Sau nhiều lần động tác nhỏ, thời gian quyết đấu chính thức rốt cuộc đã đến! Dựa theo những gì thương lượng trước đó, hai bên xuất động nhiều nhất 500 người, đám bộ đội còn lại không được bước vào trong bán kính 10 dặm. Chúng ta đi ra ngoài, ta còn an bài 1 vạn kỵ binh ngay sau cửa thành sẵn sàng đợi lệnh để ngừa phòng vạn nhất, hơn nữa trước khi chúng ta trở về cũng không đóng cửa thành lại.
Thời gian quyết đấu là 9 giờ sáng, bần đạo mang theo toàn bộ là tinh nhuệ, 100 cận vệ Hoàng Kim Chiến Sĩ của ta, còn lại là thân binh bên cạnh phụ thân. Nhân vật chủ yếu là bần đạo, thúc tổ, Tạp La, phụ thân và hai cái sư đoàn trưởng sống chết gì cũng phải theo tới! Đệ nhất sư đoàn sư đoàn trưởng Tạp Ba Đặc và đệ tứ sư đoàn sư đoàn trưởng Phúc Đặc Mạn, bọn họ đều là chiến đấu cuồng nhân, cơ hội như vậy không ai muốn bỏ qua cả, vì có thể tới xem cuộc chiến này mà làm phiền ta đến vài ngày.
Vì sợ Tây Tư Nhĩ thân vương đùa giỡn âm mưu, vạn nhất hắn lại gọi Đại Ma Đạo Sư Thác Khắc Đàn vụng trộm chuẩn bị một cái pháp thuật ác hơn bắt gọn chúng ta nên trong thành cũng phải có người chủ trì đại cục nha! Cho nên ta tận lực không gọi đám quan quân cao cấp qua, nhưng mà hai vị này nói với ta cho dù từ chức làm cận vệ cho ta cũng phải qua, không có cách nào khác, không nhìn mặt mũi bọn hắn thì cũng phải nhìn mặt mũi của phụ thân a? Cũng may những quân đoàn trưởng khác coi như thanh tỉnh, chưa gây sự, nếu không ta không đánh bọn hắn một chút mới là lạ! Sau khi ta đi ra cũng công đạo cho bọn họ, vạn nhất không ai trở về, toàn bộ nghe theo sự chỉ huy của đệ nhị sư đoàn sư đoàn trưởng Văn Hoa, cũng xin chỉ thị động tác tiếp theo từ phía gia gia! Bần đạo cũng chỉ đề phòng vạn nhất thôi!
Đã chuẩn bị tốt rồi, đoàn người chúng ta mới chậm rãi đi quyết đấu tràng. Nơi này đã sớm có nhân mã hai bên trông coi để ngừa đối thủ gian lận. Sau khi chúng ta đến, nhân mã bọn hắn đã quay về. Cái quyết đấu tràng này kỳ thật là một sàn đấu thực giản dị, cao chừng năm thước, đều là thổ lũy thành, ở trên có một cái giá che ánh mặt trời, trên đài còn có một ít bàn ghế, dưới đất đều bị người ta dùng trọng vật đệm vào, đại khái rộng chừng một dặm, cũng đủ để hai Kiếm Thánh giằng co!
Ta kháo! Bần đạo vừa lên đài đã phát hiện miêu nị. Sao mấy cái bàn bên kia đều là hạng thượng đẳng, vừa thấy đã biết là trang bị hành quân của quý tộc, còn trải thảm dưới đất, sắp đầy thức ăn, nhìn thế nào cũng giống như đến xem diễn vậy. Nhưng mà bên phía chúng ta lại rỗng tuếch, ngay cải cục đá cũng không có, ta xỉu, đây là bọn hắn cố ý cho ta mất mặt sao?
"Ha ha!" Quan quân phía bên kia nhìn thấy chúng ta sửng sốt đều làm càn cười ha hả!
"Ai nha, hiền chất à!" Tây Tư Nhĩ thân vương ngồi ở trên ghế, bưng chén rượu lên trêu đùa ta: "Cũng không thể nói ta keo kiệt nha? Tại ta thấy ngươi lúc nào cũng cẩn thận, nghi thần nghi quỷ, sợ ta tính kế ngươi nên mới thất lễ như vậy, ta sợ sẽ an bài cho ngươi thì ngươi cũng không ăn, tám phần sẽ hoài nghi ta hạ độc ở trong, nếu vậy thì chẳng phải là không công lãng phí sao?"
"Ha ha! Vô phương, Tây Tư Nhĩ thân vương điện hạ lo lắng đúng là chu đáo a! Sao ta lại trách ngài được?" Bần đạo không cho là đúng nói: "Ta sai người đi lấy là được!"
"Chậm!" Tây Tư Nhĩ thân vương lại ngăn cản: "Hình như chúng ta không có quy định được phép tùy ý ra vào nha? Nếu đến đây rồi thì hay là đánh xong rồi đi, dù sao cũng không mất bao nhiêu thời gian!"
Quả thực là thúi lắm! Kiếm Thánh quyết đấu, nhanh cũng gần nửa ngày, mà người cỡ ngang cấp với phụ thân, muốn phân thắng bại chắc phải đánh hơn một ngày! Chúng ta ngu mà đi đứng nguyên một ngày như vậy sao? Đùa!
"Giống như cũng không có quy định không được phái người đi về thì phải? Không nói tức là được!" Bần đạo không thèm để ý nói: "Chẳng lẽ ngay cả điều này mà Tây Tư Nhĩ thân vương điện hạ cũng không biết sao?"
"Ta cho rằng có chuyện gì mà trước kia không thương nghị tốt thì phải lâm thời thương nghị mới được làm, nếu không thì lộn xộn mất?" Tây Tư Nhĩ thân vương cười lạnh nói.
"Vậy bây giờ ta thương nghị với ngại!" Bần đạo nhe răng cười nói: "Hoặc là để ta trở về lấy, hoặc là giờ ta với ngươi trở về chỉnh đốn quân đội chuẩn bị chiến tranh!"
"Ngươi!" Tây Tư Nhĩ thân vương tức giận nói: "Khiếu Thiên, ngươi cứ để hắn vô lý với ta như vậy sao?"
"Ai! Tây Tư Nhĩ a, ta cũng không có biện pháp?" Phụ thân làm bộ bất đắc dĩ nói: "Bây giờ ta còn phải nghe theo hắn nữa kìa, ngươi bảo ta quản hắn kiểu gì đây?"
"Hừ!" Tây Tư Nhĩ thân vương bất đắc dĩ nói với ta: "Đi đi! Bất quá, ta phải nhắc nhở ngươi, cho dù tính cả tôi tớ mang đồ đến, nhân số cũng không được vượt quá 500! Nếu không Long gia các ngươi mất hết danh dự đấy!"
"Được rồi!" Bần đạo cũng không so đo, đành để cho thủ hạ đích thân đi một chuyến.
Chờ chúng ta "đi qua đi lại" vài lần, an vị xong thì thời gian cũng sắp 10 giờ!
"Bây giờ có thể bắt đầu rồi chứ?" Tây Tư Nhĩ thân vương thật vất vả mới chờ chúng ta làm xong chuyện, tức giận nói! Cạc cạc, bắt thân vương chờ chúng ta một giờ làm hắn rất buồn bực! Ngoài quốc vương ra thì hắn có bao giờ chờ ai a?
"Có thể!" Bần đạo ngồi trên ghế, tiếu a a nói: "Không biết vị cao nhân nào bên các ngươi xuất trướng đây?"
"Ta có thể biết trước người nào bên các ngươi ra trước không?" Tây Tư Nhĩ thân vương hỏi ngược lại!
"Chính là ta!" Phụ thân không kiên nhẫn đứng dậy!
Không tốt! Bần đạo dự cảm thấy Tây Tư Nhĩ thân vương đang thiết kế một cái bẫy, bất quá phụ thân quá xúc động rồi, chui vào tròng ngay!
"Ha ha!" Tây Tư Nhĩ thân vương cười nói: "Tốt lắm, người của chúng ta là Kiều Tạp Thập Đại Kiếm Sư!"
Kiều Tạp Thập Đại Kiếm Sư? Cái thứ gì vậy? Bần đạo chưa từng nghe qua a? Ta nhìn phụ thân, hắn cũng vẻ mặt mờ mịt, chỉ riêng thúc tổ nghe thấy tên hắn cảm thấy có chút quen tai, thoáng suy tư một chút, thất sắc nói: "Là hắn? Trận này ta qua!"
"Ha ha!" Tây Tư Nhĩ thân vương lại cười to nói: "Chẳng lẽ các ngươi đã quên quy củ? Người xuất chiến đã chỉ định thì không được đổi! Chẳng lẽ Khiếu Thiên ngươi sợ à?"
"Thúi lắm!" Phụ thân cả giận nói: "Cái gì chó má Đại Kiếm Sư, bảo hắn xuất hiện đi!" Nói xong tự mình đi ra giữa sân!
"Thúc tổ, nói nghe xem! Kiều Tạp Thập Đại Kiếm Sư là ai?" Bần đạo nhỏ giọng nói! Hiện tại đã đến nước này, nếu không để phụ thân xuất chiến hiển nhiên là không được, nếu không thanh danh khiếp chiến sẽ đeo theo phụ thân suốt đời, sau này hắn không còn mặt mũi nhìn người nữa!
"Ai!" Thúc tổ xấu hổ nói: "Là một cừu nhân của Long gia chúng ta, năm đó bị gia gia của ngươi đánh rớt xuống ngai vàng Kiếm Thánh! Ai, đều là tại ta gây họa a!"
Hóa ra Kiều Tạp Thập Đại Kiếm Sư chính là một vị Kiếm Thánh từng thua dưới tay gia gia, danh hiệu của hắn là Quỷ Mị Kiếm Thánh, thân pháp mau lẹ như điện, như ma như quy nên mới có cái tên ấy. Lúc ấy hắn mới chừng 50 tuổi cũng đã trở thành Kiếm Thánh vài năm rồi. Hắn còn một muội muội nữa, bởi hai người xuất thân nghèo hèn, từ nhỏ đã sống nương tựa vào nhau nên cảm tình rất sâu đậm.
Sau đó công tử phóng đãng - thúc tổ xuất hiện, nói ba xạo một hồi đã tóm được tâm của muội muội người ta, sau đó thuận lý thành chương "làm thịt". Làm xong mới biết được ca ca người ta, chính là anh vợ của hắn là một Kiếm Thánh, sợ tới mức thúc tổ chạy trốn suốt đêm. Lại bị ca ca người ta chặn lại, tàn nhẫn đánh một hồi, sau đó bức bách hắn cưới muội muội làm vợ. Thúc tổ bất đắc dĩ làm bộ đáp ứng, đêm tân hôn tìm một cơ hội bỏ trốn mất dạng. Cô nương người ta vừa vội vừa tức, kết quả khó sanh, đi đời nhà ma. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Kiều Tạp Thập lửa giận ngút trời, đằng đằng sát khí tìm tới Long gia, đụng phải gia gia. Mà gia gia đã sớm biết chuyện, kỳ thật là Kiều Tạp Thập huynh muội thiết kế bẫy. Vì muội muội Kiều Tạp Thập hành vi không đoan chính, kết quả dính bầu, bọn hắn nghĩ tìm người kéo xuống nước, vì vậy coi trọng tên phóng đãng là thúc tổ đây. Long gia có tiền có thế, nhìn sao cũng là lựa chọn tốt nhất cả.
Kỳ thật thúc tổ cũng oan uổng, dù sao hắn cũng là đệ tử Long gia, sẽ không làm chuyện câu dẫn con gái đàng hoàng nên toàn đi tìm hàng phóng đãng, nhưng không ngờ lần này lại chui vào tròng, trúng ngay bẫy người ta. Đến khi thúc tổ phát giác chân tướng thì cũng đã chậm rồi. Đánh cũng không phải đối thủ người ta nên đành phải chạy trốn, chạy về tố khổ với gia gia! Gia gia biết đệ đệ mình gặp oan uổng như vậy đương nhiên phải ra mặt, vì vậy đánh một trận kịch liệt với Kiều Tạp Thập, hơn nữa đánh cho hắn trọng thương mà chạy, từ nay về sau bặt vô âm tín, đến tận bây giờ mới xuất hiện.
Nhưng mà chuyện này vẫn chưa kết thúc, vì tràng đại chiến này mà gia gia đi lên ngai vàng của Kiếm Tháh, đồng thời cũng làm đám dư luận xôn xao gièm pha bốn phía, rốt cục bị phụ thân gia gia, là tộc trưởng đương thời biết. Người của Long gia bội tình bạc nghĩa, còn tạo thành hậu quả nhất thi lưỡng mệnh, tin tức ấy chấn động cả vua dân! Cơ hồ tất cả mọi người đều nhìn vào Long gia mà chê cười, vì vậy thúc tổ bị tộc trưởng giận dữ trục xuất khỏi nhà, mà gia gia làm đồng lõa cũng bị đánh một chút, ít nhất nửa tháng không xuống giường được!
Sau đó thúc tổ lại bị hồ bằng cẩu hữu hãm hại, cơ hồ suýt chết thảm trong ngục. Được gia gia liều mạng cứu ra, về sau cố gắng gấp trăm lần, rốt cục cũng trở thành một vị Kiếm Thần, hơn nữa vì báo thù mà trở thành đại lục đệ nhất sát thủ.
Mà Kiều Tạp Thập vẫn không có tin tức, nghe nói bị gia gia đánh bại sau dốc lòng tu luyện, thề nhất định sẽ đánh bại gia gia, đoạt lại ngai vàng Kiếm Thánh. Nhưng cho tới bây giờ hắn mới xuất hiện trước mặt chúng ta.
Khi Kiều Tạp Thập lên lôi đài ta đã chú ý tới hắn, so về tuổi thì người này lớn hơn gia gia không ít nhưng tướng mạo vẫn rất trẻ, vẻn vẹn chỉ ở tuổi trung niên, thân hình cao lớn thon thả, giống một cây gậy trúc nhưng lại làm người ta cảm thấy lực lượng cường đại ẩn trong thân thể hắn. Hắn mặc một thân bì giáp màu đen, quang mang ma pháp thỉnh thoảng lóe ra. Ta còn coi trọng bảo kiếm trong tay hắn nữa vì nó vốn là phối kiếm trong tay Thủy Chi Kiếm Thánh Mạch Cáp Đặc - Thần Kiếm Thu Thủy!
Thúc tổ thần sắc phẫn nộ nhìn cừu địch ngày xưa, vốn đang tính đi tới nói chuyện lại bị ta kéo lại, nhỏ giọng nói: "Bây giờ ngài phải chú ý giữ bí mật, ở đây có người quen, có thể sẽ biết được thân phận của ngài, chúng ta sẽ gặp phiền toái!"
Thúc tổ lập tức dừng lại, tin tức hắn là Thiên Sát mà để người ta biết thì Long gia sẽ phiền toái lớn nên vội nói: "Vậy ta đi trước nhé?"
"Ngu ngốc!" Bần đạo nhỏ giọng tức giận nói: "Bây giờ mà đi thì khác nào nói cho người ta biết mình có vấn đề sao?"
"Đúng đúng! Ta hồ đồ!" Thúc tổ vội vàng nói: "Ta sẽ chú ý che dấu mình!"
Khi chúng ta nhỏ giọng thương nghị thì bên kia cũng bắt đầ giới thiệu lẫn nhau!
"Tại hạ Long Thanh Thiên, xin hỏi các hạ là?" Phụ thân vừa thấy đối thủ của mình đã nhìn ra chỗ lợi hại rồi, biết là kình địch, hơn nữa bằng cảm giác cho thấy tuổi cũng không trẻ nên rất lễ phép ân cần thăm hỏi đối phương!
"Ta gọi là Kiều Tạp Thập!" Kiều Tạp Thập khoái ý cười nói: "Có thể ngươi chưa từng nghe qua tên ta, đúng không?" Ở trong mắt của hắn, thu thập một hậu bối thật sự rất đơn giản, tuy rằng cha ta là một nhân vật xuất sắc trong đám hậu bối, nhưng tu vi chênh lệch theo thời gian không phải dễ dàng bù lại! Hắn cảm thấy vô cùng hưng phấn vì sắp chính tay đâm con trai của cừu nhân!
"Đúng vậy! Các hạ!" Phụ thân thành thật hồi đáp: "Nhưng mà ta có thể nhìn ra được các hạ là một cao thủ!"
"Ha ha!" Kiều Tạp Thập cười nói: "Ngươi quá khen, ta chính là bại tướng dưới tay phụ thân ngươi nên ta đã vứt bỏ danh hiệu Kiếm Thánh rồi, bất quá, xem ra hôm nay phải tìm về từ trên người của ngươi!"
"Ha ha!" Phụ thân bị lai lịch của hắn làm cho kinh hãi, nhưng hắn lại là một tên chiến đấu cuồng nhân chỉ sợ đối thủ yếu mà thôi. Nên hắn không có chút ngại ngần gì nói: "Hóa ra là bại tướng dưới tay cha ta? Ta xem ngươi lúc này cũng chỉ có thực lực Kiếm Thánh mà thôi, nhiều năm như vậy vẫn không có tiến bộ. Ngươi đã có thể thua trên tay phụ thân ta thì nhất định cũng sẽ thua trên tay ta! Hãy bớt nói nhảm đi, đến đây chiến a!"
"Tốt lắm!" Kiều Tạp Thập hung tợn nói: "Chỉ mong thân thủ của ngươi cao như khẩu khí của ngươi a, đã là hậu bối thì ngươi đến trước đi!"
"Tiếp chiêu!" Phụ thân rất thống khoái trực tiếp ra chiêu, sau đó một kiếm chém lên đỉnh đầu Kiều Tạp Thập! So với trước kia, kiếm thuật của phụ thân thiếu vài phần điên cuồng, thêm vài phần trầm ổn, ra tay có lưu lực lại. Xem ra bị thúc tổ đánh một trận không có uổng phí nha, hắn đã bắt đầu mài giũa đi góc cạnh hoa lệ mà đi lên con đường chủ nghĩa thực dụng.
"Hừ, một chút tài mọn!" Kiều Tạp Thập khinh thường hừ một tiếng, sau đó liền lắc mình một cái, thần kỳ tránh được thế công của phụ thân. Thân pháp của hắn quả nhiên nhanh đến tình trạng quỷ mỵ, lắc một cái sạch sẽ lưu loát, động tác lưu sướng đến cực điểm. Thật sự có phong phạm cao thủ!
Một kích không trúng cũng làm phụ thân chấn động tâm thần, tuy biết đối thủ lợi hại nhưng không ngờ thân pháp có thể mau lẹ đến mức này. Bất quá phụ thân là người gặp mạnh càng mạnh, không chút do dự tiếp tục nâng kiếm quét ngang.
Kiều Tạp Thập lại bước lướt qua, bất quá hắn lại nhân cơ hội đâm một nhát trên người phụ thân! Cho dù lấy lực phòng ngự biến thái như Long Lân Giáp cũng không thể ngăn cản một đâm của Thần Kiếm Thu Thủy. Trên cánh tay phải bị Kiều Tạp Thập đâm sâu vào một nhát! Đây quả thật là một kiếm rất thần kỳ, vô luận là tốc độ xuất kiếm như tia chớp hay là nắm chắc thời cơ đều hoàn mỹ đến tột cùng, phụ thân căn bản không kịp phản ứng đã bị đâm trúng!
Nhưng mà, cái làm mọi người mở rộng tầm mắt là miệng vết thương của phụ thân ngoại trừ khi Kiều Tạp Thập rút kiếm, chảy ra chút máu thì cơ hồ trong vài cái hô hấp, miệng vết thương đã hoàn toàn khép lại! Phải biết rằng phụ thân còn không có thêm vào cái pháp thuật gì cho mình nha! Hoàn toàn bằng sự khôi phục của bản thân mà có thể làm được trình độ như vậy thật sự làm người ta giật mình!
"Quả nhiên là người có thể so với ma thú!" Kiều Tạp Thập nhíu mày nói! Hiển nhiên hắn chiếm được một ít đánh giá từ Tây Tư Nhĩ thân vương về phụ thân!
"Các hạ quả nhiên lợi hại!" Phụ thân cũng không nổi giận mà là vội vàng thêm vào các pháp thuật phụ gia trong trang bị, trong nhất thời, trên người phụ thân quang minh đại phóng, nhất là thập cấp pháp thuật "Quang Minh Lễ Tán" này lại xinh đẹp đến ngây người. Bên ngoài áp giáp phụ thân lại có thêm một tầng ngân bạch áo giáp sáng ngời, áo giáp này không chỉ diện tích lớn, còn ẩn chứa năng lượng cực nhiều nữa. Theo ta thấy thì bây giờ phụ thân mới đúng là một con ma thú đánh không chết!
"Hừ! Ta không tin ngươi có bao nhiêu năng lượng!" Kiều Tạp Thập cười lạnh một tiếng xong giành trước phát động thế công!
Thân thể Kiều Tạp Thập đột nhiên cấp tốc di động, tốc độ nhanh đến nỗi làm người ta nhìn không rõ, Thu Thủy Thần Kiếm trên tay hắn hóa thành từng đạo lưu tinh đánh về phía phụ thân. Phụ thân không sợ chút nào, múa Long Giác Kiếm thành từng quần sáng tiến hành phòng ngự. Hai người cứ như vậy kịch chiến thành một đoàn.
Bởi vì đẳng cấp bọn họ đều rất cao, ngay cả phụ thân cũng từ thúc tổ mà biết cách tiết kiệm đấu khí nên tranh đấu của hai người chỉ diễn ra trong một phạm vi rất nhỏ mà thôi. Ngoài cái phạm vi đó đều gió êm sóng lặng, ngay cả ngọn cỏ cũng không lung lay, nhưng mà một khi tiến vào phạm vi đó thì dù là sắt thép cũng bị đấu khí của bọn họ chấn vỡ!
Những gì phát sinh trong chiến đấu của bọn họ đều không qua được tuệ nhãn của bần đạo, ta thấy rõ ràng phụ thân liên tiếp bị Kiều Tạp Thập đâm trúng mấy cái, lần nào cũng dễ dàng đâm xuyên qua Long Lân Giáp. Nhìn thấy thế làm bần đạo cảm thấy áy náy trong lòng, sao lúc trước không tạo ra cho hắn một cái ngon hơn chứ? Nếu cho hắn một kiện tiên giáp, cho dù là cấp thấp nhất đi nữa thì cũng tuyệt đối làm Kiều Tạp Thập biến thành lão hổ cắn mai quy, không chỗ xuống miệng được! Ừ! Mồ hôi! Hình như hình ảnh so sánh này không đúng lắm a? Nếu phụ thân là rùa thì bần đạo là cái gì? Vương bát đản? Phi! Bần đạo buồn bực!
( Vương bát đản, vương bát là từ hay dùng chỉ rùa hay ba ba, còn từ đản thì đi theo mang ý nghĩa châm chọc như hỗn đản chẳng hạn - DG )
Hoàn toàn rơi xuống hạ phong, không phải phụ thân không nghĩ đến phản kích, hắn cũng từng thử dùng lực lượng cơ thể kẹp lấy Thần Kiếm Thu Thủy, nhưng lại không làm được trò trống gì! Thân kiếm của Thần Kiếm Thu Thủy rất nhỏ, hơn nữa lại rất sắt bén, không kẹp được chút nào a!
Phụ thân còn thử sử dụng phạm vi công kích, nhưng mà trình độ đấu khí hùng hậu của hai bên xấp xỉ nhau, phụ thân phân tán đấu khí ra thì làm được gì đấu khí phòng ngự của người ta? Cho nên trong nhất thời hắn thật sự không có cách nào khác!
Kỳ thật phụ thân vội, Kiều Tạp Thập càng vội hơn, ai cũng biết đạo lý cường công không thể lâu trì ( duy trì lâu - DG ). Thân pháp như tia chớp của Kiều Tạp Thập cũng phải trả cái giá là tiêu hao rất nhiều đấu khí, hắn đã liên tiếp đâm trúng phụ thân hơn mười chỗ, có vài chỗ yếu hại như bụng chẳng hạn, nhưng phụ thân lại không ngã, vẫn sanh long hoạt hổ. Nếu cứ tiếp tục như vậy thì Kiều Tạp Thập hiểu được người hao hết đấu khí, mệt mỏi gục xuống trước nhất định là hắn vì phụ thân vẻn vẹn chỉ dùng đấu khí phòng ngự mà thôi, tiêu hao ít hơn hắn rất nhiều.
Cái này làm Kiều Tạp Thập có chút phát điên, dưới tình huống bình thường hắn đã đâm lủng vài chỗ rồi, nhưng mà đối thủ bất bình thường này vẫn ương ngạnh chống cự làm cho hắn có chút không biết làm sao. Cuối cùng hắn quyết định đổ một phen, trực tiếp đâm vào chỗ tuyệt đối yếu hại của phụ thân!
Cái gọi là tuyệt đối yếu hại chính là chỉ trái tim và đầu, nhưng mà hai chỗ này cũng vì quá trọng yếu nên cũng là vị trí trọng điểm phòng ngự, cho dù là hắn cũng rất khó đâm trúng mục tiêu. Hơn nữa, quan trọng hơn là trúng mục tiêu xong chỉ sợ cũng phải gặp nguy hiểm vì lúc này địch nhân sẽ có cơ hội tiến hành phản kích trước khi chết.
Nhưng mà Kiều Tạp Thập đã bất chấp tất cả, bại cho thằng cha đã làm hắn thống khổ mấy chục năm, nếu bại cho thằng con nữa thì hắn tuyệt đối sẽ mất đi dũng khí tiếp tục sống! Nghĩ đến đây hắn bắt đầu tiến công càng thêm hung mãnh, muốn bức phụ thân lộ ra yếu hại, tranh thủ xuất ra một kích trí mạng! Rốt cục cơ hội hắn chờ đợi đã tới!