Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị

Chương 967: Hắn không phải người đó!

Tuyệt Vô Địch và một tên tiểu tử có cảnh giới Hóa Thần không có chút danh tiếng gì đã quyết định đánh cược tranh đoạt vị trí đứng đầu bảng Thiên Kiêu, chẳng mấy chốc truyền bá ra trên toàn bộ núi Thiên Kiếp, đột nhiên gây ra một cuộc thảo luận sôi nổi giữa mọi người.

Thậm chí, một số trưởng lão chấp sự của Nguyên Thủy môn càng là nắm lấy thời cơ này mà mở một trận cá cược.

Tỉ lệ đặt cược cho Tuyệt Vô Địch là một ăn hai, tuy rằng Tuyệt Vô Địch là người có thực lực để tranh đoạt vị trí đầu bảng Thiên Kiêu năm nay, nhưng tư cách tương tự như vậy cũng không phải chỉ có một mình hắn mà còn có mấy người nữa, hắn cũng không có ưu thế tuyệt đối, cho nên tồn tại một số tranh cãi.

Nếu như mà so sánh thì quan điểm của mọi người đối với Diệp Trần mà nói thì chính là rất thống nhất.

Cái tên gia hỏa ngông cuồng không biết mùi vị này tuyệt đối không có khả năng trở thành người đứng đầu bảng Thiên Kiêu!

Căn cứ vào cái nhận thức chung này, tỉ lệ đặt cược cho Diệp Trần đạt tới con số kinh người một trả gấp một ngàn!

Mặc dù là như thế nhưng cũng không có ai có ý định đặt cửa Diệp Trần.

Biết rõ chắc chắn không có bất kỳ hy vọng gì, cho dù tỉ lệ đặt cược lại cao hơn nữa cũng vô dụng thôi, đây không phải là tiền không biết xài chỗ nào sao?

"Ta ra mười khối Tử Viêm tinh thạch, đặt cửa Diệp Trần!"

Một giọng nói rõ ràng dễ nghe đột nhiên vang lên ở trong đám người.

"Này! Thật là có người ngu lắm tiền a! Tiểu cô nương, ngươi nói ngươi có phải là có tiên nhưng không có chỗ nào để tiêu tiền hay không?"

Người đàn ông trung niên phục trách đặt cược kia nhịn không được mà trêu chọc, tuy nhiên không đợi hắn mở miệng nói ra câu nói tiếp theo thì ngẩng đầu nhìn biết rõ người đặt cược là ai thì lập tức toàn thân run lên, vội vàng tát chính mình một cái bạt tai, cười theo nói:

"Nhìn cái miệng thối của ta này! Hóa ra là Phong tiểu thư của Phượng tộc a! Thất kính thất kính!"

Hóa ra, nữ tử đặt cửa Diệp Trần này bỗng nhiên chính là Phong Hoa Vũ thiên tài của Phượng tộc.

Phong Hoa Vũ tại cuộc chiến Bách Niên Thiên Kiêu lần trước đã đứng ở hàng thập đại thiên kiêu, thậm chí xếp hạng còn ở trên cả Tuyệt Vô Địch, về sau từ bên trong Mê La Tinh Hải đi ra ngoài, thực lực cũng theo đó mà tăng vọt, bây giờ cũng là người có thực lực tranh đoạt vị trí đầu trên bảng Thiên Kiêu, cũng không kém hơn so với Tuyệt Vô Địch!

Sau khi mọi người nhận ra Phong Hoa Vũ thì lập tức từng tên vì đó mà im bặt đi, không còn dám bàn tán bừa bãi, tuy nhiên trong lòng lại đều rất tò mò, thực sự nghĩ mãi mà không rõ, Phong Hoa Vũ tại sao tiền đặt cược lại đặt ở trên thân Diệp Trần này!

Tuy nhiên, sau khi Phong Hoa Vũ đặt cược xong thì lại có một giọng nói nam tử vang lên:

"Ta đặt năm mươi khối Tử Viêm tinh thạch, cũng đặt cửa Diệp Trần!"

Mọi người ngay lập tức xì xào bàn tán thêm lần nữa.

Năm mươi khối Tử Viêm tinh thạch, đây cũng không phải là một con số nhỏ, gần như bù đắp được toàn bộ gia sản của một số môn phái nhỏ!

Người đó là ai?

Xuất thủ cũng quá hào phóng đi!

Coi như nhiều tiền cũng không thể lãng phí như vậy chứ?

Mọi người thi nhau hướng người vừa đặt cược vừa rồi nhìn lại, sau khi nhận ra được thân phận của người này thì tất cả lập tức giật mình.

"Ai nha, hóa ra là Vô Kỵ công tử! Ngưỡng mộ đã lâu ngưỡng mộ đã lâu!"

Người đặt cược này bỗng nhiên chính là một trong thập đại thiên kiêu tiền nhiệm, Thiếu chủ Thiên Đạo thương minh, Nhạc Vô Kỵ.

Nhạc Vô Kỵ có lẽ không phải là người có thực lực mạnh nhất bên trong thập đại Thiên Kiêu, nhưng tuyệt đối là kẻ có nhiều tiền nhất!

Chỉ thấy, Nhạc Vô Kỵ mặc một thân trường bào màu tím vàng, cầm một cái quạt xếp trong tay, vẫn tiêu sái như trước, hướng về phía Phong Hoa Vũ mỉm cười, nói:

"Phong sư muội, đã lâu không gặp!"

Phong Hoa Vũ nở nụ cười xinh đẹp, chế nhạo nói:

"Nhạc sư huynh quả nhiên vẫn còn hoàn toàn hào phóng như trước đây a! Đặt cược hẳn năm mươi khối Tử Viêm tinh thạch, không sợ mất cả chì lẫn chài sao?"

Nhạc Vô Kỵ cười nói:

"Ta tin tưởng ánh mắt của Phong sư muội! Bên cạnh đó, chỉ hướng về cái "tên" này, ta cũng không thể không đặt cửa hắn!"

Phong Hoa Vũ cười, lắc đầu, nói:

"Vậy thì chỉ sợ ngươi phải thất vọng! Ta vừa mới gặp qua người này, chỉ có "tên" là giống nhau nhưng lại không phải là người đó!"

Nụ cười của Nhạc Vô Kỵ lập tức thu lại, khẽ chau mày:

"Ngươi chắc chắn?"

Phong Hoa Vũ kiên định gật đầu, nói:

"Ta chắc chắn! Thân hình dung mạo có lẽ có thể làm giả, nhưng khí tức chắc không thể làm giả được, ta có thể xác định là không phải hắn!"

Nhạc Vô Kỵ lập tức trầm mặc.

Mọi người đều nghe đối thoại của hai đại thiên kiêu vào trong tai, từng người lập tức như lọt vào trong sương mù, hoàn toàn không nghĩ ra.

Chuyện xảy ra bên trong Mê La Tinh Hải, nhất là chuyện xảy ra ở tầng tinh vực thứ tám có rất ít người biết, thậm chí ngay cả cái tên Diệp Trần này, cao tầng của các đại thế lực, tất cả cũng đều hết sức ăn ý lựa chọn giữ bí mật.

Bởi vậy mà những người tầm thường này căn bản cũng không có nghe nói qua cái "tên" Diệp Trần này, tự nhiên không biết đằng sau cái tên này là đại biểu cho ý nghĩa gì!

Nhạc Vô Kỵ trầm mặc một lát bỗng nhiên cười:

"Ngươi đã chắc chắn hắn không phải là người kia, vậy vì sao còn đặt cược cho hắn?"

Phong Hoa Vũ cũng cười nói:

"Ta cũng không biết, có lẽ giống như ngươi vừa mới nói, coi như chỉ hướng về cái "tên" này, ta cũng không thể không đặt cửa hắn!"

Nhạc Vô Kỵ cười ha ha:

"Nghĩ không ra Phong sư muội cũng có một mặt thoải mái không bị trói buộc như thế! Vậy chúng ta rửa mắt mà đợi đi, hy vọng cái "tên" Diệp Trần này sẽ không để cho chúng ta thất vọng!"

Đối với người bình thường mà nói, đây có lẽ chỉ là một cái tên rất bình thường, nhưng đối với hai đại thiên kiêu như Phong Hoa Vũ và Nhạc Vô Kỵ mà nói, nhưng lại có ý nghĩa quan trọng khác.

Nhất là Phong Hoa Vũ, lúc trước nàng ta thế nhưng là tận mắt nhìn thấy, Diệp Trần lấy sức một mình giết chết hai đại thiên kiêu Vân Phá Thiên và Yến Cuồng Sinh, hù dọa Tuyệt Vô Địch và Dịch Bạch chạy mất dép, ngay cả Long Thần đứng đầu bảo Thiên Kiêu cũng bị hắn chặt đứt một tay!

Biểu hiện cường đại của Diệp Trần làm cho nàng vô cùng rung động mỗi khi nghĩ đến đều sẽ làm cho nàng sinh ra một loại cảm giác thất bại, vĩnh viễn không cách nào nhìn theo được bóng lưng đó!

...

Một bên khác, sau khi Diệp Trần và Tuyệt Vô Địch quyết định đánh cược, Quỳnh Bích lạc không biết vì sao vậy mà hiếm có được không tiếp tục gây khó dễ với Diệp Trần.

Có lẽ dưới cái nhìn của nàng, Diệp Trần chắc chắn thua chứ không còn gì mà phải nghi ngờ, hơn nữa thời gian cũng không còn nhiều.

Lại hoặc là bởi vì, cử động lần này của Diệp Trần, ở một loại góc độ nào đó mà nói thì đã thay Lạc Hà tông tiếp nhận lửa giận của Kình Thương tông.

Quỳnh Bích Lạc chỉ nói một câu "Tự giải quyết cho tốt" sau đó thì không tiếp tục để ý tới Diệp Trần.

Hi Nguyệt thì ngược lại một mặt lo lắng:

"Diệp Trần, ngươi quá xung động! Ngươi làm sao có thể đánh cược như thế với Tuyệt Vô Địch? Hay là chúng ta vẫn là nhanh trốn đi a?"

Cũng khó trách Hi Nguyệt sẽ nghĩ như vậy, dù sao thì dựa vào suy nghĩ của nàng mà nói, Diệp Trần ngay cả mình cũng không đánh lại chứ đừng nói thiên kiêu đứng đầu bảng, coi như thập đại thiên kiêu, thậm chí ngay cả cửa ải Thiên Kiếp thần tháp này chỉ sợ cũng chưa chắc đã xông qua được!

Diệp Trần cười ha ha một tiếng, nói:

"Ta nói thê tử của ta a! Ngươi cũng quá coi thường phu quân của ngươi rồi! Ta chính là muốn ở trước mặt mọi người đánh bại Tuyệt Vô Địch, hướng tất cả mọi người chứng minh, ánh mắt của ngươi là chính xác nhất!"

Hi Nguyệt nghe được điều này thì lập tức vừa tức giận vừa buồn cười, giẫm chân một cái:

"Bây giờ đã là lúc nào rồi mà ngươi còn có thể cười toe toét như vậy, ngươi căn bản không biết, đứng đầu bảng Thiên Kiêu là có ý vị như thế nào!"

"Cho dù là Tuyệt Vô Địch kia cũng chẳng qua chỉ là một trong những người có thực lực tranh đoạt được vị trí đứng đầu bảng Thiên Kiêu mà thôi, coi như ngươi có thể đánh bại hắn cũng chưa chắc đã có thể trở thành người đứng đầu bảng!"

"Huống chi, ta nghe nói Tuyệt Vô Địch kia chỉ còn nửa bước nữa là bước vào cảnh giới Phản Hư thì ngươi làm sa có thể đánh thắng được hắn!"

"Diệp Trần cũng lười đi giải thích, chỉ chỉ nơi xa, nói:"

"Người của Kình Thương tông nhưng vẫn luôn đang xem chừng chúng ta đây, chúng ta coi như muốn chạy chỉ sợ cũng chạy không được a! Bên cạnh đó, nếu như ngươi chạy với ta, Kình Thương tông chắc chắn sẽ gây áp lực với sư phụ của ngươi!"

P/S: Ta thích nào...chương thứ 4....Kim Phiếu đi a...cảm ơn kamiyaliz: 30 KP nha....ủng hộ KP để típ tục dịch nha các đạo hữu.