Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị

Chương 840: Mọi người tức giận!

Sau bóng người kia vượt lên trước một bước tiến vào bên trong Thông Thiên tháp, cửa lớn Thông Thiên tháp rất nhanh bắt đầu chậm rãi khép lại.

"Khốn kiếp!"

Tuyệt Vô Địch thấy thế thì lập tức tức giận đến rống lớn một tiếng, còn muốn chạy vào bên trong, đáng tiếc người còn chưa kịp vọt tới cửa thì đã bị một đạo lực lượng quy tắc không thể kháng cự, ngay lập tức bắn hắn trở về.

Tuyệt Vô Địch chỉ có thể trơ mắt ra mà nhìn, cửa lớn của Thông Thiên Tháp ngay lập tức khép lại.

Trọn vẹn sửng sốt một lúc lâu, đợi Tuyệt Vô Địch kịp phản ứng lại thì lập tức tức giận đến lồng ngực đều muốn nổ tung!

"Tiểu tử đáng ghét! Tuyệt Vô Địch ta thề nhất định phải chém ngươi thành muôn mảnh!!"

Hóa ra cái bóng người kia không phải là ai khác mà chính là Diệp Trần.

Sở dĩ Diệp Trần làm như thế ngoại trừ muốn trả thù Tuyệt Vô Địch ra cũng nóng lòng tham gia khảo nghiệm này một phen.

Nếu như lúc trước hắn phá Vân Phá Thiên hoặc là Yến Cuồng Sinh thì chắc chắn sẽ gây nên sự không vừa lòng của mấy người đằng sau, nói không chừng sẽ trở thành mục tiêu công kích.

Mà bây giờ hắn không chọc vào lượt của người khác, chỉ chọc vào lượt của Tuyệt Vô Địch, mấy vị thiên kiêu trước đó sẽ chỉ thờ ơ lạnh nhạt còn về phần lửa giận của những thiên tài đằng sau Tuyệt Vô Địch kia, gần như có thể không cần để ý.

Tuyệt Vô Địch gầm thét hồi lâu, cuối cùng nhưng cũng không thể làm gì.

...

Lại nói Diệp Trần bước vào trong tầng thứ nhất Thông Thiên tháp, nhìn thấy xung quanh bao la vô ngần, sơn thanh thủy tý, giống như tiến vòa một thế giới khác.

"Đây cũng là không gian hóa ngoại sao? Chẳng lẽ cái Tông Thiên tháp này lại là một loại pháp bảo không gian sao?"

Diệp Trần vừa sợ lại ngạc nhiên:

Loại pháp bảo không gian vốn cũng không gặp nhiều mà pháp bảo không gian có không gian mênh mông rộng lớn như vậy, Diệp Trần vẫn là lần đầu tiên thấy được.

Ngay vào lúc hắn đang âm thầm ngạc nhiên:

Oanh!

Bỗng nhiên từ trong hư không xuất hiện một bóng người:

"Người" trước mắt này nhìn qua cũng không có bất kỳ cái gì khác thường, tuy nhiên hai mắt hắn trống rỗng trên da thì được khắc một số phù văn kỳ quái:

"Là khôi lỗi hình người!"

Oanh!

Sau khi khôi lỗi hình người xuất hiện, trực tiếp hung hăng tung ra một quyền hướng Diệp Trần giáng xuống!

"Quả nhiên như Long Thần nói, Nguyên Anh tầng bảy!"

Tuy rằng hơn một tháng này, Diệp Trần cũng không tiếp tục tu luyện, thế nhưng sau khi phong ấ chậm rãi giải phong, tu vi của hắn vẫn được khôi phục tới cảnh giới Nguyên Anh tầng bảy!

Diệp Trần đương nhiên sẽ không lưu thủ, trực tiếp hung hăng một quyền nghênh đón tiếp lấy.

Ầm!

Tu vi của con Khôi lỗi hình người này tuy rằng tương đương với Diệp Trần nhưng mà dù sao cũng chỉ là khôi lỗi, hơn nữa cũng không hiểu được quyền pháp gì, ở dưới một quyền của Diệp Trần lập tức ngã bay ra ngoài, hung hăng rơi đập ở phía trên mặt đất.

"Chúc mừng ngươi! Vượt ải thông qua!"

Một giọng nói lạnh lùng đột nhiên ở bên trong vùng không gian này vang lên.

Rầm rầm!

Sau một khắc, Diệp Trần chỉ cảm thấy hoa mắt, sau đó thì cả người bị một đạo lực lượng quy tắc vô hình, mang rời khỏi mảnh không gian này.

"Cửa htứ nhất này quả nhiên rất đơn giản!"

Sau khi Diệp Trần âm thầm cảm khái một câu thì đã đi tới trên một mảnh thảm cỏ xanh trên một vùng thảo nguyên, hiển nhiên đã đi tới cửa thứ hai.

Oanh!

Chẳng mấy chốc lại có một con khôi lỗi hình người xuất hiện, gần như giống y như đúc với con khôii lỗi hình người ở tầng thứ nhất, chỉ có điều tu vi lại thăng lên tới cảnh giới Nguyên Anh tầng tám.

Đối với Diệp Trần mà nói, tự nhiên vẫn không tính là gì, tuy nhiên Diệp Trần cũng không có lập tức đại bại nó mà là tới du đấu một lúc, đại khái sau khi thăm dò rõ ràng một số đặc thù của con khôi lỗi hình người này, lúc này mới đánh bại nó, rời khỏi cửa thứ hai.

Chỉ chớp mắt, thời gian gần nửa ngày trôi qua, mà Diệp Trần cũng tới đến tầng thứ năm, khôi lỗi hình người ở tầng này đã có cảnh giới Hóa Thần tầng một, phải nhớ là Diệp Trần vào trong Thông Thiên tháp khi cao hơn những người vào trước một tầng cảnh giới, những người trước thì ở tầng thứ sáu mới gặp được Hóa Thần tầng một nhưng Diệp Trần sẽ gặp được ở tầng thứ năm!

Hơn nữa Diệp Trần còn phát hiện, theo số tầng càng cao, không chỉ khôi lỗi hình người có tu vi càng cao mà ý thức chiến đấu dường như cũng càng ngày càng mạnh.

Nếu như nói, khôi lỗi hình người tầng thứ nhất chỉ là một người bình thường dựa vào một cỗ man kình loạn đả, như vậy đến tầng thứ năm thì đã là người có kinh nghiệm chiến đấu rất phong phú, mặc dù vẫn còn một số khoảng cách với những người thực sự có tu vi ngang nhau, nhưng sức chiến đấu thì đã tăng lên hàng chục lần!

Tuy nhiên đối với Diệp Trần đã sắp khôi phục tới trạng thái đỉnh phong mà nói, chỉ là khôi lỗi hình người có tu vi cảnh giới Hóa Thần tầng một, tự nhiên còn chưa đủ để uy hiếp được hắn.

Diệp Trần vẫn như cũ không hoang mang chút nào, ở lúc mỗi một thần thông qua một cửa thì cũng sẽ du đấu với khôi lỗi hình người một phen, sau đó tìm được ngược điểm của bọn nó, dùng cái giá thấp nhất cuối cùng đánh bại nó!

Cũng chính vì vậy mà tốc độ vượt ải của Diệp Trần so với những người trước đó chậm hơn không ít.

Trọn vẹn dùng mười ngyà, Diệp Trần mới chỉ khó khăn lắm đạt tới tầng thứ mười mà thôi.

Ở bên ngoài Thông Thiên tháp, mọi người sớm đã bắt đầu nghị luận lên:

"Tốc độ của tiểu tử này rõ ràng so với mấy vị thiêu kiêu trước đó phải chậm hơn rất nhiều, hơn phân nửa chắc là sắp không đỡ được nữa a!"

"Dựa theo tốc độ trước mắt này, ta đoán chừng hắn nhiều nhất cũng chỉ có thể vọt tới tầng thứ mười một đi!"

"Ta phải nói, tầng thứ mười này hắn có thể đi qua hay không thì vẫn còn là một ẩn số!"

"Dù sao lúc hắn tiến vào Thông Thiên tháp đã có cảnh giới Nguyên Anh tầng bảy, có thể vượt mười tầng cảnh giới đã rất lợi hại!"

...

Oanh!

Bên trong tiếng nghị luận của mọi người, tầng thứ mười một của Thông Thiên tháp đột nhiên sáng lên.

Xung quanh đầu tiên là xao động một trận, sau đó lại thi nhau lắc đầu:

"Tầng thứ mười một chắc là cực hạn của tiểu tử này!"

"Nhìn xem đi, không được bao lâu, hắn chắc chắn sẽ bị bắn ra ngoài!"

"Có thể đi tới một bước này đã không tệ! Nói không chừng người này thật đúng là có thể đưa thân vào tám vị trí đứng đầu!"

...

Bên trong tiếng nghị luận của mọi người, không biết là ai đột nhiên toát ra một câu:

"Ta nói các ngươi có phải quyền đi một chuyện gì đó rồi hay không? Tiểu tử này không tuân thủ thứ tự mà chen ngang làm chậm trễ thời gian quý giá của mọi người, người có nhân phẩm thấp kém như vậy, chúng ta há có thể bỏ qua cho hắn dễ dàng như vậy?"

Người nói chuyện này bỗng nhiên chính là vị sư đệ đồng môn kia của Tuyệt Vô Địch.

Hắn vừa mới nói ra lời này thì lập tức đạt được sự hưởng ứng tích cực của mọi người:

"Không sai! Người phá hư quy tắc nên tiếp nhận xử phạt!"

"Như vậy là hợp lý!"

"Cũng có thể để cho hắn bóp nát ngọc giản truyền tống không gian trực tiếp lăn ra khỏi Mê La Tinh Hải là được!"

"Đúng nên như vậy!"

...

Ở dưới sự kích động của người có tâm cơ, tất cả mọi người đều cảm thấy tức giận.

Theo tình huống trước mắt đến xem, Diệp Trần rất có thể là người có lực cạnh tranh vị trí trước tám, mà nếu như mọi người liên hợp lại với nhau, trục xuất người này ra khỏi Mê La Tinh Hải, những người như bọn họ tự nhiên cũng nhiều hơn một phần cơ hội, cớ sao mà không làm?

Mà coi như Tuyệt Vô Địch người chủ sử sau màn này lập tức hiện ra một nụ cười lạnh đắc ý.

Còn về phần mấy người Vân Phá Thiên thì một bộ dáng cười trên nỗi đau của người khác chờ xem kịch vui.

Duy chỉ có Lạc Huyền Băng ở trên đài cao đằng xa thì đôi mi thanh tú nhíu chặt, trong đôi mắt đẹp hiện ra vẻ lo lắng xoắn xuýt.

Nàng ta tu luyện chính là Tuyệt Tình chi đạo, tuyệt đối không thể động tình với bất kỳ người nào, bằng không thực lực sẽ liên tục thụt lùi, tạo tành hậu quả khó có thể tưởng tượng nổi!

Cho nên nàng ta trước đó mới muốn cố gắng kéo dài khoảng cách với Diệp Trần, cố ý lạnh lùng tiếp đãi như vậy.

Thế nhưng là bây giờ nghe được tiếng bàn luận của mọi người muốn cùng nhau xử phạt đối với Diệp Trần thì nàng ta lại không kìm lòng được vì đó mà lo lắng:

"Nếu như những người này thật muốn đuổi Diệp Trần ra khỏi Mê La Tinh Hải, ta đến cùng là giúp hắn hay không đây?"

Lạc Huyền Băng rất là xoắn xuýt.

P/S: Ta thích nào...chương 3....Diệp Trần sẽ vọt tới cửa bao nhiêu đây nhỉ!!!!