Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị

Chương 940: Hổ Tử nổi khùng

Sau khi Diệp Tràn rời khỏi tổng bộ Ác Lang bang, lại vượt qua hư không lần nữa, thẳng đến vị trí trung tâm của tinh vực Thiên Hoang mà đi.

Tinh cầu Thiên Hoang là tinh cầu chủ của tinh vực Thiên Hoang, cũng là căn cơ của Bách Luyện môn.

Lúc này:

Ở trên một ngọn núi trong Bach Luyện môn.

"Tiểu tử! Suy nghĩ như thế nào rồi? Chỉ cần ngươi ngoan ngoãn giao ra công pháp tu luyện, Bách Luyện môn chúng ta sẽ không bạc đãi ngươi, chẳng những môn chủ đại nhân sẽ thu ngươi làm đồ đệ, Bách Luyện môn ta cũng sẻ vận dụng tất cả tài nguyên để toàn lực bồi dưỡng ngươi, như thế nào?"

Người nói chuyện là một ông lão có mặt mũi hiền lành, bên trong đôi mắt lại hiện ra nét nham hiểm, hơn nữa trong tiếng nói còn sử dụng một chút pháp môn mê hoặc.

Mà lúc này, đối diện với ông lão thì là một tên thanh niên có mái tóc đỏ dáng người khôi ngô, bỗng nhiên chính là Hổ tử ở hơn mười năm trước được Diệp Trần thu làm đồ đệ thứ hai, tuy rằng bộ dáng và thân hình biến hóa không nhỏ, thế nhưng mơ hồ vẫn còn có mấy phần khí tức như lúc trước, nhất là mái tóc đỏ kia thì chính là tiêu chí của Cuồng Ma nhất tộc.

Hai chân hai tay Hổ tử lúc này, tất cả đều bị xiềng xích trói khóa, hiển nhiên đã trở thành tù nhân của Bách Luyện môn.

"Hừ! Uổng ta còn tưởng rằng Bách Luyện môn các ngươi là danh môn chính phái, không nghĩ tới lấy lợi ra dụ không thành thì bắt đầu đổi thành tra tấn bức cung sao? Thật sự là hèn hạ vô sỉ!"

"Ta khuyên ngươi không cần phải uổng phí sức lực, Cuồng Hổ ta sẽ không phản bội sư phụ, cho dù đầu nhập làm môn hạ của các ngươi cũng không có khả năng giao công pháp mà sư phụ đã truyền cho ta đưa cho các ngươi!"

"Ngươi!!"

Lão giả kia nghe được điều này thì lập tức đột nhiên biến sắc, tuy nhiên sao đó thì vẻ mặt bỗng nhiên thay đổi cười khặc khặc nói:

"Tiểu tử! Ngươi không phải thật sự cho là chỉ cần ngươi không nói thì chúng ta sẽ không có cách nào lấy được sao?"

"Nếu như không phải môn chủ đại nhân niệm tình ngươi là một nhân tài, một lòng muốn để ngươi gia nhập vào Bách Luyện môn thì sớm đã sử dụng thuật sưu hồn trực tiếp cưỡng ép rút trí nhớ của ngươi ra, há lại sẽ để lão phu ở chỗ này nới nhảm với ngươi?"

Vẻ mặt của Hổ tử đầu tiên là biến đổi, sau đó thì cười lạnh, nói:

"Các ngươi nếu như thật dám sử dụng thuật sưu hồn, vậy thì ta sẽ trực tiếp tự bạo nguyên thần, xong hết mọi chuyện!"

"Ngươi dám!!"

Ông lão nghe được lời này của Hổ tử thì hai mắt lập tức trừng một cái, trực tiếp quát lớn một tiếng:

Hổ tử cực kỳ khinh miệt lườm ông lão một cái, trực tiếp nhắm mắt lại, không tiếp tục để ý tới hắn.

Ông lão hung ác nham hiểm lập tức tức giận đến nỗi phổi cũng muốn nổ tung lên, hết lần này tới lần khác lại không thể làm gì khác.

Nhiệm vụ mà môn chủ Bách Luyện môn giao cho hắn, nói đúng là thù phụ Hổ tử giao pháp môn tu luyện ra, hơn nữa không được gây tổn thương tới tính mạng của hắn.

Hắn vốn cho là, đối phương chăng rqua chỉ là một tên nhóc còn hai mươi tuổi, chính mình chỉ cần uy bức lợi dụ một phen thì chắc chắn có thể dễ như trở bàn tay, thế nhưng làm sao cũng không nghĩ tới, cái tên này quả thực chính là cứng đầu cứng cổ, so với tảng đá còn cứng hơn!

Sau khi ông lão hung ác nham hiểm này thong thả đi tới đi lui mấy bước thì bỗng nhiên nghĩ tới điều gì đó, lập tức lại cười khằng khặc một tiếng nữa:

"Tiểu tử, ta nghe nói, trong nhà ngươi còn có một gia gia đúng không?"

Hoắc!

Hổ tử nghe được điều này thì hai mắt lập tức đột nhiên mở to ra, bên trong đôi mắt bắn ra một đạo ánh sáng bức người, ngay cả ông lão hung ác nham hiểm kia cũng không thể không giật mình, nhịn không được mà lùi lại hai, ba bước.

"Khí thế của tiểu tử này thật mạnh! Rõ ràng mới chỉ có cảnh giới Kim Đan thế mà ngay cả lão phu cũng có phần không trấn áp được hắn!"

Tuy nhiên sau khi kinh ngạc xong, trên mặt ông lão hung ác nham hiểm lập tức hiện ra nụ cười đắc ý.

Biểu hiện lần này của Hổ tử, vừa đúng chứng minh hắn rất quan tâm tới gia gia của hắn!

"Tiểu tử, ngươi coi như không nghĩ cho mình thì cũng nên vì gia gia của ngươi mà suy nghĩ cho thật kỹ chứ?"

"Hồng hộc ~ hồng hộc ~ "

Hổ tử nghe được điều này, hô hấp lập tức trở nên dồn dập lên, bên trong đôi mắt cũng bắt đầu hơi đỏ hoe, trên thân dâng lên một cỗ sát khí kinh người!

Ngay cả ông lão hung ác nham hiểm cảnh giới Nguyên Anh kia cũng bị khí thế kinh người của Hổ tử dọa cho lại phải liên tục lùi lại, tuy nhiên sau đó, trong mắt hiện ra vẻ hưng phấn trong mắt cũng càng trở nên nồng đậm.

Ba! Ba!

Ông lão hung ác nham hiểm bỗng nhiên giơ tay cao lên vỗ một cái:

Sưu sưu!

Mấy đạo nhân ảnh từ dưới núi vọt lên, còn mang theo một ông lão tóc trắng xóa, bỗng nhiên chính là gia gia của Hổ tử.

"Gia gia!!"

Hổ tử nhìn thấy gia gia bị đối phương bắt lại thì lập tức rống lớn một tiếng, ngay lập tức từ dưới đất nhảy lên, liều mạng giằng co.

Xích sắt buộc chặt lấy tay chân hắn chính là một kiện Thánh khí, lấy tu vi của hắn chỉ có cảnh giới Kim Đan thì căn bản không có cách nào tránh thoát.

"Lão thất phu! Uổng các ngươi tự xưng là danh môn chính phái, vậy mà dùng thủ đoạn hèn hạ vô sỉ như thế!!"

Hổ tử vừa tức vừa giận, thế nhưng lại từ đầu đến cuối không cách nào thoát khỏi trói buộc của xích sắt.

Ông lão hung ác nham hiểm cười lạnh, một mặt giễu cợt nói:

"Tiểu tử thật sự là ngây thơ! Từ xưa người thành đại sự không câu nệ tiểu tiết!"

"Bây giờ ngươi chỏ có hai loại lựa chọn, hoặc là ngoan ngoãn giao ra công pháp mà ngươi tu luyện, chẳng những có thể cứu được tính mạng của gia gia ngươi, những điều kiện mà môn chủ đại nhân đã hứa hẹn trước đó, toàn bộ vẫn được áp dụng không thay đổi!" "Hoặc là lão phu trước tiên sẽ làm thịt gia gia của ngươi, sau đó lại dùng thuật sưu hồn, cưỡng ép tới đọc trí nhớ của ngươi!"

Sau khi hổ tử vùng vẫy được một lúc, dường như cũng biết căn bản là không thể nào thoát khỏi xích sắt, cảm xúc cũng theo thời gian trôi qua mà bình tĩnh lại, nhìn qua gia gia mình bị đệ tử của Bách Luyện môn áp lấy, trên mặt lập tức hiện ra vẻ do dự.

"Ta..."

Ngay vào lúc Hỏ tử nhịn không được muốn thỏa hiệp thì gia gia của Hổ tử chợt quát lớn một tiếng:

"Hổ tử! Chúa cũng không thể bởi vì gia gia mà phản bội Diệp tiền bối a! Hơn nữa công pháp tổ truyền vô thượng của chúng ta, tuyệt đối không thể rơi vào trong tay của người ngoài! Bằng không gia gia cho dù chết cũng sẽ không tha thứ cho cháu!"

Sau khi Hổ tử nghe xong những lời mà gia gia mình nói thì bỗng nhiên cắn răng một cái.

Sắc mặt của ông lão hung ác nham hiểm kia bỗng nhiên thay đổi, lập tức hướng về phía đệ tử Bách Luyện môn đang áp lấy gia gia của Hổ tử, quát lớn một tiếng:

"Hắn muốn tự bạo! Mau ngăn cản hắn!!"

Đáng tiếc, đã muộn mất rồi.

"Bành!"

Cả người gia gia của Hổ tử ngay lập tức vỡ tung, hóa thành một đám sương máu, ngay cả hai tên đệ tử Bách Luyện môn đang áp giải hắn cũng trực tiếp bị nổ bay ra ngoài, bị thương không nhẹ.

"Gia gia!!!"

Hổ tử thấy cảnh này thì đầu lập tức ông ông, giống như lập tức sẽ nổ tung, đôi mắt hắn trong nháy mắt biến thành màu đỏ tươi trông rất kinh khủng!!

"A!!!"

Hổ tử ngửa mặt lên trời rống lớn một tiếng, huyết mạch Cuồng Ma trên người trong nháy mắt sôi trào lên, một cỗ sát khí kinh thiên xông thẳng lên trời cao, đều bao trùm phạm vi vạn dặm vào trong đó!

Bành! Bành! Bành! Bành!

Hổ tử đã hoàn toàn nổi điên, huyết mạch Cuồng Ma trong cơ thể vào thời khắc này đã hoàn toàn bộc phát ra, xích sắc có thể so với Thánh khí kia vậy mà trong nháy mắt bị tay chân của hắn rõ ràng kéo đứt! "Cái gì!!"

Ông lão hung ác nham hiểm và mấy tên đệ tử Bách Luyện môn kia ngay lập tức sắc mặt đều thay đổi lớn, hiển nhiên không nghĩ tới, Hổ tử bị kích thích thì như hoàn toàn biến trở thành một người khác, thực lực vậy mà thoáng cái tăng vọt đến mức độ kinh khủng như vậy.

"Các! Ngươi! Đều! Phải! Chết!!!"

Sau khi Hổ tử thoát khỏi sự trói buộc của xích sắt thì hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào mấy người trước mắt, giọng nói khàn khà, tóc đỏ tung bay, như thể Ma Vương leo ra từ trong địa ngục!

P/S: Ta thích nào....chương 3.