Dưới tình huống đánh không tới chúng ta, bọn họ bởi vì bị phi kiếm bần đạo quá sắc bén chém cho liên tiếp bị thương. Bản thân bọn họ mục tiêu quá lớn, tránh né không dễ, vừa có nhiều người như vậy ngăn chặn bên người, căn bản tránh không thoát phi kiếm ta nhanh như tia chớp. Hộ thân đấu khí bình thời tự cho là mạnh, trước mặt Bích Không Huyết Ảnh quả thực không chịu nổi một kích.
Cứ như vậy, bần đạo cùng Athena chỉ bằng một thân tuyệt học, cùng Đồ Đằng trụ làm rối loạn, ngăn cản thế công cuồng phong bão táp của hơn mười vị Thú Nhân cao thủ. Có tấn công có thủ, vững vàng vững trãi như bàn thạch, cứ một đợt tràn tới lại bị đánh tan một đợt.
Thời điểm chúng ta cùng Thú Nhân chiến đấu, tổ mẫu cũng không nhàn rỗi. Khi nhìn thấy toàn bộ Lôi Thú ngã xuống, tổ mẫu trong mắt sáng ngời, lập tức hạ lệnh: "Hồng Y giáo chủ có thể động thủ. Đồng thời mời Thánh Nữ thủ hộ quân đoàn tất cả Mục Sư hiệp trợ."
Mà khi bần đạo cùng Athena lâm vào tình cảnh bị Thú Nhân đoàn đoàn bao vây, tổ mẫu lập tức hạ lệnh: "Toàn quân đột kích." quan truyền lệnh phía sau nàng lập tức phóng ma pháp tín hiệu, hỏa cầu bay thẳng đến tận trời, sau đó, cả phòng tuyến Thiết Lô Bảo xuất hiện mười mấy quả cầu lửa nổ tung trên bầu trời, thật lâu không tiêu tan. Cái này cho thấy, tất cả quân đội nhân loại chung quanh Thiết Lô Bảo, cũng nhận được mệnh lệnh xuất kích.
Các cửa thành vội vàng mở ra, vô số kỵ binh từ bên trong xông ra, bắt đầu, bọn họ như dòng suối nhỏ bé, từ từ tụ tập thành sông nhỏ, sau đó chính là đại giang mênh mông mãnh liệt, hạo hạo đãng đãng chính diện giết tới đại quân Thú Nhân.
Rồi tổ mẫu phát ra mệnh lệnh xong, bản thân giương cờ đi đầu, đầu tiên một mình nhảy xuống thành tường, nhằm phương hướng ta bị bao vây chạy tới. Vốn khuôn mặt xinh đẹp lúc này vì an nguy của đứa cháu bảo bối trở nên dữ tợn phi thường. Mặc dù chiến đấu vừa rồi đã tiêu hao hết đấu khí, một trận qua đi cũng không khôi phục được ba thành, nhưng khi ta gặp thời khắc nguy hiểm, nàng không để ý an nguy bản thân, phải biết rằng, tổ mẫu đón đánh là mấy vạn Thú Nhân đại quân công thành đó.
Thần khí Chiến Thần Lễ Tán trong nháy mắt hiện ra trên tay nàng, sau đó tổ mẫu trực tiếp giết vào trong đám người, dựa vào bảo kiếm sắc bén cùng kiếm pháp cao minh, nàng một đường chém giết không biết bao nhiêu Thú Nhân, rốt cục, nàng cảm giác có chút mỏi mệt, Thú Nhân trước mặt lại thấy còn rất nhiều.
Đột nhiên, một luồng bạch quang ấm áp rơi vào trên người nàng, là phụ thân dụng Quang Minh Lễ Tán, đồng thời, một ngọn lửa rừng rực đốt cháy toàn bộ Thú Nhân bên cạnh tổ mẫu. Thiết Giáp Thú ngay sau đó uy phong lẫm lẫm tới cạnh phụ thân, ở bên phải tổ mẫu. Rồi thì bên trái nàng, một đạo đấu khí nhận chém bay người gã Thú Nhân trước mặt nàng, thân ảnh Tạp La cao lớn hiện ra bên phải tổ mẫu. Bọn họ cơ hồ đi theo tổ mẫu xuống tới, chỉ là không có tốc độ nhanh như tổ mẫu, cho nên đến hiện tại mới theo kịp.
Có hai đại hộ vệ che chở hai cánh, tổ mẫu áp lực nhẹ đi rất nhiều, nhưng lực lượng ba người trong biển người mênh mông, có cái gì hữu dụng đây? Cho nên mặc dù ba người đều là cao thủ trong cao thủ, vẫn cảm thấy áp lực trầm trọng, tốc độ xông tới quá chậm.
Đột nhiên, Thú Nhân trước mặt bọn họ tập thể nổi điên, thấy ai chém nấy, kể cả đồng bạn cũng chém không sót, Khắc Lý phóng Điên Cuồng - Nguyền Rủa Thuật ở bên trong quần chiến chính phát huy uy lực vô cùng. Lập tức, đám người xui xẻo này liền bị ba người tổ mẫu dễ dàng chém chết.
Dễ dàng đột tiến hơn 10m, ba người lần nữa gặp được Thú Nhân cường lực ngăn trở, nhưng không đợi ba người tổ mẫu động thủ, một viên lại một viên Hắc Ám Bạo Viêm Đạn đen nhánh bắn ra, giúp bọn hắn mở ra một thông lộ, tất cả Thú Nhân cản đường toàn bộ nổ thành tàn thi.
Mân Nhi cùng Khắc Lý đang sóng vai phi hành ở phía sau bọn hắn. Hai người kinh khủng này vừa xuất hiện, trực tiếp phá vỡ độ thăng bằng trên chiến trường, Cự Ma tiêu thương rơi xuống như mưa, nhưng vô hại. Không thể đột phá ma pháp hộ thuẫn của hai vị Pháp Thần, thu hoạch bọn họ duy nhất đón nhận chính là sự phản kích lăng lệ của hai người. Hai Pháp Thần cùng nhau oanh kích, một đoàn Cự Ma Thú Nhân liên tiếp ngã xuống.
Vừa lúc đó, mấy vị Kiếm Thánh khác cũng giết tới đây, thậm chí những cao thủ trên đầu thành có thể nhảy xuống cũng kịp tới. Tiếp theo, cửa thành mở ra, Thất công chúa là người đầu tiên cỡi ngựa lao ra thành, theo sát phía sau nàng là đoàn cận vệ quân. Bọn họ không hề sợ hãi ở trước cửa thành bày ra trận hình xuất kích, lập tức giết đi lên.
Dựa vào một cổ khí thế cường hãn không sợ chết. Liên quân nhân loại lần đầu tiên ra khỏi thành, đánh tan quân đội Thú Nhân vây quanh tổ mẫu và mấy vị cao thủ, triệt để chế trụ bọn chúng. Hơn nữa dựa vào chiến mã đột kích, tạm thời chiếm được chủ động trên chiến trường, đánh cho Thú Nhân liên tiếp bại lui.
Tuy thế, trong lòng Thất công chúa không mảy may vui mừng, hiện tại chỉ là nhờ mấy vị cao thủ phản kích, đánh cho Thú Nhân trở tay không kịp, một khi Thú Nhân tổ chức lại đội hình, ở bên ngoài dã chiến thế này cuối cùng nhân loại không thể là đối thủ của bọn chúng được? Vậy tại sao tổng chỉ huy còn muốn toàn diện phản kích đây?
Nhưng mê hoặc này của Thất công chúa lập tức được giải khai, bởi vì tổ mẫu có hậu thủ mạnh nhất, rốt cục khởi động hoàn thành. Chỉ thấy trên bầu trời bao la Thiết Lô Bảo đột nhiên kim quang lóe lên, phảng phất như thêm một mặt trời chói sáng. Trong tia sáng, một cánh cổng màu vàng khổng lồ từ hư không xuất hiện, đại môn chậm rãi mở ra, nhiều đội chiến sĩ Thiên Sứ sắp hàng chỉnh tề từ bên trong bay ra ngoài. Mỗi đội hai mươi người, có tới năm mươi đội, một ngàn vị chiến sĩ Thiên Sứ phủ xuống nhân gian.
Đây vẫn chưa hết, mười vị Thiên Sứ bốn cánh theo sát phía sau, bọn họ hẳn là thân phận bách nhân đội trưởng, có thể được Thiên Sứ bốn cánh bách nhân đội trưởng làm hộ vệ, như vậy thủ lĩnh quân đội Thiên Sứ, hiển nhiên là một vị đại nhân vật cao tầng của Thiên Giới. Sau đó, mười vị Thiên Sứ bốn cánh cùng bay ra ngoài điều khiển hai ngàn danh chiến sĩ Thiên Sứ cùng nhau khom người hành lễ.
Một đạo kim quang so với khi nãy còn chói mắt hơn lóe lên, hiển nhiên một vị cường đại tồn tại đang cố gắng tiến vào vị diện này. Rốt cục, sau khi cường quang biến mất, một vị sáu cánh Thiên Sứ trưởng hiện ra trước mặt mọi người. Tồn tại cường đại nhất trên Thần Giới chính là bảy vị Thiên Sứ sáu cánh, mỗi vị đều là nhân vật kinh khủng có thể phóng ra pháp thuật cấp 15, còn vị Thần Vương mạnh nhất, nghe nói có thể thi triển ra pháp thuật cấp 16 nữa kìa.
Nói cách khác, cho dù người trước mắt không phải là Thần vương, tối thiểu cũng cùng cấp bậc Tinh Linh nữ hoàng, thuộc loại biến thái có thể trong nháy mắt thả ra cấm chú cấp mười hai. Trời đất ơi! Có hắn ở đây, bao nhiêu Thú Nhân đủ cho hắn đánh chứ?
Tổ mẫu đại nhân lần này dẫn theo năm vạn Mục Sư, cũng không phải chỉ vì cứu sống, mà còn dùng cho lần phản công cuối cùng. Bởi vì năm vị Hồng Y giáo chủ liên thủ, có thể thi triển một pháp thuật cường đại cấp cấm chú khác - Thiên Sứ Hàng Lâm. Trực tiếp triệu hoán Thiên Sứ trên Thiên giới tham chiến. Số lượng cùng thực lực hoàn toàn quyết định do ma lực người thi triển, đoán chừng năm vạn Mục Sư cộng thêm ngũ đại Hồng Y giáo chủ, ít nhất cũng có thể triệu hồi ra 1500 người, đây chính là quân đoàn ngàn danh Thiên Sứ hàng thật giá thật.
Thế nhưng, những Thiên Sứ này cũng không phải vô địch, bọn họ cũng sẽ chết, đặc biệt khi chống lại nhân vật lợi hại như Lôi Thú, thương vong số lượng lớn cơ hồ không thể nào tránh khỏi. Bọn họ nếu thương vong thảm trọng, Thần giới sẽ trách tội, cho nên tổ mẫu mãi cho đến khi Lôi Thú đều chết hết cả rồi, mới dám sử dụng chiêu này.
Đáng tiếc mới vừa rồi đối kháng, có hai vạn Mục Sư ma lực tiêu hao hết, hiện tại cho dù mời hết Mục Sư của Thánh Nữ thủ hộ quân đoàn gia nhập, tối đa cũng triệu hồi ra một ngàn Thiên Sứ mà thôi, thế nhưng, phối hợp với quân đội nhân loại, đối phó Thú Nhân đại quân trước mắt đã đủ lắm rồi.
Nhưng kế hoạch vốn là một ngàn Thiên Sứ nhiều nhất có một Thiên Sứ bốn cánh dẫn đầu cũng không tệ rồi. Trăm triệu lần không nghĩ tới, Thiên Sứ trưởng sáu cánh cũng xuất hiện luôn. Tổ mẫu khi nhìn thấy hắn, cảm giác đầu tiên tuyệt đối không phải cao hứng, mà là hối hận, sớm biết có thể mời hắn ra, ai lại cùng Thú Nhân dài dòng chứ? Lãng phí một cách vô ích quyển trục nhiều năm trân quý rồi.
Nhưng Tam hoàng tử Liệt Diễm • Bỉ Mông thấy Thiên Sứ trưởng rồi, cảm giác chỉ còn ngập tràn tuyệt vọng, hắn bi ai nghĩ đến, loài người thì ra còn che dấu lực lượng cường đại như vậy? Lúc trước chiến đấu, không phải là trêu chọc chúng ta chơi đùa sao?
"Lập tức ra lệnh hậu quân, mau rút lui." Tam hoàng tử Liệt Diễm • Bỉ Mông coi như có đầu óc tương đối thanh tĩnh, cuộc chiến này căn bản không thể đánh, muốn thắng chẳng qua là ảo tưởng không thực tế. Hiện tại khẩn yếu nhất chính là có thể chạy thoát được bao nhiêu người. Toàn quân tan tác, rất dễ dàng bị đại quân loài người đuổi giết, khi đó, lần này Thú Nhân xuất chinh không biết trở về được mấy người. Cho nên, hắn sáng suốt chỉ ra lệnh quân đội chưa tham chiến rút lui, mấy vạn người trước mắt này giống như thằn lằn đứt đuôi, trực tiếp bỏ qua.
Đại quân Thiên Sứ xuất hiện, triệt để chấn phấn sĩ khí quân đội nhân loại, hiện tại mỗi người đều tràn đầy lòng tin thắng, ở trong mắt bọn họ Thú Nhân hiện tại đã không còn địch nhân là nguy hiểm, mà là dê đợi làm thịt, là kim tệ và công lao biết di động.
Ngược lại, sĩ khí Thú Nhân đại quân cơ hồ tuột dốc không phanh. Ngay cả những cao thủ Thú Nhân vây công chúng ta, cũng không tự chủ được dừng tay lại, bọn họ vội vàng rút lui đến bên người Tam hoàng tử Liệt Diễm • Bỉ Mông, đợi chờ chỉ thị tiếp theo.
"Các ngươi, tất cả mọi người đều là kiêu ngạo trong Thú Nhân tộc, hôm nay đánh một trận đã quyết định rồi, ta chỉ hi vọng các ngươi có thể đem mầm móng Thú Nhân phát huy ra hết, tận lực mang theo nhiều kẻ địch về với ông bà." Tam hoàng tử Liệt Diễm • Bỉ Mông thâm tình thi lễ với các bộ hạ, xong rồi nói: "Bái Thác Lạp."
"Tam hoàng tử điện hạ. Ngài đi trước đi, chúng ta cản ở phía sau." Mọi người vội vàng quỳ xuống đất khổ sở khuyên can.
"Đừng bảo ta, đường đường là con của Thú Hoàng, chỉ có thể chết trận sa trường, tuyệt đối không thể sống tạm." Tam hoàng tử Liệt Diễm • Bỉ Mông Lệ gầm vang: "Chẳng lẽ các ngươi dám không nghe quân lệnh? Hay là muốn ta quỳ xuống van xin các ngươi?"
"Tam điện hạ. Oeoe... Bảo trọng!" Các thú nhân nặng nề dập đầu, sau đó lưu luyến không rời rút lui.
Athena và bần đạo nhìn thấy một màn này trong lòng âm thầm bội phục vị hoàng tử Thống Soái này, mặc dù lĩnh quân đánh giặc hắn bại, nhưng ở thời khắc mấu chốt này biểu hiện ra, hắn có được tôn trọng của chúng ta. Nếu có thể, bần đạo thật sự không muốn lấy tánh mạng hắn, anh hùng chết ở trên tay ta, đã có một Hổ Vương huy hoàng đã đủ cho ta tiếc nuối, thật sự không nên nhiều thêm hắn nữa.
Đợi Tam hoàng tử Liệt Diễm • Bỉ Mông an bài trọng yếu xong hết thảy, đại quân Thiên Sứ cũng chính thức gia nhập vào Thú Nhân chiến trường, dưới sự hướng dẫn của đội trưởng Thiên Sứ bốn cánh, bọn họ chia làm mười đội ngũ, phân ra đánh về phía các quân đội Thú Nhân. Khi bay qua đầu quân đội loài người, bọn họ thả xuống một mảng lớn Thánh Huy, các loại pháp thuật trạng thái liền được gia trì trên người chiến sĩ nhân loại.
Rất mau đã tới trên đầu đám Thú Nhân, các Thiên Sứ cũng tập thể bắn ra pháp thuật Thánh Quang Mâu. Lập tức Thú Nhân tiên phong đang cùng nhân loại chiến đấu té ngã một mảng, sau đó, bọn họ lại chia thành mười tiểu đội nhỏ giao thế che chở, hoặc đánh xa, hoặc cận chiến, hoặc dụ địch, hoặc đánh lén, sử dụng các loại chiến thuật vô cùng nhuần nhuyễn, thật không hỗ là tuyệt đối chủ lực trong Thiên Sứ quân đoàn.
Bình thường mỗi chiến sĩ Thiên Sứ hai cánh thực lực cặp với một Khổ Tu Sĩ, hơn nữa phối hợp ăn ý, cùng một thân vũ khí Thiên giới cao cấp, khiến cho bọn họ phát huy ra lực chiến đấu cực kỳ khủng bố, Thú Nhân chống lại bọn hắn kém thế rất nhiều, đây tuyệt đối có thể dùng từ "tan tác" để hình dung.
Rồi thực lực các Thiên Sứ bốn cánh cùng ma thú cấp chín không khác biệt lắm, hơn nữa đều là ma vũ song tu, mỗi một người giết chóc liên miên bất tuyệt, từng đạo đấu khí nhận khổng lồ mà hoa lệ thả ra, mỗi một đạo ít nhất cũng hạ được mười mấy Thú Nhân, mà pháp thuật công kích Thánh Quang hệ phạm vi lớn giống như Thánh Tiễn Vũ, quần thể Quang Mâu Thuật vân vân…, khiến cho Thú Nhân thương vong thảm trọng.
Nhưng Thú Nhân đại quân cũng không có triệt để tan tác, chỉ cần Tam hoàng tử Liệt Diễm • Bỉ Mông còn ở đây, quân đội Thú Nhân dù phải chiến tới người cuối cùng cũng tuyệt đối không tan tác. Trong suy nghĩ của Thú Nhân chiến sĩ, vị hoàng tử Thú Tộc này có địa vị giống như thần linh, đáng giá cho bọn họ sùng bái, thành kính thậm chí là chịu chết.
Nhìn thấy tình huống này, bần đạo đối với Tam hoàng tử càng nhận thức sâu hơn một tầng. Hắn chưa từng trải qua đại chiến khảo nghiệm, cho nên trận chiến này biểu hiện mới có thiếu sót, nhưng hắn tuyệt đối có tiềm chất của một vị danh tướng, sĩ tốt có thể vì hắn quên mình phục vụ, kỳ nhân có thể bại vẫn tự mình lưu lại cùng bộ hạ tử chiến. Lấy thân phận hoàng tử làm được đến điểm này tuyệt đối không dễ dàng, người này hôm nay không chết, ngày sau tất thành đại khí. Truyện Sắc Hiệp - https://truyenfull.vn
Bần đạo và Thú Nhân cũng không có cừu hận khắc cốt gì to tát, thật sự không cần thiết diệt tộc người ta, cũng đi ngược lại tín niệm "chúng sanh ngang hàng" của bần đạo. Cho nên, vào lúc này, bần đạo đã triệt để hạ quyết tâm cứu hắn một mạng.
Thế nhưng, trước đó vẫn phải ưu tiên hạ cái cây Đồ Đằng trụ một mực ở trên đầu ta đập xuống cái đã. Trải qua đoạn thời gian hành hạ vừa rồi, năng lượng linh hồn lão Ngưu Đầu Nhân tiên tri La Phúc Đức bên trong nó rốt cục đã tiêu hao hết, hiện tại tốc độ phi hành quả thực so với ốc sên được rồi.
Bần đạo không hề do dự nữa, lập tức lao lên nghênh đón, một chưởng nhẹ nhàng phách ở phía trên nó. Tam Muội Chân Hỏa trong nháy mắt bao vây phía ngoài Đồ Đằng trụ, thôi động năng lượng thiêu đốt nó, Đồ Đằng trụ mất đi lực lượng chống đỡ trong nháy mắt rớt xuống. Khà khà, thứ tốt nha. Bần đạo sướng rơn thu vào trong không gian giới chỉ. Hắc hắc, tài liệu này dùng để luyện chế pháp bảo có thể có tác dụng lắm chứ.
Athena khi thấy những cao thủ Thú Nhân rút lui, lưu lại cho ta một nụ cười ngọt ngào, sau đó bay cách xa ta. Nàng đầu tiên chạy đến chỗ thi thể Lôi Thú của Ngưu Đầu Nhân tiên tri, một cái khe không gian đánh ra, cắt xuống cái sừng nhọn khổng lồ của Lôi Thú, sau đó ôm cái chiến lợi phẩm so với nàng còn muốn to hơn mấy lần, nhằm vị Thiên Sứ sáu cánh bay đi.
Lúc này, chiến tranh trên mặt đất đang đánh hừng hực khí thế. Quân đội nhân loại càng đánh càng hăng, quân đội từ các pháo đài đến đây trợ giúp một đội lại một đội, đến hiện tại cũng không có ngừng lại chút nào. Kỵ binh mới vừa vào chiến trường, dưới sự chỉ huy của Thất công chúa, như một luồng sóng lớn đánh thẳng vào phòng tuyến yếu nhất của Thú Nhân. Rồi sau đó bộ binh theo vào, tận lực bắn tên như mưa về phía địch nhân, rất nhiều Thú Nhân bị bắn thành thân nhím tử trận.
Song, Thú Nhân cá tính cường hãn không sợ chết, vào lúc này biểu hiện ra vô cùng táo bạo, Bán Thú Nhân cùng Cự Ma tộc vốn là một đôi lão oan gia, giờ này khắc này, cũng triệt để bỏ qua thù hận thường ngày, Bán Thú Nhân hộ vệ Cự Ma cầm tiêu thương trong tay phóng ra, thậm chí không tiếc dùng thân thể ngăn trở Thiên Sứ công kích, rồi Cự Ma khi bắn tiêu thương xong, vội vàng dùng thân thể ngăn cản chiến mã loài người, tạo cơ hội cho Bán Thú Nhân phía sau toàn lực phát huy.
Tam hoàng tử Liệt Diễm • Bỉ Mông, cũng ở thời khắc mấu chốt này lộ ra tài nghệ chỉ huy tương đối tốt, điều hành mấy vạn đại quân Thú Nhân còn lại, ngay ngắn rõ ràng đánh chặn thế công loài người cùng Thiên Sứ quân như nước thủy triều dâng. Bản thân hắn mấy lần xuất thủ, phấn đấu quên mình liều chết xung phong nơi tiền tuyến.
Vì mình hắn, sáu vị cao thủ Kiếm Thánh trên đại lục tập thể vây công, sau khi bị bần đạo ám toán giảm đi ba thành lực chiến đấu, Tam hoàng tử Liệt Diễm • Bỉ Mông vẫn bằng vào thân thủ cao minh mấy lần đột phá sáu người vây khốn. Sáu vị Kiếm Thánh đều bị thực lực cường hãn của hắn thuyết phục. Đồng thời, may mắn là tọa kỵ của hắn đã ngã xuống, nếu hắn còn mang theo Bỉ Mông mà nói..., vậy thì có bao nhiêu đáng sợ đây? Ai còn khống chế hắn nổi?
Tuy vậy, chỉ có ngàn ngày làm tặc, không có ngàn ngày đề phòng cướp, nhất là trên chiến trường hỗn loạn thế này, hắn vì cứu viện bộ hạ bản thân mấy lần ngộ hiểm, như một tên Cự Ma chiến sĩ đột nhiên bị người đánh lảo đảo thoát khỏi đội ngũ, tiếp cận vòng tròn mấy vị cao thủ, nơi này không phải địa phương một người sĩ tốt bình thường như hắn có thể xuất hiện nha? Tùy tiện một cái đấu khí bất kỳ đụng trên người hắn, hắn liền xong đời.
Tam hoàng tử Liệt Diễm lập tức ép mấy người lùi về, sau đó giúp đỡ tên Cự Ma này, nhưng hắn đưa tay lên đụng phải thân người chiến sĩ này cũng biết không tốt, bởi vì người này đã chết. Đáng tiếc lúc hắn ý thức được thì đã chậm. Thạch Nguyên Tiểu Khuyển đã thừa cơ một kiếm đâm vào trên bụng hắn. Mảnh kiếm đen nhánh cơ hồ đi vào sâu nửa thước mới bị đấu khí ngăn trở.
Thạch Nguyên Tiểu Khuyển cũng là cảm thấy ngoài ý muốn, Kiếm Thánh đánh lén một kích toàn lực thế nhưng chỉ có vào được nửa thước? Điều này cũng quá kinh khủng đi? Thật ra thì đây là do đấu khí của Tam hoàng tử Liệt Diễm • Bỉ Mông đã tiêu hao nghiêm trọng, còn thời kỳ hắn toàn thịnh ngay cả phi kiếm của bần đạo cũng chỉ đâm vào hơn tấc mà thôi.
"Hèn hạ!" Tam hoàng tử Liệt Diễm • Bỉ Mông lúc này rất giận, hắn chưa từng có nhìn thấy qua một tên nào đánh lén vô sỉ như vậy, trực tiếp nổi giận. Nhấc chân đá một cước vào trước ngực hắn, nặng nề đạp lên cánh tay Thạch Nguyên Tiểu Khuyển, khà khà, nghe rõ to một tiếng gãy xương ở bên trong, Thạch Nguyên Tiểu Khuyển bị đá bay ra ngoài hơn mười thước, thân ở giữa không trung, liên tiếp phun ra vài bún máu tươi. Sau khi hạ xuống, cố nén đau đớn vội vàng biến mất.
"Nhân loại các ngươi chiến đấu là như thế sao?" Tam hoàng tử Liệt Diễm • Bỉ Mông bi phẫn rút thanh Cự Độc Thứ Kiếm của Thạch Nguyên Tiểu Khuyển ra, giận dữ hét.
Còn dư lại năm người cũng buồn bực cúi đầu, thật xấu hổ muốn chết, Thạch Nguyên Tiểu Khuyển dùng thủ đoạn hèn hạ, ngay cả tất cả bọn họ là người mình cũng coi không được. Cuối cùng, vẫn là Hoắc Phúc đế quốc Phi Yến Trảm Thiên Tà Tuyệt mở miệng nói: "Thật xin lỗi, các hạ, đây chính là chiến tranh."
"Không sai. Chúng ta thừa nhận đơn đả độc đấu không có ai là đối thủ của ngươi, nhưng hiện tại là chiến tranh, cho nên, chúng ta cũng chỉ đành xin lỗi." Thổ Chi Kiếm Thánh Mã Hách cũng nói.
"Thì ra là như vậy, tốt lắm. Đến cả đây đi." Tam hoàng tử Liệt Diễm • Bỉ Mông hơi điều ngộ ra giận dữ quát.