Trương Tam Phong Dị Giới Du

Chương 604: Tây Á phản kích


Thất công chúa không muốn cùng người ta đối kháng cứng rắn, như vậy Giáo Đình sẽ được lợi nhiều hơn, hợp lại chơi trò tiêu hao chính là sở trường của Giáo Đình mà. Cho nên nàng ra lệnh cho hạm đội triệt thoái về phía sau, nhất trí giữ vững khoảng cách với hạm đội tiên phong Giáo Đình. Chiến hạm trọng thương thì Thất công chúa cho chậm rãi lui ra sau cùng, dụ dỗ hạm đội Giáo Đình tiến công.

Tây Á nhìn thấy tình huống này thì hơi suy tư. Sau đó hạ lệnh: "Hạ mệnh lệnh cho hạm đội ở đầu đuổi theo cho ta. Nhất định phải bắt được Thất công chúa."

"Thưa chỉ huy, việc này, các hạ không sợ lại trúng mai phục của Thất công chúa?" Tác Mễ Lạp khuyên: "Chúng ta vẫn nên rút lui đi thôi. Dù sao thành tích hiện tại của chúng ta đã có thể khai báo với Giáo Hoàng rồi, không cần thiết lại đi mạo hiểm như vậy."

"Ta biết ngài đau lòng những pháp sư trên chiến hạm kia, thật ra ta làm sao không đau lòng đây?" Tây Á cười khổ nói: "Nhưng mà trận chiến đã đến một bước này, chỉ cần còn có một đường hi vọng mỏng manh, chúng ta cũng phải kiên trì cho tới cùng. Nếu như bắt không được Thất công chúa cũng phải tận lực tiêu hao hết mấy chiếc thiết giáp chiến hạm kia. Hiện tại nàng ta bị tổn thất một chiếc, sau này chúng ta sẽ dễ dàng hơn một phần."

"Nhưng mà bộ hạ của ta làm sao bây giờ?" Tác Mễ Lạp khổ sở nói: "Một lần Thánh Chiến, rồi một lần đại hải chiến, tổng cộng hao tổn của ta năm ngàn bộ hạ thân tính, đây là một nửa Ma đạo binh đoàn đó? Nếu lại rớt thêm ba nghìn nửa đoạn, ta đây không phải trở thành tư lệnh không quân hay sao?"

"Không thể, ngài yên tâm đi." Tây Á tràn đầy tự tin cười nói: "Nếu như Thất công chúa có quyết tâm liều mạng với ta, nàng ta đã sớm liều mạng rồi, tốc độ nàng còn mau hơn chúng ta, chúng ta có muốn tránh cũng tránh không thoát."

"Nàng ta đang muốn chạy trốn?" Tác Mễ Lạp hoài nghi nói: "Thất công chúa cũng có thời điểm muốn chạy trốn?"

"Nàng ta đang dụ dỗ hạm đội của ta xuất kích, chờ khi chiến hạm kiểu mới của chúng ta và hạm đội chính cách xa nhau, hắc hắc, nàng ta sẽ dựa vào ưu thế tốc độ hất truy binh ra sau lưng, sau đó chúng ta sẽ không thể nào dùng chiến hạm để bao vây uy hiếp nàng nữa." Tây Á cười nói: "Cho nên, chúng ta ở chỗ này đợi nàng ta đến là tốt rồi. Ra lệnh, kế hoạch Thủy Quỷ chuẩn bị tiến vào giai đoạn áp dụng."

Quả nhiên, Tây Á suy đoán hoàn toàn chính xác, sau khi Thất công chúa chơi đùa với quân đội tiên phong Giáo Đình một trận, đột nhiên gia tốc hất bọn họ ra sau, sau đó tăng tốc lao thẳng tới hạm đội chủ lực Tây Á. Thất công chúa đang ở trong phòng chỉ huy, cười lạnh nói: "Tất cả chiến hạm có pháp sư đều đã bị ta hất ra sau lưng cả rồi, bản thân ta muốn nhìn xem, bọn họ còn có bản lãnh lại bao vây ta nữa hay không!"

"Vậy thì hiện tại chúng ta xông vào giết một trận thống khoái hả?" Thúc tổ ánh mắt sáng lên, cười mị mị nói: "Ba mươi bảy chiếc thiết giáp chiến hạm, nếu như một đường tiến thẳng vào, ha ha, một lần châm tới là có thể đánh chìm mấy trăm chiến hạm bên hắn."

"Cái này thì không được!" Thất công chúa cười khổ nói: "Bọn họ giả bộ đã sử dụng hết mấy tấm sắt từ tính kia, trên chiến hạm bọn họ chắc chắn còn có một đống chưa tiêu hao hết, ít nhất còn lưu lại hơn năm thành, nếu như đụng vào bọn họ có thể sẽ ăn xui xẻo. Cho nên lần này chúng ta từ bên ngoài vây bọn hắn lại, sau đó chúng ta lợi dụng ưu thế hỏa lực mãnh liệt ở xa công kích vào, từ từ như tằm ăn dâu rỉa thịt bọn họ."

Rất nhanh song phương đã tiếp xúc với nhau, lúc này hạm đội chủ lực Tây Á y như một miếng bánh lớn, hạm đội Thất công chúa xếp thành một hàng dài, sau đó nàng chỉ huy con rắn lớn này vây xung quanh miếng bánh lớn này, hỏa lực hung mãnh điên cuồng trút xuống.

Theo sau hạm đội Thất công chúa liên tiếp phóng ra mấy ngàn viên Ma pháp đạn bay qua, chiến hạm Giáo Đình vòng bên ngoài nhanh chóng hỏng bét, tiếng nổ ầm ầm vang thành một mảnh. Hạm đội lái ngang qua, trên mặt biển chỉ để lại nơi hải quân Giáo Đình vô số thi thể và ván gỗ bể tan tành. Cảnh tượng thật sự thê lương đến rợn người.

Thế nhưng, ngày tốt của Thất công chúa cũng mau chóng chấm dứt, phe nàng vây quanh hạm đội Giáo Đình không tới một phần tư vòng tròn, lát sau nàng cảm giác được tốc độ chiến hạm của mình chậm dần đi. Nàng vội vàng hạ lệnh điều tra rõ, vì thế mới phát hiện, thì ra ở dưới nước không biết lúc nào đột nhiên xuất hiện vô số Cáp Mô chiến sĩ (chiến sĩ cóc).

Bọn họ đang ở dưới nước gắn vào chiến hạm Thất công chúa một đống sắt từ tính kia. Hiển nhiên đây chính là kế hoạch mà Tây Á gọi là Thủy Quỷ. Mệnh lệnh vừa hạ xuống, ước chừng hai mươi vạn Cáp Mô chiến sĩ núp sâu trong lòng biển rộng bơi ra, nếu như dựa vào chiến thuật mặt băng có thể chiến thắng Thất công chúa, vậy thì bọn họ có thể làm đội quân chuẩn bị, dùng để ngăn trở viện quân của Thất công chúa có thể xuất hiện.

Nếu như chiến thuật đóng băng mặt biển không có hiệu quả, bọn họ sẽ dùng chiến thuật khác để đối phó với thiết giáp chiến hạm Thất công chúa, tiến hành công việc làm trì trệ tốc độ một cách hữu hiệu, tỷ như bọn hắn bây giờ đang dùng chiến thuật gắn từng miếng sắt từ tính này. Ngay từ lúc hạm đội Thất công chúa tiến vào cho đến hiện tại, Tây Á đã hạ lệnh cho bọn họ tiến hành chuẩn bị sẵn sàng rồi.

Nếu nói "chuẩn bị" ý chỉ là các chiến sĩ ở trên chiến hạm vác mấy tấm sắt từ tính và một vài sợi dây thừng được chế tạo đặc thù ném vào trong biển rộng, để cho Cáp Mô chiến sĩ mang vào người. Ban đầu số lượng sắt từ tính Tây Á mang theo rất nhiều, trên toàn bộ chiến hạm ở vòng ngoài của hạm đội Giáo Đình đều được mang đầy thứ này.


Khi mà chiến thuật đông cứng mặt biển có hiệu quả. Bọn họ mặc dù vận dụng một phần tấm sắt để chế tạo công sự che chắn, nhưng mà phần lớn tấm sắt không có cơ hội dùng tới. Đây là bởi vì khoảng cách giữa các chiến hạm thật sự quá xa, xa tới vài chục dặm, chỉ riêng việc vận chuyển mấy tấm sắt đã tốn một ngày trời, hiển nhiên trong khi chiến đấu thì thời gian đợi không được. Cho nên bọn họ chỉ có thể tháo xuống những tấm sắt từ tính ở khoảng cách gần mà thôi.

Cho nên đến hiện tại, số lượng tấm sắt trên tay Tây Á vẫn còn nhiều kinh người. Lúc này mấy trăm tấm sắt được ném xuống nước, bởi vì có lực cản của nước, sức nặng sẽ giảm bớt rất nhiều. Bốn năm Cáp Mô chiến sĩ có thể dễ dàng mang nó chạy đi khắp nơi. Bọn họ có số lượng rất nhiều, đã sớm mai phục chung quanh hạm đội Giáo Đình, bất luận Thất công chúa từ đâu lao tới bọn họ cũng có thể chặn lại ở giữa đường rồi gắn mấy tấm sắt từ tính này vào thân thuyền.

Dĩ nhiên, gắn tấm sắt ở trên thân chiến hạm sẽ tạo ra thanh âm, nhưng mà cũng không không lớn gì lắm, hơn nữa khắp nơi bên ngoài đều là tiếng nổ mạnh kịch liệt do ma pháp liên kích, điểm thanh âm nhỏ như vậy sớm được che đậy kín rồi, nhất thời không có một ai nghe thấy. Huống chi, lúc này sắc trời đã đen thui, tình cảnh trong nước căn bản nhìn không rõ, Cáp Mô chiến sĩ một mực ở dưới nước hành động. Chưa bao giờ trồi lên một lần nên khó mà bị lộ hành tung.

Vì thế cho đến khi Thất công chúa cảm giác được tốc độ chiến hạm chậm lại, mới phát hiện tình huống bất lợi này đã hơi chậm, trên thân mỗi chiếc chiến hạm đều bị dán chi chít trên trăm khối sắt lớn, sức nặng mười mấy tấn đề lên, có mấy chiếc thuyền sắp sửa muốn chìm.

Căn bản không cần trưởng quan lên tiếng, sau khi binh lính phát giác ra Cáp Mô chiến sĩ sự tồn tại liền tự động dời hỏa lực tập trung xuống dưới nước, thế nhưng hiệu quả không khá lắm, Minh hỏa đạn dù sao cũng là lửa, nó vừa xuống nước không bao lâu đã tắt ngấm, dù có nổ tung thì uy lực cũng bị giảm xuống thấp nhất, trừ phi ở khoảng cách chính diện oanh tạc may ra có chút hiệu quả, nếu không Cáp Mô chiến sĩ căn bản không chết nổi.

Dưới tình cảnh vạn bất đắc dĩ, Thất công chúa chỉ đành hạ lệnh mỗi chiếc thuyền điều ra mười vị Tinh Linh pháp sư, đi ra bong thuyền thi triển pháp thuật Lôi hệ. Từng đạo tia chớp hạ xuống, Cáp Mô chiến sĩ nhanh chóng bị điện giật chết, lúc này mới tạm thời dừng hành động gắn mấy tấm sắt kia lên trên thuyền. Thế nhưng, như vậy cũng đã làm cho động lực của chiến hạm nhận lấy ảnh hưởng to lớn, dẫn đến tốc độ chiến hạm chậm lại.

Đồng thời đến hiện tại mới đúng là phiền toái, chính là mấy sợi dây thừng đáng ghét kia. Bởi vì những tấm sắt dán lên thân thuyền bất quy tắc, rất nhiều nơi dễ dàng sử dụng sợi dây thừng buộc chặc lại, mới vừa rồi Cáp Mô chiến sĩ gắn tấm sắt lên đã sớm dùng dây thừng thô to buộc một đống sắt lại với nhau. Ước chừng mỗi chiến hạm đều có mười mấy khối sắt từ tính thật to bám vào, mỗi sợi dây thừng dài trăm thước nối lại thành một đống, nhất thời gây ra trở ngại không nhỏ.

Khi mà Cáp Mô chiến sĩ phát giác không thể tiếp tục hành động gắn sắt lên trên chiến hạm, bọn họ lại lặn sâu xuống móc tấm sắt vào đuôi sợi dây thừng dưới chỗ sâu. Làm như thế vẫn có thể ảnh hưởng đến tốc độ di chuyển của chiến hạm. Giáo Đình từng làm qua thí nghiệm này, loại tấm sắt này có từ tính rất mạnh, một khi dính vào rất khó dùng ngoại lực kéo xuống.

Cho nên, sau khi dán tấm sắt hết sạch, Cáp Mô chiến sĩ bắt đầu kéo co, mười mấy người lôi kéo một sợi dây thừng xuống đáy biển. Bởi vì bọn hắn ở dưới nước sâu trăm mét, cho dù là pháp sư thi triển pháp thuật tia chớp cũng không thể tạo thành thương tổn nhiều đối với bọn hắn, cho nên bọn hắn có thể yên tâm to gan lớn mật ra sức kéo dây, hiển nhiên là cố tình muốn kéo cho thiết giáp chiến hạm chìm vào đáy biển.

Nếu như là bình thời, bị một đống sắt thép như thế đính vào thân thiết giáp chiến hạm, lại bị hơn ngàn Cáp Mô chiến sĩ lôi kéo, khẳng định chiến hạm đã sớm bị chìm vào trong lòng biển sâu. Nhưng mà đừng quên, Khô Lâu pháp sư trên chiến hạm đều là cao thủ Phiêu phù thuật, bọn họ lúc bình thường luyện cương đều dùng Phiêu phù thuật để khống chế thiết lô di chuyển hoặc đổ thép lỏng ...vân...vân trình. Khiến cho bọn họ nắm giữ Phiêu phù thuật sớm đã đạt đến trình độ lô hỏa thuần thanh.

Khi bọn hắn phát giác chiến hạm của mình sắp chìm. Cơ hồ cả đám theo bản năng thi triển ra Phiêu phù thuật, sau đó mỗi chiến hạm có một trăm Khô Lâu pháp sư sử dụng Phiêu phù thuật là có thể bảo đảm chiến hạm không chìm. Về phần bảy chiếc đại chiến hạm bên phía Thất công chúa, mặc dù bản thân Khô Lâu pháp sư không còn có ma lực, tuy nhiên dựa vào pháp sư trên các tàu khác cũng tạm thời có thể tránh thoát một kiếp. Tuy nhiên người người đều toát một thân mồ hôi lạnh.

Tây Á ở đối diện nhìn thấy Thất công chúa bắt đầu rút lui về phía sau, lại hạ mệnh lệnh tất cả pháp sư bắt đầu tiến hành công kích Cáp Mô chiến sĩ ở dưới nước, lập tức hiểu ra kế hoạch đã bị bại lộ. Thế nhưng, hắn vẫn còn có thể tươi cười nói: "Hiện tại mới biết hả, đáng tiếc đã muộn rồi. Ra lệnh cho Cáp Mô chiến sĩ sử dụng dây thừng cho tốt, không tiếc bất cứ giá nào trì trệ tốc độ chạy trốn của Thất công chúa. Đồng thời đốc thúc hạm đội tiên phong, nhanh chóng chặt đứt đường lui Thất công chúa muốn chạy trốn, triệt để bao vây nàng ta lại."

"Ha hả. Không nghĩ tới thật sự bị các hạ đoán trúng, Thất công chúa lại tự mình chui đầu vào lưới. Ta xem lần này Thất công chúa sợ rằng chạy trời không khỏi nắng, chúc mừng chỉ huy các hạ, rốt cục thắng được một trận đại hải chiến." Tác Mễ Lạp lúc này vẻ mặt hưng phấn nói, trong lòng hắn bội phục Tây Á tính toán tinh chuẩn.

"Còn sớm lắm ~!" Tây Á mỉm cười nói: "Chúng ta bất cứ lúc nào cũng không thể đánh giá thấp Thất công chúa. Không triệt để đánh chìm nàng, ta cũng không an tâm nổi. Huống chi, tốc độ hiện tại nàng chạy trốn làm sao còn nhanh như vậy chứ?"

"Đúng vậy, dường như tốc độ cũng tới mười bốn mười lăm hải lý. Những con cóc ngu ngốc kia làm ăn cái gì không biết nữa?" Tác Mễ Lạp bất mãn nói.

"Là phương pháp của bọn hắn không đúng, hiện tại không phải kéo xuống phía dưới, mà nên kéo hẳn về phía sau luôn. Như vậy mới có khả năng triệt tiêu động lực chiến hạm di chuyển." Tây Á nói: "Ra lệnh cho những Cáp Mô chiến sĩ lập tức đổi hướng, phái thêm người đi tới, nhất định không thể để cho Thất công chúa chạy thoát."


Quả nhiên, sau khi Tây Á hạ mệnh lệnh được Cáp Mô chiến sĩ thi hành chính xác, tốc độ di chuyển của hạm đội Thất công chúa bắt đầu chậm lại, đã không còn tới mười hải lý một giờ. Bởi vì một nửa Khô Lâu pháp sư cần phải duy trì Phiêu phù thuật không thể trực tiếp chiến đấu, cho nên dưới tình huống này mà khai chiến với ma pháp hạm đội của Giáo Đình, bên phía Thất công chúa tuyệt đối sẽ chết rất khó coi.

Thất công chúa thấy thế cũng kinh hãi, nhưng sau đó cười hắc hắc nói: "Viên quan chỉ huy Giáo Đình thật đúng là có điểm mưu trí đây. Thế mà có thể nghĩ ra một kế hoạch tổn hại như vậy, thật sự làm cho người ta phải bội phục đó."

"Chuyện đã đến lúc này nha đầu ngươi còn cười được hả? Làm sao bây giờ?" Thúc tổ cười khổ nói: "Nhắc nhở ngươi một câu, quân đội bị chúng ta bỏ rơi lại phía sau cũng sắp kéo tới sát mông rồi."

"Ha hả, trò chơi hồ ly và thợ săn còn chưa tới thời điểm thu lưới." Thất công chúa cười nói: "Nếu như chỉ có một chút trí tuệ như vậy đã muốn thắng ta, gã quan chỉ huy thần bí của hạm đội Giáo Đình sẽ rất thất vọng cho coi."

"Ngươi còn có hậu thủ?" Thúc tổ kinh ngạc hỏi.

"Ha hả, mệnh lệnh cho hạm đội, dùng hết tốc lực triệt thoái ra phía sau." Thất công chúa nói xong liền xoay người nói với thúc tổ: "Gã phu quân âm hiểm nhà ta khi giáo dục quân sự từng nói qua một câu rất kinh điển, vĩnh viễn phải lưu cho mình hậu thủ vô cùng vô tận."

"Vô tận hậu thủ?" Thúc tổ kỳ quái nói: "Có thể làm được sao?"

"Ha hả, ngài thử xem đi." Thất công chúa nhún nhún vai, ra lệnh tiếp theo: "Dùng Minh quang tháp oanh kích xuống dưới nước."

Tiếp theo, năm tòa Minh quang tháp trên mỗi chiến hạm bắt đầu loang loáng ánh sáng, từng đạo ánh sáng màu đen chiếu vào trong biển rộng mênh mông. Hiển nhiên, trên chiến hạm tốc độ cao, nếu muốn bắn cho chính xác một sợi dây thừng là rất khó khăn, thế nhưng dù sao dây thừng ở dưới nước có rất nhiều, hơn nữa Minh quang tháp tổng cộng có hơn ba trăm tòa, cho nên khi tập trung bắn thỉnh thoảng vẫn có thể bắn đứt vài sợi.

Thế nhưng hiệu quả cũng không quá rõ ràng, dù sao mỗi chiếc chiến hạm đều có mười mấy sợi dây, đứt đi mấy sợi căn bản không có ảnh hưởng gì cho lắm. Rồi bên hạm đội ma pháp Giáo Đình càng ngày càng tiếp cận. Thất công chúa thấy thế khẽ nhíu mày, sau đó hung hăng dậm chân, không cam lòng nói: "Phu quân nói rất hay, hiện tại chớ có trách ta độc ác, ta cũng không có biện pháp mới làm như vậy. Mệnh lệnh cho Khô Lâu pháp sư vứt bỏ áo ngoài, đeo một sợi dây ngang hông lặn xuống nước cắt đứt mấy sợi dây thừng đáng ghét kia cho ta. Mỗi thuyền hạ xuống ba mươi tên."

"Trời đất ơi, chuyện này quá nguy hiểm đó?" Thúc tổ nói: "Những con cóc kia nhất định thừa cơ hội này công kích tới, đến lúc đó Khô Lâu pháp sư sợ rằng không có mấy tên có thể trở về. Bọn họ đều là bảo bối đó?"

"Không có biện pháp, không hy sinh bọn họ toàn bộ chúng ta xong đời rồi." Thất công chúa cười lạnh nói: "Thế nhưng, tổn thất tuyệt đối sẽ không quá lớn, bọn họ đều là một thân xương cứng, không thể dễ dàng bị đánh nát như vậy, hơn nữa còn có Phiêu phù thuật tồn tại, dù có muốn chìm vào đáy biển cũng rất khó. Bọn kia nếu muốn hủy diệt bọn hắn thì cứ để cho đám cóc cắn đến rớt răng hàm đi."

Sau khi Khô Lâu pháp sư ở trên thiết giáp chiến hạm bắt đầu nhảy vào lòng biển, nhóm Cáp Mô chiến sĩ phía dưới lập tức sôi trào lên, nhanh chóng áp sát về phía trước, bọn họ biết lúc này hiển nhiên là thời điểm an toàn nhất, chỉ cần dính chung một chỗ với Khô Lâu pháp sư, nhóm pháp sư ở phía trên sợ ném chuột vỡ đồ sẽ không dám sử dụng pháp thuật để công kích bọn họ.

Khô Lâu pháp sư lần đầu tiên xuống nước hành động không thể thích ứng, hơn nữa bản thân bọn họ chính là kim khí chế thành, cho nên thoáng cái đã bị hút đính cứng trên miếng sắt, tứ chi không thể nào nhúc nhích được, lật thân cũng đã rất khó khăn rồi. May là trước mắt bọn họ cách đó không xa chính là một đám dây thừng, cho nên bọn họ dứt khoát dựa lưng vào đáy thuyền, sau đó dùng Minh hỏa đạn cắt đứt mấy sợi dây kia.

Đáng tiếc mạng của bọn hắn thật sự không thể kéo dài rồi, ba mươi Khô Lâu pháp sư đánh hồi lâu mới cắt đứt được mười mấy sợi dây, rất nhiều sợi dây luôn luôn lắc lư di chuyển dưới mặt biển nên rất khó mà đánh không trúng. Mà lúc này Cáp Mô chiến sĩ ở phía dưới cũng đã nổi lên. Bọn họ cầm trên tay vũ khí chế tạo từ xương, hoặc là dứt khoát chơi tay không, ở chỗ này vũ khí kim khí căn bản không thể nào sử dụng.

Sau đó bộc phát ra một trận chiến giữa Khô Lâu pháp sư với Cáp Mô chiến sĩ, một trận đại huyết chiến. Khô Lâu pháp sư hiện tại không cần nhắm trúng, chỉ cần Ma pháp đạn bắn đi qua nhất định nổ tung vài con cóc. Hơn nữa, còn có nhóm pháp sư ở trên chiến hạm hỗ trợ, vô số Minh hỏa đạn bắn vào trong nước khiến cho Cáp Mô chiến sĩ xông lên dày đặc thương vong tăng cao.

Mặc dù như thế, bọn họ vẫn ngoan cường lao tới bên cạnh nhóm Khô Lâu pháp sư, quyền đấm cước đá miệng cắn, chỉ là không thể gây thương tổn được cái đám xương bằng sắt thép đúc này. Ngược lại còn bị Khô Lâu pháp sư dùng bàn tay cứng rắn bóp chết không ít. Đa số pháp sư hiệp trợ lẫn nhau xử lí cái đám con cóc đáng giận này.

Dĩ nhiên, cũng có pháp sư xui xẻo vì ở vào vị trí quá vắng vẻ, không được chiến hữu trợ giúp hữu hiệu nên bị một đám Cáp Mô chiến sĩ bắt được tay chân, đoạt đi ma trượng rồi cương quyết từ trên chiến hạm kéo xuống sâu trong lòng biển. Kết quả của bọn hắn cực kỳ bi thảm, chắc chắn là nằm luôn dưới đáy biển một kiếp cho đến khi thân thể hoàn toàn hủ thực mới thôi. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Nói tóm lại, sau khi Thất công chúa lấy được kết quả nhất định, tốc độ chiến hạm đã khôi phục một phần, đã lên đến hai mươi hải lý. Rốt cục từ trong vòng vây kín kẽ của hạm đội Giáo Đình men theo khe hẹp xông ra ngoài. Tây Á giận dữ đến mức nghiến răng nghiến lợi, thế nhưng nhìn thấy nhóm Cáp Mô chiến sĩ còn đang quên cả sống chết dây dưa Thất công chúa, trong lòng hắn cuối cùng vẫn còn có một tia hi vọng cuối cùng.

Cho nên hắn gấp rút ra lệnh tất cả hạm đội Giáo Đình tăng tốc đuổi theo Thất công chúa. Hắn mong mỏi hai mươi vạn Cáp Mô chiến sĩ có thể sáng tạo một kỳ tích cho hắn. Chỉ cần có thể trì hoãn hạm đội Thất công chúa, Tây Á vẫn có thể một ngụm ăn hết Thất công chúa cùng với hạm đội chủ lực.

Rốt cục trải qua hơn hai giờ truy đuổi, hạm đội Thất công chúa bắt đầu chậm lại. Tác Mễ Lạp lập tức hưng phấn nói: "Tốc độ của nàng ta hạ xuống rồi, những con cóc kia đã thành công, ha ha ha."

"Không đúng." Vào lúc này sắc mặt Tây Á đại biến, đột nhiên thức tỉnh nói: "Chúng ta rút lui nhanh, đáng giận, nàng ta đang cố ý câu dẫn chúng ta."