Trường Sinh Bất Tử Chi Ta Là Đế Tuấn

Chương 127: Phạt Lương Đại Chiến (2)

Âm Phủ Đại Ân hoàng triều xuất binh tấn công Đại Lương đế triều ngay trận đầu thống soái Tần Mộ Ca đã đại phát thần uy đánh bại Đại Lương đại tướng Dương Kiệt trong một ngày chiếm được Đại Lương hùng quan An Định Thành tin tức truyền ra lập tức Âm Phủ chấn động thám tử của các đại thế lực nghe tin lập tức nhanh chóng đến bên ngoài An Định Thành xác minh tin tức.

Lúc này trên một đỉnh núi cách An Định Thành mười dặm có một đám người đang tụ tập lại. Những người này bất luận là cách ăn mặc hay khí chất trên người đều khác nhau xa nhưng bọn họ đều có một điểm chung đó là thân đều mang theo tu vi cao cường bởi vì bọn họ đều là mật thám của các thế lực lớn phái tới đây để do thám tin tức. Hôm nay số thám tử này tập trung tới đây là vì trao đổi các tin tức liên quan tới Đại Ân hoàng triều Tần Mộ Ca chỉ nghe bọn họ nói:

- Cái này Đại Ân hoàng triều thật đúng là đáng sợ a!! Chỉ bằng vào một Tần Mộ Ca là có thể đánh bại Dương Kiệt phải biết Dương Kiệt trong Thiên Cực Cảnh cũng là cường giả a nếu muốn đánh bại hắn thì ít nhất Tần Mộ Ca này cũng phải có tu vi Thiên Cực Cảnh đệ cửu trọng thiên a!!!

- Ta xem không chỉ có vậy đâu!! Lần trước binh mã đại nguyên soái của Đại U chúng ta có tu vi Thiên Cực Cảnh thập trọng thiên vậy mà cũng không thể chiến thắng được tên Dương Kiệt kia!! Nay Tần Mộ Ca lại có thể đánh bại được hắn nói không chừng Tần Mộ Ca đã có tu vi thập nhị trọng, như vậy thật quá đáng sợ a!! Sau này nếu Đại Ân thành công diệt đi Đại Lương thì sẽ trở thành kình địch của các nước chúng ta vậy phải tính sao đây?

- Hừ! Ngươi đừng có đề cao người khác mà tự hạ thấp chính mình. Theo ta thấy tên Tần Mộ Ca này dù có yêu nghiệt thế nào đi chăng nữa thì cùng lắm chỉ là mới bước vào Thiên Cực Cảnh mà thôi lần này sở dĩ có thể thắng Dương Kiệt nhất định là do hắn dùng bí pháp gì đó tạm thời tăng lên tu vi mới làm được. Hơn nữa theo ta đoán thì loại bí pháp này nhất định phải chịu cắn trả cực lớn bây giờ Tần Mộ Ca nhất định đang ở trong An Định Thành dưỡng thương nếu không tại sao hắn không tiếp tục tấn công chứ?

- Vị huynh đài này nói có lý!! Ta cũng vừa nhớ ra là tối hôm Tần Mộ Ca chiếm lĩnh An Định thành thì thám tử của U Cốt đế triều ta có thấy một binh sĩ của Đại Ân cưỡi trên sư tử giữa đêm khuya ra khỏi thành hướng thẳng về phía Đại Ân triều đô Triều Ca ta thấy hắn nhất định là phụng mệnh của Tần Mộ Ca về tìm cứu binh rồi!!

- Ừ! Rất có thể là như vậy thế thì ta có thể an tâm bẩm báo lại cho đại đế triều ta rồi!! Ha ha....

- Đúng.. đúng.. đúng..

- Nhất định là như vậy!!

- Đúng a!!

.............

Bàn luận một lúc thám tử của các thế lực lớn đều có một kết luận chung là Tần Mộ Ca thắng được Dương Kiệt là do sử dụng một loại bí pháp tăng cao tu vi và bây giờ Tần Mộ Ca đang bị loại bí pháp đó cắn trả tạm thời không thể dẫn quân được nên đã phái người về xin Đại Ân hoàng đế phái thêm viện quân chi viện cho mình để chuẩn bị tái chiến. Sau khi rút ra được kết luận chung đó thì các thám tử lập tức bắt đầu cáo từ rời đi.

Ba ngày sau quả như các thám tử đã đoán trước Đại Ân lại điều động thêm hai trăm vạn đại quân do hai tướng Cố Sơn, Tống Vạn Lý làm thống soái tiến về An Định Thành chi viện cho Tần Mộ Ca nhưng có một điều không như bọn họ đoán là Tần Mộ Ca căn bản không bị thương chút nào ngay khi hai người Cố Sơn và Tống Vạn Lý vừa tới nơi thì hắn đã lập tức ra lệnh cho toàn bộ quân đội Đại Ân công vào lãnh thổ Đại Lương. Ba trăm vạn tinh binh của Đại Ân sau khi nhận được mệnh lệnh như là hóa thành một cơn cuồng phong siêu cấp chỉ trong vòng một tháng đã chiếm lĩnh ba mươi thành trì của Đại Lương thế công hung hãn không thể đỡ!!

Điều này làm cho các thám tử đang giám sát bên ngoài An Định Thành kinh ngạc liên tục, số thám tử này này ngay lập tức đặt ánh mắt về phía Kim Lăng Thành để xem Đại Lương có hành động gì không.


Theo cách nhìn của bọn họ trước đây Tần Mộ Ca thiếu một chút nữa giết chết đại tướng của Đại Lương là Dương Kiệt mà nay lại còn dám đại quy mô tấn công việc này tất nhiên sẽ làm Lương đế phẫn nộ mà xuất ra toàn lực nghênh chiến với Đại Ân đến lúc đó sẽ thành cục diện hai hổ tranh nhau rất có lợi cho thế lực nào muốn làm ngư ông đắc lợi.

Nhưng lần này biểu hiện của Lương đế lại lần nữa nằm ngoài dự đoán của tất cả thám tử. Lương đế sau khi nghe tin Đại Ân đại quy mô xâm lấn cũng không đưa ra bất kỳ quyết định hay mệnh lệnh cụ thể gì chỉ tùy tiện ban ra một thánh chỉ bảo các thành chủ hãy tự mình nghênh địch rồi lại như không có chuyện gì tiếp tục cuộc sống hàng ngày.

- Âm mưu!! Đây nhất định là nhắm vào Đại Ân hoàng triều âm mưu!

Đây là tiếng lòng của tất cả các thế lực lớn khi vừa nhận được tin này, bọn họ lập tức tập trung nhìn vào chiến trường ở bắc bộ muốn xem trong hồ lô của Lương đế là bán thuốc gì?

Ngay cả Tần Mộ Ca đang rất nóng lòng tiêu diệt Đại Lương khi vừa nhận được tin này cũng truyền lệnh cho quân đội Đại Ân giảm tốc độ tấn công xuống một chút đồng thời gia tăng đề phòng để tránh trúng phải âm mưu của quân địch nhất thời làm cho quân đội đang trong thế yếu có cơ hội tu dưỡng khôi phục lại sức chiến đấu nhưng loại tình hình này chỉ kéo dài được năm năm.

Sau năm năm dùng chiến lược đánh chậm đánh chắc Tần Mộ Ca cũng không phát hiện ra Lương đế có bất kỳ âm mưu quỷ kế nào cả nên tâm tính cẩn thận ban đầu cũng từ từ buông lỏng ra rồi biến mất luôn. Sau đó hắn ngay lập tức ra lệnh cho quân lính Đại Ân quay lại tốc độ tiến công ban đầu toàn lực thu lấy lãnh thổ Đại Lương.

Chiến hỏa vốn đã trở nên im dịu lại lần nữa bị thổi bùng lên dưới thiết kỵ của Đại Ân lần này Đại Ân quân đội vì lấy lại khoảng thời gian năm năm đã lỡ nên khi tấn công bất kỳ một thành trì nào ra sức còn mạnh hơn năm năm trước ba lần. Dưới sức mạnh và tốc độ đó bốn năm sau tám phần lãnh thổ của Đại Lương đã rơi vào tay Đại Ân.

Giờ phút này ở trong thành Kim Lăng Đại Lương đại đế vẻ ngoài khoảng ba mươi tuồi đang ngẩng đầu nhìn Kim Long khí vận gầy trơ xương trên khí vận biển mây thở dài nói:

- Kim Long a KIm Long ngươi đã theo trẫm bao năm hôm nay xin ngươi hãy dốc hết sức phù trợ để Đại Lương ta có thể lấy được một đường sinh cơ gặp dữ hóa lành a!!

Nói xong hắn quay đầu nhìn về phía một người trung niên áo đen phía sau lưng hắn hỏi:

- Phong Vân chuyện ta nhờ ngươi giúp đã làm xong chưa?

Người áo đen chính là Liệt Phong Vân đã từng cùng Tần Mộ Ca giao thủ một lần ở An Định Thành lúc này hăn nhìn vào Lương đế nói:

- Yên tâm đi!! Chuyện đó ta đã sắp xếp xong rồi! Chỉ có điều là Tiêu Hoằng ngươi vì lấy được một đường sinh cơ thật sự phải nghe theo sắp đặt của một người ngoài mà làm sao?


Lương đế Tiêu Hoằng nhìn Liệt Phong Vân nhăn mày lộ ra vẻ bất đắc dĩ nói:

- Ngoài cách nghe theo sự sắp xếp của Thần Tú tiên sinh ra hiện nay ta không còn con đường nào để đi nữa rồi!! Ngươi cũng đã rõ đối thủ lần này của chúng ta là loại như thế nào mà!

Liệt Phong Vân nghe vậy nói:

- Ngươi có thể đừng quá tin tên Thần Tú đó được không? Nhỡ đâu hắn là gián điệp của Đại Ân thì sao? Tất cả những gì hắn nói với ngươi chỉ là để dụ ngươi buông bỏ chống cự để cho Đại Ân hoàng triều của hắn có thể thuận lợi Đại Lương của chúng ta thì sao?

Tiêu Hoằng nghe vậy lắc đầu một cái nhìn vào Liệt Phong Vân nói:

- Thần Tú tiên sinh không có gạt ta! Ta đã tự mình đi tới Dương gian một chuyến ở bắc bộ trên đó quả thật cũng có một cái Đại Ân chỉ là cái Đại Ân trên đó cũng là đế triều tột cùng như Đại Lương chúng ta nhưng bọn chúng ở trên đó có nội tình rất sâu phất tay một cái là có thể diệt mười cái đế triều như chúng ta hiện nay. Quan trọng nhất là đại đế của Đại Ân dương gian cũng gọi Đế Tân dưới trướng cũng có các quân đoàn trưởng là Tần Mộ Ca, Cố Sơn, Tống Vạn Lý!!

- Ý ngươi là Đại Ân ở Dương gian và Đại Ân ở Âm Phủ này đúng thật là cùng một cái!!

Liệt Phong Vân tuy đã sớm biết được chuyện này nhưng lại không dám khẳng định nay nghe Tiêu Hoằng xác nhận thì bật thốt.

Tiêu Hoằng gật đầu một cái thành khẩn nhìn Liệt Phong Vân nói:

- Đúng vậy!! Tuy không biết là Đế Tân dùng cách gì để mở ra hai vận triều ở am dương hai giới nhưng chuyện này đã thành định cục không thể thay đổi không cần phải tra xét làm gì. Điều quan trọng bây giờ là dốc toàn lực phối hợp với kế hoạch của Thần Tú tiên sinh chỉ có như vậy Đại Lương chúng ta mới có thể có được một đường sinh cơ. Phong Vân ta xin ngươi hãy giúp ta thêm một lần này nữa!!!

Liệt Phong Vân thấy thái độ của Tiêu Hoằng thì trịnh trọng gật đầu nói:

- Ngươi không cần làm vậy!! Ta thân là Đại Lương quốc thú chí tôn nay Đại Lương có nạn ta đương nhiên sẽ hết sức giúp đỡ!!

Tiêu Hoằng nghe vậy vui mừng nói:

- Đa tạ ngươi có ngươi tham gia thì trận chiến này chúng ta lại có thêm một phần thắng rồi! Thật tốt quá!!

Liệt Phong Vân thấy nói:

- Ta đi bế quan một thời gian đây!! Khi nào tới lúc quyết chiến thì báo cho ta biết!

Nói xong Liệt Phong Vân hóa thành một con hắc báo bay thẳng về chỗ phủ đệ của mình bế quan. Tiêu Hoằng thấy vậy nhìn theo cười một tiếng sau đó cũng bước vào tẩm cung của mình bế quan điều chỉnh trạng thái tới mức tốt nhất để chuẩn bị cùng Đại Ân quyết một trận tử chiến.

Mà lúc này đại quân của Đại Ân do Tần Mộ Ca chỉ huy còn cách Kim Lăng hơn năm ngàn dặm vốn dựa theo tốc độ hành quân bình thường của binh sĩ Đại Ân thì chỉ cần nửa ngày là có thê đến dưới chân thành Kim Lăng nhưng lấn này Tần Mộ Ca vì muốn binh sĩ của mình đạt tới tình trạng tốt nhất nên cho quân vừa đi vừa thong thả nghĩ ngơi nên ước độ chừng năm ngày nữa mới đến bên ngoài thành Kim Lăng cũng tức là nói năm ngày sau chính là trận chung cực chiến của Đại Ân và Đại Lương. Nếu thắng trận chiến này Đại Ân thắng không chỉ có thể cứu được Mạc Khinh Vũ mà còn có thể thuận thế thống nhất luôn Âm Phủ bắc bộ tấn thăng lên Đại Ân đế triều.