Trương Tam Phong Dị Giới Du

Chương 582: Gặp lại cố nhân


"Ân!" Bần đạo gật gật đầu, vung tay lên, một thanh Hỏa Diễm Đao bổ tới, dùng Tam Muội Chân Hỏa tạo thành Hỏa Diễm Đao tương đối sắc bén, nhưng chỉ vẻn vẹn để lại trên bia đá kia một dấu vết sâu có năm phân thôi. Tuy rằng ta chỉ xuất ra một thành lực, nhưng kết quả như vậy cũng ra ngoài ý muốn của ta. Ta vốn là muốn đem nó chặt đứt kia!

"Úc, quá mạnh mẽ, Vu Yêu Vương, ngài tuyệt đối là cao thủ đạt đến trình độ Vu Yêu Vương!" Ra ngoài dự kiến của ta chính là, không ngờ kỵ sĩ kia còn rất kinh dị.

"Bia đá này là đặc sản Minh Giới, chém nát nó nó có thể tự động hồi phục lại như cũ, bản thân lại đặc biệt cứng cỏi, cho nên mới mang ra trắc nghiệm, ta lúc trước để lại dấu vết sâu chỉ có bốn phân, mà xem ra cũng đã là người lợi hại rồi" Bất Lại Khắc cảm khái nói.

"Trùng hợp thôi" Bần đạo thuận miệng cười nói. Kỳ thật Tam Muội Chân Hỏa của ta là thuộc tính phá tà, nếu không phải tấm bia đá (thạch bi) này có thuộc tính Hắc Ám, chỉ dựa vào một đao lực kia mà phá hư cũng không có mạnh mẽ như vậy đâu.

"Các hạ rất khiêm tốn rồi!" Kỵ sĩ kia một bên cười cười, một bên đưa cho ta một huy chương Khô Lâu, nó so với cái của Bất Lại Khắc thì giống như đúc, sau đó cười nói: "Mời xem, mười tấn xương cốt, một trăm cân thiết!"

"Ân?" Bần đạo kinh ngạc nhìn nhìn Bất Lại Khắc.

Bất Lại Khắc vội vàng cười nói: "Đây là quy củ ở nơi này, một lần trắc thử phải giao ra mười tấn xương cốt, sau khi thành công nhận được huy chương tương ứng và cũng có thể dùng nó để trao đổi tài nguyên khác"

Nói xong, hắn vung tay lên từ trong không gian giới chỉ ném ra một đống lớn thiết đen thui, sau đó nhìn vị kỵ sĩ kia nói: "Chúng ta không có xương cốt, đây là hơn một trăm hai mươi cân thiết, ngươi xem thế nào?"

"Đương nhiên có thể, tuyệt đối có thể mà" Vị kỵ sĩ hưng phấn nói: "Đa tạ đã chiếu cố! Đa tạ đa tạ! Đại nhân đi thong thả nha"

"Một cân thiết đổi được bao nhiêu xương cốt?" Bần đạo vừa đi, một bên hỏi Bất Lại Khắc.

"Nhìn chất lượng thiết mà định giá, Địa Tinh thiết chúng ta tương đối chất lượng, có thể đổi được khoảng năm tấn" Bất Lại Khắc nói, "Tên gia hỏa kia tiểu phát tài rồi!"

"Không phải đâu?" Bần đạo cười nói: "Nhìn bộ dáng của hắn có cấp độ không thấp a? Vài cân thiết cũng để ý đến thế sao?"

"Đại nhân, ngài cũng đừng quên, tại Minh Giới dù là một chút xíu thiết cũng không sản xuất được" Bất Lại Khắc cười nói: "Bọn họ thiết khí là từ vị diện khác tìm kiếm mà có được, vô cùng trân quý. Cho dù hắn là đại đội trưởng đi nữa, bất quá hạn ngạch một năm một cân thiết thôi. Ngài nói vài cân thiết này hắn có thể không cao hứng sao?"

"Hạn ngạch? Là tiền lương phải không?" Bần đạo tò mò hỏi.

"Không phải, bọn họ không có tiền lương, kia chỉ là một loại phần thưởng mà thôi" Bất Lại Khắc cười nói: "Bọn họ ở trong này tu luyện có thể nói là tương đối an toàn, nhưng mà lại không thể tìm được một tí xíu thiết khí nào dùng để chế tạo ra vũ khí, khải giáp và vũ khí trên người hắn đều là từ chỗ này mà có. Cuộc sống như vậy, vốn so với bên ngoài tranh đấu sống chết lại khỏe hơn nhiều, làm sao mà còn dám muốn đòi iền lương nữa chứ!"

"Ha hả, thật đúng là quá coi rẻ sức lao động ha" Bần đạo cười khổ nói: "Chúng ta hiện tại đi đâu đây?"

"Ta, trước nhất mang đại nhân đi đến phòng đấu giá lớn nhất bên ngoài Bát Khu, ở nơi đây có rất nhiều xương cốt và cái loại dầu đen mà ngài cần, đương nhiên còn có một số tài liệu mà ngài muốn" Bất Lại Khắc nói.

"Có bán Cốt Long không? Tốt nhất là loại Cốt Long đã thành hình" Bần đạo hỏi.

"Đương nhiên không có" Bất Lại Khắc cười khổ nói: "Phòng đấu giá cũng được phân chia cấp bậc. Ngoài Bát Khu ra đều là hàng thấp cấp, ở trong này dùng thiết có thể đổi được tất cả vật phẩm. Giá cả trong phòng đấu giá cấp bậc Bát Khu hơi cao một chút, ít nhất phải dùng kim bạc trắng để giao dịch. Cho nên trong Bát Khu, hắc hắc, Mật Ngân là thứ cấp nhất nhất. Ngài muốn có Cốt Long chỉ đến nơi này mới có bán thôi"

"Cũng có quy định này nữa sao?" Bần đạo bất khả tư nghị hỏi.

"Không có quy định, nhưng đây là tự nhiên hình thành quy luật, ngài không biết cao thủ cấp Vu Yêu Vương đối với thiết thật sự chướng mắt mắt sao? Về phần đại nhân vật cấp Vu Yêu Hoàng, chẳng lẻ đối với những thứ vàng bạc cũng cảm thấy hứng thú à?" Bất Lại Khắc cười nói: "Bọn họ chỉ đối với đồ vật gì đó mà bản thân mình cảm thấy hứng thứ thôi, cho nên cho dù ngươi có một đống thiết đi nữa, cũng khẳng định không có người nào bán Cốt Long cho ngài đâu, trừ phi bọn họ vô cùng cần rất nhiều thiết khí mới có thể ngẫu nhiên buôn bán một lần"


"Thì ra là thế" Bần đạo gật gật đầu, "Ta hiểu rồi" Ở thời điểm chúng ta đang còn nói chuyện, đã đi vào trong thành rồi, ta cưỡi trên lưng Cái Thứ đi theo ở phía sau Bất Lại Khắc, dọc một đại lộ mà chạy như điên.

Lúc vào thành mới phát hiện, mọi vật hết thảy ở trong này đều đồ sộ, đường phố mà chúng ta đang đi rộng chừng khoảng cây số, hai bên đường với cửa hàng đủ loại kiểu dáng mọc lên san sát, vật liệu mà bọn họ kiến thiết ra đều là bạch cốt, mỗi tòa lâu cũng thật là dày và đặc biệt cao lớn, sợ là độ cao của nó không dưới hai ba trăm mét, trên đỉnh chóp được trang trí đầu khô lâu, trong từng óc khô lâu đó đều phát ra lục quang, khiến cho cả tòa thành cơ hồ quỷ quái hơn.

Trên đường cái người người vội vàng hành tẩu giống như ta đây cũng không ít, dọc đường đi đa số đều cưỡi Khô Lâu chiến mã hoặc là Khô Lâu ma thú, cũng có những Khô Lâu chiến sĩ đi bộ, còn có cách nơi đây khoảng một thước có một Vu Yêu pháp sư đang phi hành, ngẫu nhiên cũng nhìn nhân vật bưu hãn cưỡi Cốt Long bay qua trên đầu chúng ta.

Ta phát hiện trên mặt đất người bước đi tiêu sái tuyệt đối không có đơn độc một mình, đều lấy đơn vị đoàn thể tiểu đội mà hành động, nhân số trong tiểu đội cũng không chừng lắm, từ bảy tám người cho đến hai mươi mấy người cũng đều có. Bọn họ đi lại rất vội vàng, rất nhiều người chưa từng liếc mắt một ngoại tộc như ta đây, điều này làm bần đạo có cảm giác thật mất mặt, chẳng lẻ ta là ngươi không dễ nhìn sao?

Vì thế, bần đạo kỳ quái hỏi: "Bất Lại Khắc, nơi này thường xuyên giới bị ngoại tộc đến hay sao? Ta như thế nào cảm giác được bọn họ đối với ta không có tốt lắm a?"

"Ha ha, đương nhiên nơi này thường xuyên có người từ vị diện khác đến, thậm chí Thiên sứ cũng đã xuất hiện qua, nên không có điều gì kỳ quái cả" Bất Lại Khắc cười nói: "Bọn họ không phải là không hiếu kỳ, mà là không dám nhìn loạn, người dị giới tới nơi này đều là đại nhân vật rất mạnh mẽ, hơn nữa tính tình luôn không tốt. Trước kia đã từng phát sinh qua không ít bị những người này giận dữ, động thủ chém giết người bản địa, cho nên những tên này cũng đã có kinh nghiệm"

"Ha hả, ở trong này mặc cho bọn hắn chém giết sao?" Bần đạo kỳ quái hỏi.

"Đương nhiên là không rồi, thành vệ quân sẽ can thiệp liền hà, chẳng qua mấy tên gia hỏa này có thể đến được nơi này, thì có thể trở về, cho nên đa số người chém giết vẫn có khả năng chạy trốn, tỷ như ta đây, giết người xong liền bỏ chạy, khẳng định không thành vấn đề gì" Bất Lại Khắc nói tiếp: "Chẳng qua, ở ngoài Bát Khu thì có thể được, nếu ở bên trong Bát Khu, hắc hắc, ta với trình độ này mà làm loạn lên, 99% là con đường chết. Cho nên ngài tới nơi đây rồi lúc nhìn thấy người bị người ta giết, cũng đừng làm gì nha?"

"Ha ha, điều này ta giác ngộ được mà" Bần đạo cười khổ nói.

"Ha hả!" Bất Lại Khắc cũng cười thầm. Sau đó nói: "Chúng ta tới rồi, chính là nơi này đây!" Tiếp theo đó ta đi theo hắn tiến vào trong một tòa tháp Khô Lâu đặc biệt hoa lệ.

"Úc, tôn kính Bất Lại Khắc đại sư, người … người khỏe không, đã lâu rồi ngài chưa tới chiếu có tửu điếm chúng ta a" Một gã khô lâu mặc bộ hắc bào chạy tới, đối với Bất Lại Khắc nhiệt tình đón tiếp.

"Ha ha, chào ngươi Lam Đê" Bất Lại Khắc cười cười đánh cái tiếp đón, sau đó giới thiệu: "Vị này là chủ quán Lam Đê, còn vị này đây chính là bằng hữu của ta - Long các hạ"

"A, người khỏe không. Hoan nghênh ngài khách nhân tôn quý a" Lam Đê dị thường hưng phấn nói: "Nơi này không phải là chỗ nói chuyện, thỉnh theo ta đi lên trên lầu nói chuyện? Mời… mời!"

Cứ như vậy, chúng ta dưới sự nhiệt tình của chủ quán hướng dẫn đi lên lầu. Dọc đường, Bất Lại Khắc nhìn thấy rất là khó hiểu đối với thái độ quá nhiệt tình của Lam Đê, liền dùng tinh thần lực tránh Lam Đê biết, đối với ta giải thích, nói: "Từng vị khách nhân từ dị giới khác đến đây trên người đều có ít nhiều thổ đặc sản, đối với Minh Giới mà nói đó là vật phẩm vô cùng trân quý. Cho nên hắn tự nhiên là đối đãi ngươi như là một đại khách hàng vậy"

Bần đạo mỉm cười gật gật đầu tỏ vẻ hiểu được, nhưng không nói gì. Lúc này, chúng ta dưới sự dẫn dắt của Lam Đê đi đến một gian phòng lịch sự ở trên lầu ba, bên trong đặt ngay ngắn một bộ bàn được làm từ xương cốt, Lam Đê đưa tay mời ta ngồi xuống, nhưng ta vừa nhìn thấy ở giữa ghế dựa là một cái đầu người, liền hoàn toàn thối lui, đành phải cười khổ nói: "Ta đứng là được rồi"

"Ha hả, ngại quá, nhưng ở trong phòng này chỉ có đồ vật như vậy thôi" Lam Đê thật có lỗi nói.

"Không sao, chúng ta hay là nói đến chuyện chính sự đi" Bần đạo cười nói: "Đâu là những thứ ta muốn có ở nơi này, ngươi xem xem đi?"

Nói xong, ta liền xuất ra một tấm da thú, trên đó được ghi mấy trăm loại tài liệu đặc sản, đều là trọng yếu của Vong Ưu. Ta cũng không lo lắng sẽ tiết lộ ra phối phương bí mật, bởi vì dù sao đây chỉ là có một nửa thôi, một nửa còn lại chỉ chính mình ta có, cho nên người khác muốn biết nội dung sản xuất ra kim chúc Long được ghi trên tấm da thú kia cũng không có khả năng. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://truyenfull.vn

"Ặc! Thực không ít thứ a" Lam Đê quét quét qua vài lần, một bên chỉ vào tấm da thú, một bên nhìn ta nói: "Những thứ này chúng ta có, hơn nữa cũng chất lượng, còn những thứ này chỉ ở trong Bát Khu mới có thể có, về phần hai loại Long Cốt và Minh Hồn Thủy Tinh cũng chỉ tại bên trong Bát Khu mới thường xuyên xuất hiện thôi, ngẫu nhiên lắm trong Bát Khu cũng có bán, nhưng sợ là một trăm năm cũng không nhất định gặp được một lần đâu"

Bất Lại Khắc nhìn ta gật gật đầu nói: "Hắn nói đúng đó, chính ta tại trong Bát Khu đợi hơn một ngàn năm thời gian mới nhìn thấy hai loại kia xuất hiện!"

"Nhưng là chúng ta không đi được mà?" Bần đạo khó xử, nói: "Có biện pháp nào không mang chúng ta đi Bát Khu mua những thứ kia?"


"Được mà, nếu thực lực ngài không đủ, lại không muốn làm tùy tùng người khác, chúng ta nhưng thật ra có một biện pháp có thể trợ giúp ngài đi vào trong đó" Lam Đê cười nói: "Chỉ cần ngài tại bên trong Bát Khu xuất ra vật phẩm quý trọng, chúng ta có thể thông qua thương hội, mở cho ngài một cái thông đạo đặc thù. Đây là quy định đặc thù của các đại nhân vật, bọn họ cảm thấy rất hứng thú đối với một số vật phẩm quý hiếm từ dị giới. Thế nào, ngài có mang thứ gì đó thích hợp không?"

"Việc này không thành vấn đề gì" Bần đạo tùy tay xuất ra một khối Mật Ngân to bằng hạt đậu phộng, nói: "Cái này ở trong đó có thể lưu thông được không?"

"Ặc! Mật Ngân sao!" Lam Đê mắt sáng ngời lên, chẳng qua lập tức hỏi lại: "Chẳng lẽ có chút như vậy thôi sao? Mật Ngân đối với đại nhân vật cấp Vu Yêu Hoàng không quá xa lạ, nếu ngài không có một cân hơn lượng, ta vẫn không thể đưa ngài đi vào được"

"Được rồi, ta có mà" Bần đạo cười nói, lập tức ta lại xuất ra vài khối Mật Ngân nặng một cân, đây là tất cả còn lại trong kho của ta, thậm chí ngay cả của tổ mẫu cho cũng ở trong số đó.

"Sặc! Trời ạ!" Lam Đê kinh ngạc nói: "Ngài đúng là một vị thân sĩ giàu có a, nhiều như vậy chỉ sợ cho dù là đại nhân vật cũng không nhất định có xuất ra được"

"Một khi đã như vậy, chúng ta đây khi nào thì có thể đi vào đó đi?" Bần đạo hỏi.

"Không vội, cần phải làm một cái thủ tục cái đã, ta dùng tinh thần lực thông tri thủ hạ, một lát sau thống lĩnh phân khu sẽ đến đây, giải quyết tốt vấn đề của ngài" Lam Đê sau đó nở nụ cười - quyến rũ, nói: "Người xem, tôn kính đại nhân, một khi ngài đã có nhiều Mật Ngân như vậy, cũng không thể bán cho ta một chút xíu sao, chỉ là một khối nho nhỏ cũng được mà"

"Ngươi đang nói giỡn đó chứ? Lam Đê hả" Bất Lại Khắc không vui nói: "Dùng Mật Ngân để mua những thứ đồ chơi cấp thấp này sao? Ngươi cho rằng chúng ta đều là đứa ngốc sao hả?"

"Không không không, ngươi hiểu lầm rồi!" Lam Đê nhanh nhạy giải thích, nói: "Ta chỉ hy vọng đại sư ngài có thể bán mặt mũi cho ta thôi, ta thật sự vô cùng cần nó mà, thực sự đó! Van cầu ngài a, nhìn chúng ta đều là bằng hữu đã quen biết nhau những hai ngàn năm a"

"Ngươi muốn dùng nó làm gì vậy?" Bần đạo tò mò hỏi: "Có vẻ loại kim chúc Thần Thánh này đối với vong linh các ngươi có lực sát thương rất cường đại a?"

"Không sai, chính là bởi vì như vậy đó nên chúng ta mới cần, nếu nó được khảm lên trên vũ khí, vậy ở thời điểm chém giết địch nhân sẽ tạo thành thương tổn nghiêm trọng hơn nhiều. Chúng ta tại bên trong phân khu cấp thấp này mà chiến đấu, trên vũ khí được khảm Mật Ngân thì có thể tăng sức chiến đấu lên gấp đôi. Vì thế nên nó càng tỏ vẻ trân quý nhiều hơn" Lam Đê giải thích: "Về phần ta vì cái gì mà cần nó, thật ra lát nữa thống lĩnh Ngũ Khu chúng ta sẽ tới đây, ta nghĩ muốn dâng lên vật gì đó để chào hỏi ngài thủ trưởng, bằng không sau này ta như thế nào ở nơi này mà làm ăn được"

"Tại tòa thành thị này thống lĩnh được phân biệt theo số thứ tự của chính mình, dựa theo chiều kim đồng hồ mà sắp xếp, chúng ta đang ở khu vực này là Ngũ phân khu, cho nên nếu Ngũ Khu, trong phân khu đều có một vị Thống lĩnh, chưởng quản trật tự trị an của khu này" Bất Lại Khắc nhìn ta giải thích. Sau đó hắn nhìn sang hỏi Lam Đê: "Chẳng qua, bình thường lựa chọn Thống lĩnh cũng rất cố định, như thế nào nói đổi là đổi được thế?"

"Là như thế này, mấy năm gần đây tại bên cạnh phân khu đột nhiên xuất hiện một nhân vật khô lâu thâm sâu khó lường, thực lực của hắn cũng tính là không mạnh, chỉ là một Khô Lâu Vương thôi, nhưng không biết như thế nào, hắn không ngờ có thể chỉ huy đại quân Khô Lâu đến mấy chục vạn, đây chính là số lượng này mà một vị Khô Lâu Hoàng mới chỉ huy được. Hơn nữa, nguyên bản Khô Lâu rất hỗn loạn nhưng dưới sự cương quyết huấn luyện kỷ luật nghiêm minh của hắn, lập tức đội ngũ chỉnh tề, sức chiến đấu trở nên cường hãn hơn"

"Dưới dẫn dắt của hắn, bọn họ không ngờ công nhiên phản kháng chúa tể của một khu vực với sự thống trị của vị Khô Lâu Hoàng. Sau khi trải qua liều chết ẩu đả, bọn họ sáng tạo ra kỳ tích là giành thắng lợi cuối cùng. Phải biết rằng, Khô Lâu Hoàng lúc ấy còn có mười mấy tiểu đệ cấp bậc Khô Lâu Vương, còn có gần hai trăm vạn Khô Lâu đại quân, không ngờ vẫn bị đánh bại. Điều này quả thực là điển hình lấy yếu thắng mạnh, thật sự là bất khả tư nghị a" Lam Đê cảm khái nói.

"Hiển nhiên khi còn sống hắn là một vị tướng quân cực kỳ xuất sắc, cũng có thể xem hắn gặp được đại vận may đi? Sự chỉ huy của hắn mới có thể được Đại Tôn Vu Yêu vĩ đại của chúng ta coi trọng, tự bản thân quán thâu ma lực cho hắn, trợ giúp hắn tăng lên cấp Vu Yêu Vương, sau đó mời hắn lựa chọn một trong tám vị thống lĩnh Phân khu để làm đối thủ, chỉ cần hắn thắng là có thể làm Thống lĩnh. Vì thế thống lĩnh của chúng ta mới thay đổi người" Lam Đê nhún nhún vai nói.

"Người này thật sự may mắn a" Bất Lại Khắc cảm thán nói, sau đó hắn đột nhiên hỏi: "Nói cả nửa ngày mà ngươi chưa từng nói cho chúng ta biết, vị Thống lĩnh các ngươi tên gọi là gì thế?"

"A! Xem ra trí nhớ ta hơi lãng rồi" Lam Đê vỗ vỗ cái trán, sau đó vội vàng cười nói: "Vị thống lĩnh của chúng ta tên gọi là Tây Tư Nhĩ"

"Ừm!" Bất Lại Khắc thuận miệng đáp một tiếng rồi không nói gì, không có phản ánh gì khác. Nhưng mà bần đạo không giống với hắn, ta vừa nghe xong cái tên quen thuộc này, nội tâm nhất thời chấn động, trong lòng cười khổ nói: "Xem ra, chỉ cần bất luận ở chỗ nào cũng có thể sáng rực lên ha! Không nghĩ tới, ta thật không ngờ còn có thể biết được tin tức của hắn, thật sự là tạo hóa trêu ngươi a"

"Hai vị, người xem ta cái gì cũng đều nói hết cả, các ngươi không phải có thể giúp giúp ta một chút được không?" Lam Đê chỉ vào một khối Mật Ngân nho nhỏ hỏi.

"Có thể suy nghĩ, chẳng qua, bần đạo nhìn nhìn Bất Lại Khắc, nói: "Dường như giá tiền có điểm không đúng a?"

"Đúng vậy, tài liệu trân quý như vậy, sao ngươi dùng một đống rác rưởi như thế mà đổi lấy, nói như thế nào đi nữa cũng thêm một số nữa mới được a" Bất Lại Khắc gật gật đầu nhìn Lam Đê hỏi: "Có đúng không?"

"Đương nhiên, đương nhiên" Lam Đê mừng rỡ nói. Sau đó, chúng ta trải qua cò kè mặc cả, rốt cục cũng định ra vụ mua bán này. Dĩ nhiên, chúng ta nhưng thật ra không thiếu xảo trá. Bất Lại Khắc so với ta còn hăng say hơn, xem ra, xem ra trước kia hắn làm thịt Lam Đê không ít a, hiện tại cũng giống như lúc trước, làm cho Lam Đê cơ hồ muốn tự sát, khi đó chúng ta mới nhận dừng tay.

"Ha ha, rất cảm tạ!" Lam Đê tuy rằng rất đau lòng, nhưng mà trong tâm đối với chúng ta rất là cảm kích, bởi vì hắn biết, nếu không phải cho hắn mặt mũi, cho dù có trả giá nhiều hơn nữa cũng không mua được, cho nên, vì tỏ vẻ cảm tạ, hắn nhìn chúng ta nói: "Một lát nữa ta sẽ dẫn các ngươi đi bái kiến vị Thống lĩnh Phân khu, ta sẽ nói ngon nói ngọt cho các ngươi a"

"Không cần đâu" Bần đạo nhanh chóng cắt ngang lời nói của hắn, nói: "Hôm nay không được, chúng ta còn có chuyện, hay là hôm nào khác đi" Đây là nói thật hay nói giỡn, ta tiêu diệt bộ đội của Tây Tư Nhĩ, ta chiếm lĩnh quốc gia của hắn, ta thậm chí còn làm thịt bản thân hắn. Điều này nếu bảo ta đi gặp mặt với hắn, làm sao giải thích mới tốt đây? Cho nên ta vội vàng kéo Bất Lại Khắc đi.

Nhưng không ngờ một đám kỵ sĩ Tử Vong đã đứng ở tại cửa, mấy tên gia hỏa này sau khi thấy ta, cả đám đều đao thương khỏi vỏ, sát khí ầm ầm, hàn quang lạnh thấu xương được toát ra từ trong khải giáp, hận không thể ngay đương trường tiến lên chém giết. Chỉ có vị đầu lĩnh xem như là bình thường, hắn đứng thẳng tắp tại trước mặt ta, tuy rằng toàn thân hắn đều bị khải giáp bao phủ, nhưng mà lại đặc biệt toát ra một cổ hơi thở quý tộc cao nhã.

"Như thế nào? Vừa mới đến đã muốn đi sao? Thúc thúc ta đây khiến cho ngươi chán ghét đến thế sao?" Tây Tư Nhĩ thân vương trong giọng nói tràn ngập vui mừng! Chỉ là trong lòng bần đạo lại là chua xót! Trời xanh ạ, thật sự đụng phải hắn rồi?