Trương Tam Phong Dị Giới Du

Chương 397: Đột tập chi chiến


Ngày hôm sau, liên quân thảm bại một trận nhanh chóng làm ra điều chỉnh, năm mươi vạn tinh nhuệ của Hoắc Phúc đế quốc tiến về Mã Lan thành ở hạ du, mà năm mươi vạn đại quân của Kham Mạt Tư tiến về Đề Hà thành ở thượng du, bọn hắn hiển nhiên là tính toán chia quân ra cường công.

Ta một chút cũng đoán không sai, bọn hắn tính toán dùng pháp thuật của băng hệ đại ma đạo sư Tư Đặc Lạp Lý và thổ hệ đại ma đạo sư Tư Khắc Đặc xây dựng một cây cầu tạo điều kiên cho đại quân qua sông, phòng tuyến dọc theo sông dài như vật, ai cũng không nắm chắc cụ thể địa điểm tiến công của bọn hắn, thật sự là phiền toái.

Mà quốc sư của Mỹ Cách Lam đế quốc lưu lại hỏa hệ đại ma đạo sư Ôn Thụy Tư Thản Ô, rất có thể muốn tiếp tục chuẩn bị cái hỏa hệ cấm chú kia, liệt hỏa phần thành, tính toán đem thành chúng ta đang đóng quân biến thành bình địa. Quả nhiên, mới vừa sáng hôm sau, có một đội quân máy ngàn người, bắt đầu ở một địa phương bên ngoài các thành khoảng 2000 thước xây dựng một cái đài đất đồng thời còn còn thấy rõ ràng mấy tên pháp sư mặc ma pháp bào màu lửa đỏ đang ở nơi này chỉ huy, mặt khác còn có một đội kỵ binh khoảng năm vạn người bảo hộ nơi này.

Ngay khi bần đạo mới vừa dậy được không bao lâu, phụ thân đã hối hả chạy tới đem những tin tức này báo cho ta. Bần đạo sau khi nhận được tin, liên lập tức phái Mân nhi và Khắc Lý ra ngoài, có bọn họ, thì cái cầu gì cũng sẽ bị hủy a. Sau đó bắt đầu thương lượng cùng phụ thân ứng phó như thế nào đối với những hành động trước mắt của liên quân.

"Nhi tử, không thể để cho bọn hắn xây lên được a!" Phụ thân sốt ruột nói với ta, "Tạp Lạp đại ma đạo sư nói với ta, cái đài này thật ra là một ma pháp trận tăng phúc ma lực, một khi bọn hắn chuẩn bị xong, bọn hắn sẽ có thể thi triển cấm chú liệt hỏa phần thành a? Ta Lạp chính là chính mồm nói qua, hắn ngăn cản không được."

"Vậy ý của ngài là?" Bần đạo không chút hoang mang cười hỏi.

"Đương nhiên là ta dẫn người giết ra ngoài, đem cái thai đang xây dở này phá hủy." Phụ thân lập tức nói.

"Ha ha, địa phương quan trọng như vậy, bọn hắn nhất định sẽ phòng thủ nghiêm ngặt, ngài cứ như vậy xông ra ngoài không phải là muốn chết sao?" Bần đạo cười nói :"Hơn nữa dài đất dễ xây vô cùng, ngài phá hư một cái, người ta liền có thể xây lại hai cái, căn bản không có tác dụng gì a?"

" Không phải, nghe Tạp Lạp nói, cái đài này xây dựng phải hao phí rất nhiều ma pháp nguyên liệu phi thường trân quý, tin tưởng bọn hắn không có khả năng có hai cái." Phụ thân sốt ruột nói :" Cho nên chỉ cần phá hư một cái này như vậy là đủ rồi."

" Nhưng càng như vậy, phòng thủ của liên quân lại càng chặt chẽ, ngài càng không có cơ hội." Bần đạo cười a a nói.

"Nhưng mà chung quy cũng không thể trơ mắt nhìn bọn hắn hoàn thiện ma pháp trận để đánh chúng ta chứ? Vậy ngươi nói nên làm cái gì bây giờ?" Phụ thân vội vàng hỏi.

"Ân, ta nghĩ rồi." Bần đạo thoáng cân nhắc một chút, cười nói :"Ngài phóng ra đi!"

"A? Ngươi không phải nói vô ích sao? Tại sao còn kêu ta đi ra?" Phụ thân khó hiểu hỏi.

" Hiện tại gia gia trọng thương không thể xử lý công việc, kỳ thật trên danh nghĩa ngài mới là chủ soái hiện tại của Đại Hán, lấy tính tình của ngài nếu như không đánh ra ngoài, sẽ làm người khác hoài nghi." Bần đạo cười nói :"Cho nên ngài vẫn là tượng trưng đi ra ngoài đánh vài trận. Bất quá, không nên chỉ lo phá hư ma pháp trận, bảo tồn thực lực mới là trọng yếu nhất."

" Bọn hắn sẽ hoài nghi cái gì?" Phụ thân khó hiểu hỏi.

"Nếu như ngài không đi ra, bọn hắn liền sẽ hoài nghi có phải là ta đã trở lại hay không!" Bần đạo cười gian nói. Ta kêu ngài phóng ra chính là để cho bọn hắn an tâm cho rằng, ta không có ở trong quân."

"Ngưng, cho dù ngươi có ở đây thì bọn hắn lại sợ ngươi sao?" Phụ thân khinh thường nói.

" Ha ha, có lẽ Âu Dương Nhược Lan không sợ." Bần đạo cười to nói :" Nhưng mà ta cũng không tin, hỏa hệ đại ma đạo sư Ôn Thụy Tư Thản Ô các hạ khi đối mặt với Nộ Long Chi Bào Hao còn có dũng khí đứng ở trên đài cao như vậy thi triển cấm chú?"

"Ân, đúng vậy, cái thứ kia của ngươi chính là thần khí a! Bất quá, ngươi thật có thể cách 2000 thước bắn chuẩn sao?"


Phụ thân hoài nghi nói :"Người đứng cách 2000 thước nhỏ chẳng khác con kiến là mấy a!"

"Điều này ngài khỏi lo, hắn thật sự có là con kiến, ta cũng có thể bắn trúng." Bần đạo tự tin cười nói :"Ngài lập tức phát binh đi hủy diệt cái đài của bọn họ, nhớ kỹ diễn cho khéo, ngàn vạn lần không thể có sơ hở, còn nữa là phá hủy là giả, thu thập bọn họ mới là thực, hiểu chưa? Đem ma đạo đoàn của Tạp Lạp cũng dùng tới đi, tận lực sát thương nhiều liên quân."

"Được, ngươi cứ xem ta biểu diễn đây!" Phụ thân xoay người rời đi.

Ngày kế tiếp chính là trận chiến đột kích của Đại Hán và phản đột kích của liên quân. Trận chiến này nằm hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của mọi người, vốn quân Đại Hán đang ở trong thế yếu, nhưng lại là chiếm thượng phong, Thanh Long thiết kỵ đem liên quân đánh cho khổ sở không thể tả.

Chiến đấu ngay từ đầu, phụ thân vốn là mang theo hai vạn nhân mã ra khỏi thành tập kích đài đất, bởi vì đài đất cách thành đến 2000 thước, cho nên đội quân bảo hộ tiên phong của liên quân cũng bị ép đến cách thành hơn ngàn thước, miễn cưỡng nằm ngoại phạm vi công kích của xe bắn đá cao tới cây số.

Tuy rằng nhìn thấy phụ thân xung phong, bọn hắn cũng không dám xông lại, sợ là rơi vào phạm vi công kích của trọng nỏ và xe bắn đá. Nhưng mà kỵ binh đánh giặc, ngươi đứng bất động chờ người ta xông tới, cơ hồ với chịu chết giống nhau. Cho nên vừa mới tiếp chiến liên quân liền gặp phải tổn thất rất nhiều, bị đánh cho lần lượt tháo chạy. Khi phụ thân cách đài đất nhất chưa đến ba trăm thước, nhưng mà nhìn thấy liên quân hai bên đã nhanh chóng đem đường lui của hắn cắt đứt hơn nữa địch nhân chính diện lại gia tăng không dứt, mới vạn bất đắc dĩ lui lại.

Liên quân kỳ thật so với phụ thân còn khó chịu hơn, bọn họ hai cánh hai vạn nhân mã nhanh chóng bao vây phụ thân, nhưng mà cũng tiến vào phạm vi hỏa lực ở đầu thành, trăm cỗ xe bắn đá trong thành cơ hồ là một khắc không ngừng bắn ra. Liên quân bị đập trúng không ngừng kêu cha gọi mẹ, tuy rằng hơn một trăm tảng đá nện vào trong đám đông bất quá tạo thành thương vong cho vài trăm người, nhưng mà cứ mỗi cách mấy chục giây liền thấy bên người nhiều ra mấy trăm thi thể huyết nhục mơ hồ, áp lực tâm lý thật sự là quá lớn.

Hơn nữa theo hai cánh đan xen bọc đánh, bọn hắn càng tiến sát tới tường thành hơn, đợi đến sau khi trọng nỏ cùng ma đạo đoàn của Tạp Lạp phát uy ở cự ly 500 đến 1000 thước, liên quân liền buông bỏ ý đồ vây đánh, lập tức từ hai mé đáng vào đại quân của phụ thân. Nhưng mà Thanh Long thiết kỵ chiến lực vô song, làm sao liên quân nói chém là có thể chém đây? Bọn hắn vì thế ở ngoài thành triển khai một hồi giết chóc. Trên đầu của quân Đại Hán không có tảng đá rơi xuống, lại đều là chiến sĩ thiện chiến, cho nên rất nhanh đem liên quân thỉnh thoảng bị xa bắn đá và pháp sư gây rối giết cho đại bại.

Các pháp sư bên Đại Hán, lực sát thương quả thực biến thái, liên quân đông đúc chi chít chính là bia sống để ngắm, dưới tình huống Tạp Lạp tự mình xuất thủ, liên quân ở hai cánh cơ hồ là tại trong nháy mắt pháp sư xuất thủ liền ta vỡ, vẻn vẹn lần công kích đầu tiên của bọn Tạp Lạp, có ít nhất hai ngàn người trong liên quân vĩnh viễn nằm xuống, mà tiếp theo sau đó, cơ hồ đều có hơn một ngàn thương vong. Binh lính bình thường đối kháng với sự tập kích của pháp sư đoàn, không tan vỡ mới là lạ. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Sau đó, phụ thân lại mang quân tiên phong giết trở lại, đem một trong hai cánh của liên quân phản Hán bọc đánh. Dưới sự trợ giúp của xe bắn đá và các pháp sư ở đầu thành, thống khoái tiêu diệt hơn năm ngàn người bị vây quanh. Sau đó phụ thân lại nghênh ngang vào thành thay đổi một đội quân khác, tiếp theo tái đánh bất ngờ. Hắn phát hiện, như vậy thật sự quá sung sướng, liên quân chỉ có thể mặc cho kỵ binh của phụ thân trùng kích, lại không có biện pháp, bởi vì trên đầu thành có hỏa lực của đại ma đạo sư Tạp Lạp áp chế, chủ yếu không có khả năng tiến hành bao vây.

Thậm chí liên quân cho dù thủ cũng không thể dụng kế sách dụ địch, dù sao mục tiêu của phụ thân chính là đài đất cách thành hai ngàn thước.

Liên quân căn bản không có biện pháp vẹn toàn, không chỉ là chỉ có thể tử thủ, hơn nữa thậm chí cả cung tiễn thủ yếu ớt cũng không dám phái thêm, nghĩ đến vạn nhất bị phụ thân xông lại, cung tiễn thủ cũng không thể bảo hộ được đài đất, cho nên liên quân chỉ có thể dựa vào đại lượng kỵ binh làm nhục thuẫn. Thế cho nên phụ thân mỗi một lần tập kích đều có thể sát thương nhục thuẫn của liên quân số lượng lớn , một khi tình thế không ổn, hắn cùng lắm thì rút về nghỉ ngơi chỉnh đốn, có Tạp Lạp trấn thủ, liên quân cơ hồ không có dũng khí tiến công.

Duy nhất một lần, vào buổi trưa, liên quân có dũng khí tiến công, sau khi mấy vạn đại quân theo phụ thân phóng ra, hai cánh quân đồng thời giết tới hướng cửa thành mở rộng của Tạp Tháp Nhĩ. Nhưng lại bị Tạp Lạp điều động nước sống của lưu hoa hà, dễ dàng đem mấy vạn người đập cho tan nát, sau đó bị đội quân của phụ thân chỉ huy cho một cái hồi mã thương, lúc ấy chính là thương vong thảm thống. Từ đó về sau liên quân không còn đánh chủ ý về cửa thành nữa.

Phải biết rằng, thực lực của pháp sư chịu ảnh hưởng của môi trường rất lớn, Tạp Lạp là thủy hệ đại ma đạo sư, ở bên cạnh là lưu hoa hà, tuyệt đối so với hai Tạp Lạp bình thường đều lợi hại hơn. Đặc biệt trang bị trên người hắn, cũng bởi vì nguyên nhân quan hệ phi thường với gia gia, nước lên thì thuyền lên, so với lúc trước không chỉ mạnh hơn một lần, mà ở tình huống này, Tạp Lạp mang theo ma đạo đoàn của hắn phòng thủ tường thành, trừ phi liên quân dụng ma đạo đoàn mạnh hơn đến công kích, bằng không chỉ dựa vào tiến công của quân lính bình thường, vậy tuyệt đối có thể nói là không có sơ hở.

Kiến thức được sự cường hãn của Tạp Lạp, liên quân hoàn toàn bỏ đi ý định tiến công, chuyện tâm phòng ngự phụ thân tập kích lần nữa, cũng may liên quân nhiều người, tuy rằng bị tập kích của phụ thân sát thương rất nhiều người, nhưng mà đài đất bọn hắn chuyên tâm bảo hộ lại không chút nào chịu ảnh hưởng, vẫn theo tiến độ không ngừng hoàn thiện.

Tại trước khi trời tối trước khi trời tối, phụ thân phát động một lần tập kích đại quy mô nhất, xuất động năm vạn đại quân vẫn không thể đem đài đất phá đi, chỉ có thể bất đắc dĩ rút lui trở về. Sau kiểm kê tổn thất, Đại Hán thương vong không đến hai vạn, liên quân ít nhất là năm vạn trở lên. Nhưng mà đài đất tiêu điểm của trận chiến, liên quân bảo vệ được, cho nên liên quân mới xem như là người thắng chân chính.

Vào lúc ban đêm, tổng bộ liên quân, cao tầng các quốc gia đều tụ tập đầy đủ tại lều lớn đại soái của Âu Dương Nhược Lan, nghe tam hoàng tử của Mỹ Cách Lam đế quốc hội báo tình huống, trận hôm nay kỳ thật tất cả đều là bản thân Mỹ Cách Lam chịu trạn, đội quân của hai đại đế quốc khác đều đang di chuyển, mà đại quân của Tạp Đặc ở phía sau, không có tham dự. Trên thực tế tam hoàng tử cũng không an tâm để người khác bảo vệ địa phương quan trọng như vậy.

" Hôm nay, chúng ta tuy rằng thương vong so với quân Đại Hán nhiều hơn, nhưng mà chỉ cần bảo vệ được ma pháp trận trên đài đất, chúng ta vẫn là thắng lợi." Tam hoàng tử dương dương đắc ý nói :" Long Khiếu Thiên tập kích cuối cùng giống như chịu chết, rõ ràng là muốn để chúng ta dụng ma đạo đoàn oanh kích hắn, nhưng mà ta lại là không mắc mưu, nếu dùng ma lực của ma đạo đoàn, liệt hỏa phần thành sẽ có thể phóng thích không được. Ha ha, Long Khiếu Thiên còn muốn gạt ta? Thật sự là quá ngây thơ. Ma lực của Tạp Lạp đã hao tổn thật sự không ít, bản thân ta muốn nhìn xem, ngày mai bọn hắn dùng cái gì để đón đỡ cấm chú của ta."

"Ha ha, tam hoàng tử quả nhiên cơ trí vô song a!"

" Chúc tam hoàng tử điện hạ ngày mai thắng trận mở đầu oanh liệt."


" Đến lúc đó đem thành Tạp Tháp Nhĩ hóa thành tro tàn, cho Đại Hán biết cái gì là lợi hại."

Được một đám vỗ mông ngựa, tam hoàng tử cười mỉm hưởng thụ lấy sự sùng bái của mọi người, chỉ thấy đại hoàng tử buồn bực một trận.

" Hôm nay có chút không đúng!" Âu Dương Nhược Lan lại nhíu mày nói.

" Cái gì không đúng?" Tam hoàng tử nghe thấy Âu Dương Nhược Lan nói như vậy, rất không cao hứng, nhưng mà vẫn nặn ra khuôn mặt tươi cười, giả bộ nho nhã lễ độ hỏi :" Lấy chỉ số thông minh của Long Khiếu Thiên còn có thể có âm mưu gì nào?"

"Ha ha!" Đám người sôi nổi phá lên cười.

"Cách đánh của hắn hôm nay không được cương quyết, rất không cương quyết." Âu Dương Nhược Lan trái lại không có cười, vẫn nhíu mày nói :" Hắn lui lại rất thống khoái, có mấy lần rõ ràng còn có thể chống đỡ được một lúc nữa, tuy nhiên lại cố kỵ đường rút quân, bị bức bỏ chạy. Điều này rất kỳ quái, ta đã sớm nghe nói hắn đánh giặc cho tới bây giờ không quản cái khác, chính là dũng cảm tiến tới phía trước, là điển hình của dạng người lỗ mãng, liều mạng. Nhưng là hôm nay, ta một chút cũng không thấy hắn liều lĩnh chỗ nào? Tiến thoái tự nhiên là chưa nói tới, nhưng mà lúc nên tiến thì lui, lúc nên lui thì lại càng lui, đây rõ ràng giống như người nhát gan đa nghi a?"

" Đúng vậy a, ta cũng có cảm giác như thế, quả thật hắn đột nhiên lại trở nên cẩn thận hơn." Đại hoàng tử cũng nói :" Tựa hồ cũng là bởi vì hắn thối lui quyết đoán, làm cho mấy lần bao vây đều chưa có chân chính bắt đầu thì đã mã đi hiệu quả."

" Ta xem là hắn trước kia bị Phùng Tu Tư ám toán nên đã trở nên cẩn thận hơn." Tam hoàng tử giải thích :"Dù sao ai sau khi bị vạn độc huyết chú ám toán, tìm được đường sống trong chỗ chết, lòng cũng còn sợ hãi a? Sau này làm việc thay đổi cẩn thận hơn cũng là rất bình thường a?"

"Nghe thế cũng có chút đạo lý." Âu Dương Nhược Lan gật gật đầu, nói :"Bất quá vẫn là cẩn thận là hơn."

"Ha ha, một tên Long Khiếu Thiên có cái gì đáng sợ, bất quá là tốt số mà thôi, đầu tiên là cưới được Tinh Linh công chúa, sau lại có được đứa con giảo hoạt Long Thanh Thiên kia, không có hai người bọn họ giúp đỡ, Long Khiếu Thiên bất quá là một tên vũ phu mà thôi." Tam hoàng tử khinh thường nói.

"Ai, ta cũng chẳng phải sợ hắn." Âu Dương Nhược Lan cười khổ nói :"Ta lo lắng chính là Long Thanh Thiên, sương chi bi thương xuất hiện quá xảo hợp, quá đột nhiên. Ta sợ Long Thanh Thiên đang ẩn núp trong thành Tạp Tháp Nhĩ, nếu như vậy, chúng ta chỉ sợ đều sẽ bị cái tên âm hiểm quân thần này đùa chết."

" Không có khả năng, người của Giáo Đình thấy tận mắt hắn tiến vào ma thú chi sâm cơ mà!" Tam hoàng tử không cho là đúng nói :"Hơn nữa đại quân của thất công chúa đã phong tỏa bên ngoài ma thú chi sâm, trừ phi hắn có thể bay, bằng không không có khả năng trở về, chúng ta còn không biết a?"

"Cho dù là hắn vắng mặt chúng ta cũng phải cẩn thận a!" Âu Dương Nhược Lan nói :" Ngươi không có nghe Long lão gia tử nói sao? Long Thanh Thiên đã sớm tính chúng ta có thể quay về đối với hắn bất lợi, cho nên trước tiên lưu lại sương chi bi thương. Ta thật sự sợ hắn cả Nộ Long Chi Bào Hao cũng đem lưu lại." Nói xong nàng nhìn đến hỏa hệ đại ma đạo sư Ôn Thụy Tư Thản Ô.

" Không thể nào?" Hỏa hệ đại ma đạo sư Ôn Thụy Tư Thản Ô vừa nghe đến tên Nộ Long Chi Bào Hao, sợ tới mức mặt mũi trắng bệch.

Khi xảy ra cuộc chiến với Thú Nhân, chuyện tình ta đứng ở ngoài ngàn mét một mũi tên bắn chết Thú Thần tiên tri đến hiện tại hẳn là mọi người đều biết, cho nên hắn cũng không có dũng khí ở trước mặt thần khí này thi triển cấm chú, đó tuyệt đối là đi tìm chết.

"Quốc sư, ngài sợ cái gì?" Tam hoàng tử thấy hỏa hệ đại ma đạo sư Ôn Thụy ngữ khí có chút sợ hãi, rất bất mãn nói :" Đừng quên, ngài đứng cách thành 2000 thước a? Nộ Long Chi Bào Hao cho dù bắn ra cũng không thể bắn chuẩn được a?"

" Nhưng mà lần trước, hắn không phải bắn trúng Thú Thần tiên tri sao?" Hỏa hệ đại ma đạo sư Ôn Thụy yếu ớt hỏi. Kỳ thật lão gia hoả trong lòng đã sớm tức nổ phổi, nếu không phải thân phận đặc thù của tam hoàng tử, thay đổi là người khắc, sợ là hắn sớm đã nổi lửa thiêu hắn thành tro tàn.

"Lần đó cách 1000 thước, so với hiện tại ngắn hơn một nửa, hơn nữa phải là hắn bắn mới chính xác, thay đổi bằng người khác căn bản không có khả năng." Tam hoàng tử an ủi, "Ngài đến hỏi nhóm cung tiễn thủ xem, đừng nói là ngàn thước, cho dù là ngoài trăm thước bắn trúng là có thể xưng là thần tiễn thủ rồi."

"Nhưng mà!" Hỏa hệ đại ma đạo sư Ôn Thụy bối rối nhìn sang Âu Dương Nhược Lan. Trong lòng hắn rất không thoải mái, như thế nào vua của mình lại không nghĩ cho mình dây? Bởi vì tranh công đầu này, vì một nữ nhân mà muốn hy sinh chính mình sao? Điều này vạn nhất là đúng thì sao? Ai cũng không muốn làm bia ngắm a, cho dù là cung tiễn thủ tồi nhất, cũng tuyệt đối không ai nguyện ý.

" Trên thực tế, quốc sư Ôn Thụy lo lắng là đúng." Âu Dương Nhược Lan nhíu mày nói :" Bọn hắn không cần nhất định phải bắn trúng mục tiêu là quốc sư Ôn Thụy, chỉ cần mạng của bất kỳ vị pháp sư nào bên cạnh quốc sư là cũng đủ quấy nhiễu ma pháp vận hành. Chỉ là lực lượng phản lại của ma pháp rất có thể làm cho toàn bộ pháp sư bị thương, thậm chí tử vong. Đặc biệt đây còn là cấm chú pháp thuật, có đúng hay không? Quốc sư Ôn Thụy!"

"Chính là vậy a!" Hỏa hệ đại ma đạo sư Ôn Thụy vất vả bắt lấy một cọng cỏ cứu mạng, nhanh chóng nói :" Chính là tình huống này, chỉ cần mười hai đệ tử bên cạnh ta có một người không thể truyền ma lực cho ta, pháp thuật này coi như thất bại, đám pháp sư chúng ta cũng vì vậy mà chịu ma lực phản chấn mà chết a!"

" Ngài không phải có ma lực hộ thuẫn sao? Càng là pháp thuật lớn, hộ thuẫn càng chắc chắn, hộ thuẫn của cấm chú pháp thuật, chẳng lẽ còn không thể ngăn trở mũi tên bay từ khoảng cách hai ngàn thước đến?" Tam hoàng tử kỳ quái nói.

" Tiểu tử Long gia có tiền nhất, hắn cũng không thiếu mật ngân, lực xuyên thấu của mật ngân đối với ma pháp hộ bích quả thật là biến thái." Hỏa hệ đại ma đạo sư Ôn Thụy sốt ruột nói :" Chỉ cần một cái đầu tiễn mật ngân, cơ hồ có thể khiến cho ma pháp hộ bích của ta mất hiệu lực. Hơn nữa pháp thuật này ta phải thi triển đến máy giờ, hắn ước chừng một phút đồng hồ là có thể bắn một mũi tên, nói cách khác, hắn có thể bắn ta mấy trăm tên, trời ạ, ba trăm pháp sư là bia ngắm sống, cho dù là nhắm chặt hai mắt cũng có thể bắn trúng a!"

" Vậy làm sao bây giờ?" Tam hoàng tử vội vàng hỏi :" Chúng ta còn không biết Nộ Long Chi Bào Hao có ở đó hay không mà? Chẳng lẽ cũng bởi vì chuyện không biết chắc chắn này mà buông bỏ toàn bộ cố gắng của chứng ta sao? Vậy hôm nay chết nhiều người như vậy không phải chết vô ích rồi sao?"

" Ha ha!" Âu Dương Nhược Lan cười nói :" Chủ ý là ta ra, đối sách tự nhiên vẫn là ta nghĩ. Kỳ thật tiểu muội đã sớm có biện pháp đối phó Nộ Long Chi Bào Hao. Điện hạ không cần sốt ruột!"