói với ta: "Còn gì nữa không?"

"Có ..." Bần đạo cười nói: "Kế tiếp là thứ tốt nhất của Da Cáp Đức, Thời Gian Sa Lậu (đồng hồ cát thời gian), có khả năng giam cầm siêu cấp cao thủ ngang với Đại thiên sứ mười cánh thời gian vài giây. Nếu như không có nó tồn tại, dù có đánh chết ta, ta cũng không dám đi tìm Da Cáp Đức gây phiền toái." Vừa nói ta đưa cái đồng hồ cát thời gian cho các nàng nhìn.

"Thật là đồ tốt, thần khí có thể thao túng thời gian vốn rất hiếm, trước kia chúng ta làm Tam Hại mò được bao nhiêu bảo bối chứ? Tuy nhiên ngay cả một thứ bảo vật thao túng thời gian cũng chưa từng nhìn thấy. Không nghĩ tới mới đến thế giới này chừng hai mươi năm lại thu được một thần khí mạnh như vậy. Ha hả, các ngươi nói xem, có phải là vận khí của chúng ta tại thế giới kia cũng bị mang đến nơi đây rồi không?" Vong Ưu đưa tay nhận lấy, cẩn thận đánh giá và không ngừng cảm thán.

Athena đột nhiên nói: "Da Cáp Đức am hiểu Đại Dự Ngôn Thuật có thể thao túng thời gian, các ngươi nói kiện đồ vật này có phải do chính hắn chế tạo hay không?"

"Ha hả. Hình như vậy, dù sao chủ thần có thể thao túng thời gian thật sự quá ít ỏi, thứ này tám phần là hắn tự mua dây buộc mình rồi." Bần đạo cười nói: "Chết trên tay thần khí chính mình chế tạo, hắn coi như là chết có ý nghĩa rồi."

"Ha ha ha~!" Chúng ta cùng nhau cười lớn lên.

Cười xong, ngay sau đó bần đạo hỏi: "Vật này các ngươi ai muốn?"

"Nàng..." Hai người không hẹn mà cùng chỉ vào đối phương nói. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Athena sau đó nói: "Ở trên tay ta còn có vài kiện thần khí, ngươi không phải là vẫn hay nói bản thân ít đồ sao? Vì sao bây giờ lại không giành lấy vậy?"

"Ai…" Vong Ưu thở dài nói: "Chúng ta vốn chính là một thể, chẳng lẽ ta còn không biết xấu hổ tranh giành với ngươi? Kiện đồ vật này cho ngươi, mấu chốt là vì ngươi cần nó hơn ta."

"Ha hả, chẳng lẽ ngươi không cần hay sao?" Athena cười khổ nói: "Nói thật, nhờ có thần cách trí tuệ nên ngươi thông minh hơn ta một bậc, nhưng mà lực chiến đấu thì chiến tranh thần cách của ta vẫn mạnh hơn một chút. Cho nên vật này mới thích hợp với ngươi hơn."

"Lời này không đúng, chúng ta cũng không phải là chia đều thực lực ra. Mà ngươi thân đang ở trong hang sói, so với ta nguy hiểm hơn vạn phần, thứ này cho ngươi ít nhất ở lúc mấu chốt có thể giúp ngươi một phen, như vậy chúng ta mới yên tâm được." Vong Ưu cười nói: "Về phần an toàn của ta thì ngươi cứ yên tâm đi, bên cạnh ta luôn có phu quân chăm nom mà. Rồi lại nói, hiện tại trong tay hắn là một kho thần khí, thứ tốt ta tuyệt đối không thiếu." Vừa nói dứt lời Vong Ưu mạnh mẽ dí đồ vật vào người Athena.

"Ta cũng nghĩ như thế, Nana, nàng cứ thu lấy đi." Bần đạo cười nói: "Có ta ở đây, không ai có thể đụng tới một cọng tóc Vong Ưu đâu!"

Athena thấy ta cũng nói như vậy liền sảng khoái thu vào, cười nói: "Nếu đã như vậy, ta đây không khách khí nữa."

"Đúng rồi." Bần đạo đột nhiên nhớ tới một chuyện, nói với Athena: "Nàng nhìn xem, ban đầu chúng ta cài đặt người nằm vùng ở đây, thật ra là vì muốn hiểu rõ ràng tin tức người chim, nhưng mà bây giờ chúng ta đã có được ký ức Da Cáp Đức, hoàn toàn có thể nhận được mọi loại tình báo chúng ta muốn. Nàng có phải chuẩn bị trở về hay không?"


"Đúng vậy, trở về đi. Chúng ta cũng hay nhớ tới ngươi." Vong Ưu cũng khuyên.

"Nghĩ kỹ rồi hẵn nói đi." Athena cười khổ nói: "Thật ra các ngươi cũng không nên quên một điều, biết tin tức thì thế nào? Thế lực không đủ vẫn không có cách nào bắt người. Lần này bọn họ có thể trực tiếp triệu tập tới bảy vị chủ thần đỉnh cấp, cho thấy thực lực của bọn họ hùng hậu hơn so với chúng ta tưởng tượng. Cho nên ta ở trong nội bộ bọn hắn sẽ có trợ giúp lớn hơn nhiều."

Bần đạo và Vong Ưu bắt đầu trầm tư suy nghĩ điều Athena nói.

Athena thấy chúng ta động tâm, tiếp tục giải thích: "Hơn nữa sau trận chiến này, vị thế của ta đã tăng lên thật cao, nói ít cũng có thể tương đương với Thiên sứ trưởng. Cộng thêm Bỉ Đặc và Da Cáp Đức có thể uy hiếp được ta đã bị các ngươi bất ngờ giết chết. Sau này phát triển càng thêm thông thuận, vào lúc này bỏ chạy tựa hồ có hơi đáng tiếc. Cho dù muốn đi ít nhất cũng phải chờ khi ta cảm giác được gặp nguy hiểm rời đi cũng không muộn, ta có bảo bối như vậy hộ thân, còn sợ chạy không được sao?"

"Dường như cũng có chút đạo lý." Vong Ưu gật gật đầu nói: "Nàng bây giờ bỏ chạy quả thật hơi đáng tiếc. Tình huống bây giờ đối với chúng ta rất có lợi, nói không chừng chúng ta có thể thừa cơ hội này đưa Athena lên hàng cao tầng Thần Giới. Chờ đến khi chúng ta chính thức khai chiến với toàn thể Thần Giới, có nàng nằm vùng ở bên trong, đối với chúng ta hành động có trợ giúp rất lớn."

Bần đạo vẫn lo lắng an toàn của Athena như cũ, cuối cùng đưa ánh mắt chuyển hướng nhìn nàng, kỳ vọng nàng có thể thay đổi suy nghĩ. Thế nhưng đợi mãi Athena vẫn nói như chém đinh chặt sắt: "Ý ta đã quyết."

"Ai dà..." Bần đạo thở dài một tiếng, biết nàng đã quyết định xong rồi. Ta dù có nói thêm thì cũng vô ích, chỉ đành nói: "Được rồi, nếu đã như vậy, ta đây có một chủ ý có thể trợ giúp ngươi tốt hơn!"

"Chủ ý gì nữa?" Athena vội vàng hỏi tới.

"Cái này là Quang minh ngọc của Da Cáp Đức, hấp thu nó tuyệt đối khiến cho thực lực nàng tăng lên hàng Thiên sứ mười cánh. Vừa lúc thần cách nàng trước kia cũng ở cấp bậc đó. Cho nên chẳng khác nào thực lực nàng sẽ phục hồi như cũ. Hơn nữa nàng có thần khí hộ thân, chống lại chủ thần đỉnh cấp cũng đủ sức đánh một trận rồi." Bần đạo bất đắc dĩ nói. Rồi ta đưa Quang minh ngọc của Da Cáp Đức cho Athena.

"Không phải chứ?" Athena nhận lấy nhưng không có vẻ kinh hỉ, mà cười khổ nói: "Ta hấp thu nó xong, sợ rằng toàn bộ Thần Giới đều biết là ta giết Da Cáp Đức rồi, ngươi không phải là muốn ta bị tất cả bọn họ đuổi giết đấy chứ? Không đúng, ngươi không thể nào không nghĩ tới điểm này. Chẳng lẽ ngươi còn có quỷ kế gì đó?"

"Hắc hắc !" Bần đạo cười nói: "Đương nhiên là có biện pháp giải quyết vấn đề này, chúng ta có thân thể và phối kiếm của Da Cáp Đức. Chỉ cần sử dụng một Thao túng thuật tương đối đơn giản là có thể trình diễn trò hay cho người ta xem rồi!"

"Ha ha." Vong Ưu đầu tiên tỉnh ngộ ra, hưng phấn nói: "Phu quân có ý tứ là diễn trò "mỹ nữ cứu chó hoang" đó hả?"

"A, ta hiểu rồi." Athena sau đó cũng hiểu ý của ta, bừng tỉnh đại ngộ nói: "Ý các ngươi là các ngươi giả bộ đuổi đánh trọng thương Da Cáp Đức, sau đó ta đi ra bắt cứu hắn một mạng. Vài ngày sau, ta có thể hấp thu Quang minh ngọc của hắn, sau đó lấy danh nghĩa hắn đứng ra hiệu triệu cả Thần Giới?"

"Ha hả, đại thể là như thế, chẳng qua là nói như ngươi còn chưa tính là hoàn mỹ." Bần đạo cười nói: "Nếu như mấy tên nắm giữ thực quyền không thừa nhận vương vị của nàng, ngược lại vu hãm nàng mưu sát trọng thương Da Cáp Đức, sau đó giả mạo danh nghĩa hắn ra ngoài lừa bịp, vậy thì nàng làm sao bây giờ đây?"

"Đúng vậy, chuyện như vậy không thể nào có nhân chứng, nếu bọn họ sống chết cũng không nhận ta cũng không có cách nào, dù sao căn cơ ta ở tại Thần Giới quá nông cạn. Vậy thì ngươi nói chúng ta sẽ diễn trò như thế nào?" Athena vội vàng hỏi.

"Đơn giản, chỉ cần làm trò trước mặt mọi người, để cho Da Cáp Đức truyền ngôi cho ngươi, vậy thì tất cả mọi chuyện đều yên ổn rồi?" Bần đạo cười ha hả nói.

"Như vậy tựa hồ cũng không được." Vong Ưu lo lắng nói: "Không nên quên, nơi này còn có một gã Đại thiên sứ mười cánh Lôi Vũ đó, Da Cáp Đức nếu muốn truyền ngôi trước tiên cũng sẽ nghĩ đến hắn mà?"

"Ngươi không biết sao?" Bần đạo giả bộ kỳ quái nói: " Đại thiên sứ trưởng Lôi Vũ cấu kết địch nhân lẻn vào Thiên đường ám toán chủ thần đỉnh cấp Da Cáp Đức, tội ác không thể tha thứ đã bị Da Cáp Đức trước khi chết tước đoạt hết thảy vinh quang Thiên sứ. Đồng thời ra lệnh nhốt vào tù, một vạn năm sau Da Cáp Đức chuyển sinh trở lại sẽ đích thân xử trí đây tên phản đồ này."

"Trời đất ơi, ngươi đúng là quá mức âm hiểm mà." Athena cười khổ nói: "Thế nhưng, người khác nếu như vẫn không phục thì làm sao bây giờ, dù sao tuồng hát này chúng ta chỉ có thể diễn ở phía ngoài Thiên đường. Da Cáp Đức coi như bị ám toán cũng chưa chắc là do Đại thiên sứ Lôi Vũ làm nhaa..a? Nếu như không có chứng cớ xác đáng, dù có là mệnh lệnh Da Cáp Đức chỉ sợ cũng không thể nào thi hành được, dù sao Da Cáp Đức đã chết quyền uy sẽ bị hoài nghi và chia sẻ. Rồi lại nói, thời gian vạn năm quá lâu, không có ai dám đảm bảo không có bất ngờ gì xảy ra mà?"

"Ha ha." Bần đạo cười nói: "Chuyện này đơn giản, đến lúc đó chỉ cần để cho Đại thiên sứ mười cánh Lôi Vũ các hạ lên tiếng giải thích vấn đề bảo khố mất trộm là được. Hắn chịu trách nhiệm bảo vệ Thiên đường, nhưng mà bây giờ xảy ra cạm bẫy lớn như vậy, bảo khố to lớn bị trộm cắp không còn một món, chỉ riêng cái tội thất trách cũng đủ để cho hắn đi tắm trong Chuyển Sinh Trì một vòng rồi?"

"Thì ra nhà ngươi đã sớm tính kế trên người hắn rồi?" Vong Ưu lập tức tỉnh ngộ nói: "Không trách được ngươi lại có bộ dạng định liệu hết thảy mọi chuyện rồi?"

"Thật không hỗ là Âm Hiểm Quân Thần." Athena cười khổ nói: "Ngay cả chủ thần đỉnh cấp Da Cáp Đức cũng bị ngươi âm chết, một gã Đại thiên sứ mười cánh nho nhỏ thật sự không coi vào đâu. Thế nhưng, trước kia ngươi là một người rất đàng hoàng, vì sao đến nơi này lại trở thành âm hiểm đến như vậy đây?"

"Ha hả, nàng còn không biết xấu hổ nói ta âm hiểm?" Bần đạo buồn cười nói: "Mấy món đồ tốt nhất trong bảo khố đang ở trong tay của nàng đó, một hồi tự nàng cương quyết nói Lôi Vũ các hạ ăn cắp nó, đây không phải là điển hình trò vừa ăn cướp vừa la làng sao? Nàng rõ ràng là trách người mà không nhìn lại mình mà."

"Chủ ý này là ngươi đưa ra, ngươi là chủ mưu, ta chỉ là đồng lõa." Athena cười nói: "Cho nên ngươi mới đúng là "âm chúa"..."

"Được rồi được rồi!" Vong Ưu cười cười cắt đứt đợt tranh luận giữa chúng ta: "Các ngươi không có một ai là thứ tốt cả, làm Tam Hại nhiều năm rồi, còn bày ra cái trò thuần khiết? Ban đầu chúng ta đánh, đập, trộm, tranh giành, không chuyện nào không làm, hôm nay chỉ là vu hãm thứ đồ bỏ đi, có cái gì mà không được chứ?"

"Có lầm hay không? Chúng ta chính là đồng bọn nha!" Athena cười khổ nói.

Bần đạo cũng lên tiếng kháng nghị: "Vong Ưu, nàng nói khiến cho ta không thể tiếp nhận mà, ta đây muốn phỉ báng ý tưởng của nàng. Ta lúc đầu mặc dù cũng là một trong Tam Hại, thế nhưng khi mọi người động thủ ta đây bao giờ cũng chọn những người có tội ác tày trời hạ thủ, cho nên ta được gọi là thay trời hành đạo đó !"