Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị

Chương 366: Hành động lần này không khôn ngoan?

"Con mẹ nó đây đến cùng là quái vật gì!"

Đằng sau vốn đang có một tiểu đội súng trường đang muốn xông lên tới đây, nhìn thấy cảnh tượng vô cùng rung động này thì lập tức từng tên lính đã mạnh mẽ dừng bước chân lại, sau đó kéo mạnh khẩu súng trường trong tay và bắt đầu bắn phá điên cuồng về phía Diệp Trần.

Đáng tiếc, ngay cả súng máy hạng nặng và đạn pháo đều không làm gì được Diệp Trần, huống chi chỉ là súng trường có uy lực yếu hơn?

Diệp Trần trực tiếp ngay cả nhìn cũng không thèm nhìn, dưới chân bỗng nhiên giẫm một cái, sau đó đã trực tiếp giết vào trong đám người, giống như hổ vào bầy dê!

Ầm!

Diệp Trần thi triển ra thần thông Hóa Khí Thành Vực, trong phạm vi mười mét xung quanh lập tức tự động tạo thành một cái lồng khí bằng chân nguyên.

Mà những binh lính của Đảo quốc kia chỉ cần tới gần xung quanh Diệp Trần trong phạm vi mười thước, đụng phải thì chết ngay, hoàn toàn giống như con kiến, không có một chút sức lực chống cự nào!

Diệp Trần đánh đâu thắng đó, trong chớp mắt, một tiểu đội bộ binh hơn trăm người đều đã bị giết sạch!

Mà lúc này phía sau nhóm những chiếc xe tăng cơ động và xe bọc thép kia mới phản ứng lại.

Đáng tiếc so với Diệp Trần nhanh như chớp, những vũ khí hiện đại này tuy rằng có thực lực uy hiếp được Diệp Trần, thế nhưng nói về tính cơ động thì căn bản không ở cùng một cấp độ với Diệp Trần!

Bởi vì cái gọi là, võ công thiên hạ, chỉ nhanh là không phá!

Tốc độ di chuyển của đối phương đều đã vượt ra khỏi tốc độ phản ứng của ngươi, vậy ngươi còn muốn đánh thế nào?

Tốc độ di chuyển của Diệp Trần rất kinh khủng nhanh hơn tốc độ âm thanh, căn bản không cần chính diện đánh đối kháng với bọn chúng, trực tiếp vượt qua phòng tuyến mà xe tăng cơ động và xe bọc thép kia tạo thành, giết vào trong bộ binh ở phía sau, giống như một cái lưỡi dao sắc nhọn, xuyên thẳng đối phương yếu đuối!

Mà những xe tăng cơ động và xe bọc thép kia, lúc này mặc dù đã quay trở lại thế nhưng đối mặt Diệp Trần đã giết vào trong đám người phe mình, đã không còn cách nào để tiếp tục nã pháo, lập tức từng chiếc xe tăng chỉ có thể trơ mắt đứng nhìn!

Ngay khi họ do dự và chờ đợi sự chỉ dẫn, Diệp Trần sớm đã chạy một đường từ đầu cho tới cuối, sau khi chém giết gần ngàn người thì nhanh chóng lao đi, vọt thẳng tới phòng tuyến đội hải quân lục chiến của Đảo quốc!

Mấy người Âu Dương Hàn thấy cảnh tượng như vậy thì lập tức từng người trợn mắt há hốc mồm, đồng thời âm thầm cảm thấy đáng tiếc cho Diệp Trần.

Nếu như vừa rồi hắn trực tiếp rút lui, lấy tốc độ và thực lực khủng bố như thế chỉ sợ sớm đã xông ra khỏi vòng vây của quân đội Đảo quốc, ít ra có hơn một nửa cơ hội có thể bảo vệ được mạng nhỏ.

Nhưng bây giờ, hắn tuy đã xông tới phòng tuyến Hải quân lục chiến của Đảo quốc, lại càng tới gần đại bản doanh của lực lượng phòng vệ thứ bảy của Đảo quốc!

Hành động này không khác gì tự chui đầu vào lưới!

Quả nhiên, Diệp Trần vừa mới lao ra phòng tuyến của đội quân Hải quân lục chiến thì đột nhiên phát giác được một cỗ cảm giác cực kỳ nguy hiểm, gần như theo bản năng nhanh chóng né tránh sang một bên!

Mà ngay vào lúc cả người của hắn nhanh chóng né sang một bên thì tại chỗ trước đó "Ầm!" một tiếng, trực tiếp nổ tung, vậy mà tạo thành một đám mây hình nấm to lớn, trong phạm vi trăm mét xung quanh trong nháy mắt xuất hiện một cái hố to!

"Tên lửa đạn đạo thật là mạnh!"

Ngay cả Diệp Trần cũng không thể không e sợ một chút, nếu như vừa rồi không phải ở một giây cuối cùng phát giác nguy hiểm, lúc này đã bị tên lửa đạn đạo có uy lực to lớn này bắn trúng, tuy rằng chưa chắc có thể lấy tính mạng của hắn nhưng đủ để bị thương.

Mà ở dưới tình huống địch nhiều ta ít, nếu như một khi bị thương, cho dù là Diệp Trần, chỉ sợ cũng chỉ có chạy thoát thân.

"Cũng may thần niệm của ta đủ mạnh, tốc độ cũng rất nhanh, đủ để tránh thoát đạn đạo tập kích!"

Sưu! Sưu! Sưu!

Sau đó lại là liên tiếp mấy phát tên lửa đạn đạo, tất cả đều được phóng tới hơn ngàn mét trên không trung.

Tuy nhiên Diệp Trần sớm cũng đã có chuẩn bị, thân hình lắc lư một lúc, luôn có thể ở vào giây phút cuối cùng dễ dàng né tránh cuộc tập kích của những quả tên lửa đạn đạo kia.

Bộ tổng chỉ huy quân đội Đảo quốc trên biển, mấy người Cung Bản Ngũ Thập Nhị nhìn thấy cảnh tượng trước mắt này, vẻ mặt của tất cả đều xanh mét, "Cái thằng này chẳng lẽ là yêu quái sao? Thế mà ngay cả tên lửa đạn đạo ASM-3 đều không đả thương được hắn!"

"Tốc độ của hắn thực sự quá nhanh! Đội quân Hải quân lục chiến đã thành vật trang trí, tên lửa đạn đạo lại bắn không trúng hắn, vậy hắn chẳng phải là vô địch rồi sao?"

"Lại nói tiểu tử này rõ ràng là đã có thể phá vây mà rời đi, vì sao lại càng ngày càng tới gần đại bản doanh của chúng ta? Chẳng lẽ là trời tối nên...lạc đường?"

Người nói vô tâm, người nghe có ý, Cung Bản Ngũ Thập Nhị nghe được lời này của thuộc hạ của mình thì lập tức nghĩ tới điều gì đó, khuôn mặt đột nhiên biến sắc, "Không được! Mục tiêu của cái tên này là chúng ta!"

Cung Bản Ngũ Thập Nhị vừa thốt ra lời kia thì một đám cao tầng của lực lượng phòng vệ số bảy, sắc mặt cảu tất cả ngay lập tức thay đổi hoàn toàn.

Bọn họ trước đó tuy rằng thấy Diệp Trần thể hiện ra mà cảm thấy rung động, nhưng dù sao cũng không uy hiếp được an toàn của bọn hắn,cho nên từng người coi như vẫn còn bình tĩnh.

Thế nhưng nếu quả thật như lời nói của Cung Bản Ngũ Thập Nhị, mục tiêu của đối phương là bọn họ, vậy thì chuyện này coi như không được rồi!

Tuy nhiên, sau khi mọi người đầu tiên là kinh hãi được một lúc thì lại bình tĩnh lại, "Cung Bản tướng quân, điều này rất không có khả năng a? Trên biển nhưng lại khác hẳn với trên mặt đất, Diệp Cuồng Tiên hắn cho dù mạnh hơn nữa, chẳng lẽ thực sự còn có can đảm giết tới chỗ này của chúng ta sao? "

"Nếu như hắn dám đến, chắc chắn có thể để hắn chết không nơi chôn thân!"

"Không sai! Ta cũng không tin! Chẳng lẽ hắn thật đúng là có thể lấy lực lượng của một người, đánh bại toàn bộ lực lượng phòng vệ thứ bảy của chúng ta hay sao?"

...

Sau khi mọi người kịp phản ứng, thì lập tức bắt đầu thi nhau kêu gào, tuy nhiên nghĩ tới một màn cảnh tượng trước đó, cuối cũng trong lòng vẫn có chút không dám chắc chắn.

Mà cùng lúc đó, mấy người Âu Dương Hàn còn đang trên đỉnh núi, nhìn thấy Diệp Trần vừa trốn tránh tên lửa đạn đạo từ trên không trung tập kích xuống vừa dần dần đi tới trên biển thì ngay lập tức gấp đến độ không xong, "Hắn thực sự muốn đi tìm chết a!"

"Xong! Xong! Xem ra cái tên này đối với thực lực của lực lượng phòng vệ thứ bảy, thật sự là hoàn toàn không biết gì cả a!"

"Chủ hạm của lực lượng phòng vệ thứ bảy hiệu "Mặt trời mọc", mặc dù nó được gọi là khu trục hạm, thế nhưng lại không khác gì tàu sân bay, xung quanh còn có hai chiếc khu trục hạm, ba chiếc thiết giáp hạm và một chiếc hộ tống hạm, cộng thêm số lượng tàu ngầm không rõ! Sức chiến đấu bậc này, làm sao những đội quân Hải quân lục chiến này có thể so sánh được?"

"Ngông cuồng! Thật là quá cuồng vọng!"

...

Năm người Âu Dương Hàn trơ mắt nhìn lấy Diệp Trần, hành vi một lần lại một lần đi tìm đường chết, trong lòng thật là muốn bóp chết tên gia hỏa này.

Trực tiếp phá vây rời đi, trước tiên bảo vệ cái mạng nhỏ của mình không tốt sao?

Tại sao phải khoe cái dũng của thất phu mà cứ nhất định phải đi tìm đường chết đây!

Mà lúc này, Hoa Hạ quốc, Mỹ quốc, Tô quốc, Cao Ly quốc cùng với các quốc gia khác đều đang mật thiết chú ý nhất cử nhất động trên chiến trường.

Các tướng của Hoa Hạ vồn nhìn thấy cảnh tượng Diệp Trần lấy kiếm trảm máy bay chiến đấu, một quyền đánh nổ xe bọc thép, tất cả mọi người đều kích động nhảy dựng lên, chỉ hận chính mình không có tận mắt nhìn thấy hành động vĩ đại này.

Thế nhưng chờ tới khi bọn hắn nhìn thấy, Diệp Trần thế mà không có mượn cơ hội này lao ra trùng vây, lại hướng căn cứ trên biển của Đảo quốc phóng đi thì tất cả mọi người đều bóp cổ tay thở dài, gần như tất cả mọi người đều có cách nhìn giống như mấy người Âu Dương Hàn:

"Xong xong! Diệp thiếu tướng thật sự đánh tới đầu óc bị mê muội rồi, chẳng lẽ hắn thật coi chính mình là thần tiên hay sao?"

"Lấy sức của một người khiêu chiến lực lượng phòng vệ thứ bảy của Đảo quốc, xem như thần tiên cũng không làm được a!"

"Ai! Đến cùng là tuổi còn quá trẻ a! Nhớ năm đó, ba vị tiên nhân của Đảo quốc như thế nào? Không phải là bị Mỹ quốc trực tiếp dùng hai quả bom nguyên tử giải quyết sao?"

"Hành động lần này không khôn ngoan?"

...

P/S: Chương thứ 2...Ta thích nào...