Edit+Beta: Minh Miu
Tuy trên mạng đã biết hiện tại ở thế giới này là thành thị quy hoạch, nhưng tận mắt thấy Hứa Duệ vẫn là chấn động.
Thành thị Trung Quốc thế kỷ hai mươi mốt ngoại trừ hướng phát triển dưới mặt đất nhưng giao thông vẫn thường kẹt xe, cũng hướng phát triển không trung, xe buýt không trung đã từ từ bình thường rồi.
Tòa nhà building xây dựng càng cao, ngày càng nhiều người. Đường sắt dưới mặt đất bốn phương thông suốt, lộ tuyến hàng không giăng khắp nơi, giao thông như xưa càng ngày càng vội vàng. Đây hết thẩy là hoàn cảnh sinh hoạt Hứa Duệ quen thuộc.
Nhưng tại đây bất đồng.
Năm 3013 nhân khẩu cũng không tính nhiều, thậm chí không đạt được 1/3 nhân khẩu năm 2013 Trung Quốc. Mọi người đi ra ngoài phương tiện đi lại không phải tàu điện ngầm, không phải ô tô, càng đừng đề cập đến xe gắn máy xe đạp, những cái này đã sớm bị thời đại hồng thủy đào thải mất. Hiện tại mọi người sử dụng phương tiện máy bay tư nhân, hay còn gọi là máy phi hành.
Máy phi hành cũng chia nhà nước và tư nhân, xe nhà nước cùng loại với xe buýt thế kỷ hai mươi mốt, nó ở bên trong có thể chứa một trăm chỗ ngồi, tiền xe rất rẻ, điều kiện cũng rất thoải mái dễ chịu.
Bất quá, hiện tại mọi người cơ hồ nhà nhà chính mình đều có máy phi hành, bởi vậy ngồi xe buýt cũng không có nhiều người.
Máy phi hành cỡ nhỡ giống như xe con. Xếp đặt thiết kế bất đồng, chức năng công suất giá cả tự nhiên cũng bất đồng. Thời đại công cụ cực kỳ rẻ, tồn tại giống như như xe đạp, nhưng nếu như ngươi yêu cầu máy phi hành có chức năng giống người máy, giá trị chế tạo hết sức đắt đỏ.
Nhà cao tầng nằm trong dự đoán của Hứa Duệ, chỉ là cậu không nghĩ tới chính là mỗi một tầng lầu như vậy đều có một cái sân thượng tương đối lớn, nơi đó dùng để đỗ máy bay phi hành. Cái này làm cho mọi người ra ngoài phi thường thuận tiện, vô luận ngươi ở nhà lầu cao cỡ nào, cũng như mặt đất bằng phẳng. ‘Hư’ một tiếng đã đến, ‘Hư’ một tiếng liền đi ra ngoài.
“Tiểu Duệ, có nhớ tới thứ gì không?” Lý Văn Triết quay đầu liền bắt gặp Hứa Duệ xuất thần há hốc mồm nhìn ra bên ngoài, vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi, không khỏi quan tâm hỏi.
Hứa Duệ sững sờ, vội vàng hướng Lý Văn Triết lộ ra bộ dáng tươi cười: “Nhất định sẽ nhớ toàn bộ. Cha, người mang con con đi khắp nơi nhiều một chút đi, coi như hướng dẫn du lịch nha. Như vậy con khẳng định rất nhanh sẽ nhớ tới.”
“Tại địa cầu chính mình, con còn muốn hướng dẫn du lịch à?” Lý Văn Triết ha ha nở nụ cười, hiện tại bọn họ ngồi máy phi hành của Lý Văn Triết, chỉ cần nhập vào địa điểm, máy phi hành sẽ lập tức tự động hướng mục đích mà bay đi, rất thuận tiện.
Hứa Duệ nghe được một chút cũng không ngại, trực tiếp trách móc lên án: “Đây là lần đầu con ra ngoài!”
Vừa nói xong, Hứa Duệ liền khẩn trương mà nhìn Lý Văn Triết.
Ai ngờ Lý Văn Triết nghĩ thành ‘Sau khi bị mất trí lần đầu đi ra ngoài’ không khỏi ảm đạm, sờ sờ đầu Hứa Duệ nói: “Được, một lát cha mang con đến nơi quen thuộc của chúng ta.”
“Được.” Hứa Duệ biết rõ cậu là chó ngáp phải ruồi, vì vậy nhu thuận nói: “Một hồi chúng ta đi siêu thị, con muốn tự lựa chọn chút nguyên liệu nấu ăn mang về, trên mạng không phải viết chính mình chọn mới tươi, đêm nay con xuống bếp nấu cơm cho cha ăn.”
“Đêm nay à?” Lý Văn Triết mừng rỡ khi Hứa Duệ chuyển đổi chủ đề, theo cậu mà trêu ghẹo nói.
Hứa Duệ phất phất tay nói: “Cha muốn lúc nào ăn đều được.”
Mặc dù tay nghề nấu ăn của mình cũng không có gì đặc biệt, nhưng so sánh cùng với người máy, cái kia quả thực là nhân gian mỹ vị rồi.
Bất quá, cũng bởi vì hiện tại mọi người đối với ẩm thực nghiêm khắc khống chế phân lượng cùng bảo trì thành phần dinh dưỡng, còn chứng béo phì thật không có. Hứa Duệ tại nơi buôn bán náo nhiệt trong vòng đi dạo mấy giờ rồi, cũng không có nhìn thấy một tên mập. Tuy không phải mọi người dáng người tỉ lệ hoàn mỹ, nhưng thật không có xấu a!
Bởi vì có mạng lưới internet, hoặc có người máy mua thay, chính thức đến dạo phố mua đồ cũng không có nhiều người. Nhân viên phục vụ thương mại tất cả đều là nữ người máy, có bộ dáng nóng bỏng như ma nữ, dung mạo như thiên sứ, cùng với âm thanh ngọt ngào. Hứa Duệ lần đầu tiên nhìn thấy đều sợ hãi kêu lên một tiếng, còn tưởng là nữ nhân thật, bị nữ người máy ôn nhu mà hỏi thăm lúc đầu cậu còn có thể xấu hổ mà đỏ mặt, bị Lý Văn Triết cười rất lâu.
Ở chỗ này dạo phố mọi người ăn mặc đều rất hợp thời trang, mỗi người mặc quần áo đều có đặc điểm của mình, cũng không ai giống ai, Hứa Duệ mở rộng tầm mắt rồi.
Lý Văn Triết cũng thay Hứa Duệ chọn rất nhiều quần áo, phàm là mặc trên người cậu đẹp mắt đều mua. Sau đó lại dẫn cậu đi vào tiệm đồ làm lễ phục cùng chọn lựa một ít vật phẩm trang sức.
Không đến hai giờ, người máy Lý Văn Triết đã an bài đưa ba lượt hàng rồi.
“Tiểu Duệ, phòng ăn Trung Quốc cổ tại đây rất nổi danh, với đồ ăn con làm hương vị có chút tương tự, muốn hay không đi ăn thử?” Lý Văn Triết chỉ vào một gian phòng có chiêu bài đỏ thẫm, nhà hàng đèn lỏng đỏ thẫm kiểu Trung Quốc hỏi: “Con nếu không thích, chúng ta còn có thể chọn những nơi khác. Chúng ta Bắc khu nổi danh ẩm thực cổ nằm trên tầng thương nghiệp cao nhất ở đây, chúng ta chậm rãi đi lên chọn đi.”
“Được, chúng ta đi lên.”Hứa Duệ đang đánh giá cái nhà hàng ‘Hoa Tháng Tám’ kia, nhưng ánh mắt của cậu lại bị nữ nhân mặc sườn xám dáng người thướt tha mềm mại đứng ở trước cửa ra vào hấp dẫn. Đương nhiên nữ nhân này là người máy.
“Tiểu Duệ, con như thế nào đột ngột đối với người máy cảm thấy hứng thú vậy?” Lý Văn Triết nhìn lướt qua nữ người máy kia, cảm thấy hiểu rõ: “Tuy nữ nhân rất ít, nhưng nếu con còn không có chích cái kia, có lẽ còn có cơ hội. Nhưng hiện tại cho dù con cưới một người phụ nữ về làm vợ, con cũng không cách nào làm cho nàng mang thai. Đây là lãng phí, chính phủ tuyệt đối không cho phép.”
“Ách, cha người muốn đi đến đâu?” Hứa Duệ bị Lý Văn Triết nói đến xấu hổ. Cậu lặng lẽ nhìn xung quanh, phát hiện căn bản không có ai sẽ đưa ánh mắt dừng lại tại dáng người nóng bỏng này, dung mạo thanh lệ trên người máy nữ.
“Con chỉ là hiếu kì, trên địa cầu ít nữ nhân, nhưng trên đường buôn bán phục vụ nữ như thế nào toàn là người máy?” Hứa Duệ tùy tiện tìm lấy cái cớ hỏi. Được rồi, trong lòng của cậu thừa nhận thiếu niên tính hướng bình thường thật sự bị tạo hình nữ người máy hấp dẫn.
Lý Văn Triết cũng không chỉ chỗ sai, chỉ là cười giải thích: “Đây là bởi vì mọi người rất ít cơ hội nhìn thấy cùng tiếp xúc đến nữ nhân, càng đừng đề cập đến sinh sống cùng một chỗ. Mọi người lại tới đây dạo phố ăn cơm, thông qua phục vụ người máy nữ, dùng khoảng cách gần để hiểu rõ đặc thù dung mạo dáng người nữ nhân.
“Ah, nguyên lai như vậy.” Hứa Duệ được chỉ bảo. Niên đại kia cũng không may mắn như vậy mà được hưởng thụ phục vụ người máy gấu trúc.
Cái gọi là ẩm thực cổ là các nhà hàng quốc gia làm giống thế kỷ hai mươi mốt, bên trong trang hoàng đều tận lực bắt chước, lại làm cho người đi vào ăn một bữa cơm cũng có thể hiểu rõ một chút về lịch sử địa cầu.
Tầng thương mại cao nhất là một cái nhà hàng xoay tròn, vô luận ngươi tiến vào một nhà hàng ăn cơm, ngươi đều có thể quan sát thành thị ba trăm sáu mươi độ, cùng ngắm nhìn cảnh đẹp từ xa, thậm chí ngẩng đầu có thể cách kính trần nhà chứng kiến bầu trời.
Hứa Duệ chọn lấy một nhà ẩm thực Trung Quốc cổ, cậu muốn thử xem đồ ăn trong đây làm có vị đạo như thế nào? Phải hay không cùng thế kỷ hai mươi mốt giống nhau?
Nhân viên phục vụ đem Lý Văn Triết cùng Hứa Duệ đưa đến vị trí bên cửa sổ nơi ngắm cảnh tốt nhất, đợi hai vị khách sau khi ngồi xuống thì đưa menu mới lễ phép rời đi.
Lý Văn Triết đối với Hứa Duệ cười nói: “Con trước kia vì tập thể hình, mỗi lần gọi con tới ăn thử những món ăn cổ xưa đều không chịu, nói đồ ăn thành phần dinh dưỡng không tốt. Ai biết nguyên lai con thế nhưng vụng trộm học, nếu không phải con mất kí ức mà bộc lộ ra, con còn định gạt cha bao lâu?”
“Ách, ha ha. Con hẳn là nghĩ đến học tốt các loại sẽ nói cho cha biết.”Hứa Duệ âm thầm lau mồ hôi lạnh.
Cậu nhìn nhìn xung quanh, trong nhà ăn người không coi là nhiều, nhưng mỗi bàn lớn trên màn hình điện tử đều hiển thị đã đặt trước. Không khỏi quay đầu tò mò hỏi Lý Văn Triết: “ Cha, chúng ta vậy mà không cần đặt trước đều có thể có vị trí tốt như vậy?”
Lý Văn Triết cười: “Ai nói cha không có đặt trước? Cha hôm qua đã đặt trước rồi. Nhà ‘Hoàng Thành’ này tại đây là nhà hàng nổi tiếng nhất, tiếp đến dưới lầu là nhà ‘Hoa Tháng Tám’ kia. Muốn ăn đồ ăn chính tông Trung Quốc phải nhất định đến một trong hai nhà này. Gần đây con một mực đều làm món ăn Trung Quốc, suy đoán con có thể sẽ nhớ đồ ăn, cho nên ‘Hoàng Thành’ cùng ‘Hoa Tháng Tám’ cha đều đặt vị trí trước.”
“Cảm ơn cha.” Hứa Duệ bừng tỉnh đại ngộ, Lý Văn Triết thật sự là cẩn thận.
Lý Văn Triết mỉm cười, y mở ra menu nhìn một lần, mới nói: “Con muốn ăn cái gì a, đây là lần đầu tiên con cùng cha tại phòng ăn cổ ăn cơm sáng.”
“Được.”
Hứa Duệ lật menu, phát hiện tám đại tự điển Trung Quốc đều có một ít, kì thật để lựa chọn vẫn là rất nhiều, chỉ là giá cả rất đắc! Mỗi một món ăn phía dưới đều rất tri kỉ mà viết mỗi món đề ăn sẽ ăn mất đi những thành phần dinh dưỡng nào, cùng với tăng thêm hoặc ít đi thành phần xấu, dùng để cung cấp khách hàng lựa chọn.
Hứa Duệ phát hiện, phàm là món ăn hương vị thức ăn cực ngon, mất đi dinh dưỡng lại đứng đầu. Mà hương vị thanh đạm, quả thực phương pháp chế biến thức ăn, ngược lại giữ lại thành phần dinh dưỡng tốt nhất. Những điều này đều là trước kia cậu căn bản không có lưu ý đến.
Nhưng nếu muốn nhu cầu thỏa mãn ăn uống, tổng phải có điều hi sinh? Chỉ cần không quá tải là được rồi. Hứa Duệ thay mình kiếm cớ, sau đó cầm lấy vi tính trên bàn nhanh chóng chọn vài món ăn, món ăn nguội, nóng cùng điểm tâm đều đủ hết, sau đó đưa cho Lý Văn Triết xem qua.
Lý Văn Triết cầm lấy xem xét, không khỏi kinh ngạc mà ngẩng đầu liếc nhìn Hứa Duệ. Nhưng ngón tay nhấn ‘xác định’ hạ đơn rồi.
Rất nhanh, nữ người máy xinh đẹp theo thứ tự bưng tới rau quả tương vừng cát luật, thịt kho tàu xương sườn, chậu chưng gà, tỏi giã rau cải tâm cùng trứng gà cà chua.Về món ăn ngọt hồng nhạt đậu hạnh nhân sương sau khi ăn xong mới bưng lên.
Một bữa cơm ăn được Hứa Duệ cảm thấy mỹ mãn, tuy vài món ăn này làm chưa được chính tông cách làm chênh lệch rất nhiều, còn thiếu mấy phần độ lửa, đồ gia vị hương vị không có thơm thậm chí còn hương vị đều không thấm vào, nhưng cuối cùng là bữa ăn có hương vị ngon nhất từ khi Hứa Duệ xuyên việt đến nay.
Tại món ngọt trước khi đến, Lý Văn Triết đột nhiên hướng Hứa Duệ ngoắc lại để cho cậu ngồi tại bên người.
Tại quán cơm tàu cực kì ồn ào tuy nhiên mọi người đều nói chuyện lớn tiếng tựa hồ như nhau đều không có gì bí mật, nhưng kì thực ở loại địa phương này nói thầm kì thực lời nói cực kì an toàn nhất.
Hứa Duệ con mắt càng trợn càng lớn, cậu không nghĩ tới Lý Văn Triết sẽ ở thời điểm này sẽ nói cho cậu biết chỗ có quan hệ với Hứa gia những bí mật buôn bán không muốn người biết. Những bí mật này chỉ cần tuyên bố một điểm tin tức đi ra ngoài Hứa Hòa Thắng phải chịu một kích rồi.
“Vốn chuyện này cha nghĩ đến chờ khi con tiếp nhận sinh ý Hứa gia mới nói cho con, cho con có tâm lý chuẩn bị, nhưng tình huống đã thay đổi. Từ khi con gặp chuyện không may, ba con một mực đều cho người giám thị cha, cha biết chuyện này đã thành một khối tâm bệnh của hắn rồi.”
Lý Văn Triết mang trên mặt mấy phần mỉa mai cùng cười nhạo, nhẹ giọng mà đối với Hứa Duệ nói: “ Ba con lấy cha là vì mục đích muốn thông qua mạng lưới quan hệ Hứa gia chuyển sản nghiệp gia tộc nhà hắn, những năm đó cha rất khờ dại nên nghĩ ba con yêu cha. Lúc sinh ra con vô luận là tướng mạo hay thể trạng đều giống cha, ba con che giấu thất vọng ở trước mặt cha rất khá, nhưng về sau cha một mực đều không thể lại mang thai. Lúc ấy gia gia của bọn họ đều đề nghị chúng ta thực nghiệm nhân tạo một lần, nhưng ba con cự tuyệt, nói chỉ cần một đứa con trai như vậy là đủ. Lúc ấy cha rất cảm động ah, lại cỡ nào áy náy ah, vì đền bù tổn thất hắn, lúc ấy cha thật sự dùng hết tâm lực mà giúp hắn bày mưu tính kế, dùng hết mạng lưới quan hệ của mình… không nghĩ tới, hắn còn có chuẩn bị một bước như vậy!”
Dứt lời Lý Văn Triết rủ tầm mắt xuống, che cặp mắt xinh đẹp trong ánh mắt bi ai. Hứa Duệ vội vươn tay cầm tay Lý Văn Triết, lo lắng kêu một tiếng: “Cha.”
“Không có việc gì, cha đem tất cả nói cho con biết cho con yên tâm. Đường về sau làm như thế nào đi như thế nào. Thời điểm trẻ tuổi ai lại không làm qua vài chuyện ngu xuẩn đâu?”
Hứa Duệ thuận miệng nói: “ Đúng vậy a, thời điểm trẻ tuổi ai không có yêu qua mấy nam nhân cặn bã đâu?”
“Nam nhân cặn bã? Phốc ha ha a, nói được thật tốt quá.” Lý Văn Triết nhịn không được mà bắt đầu cười, xóa tan hai đầu lông mày lượn lờ u buồn của y.
Hứa Duệ cười mỉa, nam nhân nói cái này, thật sự là…
“ Con đừng tưởng rằng cha con bình thường, lòng hắn tâm tư rất sâu. Những năm gần đây để đạt được mục đích hắn có thể dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào.Chấp nhận hay không chấp nhận, có thể làm không thể làm hắn đều làm!” Lý Văn Triết khuyên bảo Hứa Duệ nói: “Miệng lưỡi tranh chấp đối với hắn cũng chỉ thở một hơi, sướng rồi, nhưng cũng vô dụng. Ba con dễ dàng tha thứ cho con bất kính chỉ là hắn đối với con có mang áy náy, cha cho con biết chút bí mật kia cũng sẽ không chính thức mà lay đổ căn cơ xí nghiệp Hứa thị. Hắn đã dám làm ra thì nhất định có sách lược ứng đối.”
“Cái kia?”Hứa Duệ không rõ, đã đối với Hứa Hòa Thắng vô dụng còn nói cho cậu biết.
Lý Văn Triết lườm Hứa Duệ, nhắc nhở: “Hứa Hòa Thắng là lão hồ ly, nhưng Hứa Nghĩa kia còn rất non. Con không cần đề phòng ba của con, con dù sao cũng là con của hắn, hơn nữa trong lòng hắn con còn có giá trị lợi dụng. Con phải đề phòng chính là Hứa Nghĩa kia.”
“Nha.” Hứa Duệ nghĩ đến nam nhân tóc đỏ, vội hỏi: “Cha, người sao có thể để cho Mạnh Minh kia vào cửa?”
Lý Văn Triết cười nhạo: “Ba con mang theo hắn bái kiến gia gia của con mới trở về, cha sao có thể đuổi hắn ra ngoài?”
Hứa Duệ im lặng, nhìn xem Lý Văn Triết trong nội tâm rất đau xót.
“Đứa nhỏ ngốc.” Lý Văn Triết xoa bóp mặt Hứa Duệ nở nụ cười: “Ba con là người đa mưu túc trí, nhưng cha cũng không yếu. Cha sớm đã có chuẩn bị tâm lý nếu có một ngày ba con ở bên ngoài có vợ bé cha nên làm như thế nào? Tuy nhiên tình huống so với cha tưởng tượng nghiêm trọng hơn nhiều lắm, trong tay của cha tích lũy một chút tài sản, đủ cho cha con chúng ta sinh hoạt vui vẻ. Nhưng theo cha thấy Hứa Nghĩa chắc chắn sẽ không bỏ qua, người trẻ tuổi luôn xúc động.”
Hứa Duệ bừng tỉnh đại ngộ: “Cho nên con tốt nhất vẫn là gả vào Việt gia sao?”
Lý Văn Triết mỉm cười: “Đúng vậy. Con phải gả vào Việt gia chẳng những Hứa Nghĩa không dám đánh chủ ý vào con, thậm chí Hứa Hòa Thắng cũng muốn làm tất cả biện pháp nịnh bợ con. Con phải biết Hứa gia làm thế nhưng mà buôn bán đồ dùng nhu cầu quân đội.”
Hứa Duệ nhíu mày, nhìn thấy Lý Văn Triết buồn rầu hỏi: “Cha, con đây nên làm như thế nào mới làm Việt Lăng Thiên chú ý đến con?”
Lý Văn Triết tự tin mà hơi ngưỡng cái cằm: “Đến đây đi, hảo hài tử, lại để cho cha hảo hảo chỉ giáo con một ít biện pháp quyến rũ nam nhân…”