Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị

Chương 174: Đánh bại toàn bộ!

"Trốn!"

Sau khi Thạch Vạn Phong phản ứng lại, trong nháy mắt trong đầu hắn chỉ có một ý nghĩ, đó chính là nhanh chóng chạy thoát thân!

Võ lực của hắn vốn không bằng đối phương, mà ở trên đạo pháp cũng bị đối phương khắc chế gắt gao, thế thì còn đánh như thế nào nữa?

Thế nhưng, hắn muốn trốn, Diệp Trần há lại sẽ để cho hắn toại nguyện?

"Muốn chạy? Chạy được sao?"

Diệp Trần hướng phương hướng Thạch Vạn Phong bỏ chạy vung ra một trảo.

Ầm!

Một cái bàn tay tay lớn vô hình, trong nháy mắt bắt được thân thể của Thạch Vạn Phong, kéo hắn lại, gắt gao đè hắn ở dưới chân, khiến hắn không thể động đậy.

Những cao thủ của các thế lực khắp nơi ở xung quanh, tất cả lập tức đều hiện ra vẻ mặt sợ hãi, hiển nhiên cũng không nghĩ tới, Diệp Trần đối phó Độc Vương Thạch Vạn Phong lại dễ dàng như thế.

"Sư huynh, cứu ta!"

Thạch Vạn Phong dưới cơn hoảng hốt, cũng không để ý tới thể diện của mình, trực tiếp lớn tiếng kêu cứu.

Đúng lúc này,

Sưu! Sưu! Sưu!

Trên bầu trời đột nhiên nhảy ra từng cái từng cái bóng đen, hướng mấy người Diệp Trần lao tới!

Nhìn kỹ, thì chính là từng cái đầu người! Khoảng chừng hơn mười cái!

Chỉ có điều, trên những cái đầu người này, lại có khí đen lượn quanh, chắc là người tu đạo pháp lấy thuật Luyện hồn dung hợp u hồn và đầu người tạo thành tà vật này!

Diệp Trần thấy thếm, cũng không thể không hơi nhíu mày,

Thuật Luyện Hồn này với thuật Luyện Hồn của mấy người Linh Trí thượng nhân, Quý U Hồn thi triển ra không giống nhau.

Thuật Luyện Hồn của Quỷ Linh tông, chỉ có thể thông qua ác quỷ quấy nhiễu tâm trí của con người, thế nhưng những tà vật trước mắt này, chẳng những có thể công kích bằng tinh thần, có lẽ còn có thể tiến hành công kích bằng vật lý!

Quả nhiên, những cái đầu người bổ nhào vào trước mặt mấy người, trực tiếp há miệng máu ra, hướng mọi người lao tới cắn.

Mấy người Lỗ Thiên Bá, trong tay đều có súng, trực tiếp giơ súng trong tay lên, hướng về những cái đầu đang bay tới kia bắt đầu bắn phá.

Tuy nhiên, những cái đầu người kia giống như được chế tạo từ Kim Cương, đán bắn trúng vào, lập tức phát ra tiếng kim loại kêu, "Khanh khanh", căn bản không có cách nào gây tổn thương cho bọn chúng.

Hơn nữa, những cái đầu người này, vốn là vật chết, cho dù đạn có thể bắn xuyên, chẳng lẽ còn có thể để cho bọn chúng lại chết thêm một lần nữa hay sao?

"Con mẹ nó đây là cái quái gì?"

Lỗ Thiên Bá nhịn không được giận mắng một tiếng, dứt khoát buông súng xuống, trực tiếp một quyền mạnh mẽ đánh tới.

Hắn tin tưởng, lấy thực lực trên tông sư Hóa Kình của hắn, dùng một quyền toàn lực của hắn đánh vào, dù đầu người này được chế tạo từ thép tinh luyện, cũng có thể bị hắn đánh thành nát bét!

Âu Dương Hàn thấy vậy, nhưng hắn nhanh chóng hét lên, "Không được!"

Đáng tiếc lúc này đã muộn, một quyền này của Lỗ Thiên Bá đã đánh vào.

"Khanh!"

Đầu người kia lập tức bị một quyền của Lỗ Thiên Bá đánh bay ra ngoài, trên mặt lập tức lõm vào!

Tuy nhiên còn chưa đợi mọi người cao hứng trở lại, Lỗ Thiên Bá đột nhiên hét thảm một tiếng!

Chỉ thấy, toàn bộ nắm đấm của hắn, trong nháy mắt đã biến thành màu đen, và nhanh chóng lan ra toàn bộ cơ thể từ trên xuống dưới, sau đó trực tiếp "Phù phù!" một tiếng, ngã ngồi xuống đất.

"Vậy mà... Có độc!"

Mấy người còn lại ngay lập tức cũng thay đổi sắc mặt.

Mà Âu Dương Hàn lúc này mới kịp chắc nhở mọi người nói:

"Mọi người cẩn thận! Đây là Phi Đầu Hàng thuật trong Hàng Đầu thuật! Những cái đầu người này, sau khi trải qua xử lý đặc thù, đao thương bất nhập, thủy hỏa bất xâm, hơn nữa còn chứa kịch độc, sau khi được thi thuật giả khống chế, thích nhất là hút máu người!"

Âu Dương Hàn vừa mới nói xong, những cái đầu người ở trên không trung kia, đột nhiên không còn tấn công, mà là bay xung quanh mọi người.

Vào lúc mọi người ở đây còn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, một đạo thân ảnh giống như quỷ mị, xuất hiện ở phía xa trước mặt mọi người.

Đây là một ông lão gầy còm như bộ xương, trên đầu có mái tóc dài màu trắng xù xì, che khuất đi hơn phân nửa khuôn mặt, nhìn không rõ khuôn mặt, trên người thì mặc trường bào màu xám nhưng cũng là cũ nát không chịu nổi, không biết là đã bao lâu rồi mà chưa giặt.

Lão giả áo xám này vừa mới xuất hiện, Thạch Vạn Phong bị Diệp Trần đè xuống đất, lúc này hét lên, "Sư huynh, cứu ta!"

Hóa ra lão giả áp xám này, chính là một trong một trong hai ông lão ở thành phố Mạn Cốc, là Chung Thiên Sơn, sư huynh của Thạch Vạn Phong.

"Khặc khặc!"

Chung Thiên Sơn cười âm trầm một tiếng, hai con mắt đen nhánh tĩnh mịch, xuyên thấu qua từng sợi tóc rối bời, nhìn chằm chằm vào Diệp Trần, chậm rãi nói:

"Võ công của các hạ kinh người, hơn nữa còn tinh thông đạo pháp, khó trách dám tới đảo Vĩnh Ninh!"

"Bây giờ sư đệ của ta bị ngươi bắt được, mà bạn của ngươi cũng trúng thi độc của ta, hay là chúng ta tới làm một cuộc giao dịch đi, ngươi thả sự đệ của ta ra, ta cho ngươi giải dược thi độc, như thế nào?"

Chung Thiên Sơn vốn cho rằng đề nghị này của mình, Diệp Trần chắc chắn sẽ cháp nhận, không nghĩ tới lông mày của Diệp Trần nhíu lại, "Nói như vậy, ở trên người ngươi có giải dược?"

Chung Thiên Sơn cũng không nghĩ quá nhiều, nói thẳng:

"Đó là đương nhiên!"

Khóe miệng Diệp Trần hơi nhếch lên, "Nếu đã như vậy, ta giết ngươi, vẫn có thể lấy được giải dược a!"

Nói xong lời này, Diệp Trần đột nhiên giẫm mạnh chân một cái, "Bành!"

Thạch Vạn Phong rõ ràng đã bị Diệp Trần giẫm nổ!

"Sư đệ!!!"

Chung Thiên Sơn thấy cảnh này, lập tức hét lớn một tiếng, hai mắt gần như muốn phun ra lửa.

Rõ ràng, hắn không nghĩ rằng Diệp Trần sát phạt quả đoán như thế, thế mà không để ý tới tính mạng của bạn mình!

"Ta muốn làm thịt ngươi!"

Chung Thiên Sơn đang trong cơn giận giữ, hai tay rất nhanh kết ấn.

Sưu! Sưu! Sưu!...

Mười mấy cái đầu người kia, toàn bộ lập tức há cái miệng to như chậu máu, đánh về phía Diệp Trần!

"Bàng môn tà đạo, không chịu nổi một kích!"

Diệp Trần quát lạnh một tiếng, đồng thời tâm niệm vừa động, Tam Muội chân hỏa đã lần nữa xuất hiện, bao quanh song quyền của hắn.

"Nát cho ta!"

"Bành!" "Bành!" "Bành!"...

Diệp Trần đánh ra mười mấy quyền nhanh như thiểm điện, hơn mười cái đầu người còn cứng hơn so với đá kinh cương kia, lại bị hắn một hơi giải quyết toàn bộ!

Hơn nữa bởi vì song quyền có Tam Muội chân hỏa bảo vệ, những thi độc kia căn bản không có cách nào tạo ra bất kỳ ảnh hưởng nào đối với hắn.

"Không!!"

Chung Thiên Sơn thấy thế, lập tức khó có thể tin nổi hét lớn lên một tiếng,

Hắn vì chế tạo những cái đầu người này, trước sau gì cũng bỏ ra thời gian mấy chục năm, hao phí rất nhiều tâm huyết, độ cứng so với pháp khí công kích còn muốn lợi hại hơn, thế nhưng không nghĩ tới hôm nay, thế mà toàn bộ lại bị hủy đi ở trong tay Diệp Trần, điều này làm sao có thể để hắn không giận?

Tuy nhiên, hắn ta không có thời gian để tức giận, một đạo thân ảnh như sát thần, đột nhiên biến mất ở tại chỗ.

Trong lòng Chung Thiên Sơn, đột nhiên lóe lên một linh cảm không thể đoán trước...

Quả nhiên, thời điểm tiếp theo, Chung Thiên Sơn cảm thấy trước mặt của hắn giống như là bị hoa mắt, đạo thân ảnh kia như quỷ dị đã xuất hiện ở trước mặt của hắn!

"Chết đi!"

Căn bản không để cho Chung Thiên Sơn có một chút cơ hội phản kháng nào, Diệp Trần đã hung hăng đấm ra một quyền!

Chung Thiên Sơn này là cao nhân đạo pháp, năng lực cận chiến vốn không mạnh, hơn nữa thân thể yếu đuối, làm sao có thể đỡ được một quyền đủ để dời núi lấp biển này của Diệp Trần?

Tuy nhiên, ngay vào lúc Diệp Trần truyền bị một quyền đánh bại Chung Thiên Sơn, đột nhiên lại nhớ tới, còn phải lấy giải dược thi độc trên người của hắn, thế là vào lúc cuối cùng thu lại mấy phần lực.

"Bành!"

Dưới một quyền này của Diệp Trần, thân thể của Chung Thiên Sơn mặc dù không có bị đánh nổ, nhưng nội tạng, xương cốt đã hoàn toàn vỡ nát!

Tuy nhiên, ngay vào lúc Diệp Trần chuẩn bị đi qua tìm giải dược ở trên người Chung Thiên Sơn, lại có một cảnh tượng quỷ dị xảy ra.

Chỉ thấy, thân thể của Chung Thiên Sơn tuy rằng sức sống coi như đã hoàn toàn bị cắt đứt, nhưng đột nhiên đầu tác ra khỏi thân thể, sau đó nhanh chóng bay về phía xa...

P/S: Ta thích nào...