Khắc Lý và hỏa phượng hoàng hai bên đều biểu hiện xuất sắc, duy riêng bần đạo ở nơi này gặp một chút phiền phức nho nhỏ, ta trước đây chỉ biết là gọi về hỏa phượng hoàng thì phải trả giá bằng một chút sinh mệnh lực. Lấy sinh mệnh lực vô cùng vô tận của bần đạo mà nói, cho dù có mỗi ngày kêu lớn gọi hỏa phượng hoàng ra chơi cũng không có vấn đề gì. Nhưng mà, ta hiện tại dù sao tuổi còn nhỏ, cường độ thân thể cũng không đủ, cho nên sau khi gọi ra tức thì ta liền gặp từng đợt đầu hoa mắt choáng. Trong cơ thể linh lực lại càng trống rỗng, tuyệt đối ngay cả pháp thuật cấp thấp nhất là hỏa cầu thuật cũng không phóng ra được, thậm chí cả năng lực khởi động ma pháp quyển trục cũng không có. Nhưng ta còn phải ngăn trở năm vạn đại quân Tạp Đặc kia a! Chẳng lẽ cứ như vậy để cho Cái Thứ bại lộ? Bần đạo không cam lòng a!
Cũng may, ta là tiên nhân đại trí tuệ, khi không thể dùng lực lượng, ta còn không thể dụng đầu óc giải quyết vấn đề sao? Nghĩ vậy, bần đao bày ra một bộ dáng như đã tính trước mọi việc, phi thường tự tin đi tới trước, khi cách đại quân Tạp Đặc hơn ba trăm thước thì dừng lại, sau đó la lớn :"Vị tướng quân lĩnh quân, tại hạ Long Thanh Thiên có lời chào." Mẹ nó, không có linh lực cơ sở, kêu bằng cuống họng quả thật khó chịu, là ba trăm thước a! Câu nói đầu tiên làm cho ta miệng lưỡi khô khốc, cũng may là thuận gió, nếu như là ngược gió, cho dù có kêu vỡ cả họng người ta cũng không nghe thấy được.
Bên kia một hồi xôn xao, sau đó tách ra một khe hở, một gã tướng lãnh đi ra, hắn xem ra là không muốn ở khoảng cách xa như vậy hô lên, cho nên kỵ mã chạy chậm tiến về phía ta, cách ta chừng ba mươi thước thì dừng lại.
" Tại hạ là Tháp Tháp Á Khắc sư đoàn trưởng của xạ vẫn quân đoàn Tạp Đặc, không biết Long tiểu tướng quân tìm ta có chuyện gì?" Gia hỏa này chọn mặc giáp cùng ta nói chuyện, ta liền phát hiện hắn hiển nhiên là một tên quý tộc thân sĩ phi thường có giáo dưỡng. Hết thảy hành vi của bọn họ đều rất coi trọng cái gọi là tinh thần kỵ sĩ. Ha ha! Cả đám bọn họ đều thuộc hàng ngu ngốc hiếm có giống như số lượng gấu trúc vậy, cho nên lại càng dễ lừa, ha ha! Để cho bần đạo gặp được thì không dễ dàng buông tha a!
" Tôn kính Tháp Tháp Á Khắc sư đoàn trưởng!" Ta cười đối với hắn gật gật đầu, sau đó lấy ra một cái ma pháp quyển trục. Quyển trục này thập phần tinh mỹ, màu sắc vàng óng, chất liệu vừa nhìn liền biết là da rồng, bởi vì mặt trên còn có hình dạng đặc hữu của vảy rồng, hơn nữa hỏa hệ ma lực mênh mông trên đó, ngay cả hắn không có chuyên môn về thứ này thì đều có thể ở ngoài ba mươi thước cảm giác được rõ ràng. Hắn lập tức đoán được quyển trục này uy lực tuyệt đối lớn đến kinh người. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: https://truyenfull.vn
Làm một gã quý tộc, hắn đương nhiên gặp qua rất nhiều ma pháp quyển trục, nhưng mà cho dù là thất cấp quyển trục cầm trên tay, hắn cũng không thể cảm giác được dao động của ma lực. Dao động ma lực trên quyển trục này lại có thể làm cho hắn tại cách xa ba mươi thước cảm giác được, trời ạ! Vây nó đáng sợ cỡ nào chứ!
Đương nhiên đáng sợ! Ha ha! Đó là bởi vì ta lén mở lên một góc nhỏ, cố ý làm cho ma lực bên trong tiết ra ngoài, tuy rằng như vậy sẽ khiến cho uy lực của ma pháp quyển trục này hạ thấp, bất quá hiện tại dùng để dọa nạt người ta thì thật sự là rất thích hợp
" Các hạ gọi ta ra để tiến hành giết hại sao?" Hắn phẫn nộ nói với ta :"Ta chính là tôn kính Long gia các ngươi, tôn trọng ngươi là một quý tộc mới tin tưởng ngươi mà đi ra."
" Các hạ hiểu lầm!" Bần đạo cười a a nói :" Cho dù muốn khai chiến, ta cũng tuyệt đối sẽ không động thủ trước khi ngươi trở về đội ngũ. Người Long gia cũng sẽ không làm hạng tiểu nhân hèn hạ như các ngươi."
" Chúng ta đê tiện hồi nào?" Hắn bị chọc giận nói.
"Dùng nguyền rủa mưu hại cha ta không phải là các ngươi sao?" Ta cười lạnh nói, "Kỵ sỹ các hạ," ta còn đặc ý nhấn mạnh hai chức kỵ sĩ làm cho hắn xấu hổ không thôi.
"Việc này..." Hắn cúi đầu nói :" Ta chỉ là thủ hạ của người ta, quân nhân nhất định phải phục tòng mệnh lệnh. Nếu các hạ nói ta đê tiện, ta đành nhận. Nếu như không có chuyện khác, ta phải về. Nguyên soái rất có thể đã muốn mệnh lệnh chúng ta xuất kích."
"Ta gọi ngươi đi ra là chủ yếu để giới thiệu với ngươi ma pháp quyển trục trong tay ta." Bần đạo giả bộ làm ra một bộ dáng đạo mạo nói :" Bởi vì lát nữa khi quý bộ phóng ra ta sẽ sử dụng nó. Là một kỵ sĩ chân chính, ta cần trước khi sử dụng ma pháp đạo cụ có uy lực lớn như vậy phải nhắc nhở đối thủ của mình chú ý."
"A!" Tháp Tháp Á Khắc nghiêm túc lên, hỏi :" Ta có thể biết quyển trục này phong tồn ma pháp nào không?"
" Đương nhiên! Đây cũng là điều ta muốn nói cho các hạ, tên gọi của nó, "Bần đạo nghiêm túc nhìn hắn nói ra từng chữ một :" Liệt ~ hỏa ~ phần ~ thành ~ ~!"
"Liệt hỏa phần thành!" Là ma pháp cấm chú hỏa hệ cấp mười hai, uy lực lớn đến kinh người. Thật sự có thể nháy mắt phá hủy một tòa thành thị. Ở trên đại lục hiện tại cũng chỉ có quốc sư của Mỹ Cách Lam đế quốc, hỏa hệ đại ma đạo sư trong sáu vị đại ma đạo sư Ôn Thụy Tư Thản Ngộ có thể với sự trợ giúp của ma pháp trận thi triển ra. Mà hắn cả đời một lần duy nhất vận dụng pháp thuật này chính là vài thập niên trước, đối phó với một tòa thành kiên cố mà Mỹ Cách Lam công mãi không được, lúc ấy mấy chục vạn người cùng nhau chứng kiến một màn rung động kia. Khi hắn cùng mười hai ma đạo sư đệ tử của hắn cùng với gần trăm ma đạo sĩ liên thủ, đem một tòa thành hùng vĩ san thành bình địa. Liệt hỏa hừng hực thiêu đốt mười ngày mười đêm, sau khi tắt, cả tòa thành kể cả tường thành đều bị hòa tan. Từ đó về sau cái tên liệt hỏa phần thành thiên hạ đều biết.
" Điều đó không có khả năng!" Tháp Tháp Á Khắc sắc mặt trở nên tái nhợt quát :" Đây tuyệt đối không có khả năng, ngươi đang gạt ta! Cấm chú là không thể nào chế tạo thành quyển trục."
"Vậy đại phong ma chú của ta các hạ giải thích thế nào?" Ta cười híp mắt nói.
Chuyện tình ta có ma pháp quyển trục cấp mười bốn, khi ấy vừa xuất hiện cùng với sự tích ta đánh tàn bạo ma đạo sư đã truyền khắp thiên hạ, ta cũng không tin hắn không biết.
"Không cần coi ta là ngu ngốc!" Tháp Tháp Á Khắc :"Vật này của ngươi làm bằng cái gì? Phải biết rằng da rồng chỉ có thể chế tạo được ma pháp quyển trục cấp chín, ngươi muốn gạt ta sao? Không có cửa đâu!"
" Ha ha! Xem ra các hạ quả nhiên uyên bác!" Bần đạo trước khen hắn một câu.
" Hừ! Đó là đương nhiên!" Tháp Tháp Á Khắc khinh thường nói.
" Vậy các hạ tại sao không có nhận ra, quyển trục này trên tay ta chất liệu là da của thượng cổ kim long thế?" Bần đạo giả vờ nghi ngờ nói, còn hướng hắn quơ quơ quyển trục.
" Thượng cổ Kim Long?" Tháp Tháp Á Khắc hoàn toàn mơ hồ.
Ha ha! Thượng cổ kim long gì chứ, bất quả chỉ là độc long bình thường thôi. Nhưng mà màu sắc của bọn chúng đều là màu vàng, bất quá màu vàng của kim long có mang sự sáng bóng của kim chúc, mà màu vàng của độc long có chút điểm đỏ. Hơn nữa nhìn kỹ cũng không có sắc thái như da của kim long. Nếu là một pháp sư chuyên nghiệp hẳn chỉ cần chú ý một chút là có thể phân biệt ra được, nhưng mà đối với một chiến sĩ quanh năm chiến đấu thì để nhận biết được đồ chơi này thì chưa đủ trình. Hơn nữa số lượng độc long phi thường thưa thớt, pháp sư bình thường đều không nhất định biết có loại rồng biến dị này, hắn chỉ là một chiến sĩ sao có thể nhận ra a? Cho nên ta vừa nói, hơn nữa quá mức cường đại ma lực dao động làm cho hắn trước hết tin đến tám phần.
"Không sai! Chẳng lẽ các hạ còn nghe nói qua ngoài loại rồng này ra còn có loại có màu da vàng thế này sao?" Bần đạo cười hỏi."
"Điều này... thật là chưa có nghe qua!" Tháp Tháp Á Khắc đột nhiên hưng phấn nói : "Đúng rồi, thổ hệ cự long cũng là màu vàng."
"Ha ha!" Bần đạo không thèm để ý nói :"Màu vàng của nó rõ ràng không giống, không nói đến màu sắc khác nhau, chỉ nói đến ma pháp dao động là đủ rồi, lấy trí tuệ cùng kiến thức của ngươi, chẳng lẽ nhìn không ra quyển trục này là hỏa hệ sao? Quyển trục hỏa hệ có thể sử dụng da của thổ hệ cự long để chế tạo sao? Thật sự là nực cười."
"Điều này..." Tháp Tháp Á Khắc cuối cùng là hoàn toàn á khẩu.
Lúc này phía sau hắn chạy đến một tên lính liên lạc, nói với hắn :" Đại nhân! Nguyên soái lệnh bộ chúng ta xuất kích."
Tháp Tháp Á Khắc biến sắc, không để ý đến hắn, mà là hướng ta nói : "Các hạ nhất định phải sử dụng thủ đoạn ác độc như vậy sao? Điều này cùng với thân phận Quang Minh kỵ sĩ của ngươi không hợp cách a?"
" Đây chính là các ngươi bức ta!" Bần đạo bất mãn nói : "Tuy rằng Quang Minh thần giáo dục thế nhân phải khiêm tốn và nhân từ, nhưng mà ta cũng không thể làm ngơ việc cha ta bị các ngươi dụng thủ đoạn ti tiện mưu sát."
Tháp Tháp Á Khắc cúi đầu, không nói được một lời, ta có thể chứng kiến trên gương mặt hắn mồ hôi đang không ngừng chảy xuống. Cuối cùng, hắn như cũ ngẩng đầu nói với ta :" Ta có thể chống lại quân lệnh, không xuất kích công kích phụ thân của các hạ, xin niệm lời răn dạy của Quang Minh thần cùng với quang vinh của Quang Minh kỵ sĩ, không được sử dụng nó."
Bần đạo trong lòng âm thầm thở dài nhẹ nhõm một hơi, nhưng mà biểu hiện ra ngoài, ta vẫn là cau có nói :"Khi các hạ mưu hại cha ta, có hay không lo lắng qua như vậy chưa?"
" Mưu hại lệnh tôn chính là ý tứ của trên chỉ thị xuống, ta cùng bộ hạ của ta hoàn toàn không có tham dự." Tháp Tháp Á Khắc vội vàng nói :"Ta có thể hướng Quang Minh thần thề!"
Bần đạo không nói lời nào, chỉ là hung hăng nhìn chằm chằm hắn.
Tháp Tháp Á Khắc sắc mặt trắng bệch, nhanh chóng tiếp tục giải thích :" Chúng ta đều là vô tội, ngươi chẳng lẽ muốn một lần giết đi mấy vạn sinh mệnh vô tội sao? Ngẫm lại thân nhân của bọn hắn, sẽ đau khổ đến cỡ nào chứ, đây chính là năm vạn người a, các hạ!"
"Bảo binh lính của ngươi không được di động, nếu không..." Bần đạo cố tình làm ra bộ dáng bi phẫn nói, sau đó cưỡi Cái Thứ một đường đi chuẩn bị cùng đại quân tụ họp. Không có biện pháp, ai bảo trên đường chính còn rải rác một số kỵ binh Tạp Đặc, bọn họ vừa rồi là người vây khốn Thanh Long quân đoàn, hiện tại Thanh Long quân đoàn chạy thoát, Phùng Tu Tư lại không có thời gian ra lệnh cho bọn hắn, những gia hỏa này cũng chỉ biết ở trên chiến trường đi lung tung, thuận tiện cũng cứu chữa chiến hữu của mình.
Tháp Tháp Á Khắc thấy ta đi rồi, nhanh chóng trở lại đội quân, ước thúc thuộc hạ, sau đó cùng mấy tâm phúc thương lượng đối sách. Chiêu này lừa hắn thời gian sẽ không dài, nhưng mà một trận chiến vừa rồi cộng thêm hắn cùng ta nói nhảm nãy giờ cũng đã làm thời gian chậm trễ, hiện tại còn muốn đuổi theo, ha ha, cũng đã muộn rồi.
Lúc này, hỏa phượng hoàng đã tiêu thất, bần đạo âm thầm tính toán thời gian, kháo, mới ba phút, không phải nói được mười phút sao? Chẳng lẽ là sản phẩm giả kém chất lượng sao? Nhưng khi chạy trên chiến trường nó tàn phá, ta mới ít nhiều hiểu được, chỉ cần cảm thấy đã hoàn thành xong nhiệm vụ ta giao, nó không cần đến giờ liền tự động trở về. Bé ngoan của ta, hai vạn người a! Ngay cả một đám vịt chạy loạn tứ phía của đủ giết một trận a! Người ta ba phút rưỡi liền toàn bộ thu phục, còn thêm vào một nguyên tố ma đạo đoàn. Tạp Đặc quốc vương lần này e là bệnh tim phát tác a? Bần đạo độc ác nghĩ.
Khắc Lý nhìn thấy ta mở đường chạy đến, hơn nữa nguyên bản một đám binh lính đang vây công Thanh Long quân đoàn, sau khi để vuột Thanh Long quân đoàn đang chuẩn bị tìm tới ta gây phiền phức thì vội vàng tiến đến cứu giá. Ám ảnh di động thật giống như cái tên, chỉ cần có cái bóng trong tầm mắt của hắn là hắn có thể lập tức đuổi tới. Một đội tàn quân bách nhân đội ước chừng năm mươi người khi đến cách ta trăm mét thì Khắc Lý thoáng cái xuất hiện nơi cái bóng của Cái Thứ, sau đó hắn tiện tay lấy ra một cái cốt mâu, chuẩn bị đem lũ tiểu tử đến kiếm tiện nghi bắn cho tan tành sau đó chính là Thi Bạo Thuật, mấy chốc đem hơn năm mười người toàn bộ bắn ngã trên mặt đất.
" Khắc Lý, ngươi hiện tại bắt đầu giả vờ cường độ thi triển pháp thuật không ngừng giảm thấp, đến khi chúng ta sau khi đi ra ngoài, phải giả vờ là ma lực cạn kiệt mà hôn mê, minh bạch chưa?" Bần đạo cười gian nói.
"Minh bạch đại nhân!" Khắc Lý cười nói, "Ta đảm bảo bọn hắn sẽ phi thường khẳng định cho rằng, ta đã mất đi sức chiến đấu."
"Ha ha!" Chúng ta một già một trẻ nhìn nhau cười! Hắc hắc! Xem ta như thế nào thu thập ngươi Phùng Tu Tư.