Trương Tam Phong Dị Giới Du

Chương 371: Dị tộc kỳ lạ


" Trên thực tế, là Giáo Đình quý phương chủ động đề xuất rằng muốn cử một số nhân viên đến Thú Nhân Đế Quốc thăm viếng, chúng ta cho rằng đó là một ý kiến hay, có thể tăng tiến cho sự hiểu biết giữa hai bên." Đại biểu Thú Nhân Á Lộ Khắc hơi kinh ngạc hỏi :" Chẳng lẽ đại nhân không biết an bài của Giáo Đình sao?"

" Ha ha, ta nhận được thông tri của Giáo Đình nói là phương mời ta đến thăm Thú Nhân Đế Quốc, nhưng là nguyên nhân cụ thể cũng còn chưa nói cho ta biết." Bần đạo cười nói. Kháo, quả nhiên là như vậy, Giáo Đình đây là muốn bán ta a.

" Ha ha, là như vầy, dựa theo lễ tiết ngoại giao, phải là chúng ta phát ra lời mời, sau đó các hạ nhận lời mời mới có thể thông hành." Hồ tộc nhân Á Lộ Khắc cười nói.

" Các hạ đối với lễ tiết ngoại giao của Nhân Tộc dường như hiểu rất rõ a?" Bần đạo tò mò hỏi :" Có phải hay không các ngươi thường xuyên cùng các quốc gia khác giao tiếp?"

" Trên thực tế, thật sự chúng ta không chỉ giao tiếp với mỗi một quốc gia các ngươi. Hơn nữa, sau khi đến đây, ta học tập từ nhân loại các ngươi không ít, cho nên đối với những lễ tiết này chúng ta cũng biết." Hồ tộc nhân Á Lộ Khắc cười giải thích nói :" Ma thú chi sâm là thiên hạ của chúng ta, nhưng mà tại bên ngoài ma thú chi sâm còn có mấy thế lực khác là quốc gia hữu hảo với chúng ta."

" Nga? Không biết ta có thể hân hạnh được biết bọn họ là ai không?" Nhãn tình bần đạo sáng lên, vội vàng khách khí hỏi. Ta đã sớm nghe nói trên đại lục còn có rất nhiều chủng tộc kỳ quái, nhưng mà bọn họ đều ở những khu vực xa xôi, nên chưa có cơ hội được gặp. Trên thực tế, bần đạo sau khi lật xem sách cổ, rút được kinh nghiệm kinh người là dấu chân của nhân loại trải rộng trên lãnh thổ mới vẻn vẹn được một nửa đại lục, ngoại trừ ba đại rừng rậm, còn có rất nhiều địa phương rộng lớn chưa có biết đến.

" Đương nhiên, ta vừa vặn làm công tác ngoại giao, cho nên biết tương đối nhiều." Hồ tộc nhân Á Lộ Khắc cười nói :"Tại phía đông chúng ta, là sa mạc vô tận. Ở sâu trong sa mạc có một quốc gia nhân loại, chúng ta từng cùng bọn họ tiếp xúc qua, ta cùng từng đi sứ qua nơi đó, hiện tại quan hệ giữa chúng ta coi như hữu hảo."

" Ta biết cái sa mạc kia, trên thực tế Đại Hán quốc ở sa mạc biên giới cũng có một quân đoàn của Long gia ta trấn thủ nơi này, nhưng mà bọn hắn chính là không biết bên trong có quốc gia của nhân loại a?" Bần đạo kỳ quái hỏi.

" Ha ha, sa mạc kia thật sự là quá lớn, có thể đi xuyên qua phải đi tới mấy tháng không chừng. Giữa sa mạc là tử địa không có sự sống, nhân loại cũng chưa đi được tới đó, cho nên tin tức không thông cũng là rất bình thường."Hồ tộc nhân Á Lộ Khắc cười giải thích nói.

"Người trong sa mạc sinh hoạt như thế nào a?" Bần đạo khó hiểu hỏi.

"Tại ở gần biên giới ma thú chi sâm có rất nhiều ốc đảo, bọn họ là sinh hoạt ở đó, quốc gia này tín ngưỡng không phải là Quang Minh thần của các ngươi mà là Sa Chi thần. Dân cư tổng cộng chưa đến trăm vạn, cho nên cũng không phải cường đại cho lắm. Hoàn toàn dựa vào tự nhiên của sa mạc mới có thể an toàn sinh tồn đến hiện tại." Hồ tộc nhân Á Lộ Khắc hơi tiếc nuối nói.

Hắc hắc, xem ra Thú Nhân là tính toán thôn tính bọn họ, tuy nhiên lại ở trong sa mạc bị tổn thất nặng, mới không thể không cùng người ta giảng hòa. Ngẫm lại lấy sức ăn khỏe của Thú Nhân, chuyên chở cấp dưỡng cho tác chiến trên sa mạc thật sự không phải là sáng suốt.

" Vậy xung quanh các ngươi còn những thế lực gì?" Bần đạo vội vàng chuyển đầu đề tiếp tục truy vấn.

" Phương Bắc chúng ta là một thế giới băng tuyết, nơi đó không có bốn màu khác nhau, chỉ có mùa đông vô tận. Tại nơi có hoàn cảnh tội tề đó, không ngờ lại có một loại á nhân sinh sống. Bọn họ đều có da màu lam, cái lỗ tai dài nhọn, bọn họ đều là băng hệ pháp sư, hết sức lợi hại. Bọn hắn nơi đó cũng chia thành nhiều cái bộc lạc, giữa các bộ lạc mặc dù không có chiến tranh, nhưng mà quan hệ cũng không được tốt cho lắm." Hồ tộc nhân Á Lộ Khắc cười giải thích nói.

" Các ngươi cùng bọn họ có quan hệ gì sao?" Bần đạo hỏi tiếp. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

" Chúng ta là quan hệ mậu dịch, vài loại thực vật đặc sản của bọn hắn sinh trưởng trong động băng, sinh ra trái cây phi thường ngon." Á Lộ Khắc như đang hồi tưởng lại hồi vị nói :"Thật khó để có thể tưởng tượng, tại địa phương cực lạnh như nơi đó lại vẫn có thể có thực vật sinh trưởng, hơn nữa lại ngon như vậy, quả thực chính là kỳ tích."

" Ngài đã đi qua nơi đó?" Bần đạo tò mò hỏi.

"Đúng vậy, đã từng đi qua, bọn hắn đối với một ít thứ đặc sản của chúng ta cũng cảm thấy rất hứng thú, khi ta phụ trách mậu dịch có đi qua vài lần, nơi đó thật sự rất đẹp, sông băng núi tuyết nhiều vô kể, khắp nơi toàn là màu trăng thánh khiết, đáng tiếc chính là quá lạnh, ta mỗi lần trở về đều bị bệnh một trận." Á Lộ Khắc cười khổ nói, "Cơ thể của ta vẫn là quá yếu a."

" Ha ha, các hạ là không thích ứng với khí hậu nơi đó mà thôi." Bần đạo hâm mộ nói :" Ta thật không nghĩ tới còn có chỗ thần kỳ như vậy, nếu sớm biết, ta cho dù là liều mạng bệnh nặng một trận cũng muốn đi nhìn qua một lần."

"Nơi đó cũng không phải là nơi để vui chơi đâu!" Á Lộ Khắc lắc đầu nói :" Ngoại trừ khí hậu tồi tệ ra, nơi nào cũng có rất nhiều tồn tại cường hãn, tỷ như băng tuyết cự nhân, hàn băng Ma Long Tộc, băng tuyết nữ yêu vân vân, cũng không phải dễ chọc, không có dân bản xứ dẫn đường, một khi đi vào lãnh địa của bọn hắn thì nhất định phải chết, ta khuyên các hạ vẫn là thận trọng vẫn hơn."

" Ha ha, cám ơn sự quan tâm của ngài, không có chuẩn bị đầy đủ, ta sẽ không đi chịu chết đâu!" Bần đạo cười :" Trừ bọn họ ra, xung quang các ngươi còn có thế lực nào khác không?"

"Còn nữa chính là vùng duyên hải phía tây chúng ta, là một khu đầm lầy lớn, sinh sống ở nơi đầm lầy đó là một đám lưỡng thê ngư nhân, bọn hắn nhân số cũng vẻn vẹn chưa đến trăm vạn mà thôi, hơn nữa sức chiến đấu cũng là bình thường, còn chưa bằng quân lính Thú Nhân chúng ta, nhưng mà tại trong đầm lầy bọn hắn có thể bơi chạy nhanh chóng, mà chúng ta chỉ có thể nhìn theo không biết làm gì, cho nên chỉ có thể để cho bọn hắn chiếm cứ nơi đó làm xằng làm bậy." Á Lộ Khắc có chút tức giận nói.


" Bọn hắn rất đáng ghét sao?" Bần đạo thấy bộ dáng hắn có chút khó chịu, cho nên thuận miệng hỏi : "Bọn hắn còn dám công kích các ngươi sao?"

" Lưỡng thê ngư nhân đều là cường đạo lòng tham không đáy, bọn hắn không tự sản xuất, cứ cướp bóc, cơ hồ mỗi ngày đều quấy rối với chúng ta, nhìn thấy đội quân nhỏ thì liền tập kích, nhìn thấy đại đội nhân mã thì liền chạy biến trong đầm lầy, chúng ta thật không có biện pháp." Á Lộ Khắc buồn bực nói.

" Các ngươi không phải có không quân sao?" Bần đạo kì quái hỏi :" Chẳng lẽ song túc phi long của các ngươi còn không đối phó được bọn hắn? "

" Song túc phi long số lượng quá ít, hơn nữa lưỡng thê ngư nhân lại có phương pháp đối phó! "Á Lộ Khắc tức giận nói : "Bọn hắn rất am hiểu sử dụng một loại lưới cá, loại lưới này được bện bằng một loại cây mây trong đầm lầy, vô cùng cứng cỏi, bình thường đám ngư nhân dựa vào lưới bắt cá, nhưng mà đến khi chiến đấu thì bọn hắn là thích đem địch nhân quấn vào trong lưới đánh cho một trận. Song túc phi long chỉ cần bay thấp, thì hơn chục cái lưới lớn sẽ ném lên, bọn hắn ngay cả tự thân động thủ cũng không cần, phi long cùng kị sỹ bay cùng nó rơi vào trong đầm lầy đều chết đuối ở bên trong."

" Song túc phi long kia không phải còn có thổ tức sao?" Bần đạo kỳ quái hỏi :" Thổ tức cực độc của chúng nó chính là rất lợi hại a?"

" Trong đầm lầy nơi nơi đều là xác động thực vật thối rữa, cho đến độc tố hoành hành, ngư nhân lâu năm sinh hoạt tại nơi đó đã là bách độc bất xâm." Á Lộ Khắc cười khổ nói :" Ít nhất độc của song túc phi long, vẻn vẹn chỉ khiến cho bọn hắn có chút váng đầu mà thôi."

" Ha ha, thật sự là một đám gia hỏa phiền toái!" Bần đạo khó hiểu cười hỏi :" Bọn hắn không có phân chia thành bộ lạc hay quốc gia sao? Như thế nào các ngươi không cùng bọn họ giảng hòa thế?"

" Xã hội của bọn hắn rất nguyên thủy, bộ lạc lớn nhất cũng mấy ngàn người, bình thường đều là tiểu bộ lạc vài trăm người. Chính bọn nó còn thường xuyên vì thực vật cùng lãnh địa chiến tranh lẫn nhau, chúng ta cũng không biết tiếp xúc với bọn hắn như thế nào, hoặc là chúng ta không biết tiếp xúc với ai trong bọn họ mới có thể hữu hiệu." Á Lộ Khắc cười khổ nói.

" Đầm lầy bọn họ lớn cỡ nào?" Bần đạo tò mò hỏi.

" Ước chừng so với quốc gia các ngươi cũng không sai biệt lắm!" Á Lộ Khắc nói.

"So với Ngõa Nạp không sai biệt lắm?" Bần đạo giật mình nói :" Vậy cũng thật là không nhỏ."

" Đúng vậy a, đích xác không nhỏ, bọn hắn trên người lúc nào cũng một một đống thịt thối rữa ghê tởm, khiến cho chúng ta nhìn thấy liền khó chịu, nhưng lại không có biện pháp nào hay." Á Lộ Khắc bất đắc dĩ nói.

" Ha ha, có lẽ sau này sẽ có biện pháp." Bần đạo an ủi.

"Chỉ mong là vậy!" Á Lộ Khắc không cho là đúng nói.

"Vậy còn có thế lực nào khác không?" Bần đạo tiếp tục hỏi. Ta bị hấp dẫn bởi vấn đề này, bất tri bất giác trở nên rất hào hứng.

" Còn có một hải tộc." Á Lộ Khắc do dự một chút, mới lên tiếng :" Có thể các ngươi đã nghe qua cái tên này."

"Đúng vậy!" Bần đạo tò mò nói :" Ta ở trong điên tịch cổ xưa nghe nói từng có một quần thể hải tộc thờ Hải Thần sinh sống trên đại lục, sau lại bị Giáo Đình phát động Thánh Chiến tiêu diệt, chẳng lẽ là bọn hắn?"

" Học thức uyên bác của các hạ thật sự làm ta bội phục a!" Á Lộ Khắc phi thường kinh ngạc khen ngợi.

" Ha ha, bất quá chỉ là trùng hợp biết đến mà thôi." Bần đạo khiêm tốn nói. Kỳ thật đúng là trùng hợp, lần trước kêu Phù Nghê Nhã thu thập tư liệu Thương Long Giác cho ta, vừa vặn nghe được chuyện tình của hải tộc.

" Ha ha, các hạ quá khiêm nhượng rồi, hải tộc đã biến mất ở nơi này hơn ba nghìn năm!" Á Lộ Khắc nhớ lại nói :" Bọn hắn trước kia chính là cư ngụ ở vùng duyên hải nơi này, sau lại bị Giáo Đình đánh bại, bọn hắn bị bức di chuyển đến vùng duyên hải phía tây ma thú chi sâm, hơn nữa ở tại trên mấy hoàng đảo nơi này định cư, sinh sống thẳng cho tới hôm nay."

" Có thể nói cho ta biết bộ dáng của bọn họ như thế nào không?" Bần đạo tò mò hỏi.

" Ha ha, bọn họ là mấy chục chủng tộc á nhân tạo thành, trong đó rất nhiều chủng tộc khi ở trong nước thì thân trên là người, nửa thân dưới là đuôi cái, sau khi lên bờ thì tự động mọc ra hai chân để đi đường, đương nhiên, bước đi cũng không được vững vàng, bất quá là phi thường thú vị." Á Lộ Khắc cười nói :" Rất nhiều chủng tộc trong bọn họ làn da đều rất trắng nõn, hơn nữa thập phần thích chưng diện, rất cầu kỳ trong trang phục của mình, mỗi người đều rất tuấn mỹ."

" Bọn hắn sở trường chiến đấu là gì?" Bần đạo càng thêm quan tâm hỏi tiếp.


" Tự nhiên là sở trường về pháp thuật thủy hệ, cũng có điện hệ cùng các hệ khác, bất quá ít đến thương cảm, còn có chút am hiểu đánh tay không. Về phần thực lực, nếu ở trong nước thì đều rất mạnh, nếu như lên bờ, có mấy chủng tộc mạnh mẽ cũng tương đối lợi hại." Á Lộ Khắc cười nói :" Cho nên bọn họ là chúa tể của hải dương, không ai có thể tại trên biển chiến thắng bọn họ."

"Vậy thế lực của bọn hắn phân chia như thế nào đây?" Bần đạo tò mò hỏi.

"Thành phần tổ chức của bọn hắn cùng chúng ta không sai biệt lắm, toàn bộ chủng tộc bọn hắn đều cùng thờ chung một thần minh ─ Hải Thần, tiếp đó chính là chuyện của mỗi chủng tộc thì chính tộc đó quản, bất quá bọn họ không có hoàng tộc lãnh đạo, đại sự quan hệ đến lợi ích chủng tộc đều là do đại tế tự của thần miếu quyết định." Á Lộ Khắc giải thích nói :" Kỳ thật quan hệ của bọn họ rất phức tạp, ta cũng không rõ lắm."

"Vậy quan hệ của các ngươi như thế nào?" Bần đạo cười hỏi.

" Chúng ta vẻn vẹn cùng mỹ nhân ngư, hải mã tộc cùng mấy tộc khác là có liên hệ, bọn họ yếu thích nhất các hoa quả tươi đặc sản của ma thú chi sâm, chúng ta lại cần bọn hắn cung cấp đại lượng cá để lấp đầy bụng, xem như là theo nhu cầu ấy mà." Á Lộ Khắc cười nói, "Tóm lại, quan hệ cũng không tệ lắm."

" Bọn hắn bình thường đều sống ở trên đất liền hay trong biển a?" Bần đạo lại hỏi.

" Chủng tộc bất đồng có phương thức sống bất đồng, bất quá bình thường đa số là ở trong biển, nhưng bọn họ cũng đều có thể lên bờ, bởi vì bọn họ phải thường xuyên trồi lên mặt nước phơi nắng, mấu chốt chính là, ma thú trong biển so với trên đất liền còn tàn nhẫn hơn nhiều lắm, bọn họ không thể không thường xuyên lên bờ tránh né, cho nên bọn hắn cũng không thể rời xa cuộc sống trên đất liền, bằng không sớm miệng cũng sẽ là mồi ăn cho quái thú trong biển." Á Lộ Khắc giải thích nói.

"Quái thú trong biển lợi hại như vậy?" Bần đạo không thể tưởng tượng nổi hỏi. Hiện tại Thánh Chiến tiến hành hừng hực khí thế, ta hiểu thêm nhiều hơn một chút về chuyện tình trong biển tuyệt đối rất có ích.

" Đương nhiên, phi thường lợi hại lợi hại." Á Lộ Khắc nghiêm túc nói :" Ta nghe người hải tộc nói, hải thú mà bọn hắn gặp qua có chiều dài có thể đạt tới mấy trăm thước, hình thể lớn đến kinh người. Bỉ Mông ở trước mặt nó cũng chỉ là một điểm nhỏ, miệng rộng của hải thú một ngụm là có thể đem Bỉ Mông nuốt xuống."

" Hải thú có biết pháp thuật đúng không?" Bần đạo suy đoán. Nếu không, lấy thực lực cường hãn của hải tộc tuyệt đối không có khả năng sợ một đống thịt nhão, hình thể có lớn đến mấy mà không có sự hỗ trợ của ma lực thì cũng không thể ngăn trở pháp thuật điên cuồng oanh tạc a?

"Đúng, hơn nữa còn khá lợi hại!" Á Lộ Khắc nói :" Ta nghe nói có hải thú phóng điện, mà ở trong biển pháp thuật điện hệ uy lực thật sự là rất kinh khủng, người hải tộc mà gặp phải hải thú này đa số ngay cả cơ hội chạy trốn cũng không có, đều bị điện giật chết hết."

" Chẳng thể trách bọn họ phải thường xuyên lên bờ." Bần đạo tỉnh ngộ nói :" Không biết vì sao đội thuyền của nhân loại rất ít bị hải thú tập kích a?" Bần đạo cũng cảm giác kỳ quái. Thánh Chiến quân của Giáo Đình như thế nào tại trên biển lâu như vậy, bị hải thú làm chìm thuyền hình như thật sự là không nhiều lắm, nhưng mà khẳng định là có.

"Thuyền của nhân loại là mảnh gỗ, cũng không phải sinh mệnh, hải thú chỉ tập kích những thứ có sinh mệnh, chỉ cần mỗi lần mà thuyền chìm đều có thể ăn được thi thể của con người, có thể chúng nó rất nhanh có thể tạo thành thói quen tập kích đội thuyền."

"Thật sự?" Bần đạo bắt đầu lo lắng. Nếu hải thú bị dưỡng thành thói quen tập kích thuyền đội, tổn thất của nhân loại e là sẽ rất to lớn.

"Ha ha, không cần quá mức lo lắng, thuyền của nhân loại các ngươi thật sự là quá lớn, hải thú có thể tập kích thuyền lớn như vậy cũng ít khi thấy, ngay cả có, lấy thân hình của bọn nó cũng chướng mắt với chút thịt nhỏ nhoi trên người nhân loại."

" Vậy ngài mới vừa rồi còn nói chúng nó sẽ dưỡng thành đích thói quen tập kích nhân loại là sao?" Bần đạo khó hiểu hỏi.

"Ta là nói thuyền nhỏ của các ngươi, ta nghe nói lần này Thánh Chiến của Ngõa Nạp ở trên đường trở về đã bị một loại hải thú nhỏ tập kích, đã chết rất nhiều người." Á Lộ Khắc nói.

"Nga, ta biết rồi!" Bần đạo giờ mới hiểu được ý tứ của hắn. Thất công chúa dụng thuyền nhỏ thu được kéo không ít nô lệ Oa khấu trở về, hiển nhiên bị hải tú nhỏ tập kích, thịt của các nô lệ trở thành thức ăn nuôi dưỡng các hải thú nhỏ này, rất có thể những hải thú nhỏ này sẽ tiếp tục tập kích các thuyền nhỏ, có lẽ bần đạo nên thông báo tình huống này cho Giáo Hoàng, để cho hắn ngăn cản hải thuyền nhỏ rời bến tham chiến. Ai, ta cũng là hết lòng, không biết Giáo Đình có hiểu mà để ý cho không?

" Đại nhân, nói chuyện với ngài thật phi thường thú vị." Á Lộ Khắc nói :" Ta nghĩ ngài đến phỏng sẽ là làm một chuyến lữ hành."

"Ha, ta cũng nghĩ như thế!" Bần đạo cười hỏi :" Vậy thì khi nào thì lên đường đây? Ta có chút không chờ được."

" Chỉ cần ngài không chê đường dài lữ hành mệt nhọc, chúng ta tùy thời cũng có thể lên đường." Á Lộ Khắc cười nói.

" Ha ha, ta nghĩ là ngay cả chút đoạn đường đó mà đi không hết, còn nói gì xuất ngoại a?" Bần đạo cười nói.

" Một khi đã như vậy, ngài xem sáng mai lên đường, được không?" Á Lộ Khắc khách khí cười hỏi.

" Đương nhiên, không có vấn đề." Bần đạo đồng ý.

Tiếp theo Tiếp theo chúng ta lại thương lượng qua các chi tiết cụ thể, sau đó hắn liền dẫn người cáo từ. Mà bần đạo sau khi tiễn bọn hắn đi, lập tức nói với thành chủ :" Thành chủ đại nhân, hiện tại có chuyện cần ngài chuyển nhanh đến cho Giáo Đình cùng thất công chúa."

" Đại nhân mời nói, ta sẽ lập tức làm ngay!" Thành chủ vội vàng nói.

" Chính là chuyện tình hải thú Á Lộ Khắc mới nói vừa rồi." Bần đạo lo lắng nói :" Thỉnh chuyển cáo Giáo Đình, tốt nhất ngăn cấm các thuyền nhỏ rời bến tham gia Thánh Chiến, đó chỉ là tiện nghi cho hải thú, rất có thể sẽ dưỡng cho hải thú sau này kết bè kết nhóm tập tích đội thuyền lớn, khi đó sẽ rất nguy hiểm. Còn nữa chính là đêm việc này chuyển cáo cho thất công chúa điện hạ, nàng sẽ tự biết nên làm thế nào."

"Vâng thưa đại nhân, ta sẽ đi ngay bây giờ." Thành chủ đại nhân lập tức cáo từ hắn rời đi.

Bần đạo thấy hắn đi rồi liền viết một phong thơ, tự mình chuồn đi giao cho tổ chức tình báo bí mật ta tổ chức ở trong này. Bảo bọn hắn đem thư thông qua đường bí mật chuyển đến cho Mân nhi, ta ngoại trừ đem mấy sự tình nghe được nói cho nàng biết, còn nêu ra vài loại phương pháp phá giải ta nghĩ ra. Không ra biển là không thể nào, một khi Giáo Đình không để ý tới cảnh báo của ta thì xác suất gặp phải bầy hải thú tập kích sẽ lớn đến kinh người, vẫn là trước tiên có chuẩn bị sẵn, sự tình sau này đều xem ở chỉ huy cụ thể của Mân nhi, cũng may đối với năng lực chỉ huy của Mân nhi, ta vẫn là phi thường yên tâm.