Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị

Chương 569: Nghịch Sinh Bách Chuyển

"Tiểu tử! Bản hoàng không cần biết ngươi đến cùng có thân phận gì, hôm nay ngươi không thể không chết!"

Sau khi thi triển Huyết Luyện thuật, khí tức của Thác Bạt Hạo Thiên tăng vọt hơn hai lần, đôi mắt đỏ ngàu gắt gao nhìn chằm chằm Diệp Trần sát ý ngập trời.

"Đón thử thêm một kiếm của ta xem"

Oanh!

Ma Hoàng kiếm chém xuống lần nữa, một đạo kiếm mang sáng chói lóa mắt dài hơn ngàn mét, xẹt qua ở trên bầu trời, ngay cả không gian đều rõ ràng bị cắt đứt ra!

Uy lực của một kiếm này so với trước đó cường đại nhiều lắm!

Diệp Trần cũng lập tức vung ra một kiếm nữa nghênh đón tiếp lấy.

Khanh!

Hai kiếm lần nữa hung hăng chạm vào nhau, không gian lập tức lại nổ tung ra, nhấc lên một cơn lốc cường đại.

Bạch bạch bạch!

Thác Bạt Hạo Thiên liên tiếp lùi lại hơn mười bước, tuy nhiên Diệp Trần cũng lui lại mấy bước.

Rất rõ ràng, Thách Bạt Hạo Thiên sau khi thi triển ra Huyết Luyện thuật thì thực lực đã không kém hơn so với Diệp Trần là bao.

"Ha ha ha!"

Thác Bạt Hạo Thiên lập tức cười ha hả, ngược lại nhìn về phía tám người còn lại, "Mọi người còn chờ đợi cái gì nữa? Cùng nhau động thủ giết chết hắn đi!"

Nói xong, Thác Bạt Hạo Thiên đã rút kiếm ra một lần nữa xông lên!

Tám cường giả còn lại thấy thế thì cũng lập tức thi nhau xuất thủ

Lúc này chín người này sau khi thi triển Huyết Luyện thuật ra thì thực lực của mỗi người đều tăng lên gấp đôi so với trước đó!

Chín người chồng chất lên đã vượt xa khỏi giới hạn mà Diệp Trần có khả năng ngăn cản.

Rầm rầm rầm!

Máy chiêu qua đi, Diệp Trần liên tục bại lui, cho dù Thôn Thiên đỉnh cũng đã có chút không kịp bổ sung linh lực cho hắn.

Oanh!

Thác Bạt Hạo Thiên tìm được cơ hội, bỗng nhiên một kiếm hung hăng chém xuống đỉnh đầu của Diệp Trần!

Diệp Trần vội vàng không kịp chuẩn bị, chỉ kịp giơ Tử Quỳnh kiếm lên ra sức đi ngăn cản.

Ầm ầm!

Một kiếm này chém xuống, Diệp Trần lập tức giống như một quả đạn pháo bắn hướng xuống dưới mặt đất.

Bành!

Cả người Diệp Trần trong nháy mắt bị văng chui vào bên trong phế tích rồi xuyên xuống mấy chục mét dưới mặt đất.

Toàn bộ Ma Hoàng thành đều theo đó mà chấn động, trong phạm vi mười mấy dặm, vốn gần đó còn lại một ít kiến trúc thì lại hoàn toàn sụp đổ xuống dưới, hoàn toàn trở thành một vùng phế tích.

"Lần này hắn coi như không chết thì cũng bị thương nặng a?"

Chín đại cường giả gắt gao nhìn chằm chằm hố sâu dưới mặt đất kia, trong đôi mắt thi nhau hiện ra vẻ vui mừng.

Tuy nhiên, chờ trong chốc lát, hố sâu phía dưới không thấy có chút động tĩnh nào.

"Chẳng lẽ đã chết? Để ta đi xuống nhìn một chút!"

Một vị trong bốn đại trưởng lão của thương hội A Lí vừa nói thì đã muốn xuống dưới tìm tòi thật giả.

"Không được!"

Thác Bạt Hạo Thiên lập tức ngăn lại, "Kẻ này vô cùng giảo hoạt, chớ có bị trúng kế của hắn!"

Nói xong lời này, Thác Bạt Hạo Thiên hướng về phía bốn Đại Tế Tự nhẹ gật đầu.

Bốn người trong nháy mắt hiểu được dụng ý của Thác Bạt Hạo Thiên, "Chúng ta dùng pháp bảo đánh từ xa, xem hắn còn có thể chống cự đến lúc nào?"

Nói xong, bốn người thi nhau thao túng Ma Châu của riêng mình hướng cái hố sâu kia bắt đầu công kích!

Rầm rầm rầm!

Mấy chục viên Ma Châu gióng như đạn pháo bắn vào trong hố sâu!

Toàn bộ Ma Hoàng thành lại đung đưa kịch liệt một lần nữa.

Sau khi cuồng oanh loạn tạc một phen, phía dưới rõ ràng bị nện ra một cái hố to sâu hơn trăm thước, giống như bị vừa mới bị tên lửa đạn đạo mang đầu đạn hạt nhân oanh tạc qua.

"Lần này thì dù sao hắn cũng nên chết đi a?"

Sau khi chín người liếc nhau một cái, đang định cùng nhau tiến vào hố sâu để tìm tòi hư thực.

Tuy nhiên, đúng vào lúc này, trong hố sâu phía dưới đột nhiên truyền ra một giọng nói!

"Các ngươi liều mạng cũng chỉ có chút thực lực ấy thôi sao? Thật sự làm cho ta quá thất vọng!"

Sau khi giọng nói rơi xuống.

Bành!

Phế tích phía dưới bỗng nhiên nổ tung lên, một đạo bóng người toàn thân là máu từ bên trong cái hố sâu này chui ra, một lần nữa trở lại trên bầu trời.

"Cái gì!"

"Sao lại thế!"

Đợi đến khi mọi người nhìn thấy rõ ràng hình dáng của Diệp Trần thì lập tức mỗi một người đều biến sắc.

Chỉ thấy lúc này, Diệp Trần vậy mà giống như chín đại cường giả, toàn thân màu đỏ, tóc đó mắt cũng đỏ, quanh thân dâng lên một cỗ máu tanh cường hãn, thậm chí so với khí tức của chín đại cường giả càng thêm tà ác, càng thêm tanh mùi máu!

"Ngươi làm sao lại biết được Huyết Luyện thuật của Ma tộc ta?"

Thác Bạt Hạo Thiên nhịn không được rống lớn.

Diệp Trần cười lạnh, "Chỉ là Huyết Luyện thuật thì có gì khó? Trợn to đôi mắt của các ngươi lên mà nhìn cho kỹ! Ta tu luyện thế nhưng là Huyết Luyện bí thuật cao cấp nhất của Ma tộc các ngươi, Nghịch Sinh Bách Chuyển!"

Oanh!

Giọng nói của Diệp Trần rơi xuống, khí tức cả người của hắn đột nhiên tăng vọt, màu đỏ như máu trên người cũng càng lúc càng phát ra nồng đậm hơn, ma khí vậy mà một lần hành đông đã vượt qua chín đại cường giả, quả thực giống nhưi Ma Thần phụ thể!

Hoá ra, trước đó sở dĩ Diệp Trần vẫn luôn trốn ở phía dưới mà không có đi ra chính là ở trong trí nhớ tìm kiếm một loại bí thuật vô thượng của Ma tộc tên là Nghịch Sinh Bách Chuyển!

Nghịch Sinh Bách Chuyển chính là bí thuật tối cao trong Huyết Luyện thuật của Ma tộc, tu luyện tới cảnh giới tối cao nghe nói có thể trong nháy mắt tăng thực lực lên gấp trăm lần!

Đương nhiên, cái giá phải trả cũng cực lớn.

Cũng may mấy người kia thi triển ra Huyết Luyện thuật, như vậy mới khiến Diệp Trần đột nhiên nhớ tới chính mình đã từng tu luyện qua môn bí thuật này của Ma tộc.

Tuy rằng bây giờ hắn chỉ là mới học, mới miễn cưỡng đạt tới nhất chuyển, thực lực chỉ có thể tăng lên gấp đôi, nhưng đối phó với những người trước mắt này thì cũng đã thừa sức!

"Nhận lấy cái chết!"

Thừa dịp chín đại cường giả còn đang ở vào trong trạng thái ngẩn ngơ, thân thể Diệp Trần lập tức nhoáng một cái đã vợt tới trước mặt bốn đại trưởng lão của thương hội A Lí, hung hăng đập xuống một quyền!

Bành!

Sau khi Diệp Trần thi triển Nghịch Sinh Bách Chuyển ra thực lực tăng vọt, lực đạo của một quyền này trọn vẹn rõ ràng gấp đôi trước kia!

Người trưởng lão đứng đầu sóng ngọn gió kia lại vội vàng không kịp chuẩn bị, ngay cả tiếng kêu thảm cũng không kịp phát ra, thì đã bị một quyền này của Diệp Trần rõ ràng đánh thành một đống thịt vụn!

"Không!"

Sau khi ba tên trưởng lão khác phải ứng lại thì lập tức thi nhau rống lớn một tiếng, nhanh chóng lùi lại.

Diệp Trần cũng không có đuổi theo mà nhấc Tử Quỳnh kiếm lên giết về phía Thác Bạt Hạo Thiên, "Trả lại ngươi một kiếm!"

Oanh!

Lúc Tử Quỳnh kiếm chém xuồng, còn đang ở ngoài ngàn mét, chờ đến khi kiếm mang rơi xuống thì đã giết tới trước mặt Thác Bạt Hạo Thiên.

"A?"

Sắc mặt của Thác Bạt Hạo Thiên lập tức thay đổi lớn, thực lực của Diệp Trần sau khi tăng vọt thực sự quá cường đại, hơn nữa trong kiếm chiêu lại còn xem lẫn một chút Không Gian Pháp Tắc!

Hắn gần như có thể xác định, một kiếm này của đối phương hắn chắc chắn không thể ngăn cản nổi.

Đúng lúc này, "Ma Hoàng đại nhân cẩn thận!"

Một vị bên trong bốn Đại Tế Tự bỗng nhiên lách mình ngăn ở trước mặt Thác Bạt Hạo Thiên.

Khanh khanh khanh!

Mười hai viên Ma Châu toàn lực đánh ra, đáng tiếc căn bản không có cách nào có thể ngăn cản được thế đi của luồng kiếm mang màu tím kia!

Bành bành bành!

Mười hai viên Ma Châu, tất cả đều bị Tử Quỳnh kiếm chém vỡ!

Oanh!

Ngay sau đó, tính cả vị Đại Tế Ti kia cũng bị một kiếm này của Diệp Trần oanh thành thịt vụn.

"Không!"

Thác Bạt Hạo Thiên rống lớn một tiếng, nhưng thân thể lại đang nhanh chóng lùi lại, cuối cùng hiểm mà lại hiểm tránh thoát đi một kiếm kia.

Ở trong nháy mắt Diệp Trần một quyền một kiếm dễ dàng giết chết hai vị cường giả cảnh giới Trùng Tiêu lão tổ.

Toàn bộ Ma Hoàng thành lập tức im phăng phắc.

Quá mạnh!

Vào lúc này, chẳng những mọi người ở phía dưới, mặt mũi mọi người đầy vẻ tuyệt vọng, ngay cả mấy người Thác Bạt Hạo Thiên tất cả cũng đều đã đánh mất ý chí chiến đấu.

"Tu vi các hạ kinh người, thương hội A Lí chúng ta không còn dám làm kẻ địch với các hạ, không bằng ngưng chiến lại đi, như vậy có được không?"

A Lí Giang đứng đầu bốn đại trưởng lão bỗng nhiên mở miệng, vậy mà chủ động hướng Diệp Trần cầu hòa.

Toàn bộ Ma Hoàng thành lập tức xôn xao lần nữa.

P/S: Ta thích nào...chương thứ 11 nha các đạo hữu....cầu kim phiếu để mai lại có 11 chương như hôm nay nha...