Trương Tam Phong Dị Giới Du

Chương 311: Địch nhân cường đại


Cũng không phải chân chính đá tảng, mà là đá có năng lượng lưu chuyển, có lực phòng ngự cực kỳ cường hãn, cụ thể mạnh bao nhiêu còn tùy thuộc vào năng lực từng con chiến tranh cự thú Khoa La Lạp Đa mà định ra, thế nhưng, ít nhất cũng tương đương với ma pháp trọng giáp cao cấp của nhân loại.

Rồi chiến tranh cự thú Khoa La Lạp Đa có chỗ biến thái duy nhất đó là pháp thuật này là có thể gia trì quần thể, đem cả đám quân đội bạn chung quanh bọn chúng bán kính gần trăm thước toàn bộ gia trì hết, hơn nữa thuấn phát, không cần thời gian đóng băng, ma lực một con Khoa La Lạp Đa đủ cho phóng ra pháp thuật vài chục lần như vậy, chính là có thể gia trì mấy ngàn người, thật sự quá biến thái, quá cường hãn.

Trừ tác dụng phòng hộ , chiến tranh cự thú Khoa La Lạp Đa cũng không phải không thể công kích. Thiên phú pháp thuật của nó còn bao gồm Đột Thạch Thứ, giống nhau cũng là quần thể, trong phạm vi hơn mười thước từ dưới mặt đất sẽ dâng lên măng đá bén nhọn dài hai ba thước, trọng giáp nhân loại bình thường cũng có thể đâm xuyên qua, phạm vi công kích xa nhất có thể đạt tới trăm hơn thước, uy lực khổng lồ.

Mặt khác, bản thân nó còn có thể ở chung quanh tạo thành một đạo kết giới Thạch Hệ ma pháp đặc thù. Bảo vệ bản thân cùng người cưỡi trên lưng nó. Kết giới không phá, nó cùng chủ nhân sẽ không bị công kích đến, cho nên, người cưỡi loại chiến tranh cự thú Khoa La Lạp Đa này hết sức an toàn, vì vậy, bọn chúng được phân phối cho ma thú Tế Tự sử dụng.

Thú Thần Tế Tự là Tát Mãn vu sư nâng cấp lên, địa vị tương đương với Hồng Y Đại Chủ Giáo của Giáo Đình, thế nhưng, loài người nhân khẩu nhiều, cho nên Hồng Y Đại Giáo Chủ có trăm người. Nhưng Thú Nhân nhân khẩu cực ít, cho nên Thú Thần Tế Tự chỉ có mười mấy người mà thôi. Thế nhưng có chiến tranh cự thú Khoa La Lạp Đa trợ giúp, thực lực Thú Thần Tế Tự rõ ràng so với Hồng Y Đại Giáo Chủ mạnh hơn rất nhiều, dù sao Khoa La Lạp Đa cự thú là cấp bảy thượng vị ma thú.

Thú Thần Tế Tự không chỉ biết sử dụng Cuồng Bạo Thuật, Gia Tốc Thuật, Cự Lực Thuật ...vân...vân một loạt pháp thuật gia trì ra, bọn họ còn biết sử dụng một chút ma pháp đặc sắc, có Liên Hoàn Thiểm Điện, có Bạo Viêm thuật, thậm chí còn có Lưu Tinh Hỏa Vũ, có thể nói bọn họ là một loại nghề nghiệp đặc thù do ma pháp kết hợp với thần thuật. Hơn nữa bọn họ đến từ chủng tộc Thú Nhân bất đồng sẽ có một chút dị năng đặc thù của chủng tộc, muốn đối phó vô cùng phiền toái.

Mặc dù Thú Thần Tế Tự cùng Khoa La Lạp Đa thú tổ hợp đã đủ mạnh, nhưng so sánh với Lôi Thú, bọn chúng lại giống như mèo con trước mặt chúa sơn lâm. Trên thực lực mà nói, cho dù Phi Long kỵ sĩ bách nhân đội cộng thêm 12 đầu chiến tranh cự thú Khoa La Lạp Đa cùng Thú Thần Tế Tự tổ hợp toàn bộ cả lên, cũng chưa chắc có thể cùng một con Lôi Thú cùng Thú Thần tiên tri đánh một trận. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

Lôi Thú được xưng là Lôi Đình cự thú, khoảng chừng bốn vó đứng thẳng lên thì cao hơn 20 thước, thân dài gần 50m, là cự thú chân chính. Cả người nó lân phiến màu lam hình tam giác chỉnh tề xếp lớp toàn thân, mặc dù một tấm đều to như cái dĩa, nhưng ở trên thân thể khổng lồ kia có vẻ nhỏ như hạt cát. Bốn vó có chất sừng bao trùm lớp lớp, cứng rắn vô cùng. Khi di chuyển mỗi chân khổng lồ hạ xuống sẽ chấn mặt đất rung động ầm ì, trên mặt đất sẽ lưu lại một dấu chân thật sâu, so với cột nhà còn to hơn.

Trên đỉnh đầu Lôi Đình cự thú có một cái sừng nhọn khổng lồ màu xanh đậm, hơi cong lên trên, bên trong ẩn chứa năng lượng lôi hệ gần như vô cùng vô tận, là nguồn suối lực lượng của Lôi Thú. Lôi Thú kinh khủng không chỉ do hình thể dọa người, mà tối trọng yếu là pháp thuật lôi hệ của nó kinh khủng đến tận cùng.

Chỉ là Lôi Kích cấp thấp nhất nó tùy ý phóng ra ít nhất cũng có uy lực pháp thuật cấp bảy, xạ trình lại xa siêu cấp, tới gần 3000 thước, mới đúng là điểm đáng sợ nhất. Trong vòng 3000 thước, nó có thể dễ dàng ra đòn chính xác, đánh Song Túc Phi Long thành gà quay, mà những pháp thuật quần công khác lại càng mạnh đến biến thái, giống như Đại Ma đạo sư Tha Khắc Đàn lao lực hồi lâu mới có thể xuất pháp thuật cấp 11 - Lôi Vân Phong Bạo. Lôi Đình cự thú hoàn toàn có thể thuấn phát, hơn nữa có thể liên tục phóng nhiều lần. Mà chiêu bài tuyệt học của nó, cấm chú pháp thuật cấp 12, Lôi Đình Vạn Lý, thì ngay cả Cự Long cũng không dám chính diện đón đỡ.

Nếu không phải do hình thể khổng lồ hạn chế nó lực di động, hơn nữa cũng ảnh hưởng tới lực phòng ngự, nó xếp hạng tuyệt đối không chỉ là cấp chín hạ vị. Thế nhưng, mặc dù một mình nó không phải là đối thủ Cự Long trưởng thành, nhưng loại ma thú này lại thuộc loại quần cư, mỗi một bầy đều có hai ba mươi đầu, cho nên đừng nói là đơn thể Cự Long chọc không được, dù là Cái Thứ siêu cấp ma thú, thuộc loại tồn tại cực kỳ hung hãn, thấy bọn chúng cũng chạy được xa bao nhiêu thì hay bấy nhiêu.

Có thể cùng Lôi Đình cự thú, ma thú cường đại như vậy hợp tác tự nhiên không khả năng là người có thực lực yếu kém. Chức nghiệp Thú Thần Tế Tự sau khi thăng cấp thành Thú Thần tiên tri, địa vị tương đương với Hồng Y giáo chủ ở Giáo Đình nhân loại. Bọn họ ngoại trừ có những năng lực của Thú Thần Tế Tự ra, còn có thể sử dụng một chút năng lực đặc thù không thể tưởng tượng nổi.

Tỷ như, chân chính tiên tri, có thể nói trước biết trước một chút chuyện tình, có điểm giống như Dự Ngôn Sư có địa vị cực cao trong nhân loại. Còn có thể thi triển pháp thuật đặc thù Thú Hồn Hỉ, triệu hồi ra linh hồn ma thú để chiến đấu, cụ thể là cái dạng gì còn không rõ ràng lắm. Nhưng từ địa vị cao thượng của bọn họ mà xem, hẳn phải hết sức lợi hại mới đúng. Mặt khác, còn có có thể sai sử nhóm lớn ma thú hoang dã chiến đấu, còn có khả năng thay đổi thời tiết, thậm chí còn có thể sử dụng pháp thuật hồi sinh,… vân vân.

Tóm lại, Thú Thần tiên tri là một đám tồn tại thần bí và cường đại. Nhân số bọn họ không hề giống Hồng Y giáo chủ Giáo Đình luôn cố định, mà tùy thuộc vào việc thăng cấp, không có hạn chế. Căn cứ tình báo Tạp Tây Á, ít nhất thời điểm khi hắn phản bội Thú Nhân đầu nhập Thất công chúa, trong thế giới Thú Nhân cũng đã có bảy vị tiên tri. Mặt khác, bọn họ còn có một vị, chính là Thú Thần cường đại nhất, được xưng là nhà hiền triết Thiên Không Chi Nộ Thần Đạt Tư - Tinh Quyến, hắn là lãnh tụ tông giáo của tất cả Thú Nhân, địa vị tương đương với Giáo Hoàng trong Giáo Đình.

Lần này, mặc dù xuất hiện ba đầu Lôi Đình cự thú, nhưng trong đó có một ấu thú hình thể xinh xắn, vẫn đi theo bên cạnh một đầu Lôi Đình cự thú như hình với bóng, hẳn là đi theo mẫu thân cùng ra trận, còn không có chủ nhân cưỡi, cho nên, lần này trong đại quân Thú Nhân hẳn chỉ có hai vị Thú Thần tiên tri.

Thất công chúa hồi tưởng một lần tài liệu có được từ Tây Á, trận trận cảm giác vô lực xông lên đầu, sự kinh khủng của ma thú cấp chín là sao ai cũng hiểu, chiến thuật biển người ở trước mặt thực lực tuyệt đối chỉ là trò đùa mà thôi, mấy trăm vạn quân đội dưới tay nàng, thật không đủ cho hai đại gia hỏa này nhấm nháp. Loài người trước kia có thể ngăn cản Thú Nhân tiến công, chủ yếu dựa vào thành tường, pháo đài chắc chắn.


Nhưng bên trong phạm vi công kích 3000 thước của Lôi Đình cự thú, có pháo đài nào có thể chống được bọn chúng điên cuồng oanh tạc? Loài người muốn phản kích cũng không thể, hiện tại xe bắn đá lớn nhất cũng chỉ có thể ném ra 2000 thước đã là cực hạn, rồi hãy nói, một khối đá tảng khổng lồ trong mắt loài người, sợ rằng đối với Lôi Đình cự thú mà nói, chỉ là bị hạt cát đụng một cái mà thôi.

Lại tính cả Phi Long đại đội hơn trăm người cùng 12 đầu chiến tranh cự thú Khoa La Lạp Đa cùng Thú Thần Tế Tự tổ hợp, chênh lệch thật sự quá lớn, chỉ dựa vào quân đội Ngõa Nạp tuyệt đối không thể có phần thắng. Thất công chúa nhanh chóng phân tích tình thế, sau lại nở nụ cười gian xảo, khiến cho thủ hạ sợ hãi, chẳng lẽ công chúa bị thực lực Thú Nhân dọa điên rồi sao?

"Công chúa. Ngài không sao chứ?" Phong chi Kiếm Thánh Lý Tạp Đa lo lắng hỏi.

"Ha hả, ta không có chuyện gì, các ngươi biết không?" Thất công chúa mỉm cười nói: " Lão sư Ni Cổ Lạp Tư của ta từng dạy ta, nếu có một chuyện tình hỏng bét đến không thể hỏng bét hơn được nữa, thường thường có ý nghĩa là một cơ hội tốt đến không thể tốt hơn bày ra trước mặt chúng ta, nhìn xem chúng ta có bắt được nó hay không mà thôi."

"Ah. Công chúa cao kiến. Nhưng…, chúng ta vẫn không hiểu ." Các sĩ quan thủ hạ của Thất công chúa cũng không biết trong hồ lô công chúa chứa thứ gì, làm sao đến nước này rồi, còn có thể cười được đây?

"Ha hả, ta nghĩ, hiện tại thực lực Thú Nhân đã tuyệt đối không phải một nước Ngõa Nạp có thể ngăn cản rồi, cho nên, ta muốn lấy thân phận Quang Minh kỵ sĩ chính thức cầu viện Giáo Đình, Giáo Đình phải rõ ràng hơn so với ai khác, đám gia hỏa ở Thú Nhân Đô trong ma thú sâm lâm là những loại có thực lực thế nào, nếu để bọn hắn chạy vào được đại lục, liền có thể nói là tai nạn toàn đại lục rồi. Giáo Hoàng tuyệt đối sẽ không bỏ mặc, có Giáo Đình tham dự, lấy thực lực Thánh Quang ngũ đại quân đoàn, chúng ta còn sợ gì?" Thất công chúa cao hứng cười nói.

"Công chúa cao kiến." Các vị quan quân lập tức vui mừng khôn xiết đứng lên.

"Nhưng vạn nhất Giáo Đình không đáp ứng?" Phong chi Kiếm Thánh Lý Tạp Đa lo lắng hỏi.

"Ha hả, tuyệt đối không thể nào." Thất công chúa giảo hoạt nói: "Nếu không đáp ứng, ta liền cùng thú nhân hòa đàm, thật sự không được ta liền đầu hàng bọn hắn, sau đó hướng dẫn bọn chúng đi tìm Đại Hán quốc phiền toái. Ha hả, bản thân ta thật muốn biết, Long Thanh Thiên đột nhiên nhìn thấy một vài khách nhân như vậy, sẽ làm cái gì đây? Ha hả."

"Ha ha. Hắn tám phần có mà tè ra quần ." Một đám bắt đầu lớn tiếng cười lên rồi.

"Không. Tuyệt đối sẽ không thế." Thất công chúa vào lúc này thái độ lại nghiêm nghị khác thường nói: "Không được nói như thế, hắn là đối thủ đáng tôn kính, chúng ta là bại tướng dưới tay hắn, không tôn trọng hắn chính là không tôn trọng bản thân. Người này mặc dù bề ngoài giảo hoạt, làm việc hoang đường, nhưng nội tâm cực kỳ kiên cường chính trực. Vì tôn nghiêm của mình, hắn có thể từ vương đô một đường giết trở về lãnh địa, tháng quý tộc lưu huyết đã làm khiếp sợ đại lục. Vì hồng nhan tri kỷ, hắn giận dữ đập hủy hành cung Giáo Hoàng, các ngươi ai có cái quyết đoán này? Vì giải oan cho bộ hạ, hắn không tiếc bỏ qua công lao cực khổ có được, cương quyết xử lý Thạch Nguyên Đại Lang quân đoàn trưởng vốn là thượng cấp của hắn trước mặt mọi người, nhân vật anh hùng như vậy, các ngươi không có tư cách giễu cợt." Nói xong, Thất công chúa bực tức rời đi.

"Các ngươi đó." Phong chi Kiếm Thánh Lý Tạp Đa bất đắc dĩ nhìn mấy viên tướng lãnh đang ngơ ngác không hiểu này, nói: "Cũng không hiểu chuyện một chút được sao?" Nói xong, hắn đuổi theo sát công chúa.

"Chẳng lẽ?" Mấy tướng lãnh cao cấp hai mặt nhìn nhau một trận, cùng nhau mang thái độ không thể tin tưởng la thảm thiết: "Không thể nào chứ?"

Tin Thất công chúa cầu viện, qua con đường đặc thù trong Giáo Hội, chỉ có mấy ngày liền tới Thánh Đô nằm trong tay Giáo Hoàng, Giáo Hoàng mặc dù khiếp sợ sự tình nghiêm trọng, tuy nhiên lại đồng thời thở phào nhẹ nhõm. Hắn trong lòng tự nhủ. Có thể tính có thể lấy cớ này điều muội muội đi xa rồi, nếu để nàng dây dưa thêm vài bữa, ta không chừng bị nàng ép điên mất thôi.

Thì ra, Giáo Đình từ xưa cho tới nay sưu tầm vô số bảo bối, nhưng đạt tới cấp bậc thần khí lại ít ỏi vô cùng, trong đó nổi tiếng nhất chính là một bộ khải giáp đầy đủ, bộ khôi giáp truyền thuyết này là Chiến thần Thiên giới từng mặc qua, cho nên mang tên Chiến Thần Giáp, bởi vì nó do từng bộ phận ráp thành nên cũng lấy hai chữ "Chiến thần" làm danh xưng, cả bộ được gọi là "Chiến thần sáo trang".

Chiến thần sáo trang chia làm mũ giáp, thân giáp, hạ thân giáp, bao tay, giày, đai lưng, áo choàng cùng với nguyên bộ một kiếm một tấm chắn, trong đó cây kiếm đã bị tổ mẫu đoạt đi từ cha của nàng, Giáo Hoàng đời trước, vốn dựa theo quy củ Giáo Đình, chỉ có cao thủ cấp Kiếm Thần, mới có tư cách mặc nó. Mặc dù tổ mẫu lúc ấy ngay cả Kiếm Thánh cũng chưa tới, nhưng nàng lấy thân phận Thánh nữ, cộng thêm quan hệ đặc thù, mạnh mẽ chiếm đoạt thanh kiếm thần khí kia - Chiến Thần Lễ Tán.

Rồi những bộ kiện khác của Chiến thần sáo trang bởi vì một chút nguyên nhân đặc thù vẫn không có bị tổ mẫu thu vào tay, vì thế tổ mẫu tuy đã thèm từ lâu, từng có một đợt động lực nàng luyện công đến từ ham muốn đối với thần khí, sau không được như ý cũng bỏ đi ý tưởng một thời gian. Sau đó, phụ thân ta mặc vào một thân Long Lân Giáp cấp bậc thần khí đứng trước mặt nàng, nàng trên miệng mặc dù không nói, nhưng từ trong ánh mắt nóng bỏng kia ta cũng biết nàng hâm mộ đến cỡ nào, nếu không phải nó nằm ở trên người nhi tử nàng, sợ rằng nàng dù mất mặt cỡ nào cũng phải đoạt tới tay.


Hiện tại, tổ mẫu rốt cục dưới sự kích thích khi nhi tử gặp nạn, nhất cử trở thành Kiếm Thần, nàng dĩ nhiên không thể nào bỏ qua đãi ngộ bản thân đáng được hưởng. Mấy ngày khác bận rộn chuyện nhi tử, chưa kịp tìm Giáo Hoàng đòi hàng, chờ phụ thân an ổn, phong ba bình định rồi, nàng lập tức đưa ra yêu cầu trang bị "Chiến thần sáo trang" toàn thân. Nhưng Giáo Hoàng sống chết cũng không đáp ứng.

Thật ra thì Giáo Hoàng làm như vậy cũng là vạn bất đắc dĩ, bởi vì "Chiến thần sáo trang" là kiểu nam, tổ mẫu là nữ nhân làm sao mặc được? Hơn nữa kích cỡ cũng không xứng, tổ mẫu là một mỹ nữ điển hình, thân hình của nàng nói như thế nào cũng không so được với hình thể của Chiến Thần Thiên Sứ nha?!

Cho nên hắn căn bản chống đỡ không quẳng ra, nhưng tổ mẫu đại nhân cũng không bỏ qua, đợi bao nhiêu năm mới có cơ hội này? Há có thể dễ dàng buông tha? Rồi tổ mẫu đối mặt chất vấn của Giáo Hoàng, nàng trả lời thiếu chút nữa đem Giáo Hoàng hù chết, nàng nói thẳng: "Cháu ta có Ải Nhân chế tạo đại sư tốt nhất, bảo bọn hắn sửa lại không được sao? Cùng lắm thì nấu chảy ra chế tạo lại lần nữa một bộ thích hợp với ta, không được sao?"

"Ải Nhân đại sư cũng không có bản lãnh cải tạo thần khí mà. Nhất định sẽ tổn thất công năng." Giáo Hoàng cơ hồ rất nhanh bị muội muội không nói đạo lý này ép phát khóc, hắn gấp gáp nói: "Rồi hãy nói, đổi thành vóc người của ngươi thì dễ dàng, nhưng còn có thể lại đổi trở về không? Trên đại lục qua nhiều năm như vậy, mới cho ra một nữ Kiếm Thần như ngươi, không biết bao nhiêu năm nữa mới có thêm một người. Sau này lỡ may có nam Kiếm Thần thì làm sao bây giờ?"

"Ta đâu quản nhiều như vậy? Ai bảo bọn hắn sinh sau ta làm gì? Dù sao ta dựa theo quy định Giáo Đình mà làm việc, ngươi chính là Giáo Hoàng cũng phải tuân thủ quy củ." Tổ mẫu bất mãn giận dữ hét: "Ngươi nếu không để cho ta, đừng trách ta không khách khí."

"Ngươi trừ phi giết ta đi." Giáo Hoàng cũng nóng nảy, hét lớn: "Nếu không nghĩ cũng đừng nghĩ nữa." Vừa nói liền đứng lên, căm tức nhìn tổ mẫu, bộ dạng không tiếc đánh một trận để bảo vệ tôn nghiêm của mình.

"Tạp Thu Toa ~. Có người khi dễ ta ~." Tổ mẫu giống như tiểu hài tử thét to một tiếng. Tiếp theo, phía ngoài binh binh bàng bàng, từ xa đến gần truyền đến một trận thanh âm phá hủy hỗn độn, một sinh vật hình người dùng tốc độ cực cao lao đến gần bọn họ rồi dừng lại – nơi đây là thư phòng Giáo Hoàng yêu mến nhất, lại có thể sử dụng tốc độ cao như vậy nhanh chóng đến nơi này, người này căn bản không đi cửa chính, mà một đường xuyên tường đi tới.

"Ngươi chơi xấu. Chuyện tình hai người chúng ta, tại sao gọi nó tới dọa ta?" Giáo Hoàng bi phẫn nói.

"Hừ. Ta đánh không lại ngươi, dĩ nhiên phải cầu viện rồi." Tổ mẫu khinh thường cười lạnh nói: "Ngươi nên gấp gấp đầu hàng đi? Nếu không ta thật không khách khí nữa đâu!"

"Ngươi ~ ngươi ~ ngươi..." Giáo Hoàng vừa nghe thanh âm đã tới nơi rồi, cũng không muốn lý luận nữa, trực tiếp chạy trối chết, hắn chạy vào trong mật đạo, lưu lại một câu nói sau cùng: "Giáo Hoàng cung thuộc về ngươi. Ngươi dù có phá hủy cả Thánh Sơn cũng đừng mơ tưởng Chiến thần sáo trang."

Giáo Hoàng tốc độ chạy thật là mau, thật sự nhìn không ra lão đầu trăm tuổi này thân thủ lại cao như vậy, khi hắn tiến vào mật đạo bỏ trốn mất dạng, tổ mẫu mới kịp phản ứng. Thế nhưng, tổ mẫu biết hắn muốn chạy cũng không có cách nào, dù sao cũng là Giáo Hoàng, tổ mẫu không muốn cùng hắn động thủ, cho nên mới gọi Tạp Thu Toa tới uy hiếp hắn.

"Phanh." Theo một trận bụi đất tung bay, vách tường thư phòng Giáo Hoàng mở ra một cái lỗ lớn hình người, Tạp Thu Toa dùng cánh tay bảo vệ khuôn mặt, trực tiếp và khẩn cấp xông vào trong, nàng tới nơi mới nhìn lại trên đường, thậm chí có thể nhìn thấy cảnh sắc bên ngoài Giáo Hoàng cung. Dọc theo con đường này có khoảng mấy chục cái lỗ đồng dạng như thế, thẳng tắp một đường, khiến cho ánh sáng bên ngoài có thể chiếu vào, làm thất kinh các giáo sĩ, ở ngoài cửa động nhô đầu ra dòm, không ngừng thì thào cái gì đó.

"Người đâu? Ai khi dễ ngươi, tỷ tỷ." Tạp Thu Toa lạnh lùng lau mồ hôi trên trán, hưng phấn nói: "Xem ta đánh nhừ tử hắn." Thời điểm tổ mẫu thấy Tạp Thu Toa, nàng còn rất trẻ tuổi, cho nên Tạp Thu Toa vẫn gọi tổ mẫu là tỷ tỷ, mặc dù hiện tại tổ mẫu đã lớn tuổi, nhưng vẫn gọi như thế không có thay đổi.

"A. Người chạy rồi." Tổ mẫu nhìn thấy phương thức nàng xuất hiện vô cùng có lực rung động, cũng mặt mày si ngốc, nàng bất đắc dĩ cười khổ nói: "Này…này, làm sao ngươi không đi cửa chính?" Tổ mẫu chỉ chỉ cửa thư phòng, đáng thương cho đại môn, cách cái động bị Tạp Thu Toa tạo ra không tới một thước.

"Đi cửa chính sẽ chậm a. Còn phải mở, còn phải xin đường, còn phải nhường đường, ai da, phiền muốn chết, đâu quản nhiều như vậy được. Thế kia vừa nhanh vừa dễ dàng, rồi lại nói không phải tỷ tỷ ngươi bảo chỉ cần ngươi la một tiếng, ta phải dùng tốc độ nhanh nhất tới giúp ngươi đánh người xấu hay sao? Đi như vậy mới là nhanh nhất. Tạp Thu Toa thông minh không?" Tạp Thu Toa vẻ mặt đắc ý nói.

"Thông minh. Hắc hắc, ngươi thật sự quá thông minh." Tổ mẫu mặc dù không thể chấp nhận được, nhưng vẫn cố nén cười cười khích lệ.

"Vậy thì tốt. Ta cũng biết ngươi nhất định sẽ khen ngợi ta." Tạp Thu Toa cao hứng nói: "Nếu người xấu chạy rồi, vậy ta đi trước, ta muốn đi xem phòng trọ, nếu không lại có người xấu tới quấy rối."

"Tốt. Ngươi đi trước đi." Tổ mẫu cười nói.

"Ừ. Gặp lại sau. Ta trở lại sẽ mang đồ ăn cho tỷ tỷ." Tạp Thu Toa sôi nổi tiêu sái rời đi.

"Trời đất ơi!" Đợi nàng đi, tổ mẫu nhìn xuống mặt đất, vài đống sách rơi lả tả, bể tan tành, lại buồn bực một trận, giá sách bị Tạp Thu Toa xô ngã có không ít sách bị Tạp Thu Toa trực tiếp đạp thành mảnh nhỏ, sách nơi này một quyển bất kỳ cũng là bảo bối có giá trị liên thành, là của ca ca nàng cả đời sưu tầm, một quyển bị hủy có thể khiến Giáo Hoàng phát điên, huống chi là rất nhiều đây?

Tổ mẫu trong lòng tự nhủ, cái này mới đúng là xong đời, ca ca chắc chắn hận chết ta. Ta làm sao lấy được Chiến thần khải giáp đây! Coi như hoàn toàn thất bại rồi.