Bởi vì vấn đề tài chính đã được giải quyết, Đổng giáo sư có trình độ kỹ thuật rất tốt liền lao vào quá trình nghiên cứu, trong khi đó, tôi chỉ đóng vai trò cố vấn đối với việc nghiên cứu phát triển, có mấy lần chỉ dẫn, đại đa số đều để ông ấy tự hoàn thành. Nhưng chính mấy lần góp ý chỉ dẫn ấy mà đã có tác dụng hết sức quan trọng.
"Thầy đã đem công trình nghiên cứu của chúng ta đăng ký tham gia triển lãm khoa học kỹ thuật về máy tính trên cả nước, ở đây thầy có mấy thiệp mời của triển lãm, thế nào, em có hứng thú cùng thầy đi xem không?"
Đổng giáo sư mỉm cười nói.
"Em? Cái này không tốt lắm, em chỉ trên danh nghĩa là cố vấn!"
Tôi nói.
"Làm sao mà không tốt! Ha ha, cái công trình này của chúng ta, mấy cái kiến nghị được đưa ra kia có tác dụng quyết định! Có thể nói là không thể bỏ qua công lao đó được! Đây là hai tờ thiệp mời, thứ năm tuần sau, em mang theo bạn gái cùng đến đó!"
Đổng giáo sư đưa cho tôi hai thiệp mời.
"Được ạ!"
Tôi gật đầu, cầm lấy thiệp mời.
Trong nháy mắt, đã tới lúc khai mạc cuộc triển lãm khoa học kỹ thuật máy tính.
Tôi và Triệu Nhan Nghiên cùng đi đến trung tâm thành phố, lúc này ở cửa đã có hàng loạt xe đỗ, đại đa số là xe có rèm che, nhưng xe sang cũng không ít, chứng tỏ tham gia buổi triển lãm này cũng có không ít người có thực lực hùng hậu.
Tôi nắm tay Triệu Nhan Nghiên, vào sảnh triển lãm. Lúc này, đại sảnh triển lãm đã tập hợp tân khách ở khắp nơi, tham gia triển lãm có một phần là nhân viên, phần lớn là người được mời tới tham quan, bộ phận người này khi tham gia triển lãm rất có thể trở thành khách hàng tiềm năng.
Tại nơi triển lãm của tập đoàn Tô Thị. Một nhân viên làm việc của Tô thị đang giới thiệu cho khách mấy sản phẩm máy ảnh kỹ thuật số. Tô thị mấy năm nay đang được sự âm thầm ủng hộ của tôi, nắm giữ rất nhiều kỹ thuật, đi tiên phong về khoa học kỹ thuật, không thua kém gì các quốc gia khác trên thế giới.
Khu triển lãm phía sau là một áp phích quảng cáo khổ rộng của Tô Dĩnh Tư, Tô Dĩnh Tư đang cười hời hợt. Tôi nhìn được không khỏi ngẩn ngơ.
"Làm sao vậy, lại nhớ chị Tô rồi?"
Triệu Nhan Nghiên thấy bộ dạng của tôi, cười nói.
"Ừ, có một chút. Bọn anh lâu không gặp mặt rồi!"
Tôi thở dài nói.
"Thật ra với số tiền hiện tại của anh, đủ để anh có mấy đời vợ, có thể làm cho chị Tô không phải liều mạng kiếm tiền nữa!"
Triệu Nhan Nghiên nói.
"Tiểu Tư thì chỉ thích giới văn nghệ, có lẽ khi nàng chán ghét rồi, thì sẽ trở về."
Tôi lắc đầu nói:
"Giới giải trí, nếu như không phải vì chú Tô, thì Tiểu Tư rất có thể vẫn duy trì được sự thuần khiết như trước."
"Lão công, anh so với chú Tô còn lợi hại hơn, chị TÔ đã thành nữ nhân của anh, còn ai dám chú ý đến nàng!"
Triệu Nhan Nghiên cười nói.
"Hắc, nàng coi lão công này quá thấp rồi, người hiền lành bị bắt nạt!"
Tôi cười nói.
"Anh là người hiền lành? Nếu anh không đi bắt nạt người khác thì là không sai."
Triệu Nhan Nghiên cũng cười.
"Đi thôi, đi xem công ty của chúng ta tham gia triển lãm những sản phẩm mới gì!"
Tôi nói.
"Công ty của chúng ta?"
Triệu Nhan Nghiên ngạc nhiên nói.
"Tập đoàn Ánh Rạng Đông!"
Tôi giải thích.
"Đây không phải là của anh sao?"
Triệu Nhan Nghiên hỏi.
"Của anh thì cũng là của em! Ngốc ạ! Còn nữa, trong Tập đoàn Ánh Rạng Đông còn có cổ phẩn của em đấy!"
Tôi vỗ vỗ đầu của Triệu Nhan Nghiên, nói.
"A..."
Triệu Nhan Nghiên cao hứng rúc vào người của tôi.
Đi qua khu triển lãm của Tập đoàn Thế Kỷ Mới, tôi thấy Đổng giáo sư đang hưng phấn nói một cái gì đó, còn Sở Cao là người phụ trách nên cũng bận tới bận lui.
Đổng giáo sư thấy tôi tới đây, rất là vui mừng, giới thiệu cho tôi:
"Vị này là Phỉ Đặc Liệt tiên sinh đến từ Italy!"
"Xin chào, Phỉ Đặc Liệt tiên sinh, tôi là cố vấn của Tập đoàn Thế Kỷ Mới."
Tôi vươn tay ra bắt.
"Xin chào. Rất hân hạnh được gặp cậu!"
Phỉ Đặc Liệt dùng Hán ngữ còn chưa thành thạo, nói.
"Tiểu Lưu, Phỉ Đặc Liệt tiên sinh rất có hứng thú với hệ thống phân biệt OCR của chúng ta. Muốn cùng chúng ta hợp tác làm một hệ thống phân biệt bằng chữ Italy."
Đổng giáo sư hưng phấn nói.
Tôi nghe xong gật đầu, nói với Phỉ Đặc Liệt:
"Yêu cầu của ngài chúng tôi có thể thỏa mãn, nếu như chỉ là khác biệt ở chữ viết in, thì việc này có thể dễ dàng thực hiện, bởi vì ngôn ngữ Italy có 21 chữ cái mẫu, nếu như viết tay phân biệt, thì có thể sẽ có chút ít khó khăn, nhưng không phải là khoogn thể thực hiện!"
"Thật tốt quá! Nếu có thể thì sau khi buổi triển lãm này kết thúc, chúng ta sẽ thương lượng cặn kẽ hơn!"
Phỉ Đặc Liệt cao hứng nói.
Đổng giáo sư cũng rất vui mừng. Thấy thành quả nghiên cứu khoa học được công nhận như vậy, nên vô cùng xúc động.
Tôi và Đổng giáo sư bắt chuyện một lúc. Rồi cùng Triệu Nhan Nghiên rời đi trước.
"Nhìn kìa! Đó là gian triển lãm của Tập đoàn Ánh Rạng Đông!"
Triệu Nhan Nghiên chỉ vào gian triển lãm chiếm diện tích lớn trong sảnh, nói.
Tôi cười một tiếng, không hổ là Tập đoàn Ánh Rạng Đông, không những chiếm cứ vị trí tốt nhất, mà diện tích còn lớp gấp mấy lần của người khác.
Tập đoàn Ánh Rạng Đông lần này tham gia triển lãm về ổ cứng, có mấy kiểu CPU mới cùng một loại kỹ thuật mới làm tăng tốc độ của ổ cứng, về phần mềm máy tính thì có bộ Ánh Rạng Đông office 2000.
Đây chỉ là một phần nhỏ sản phẩm của Tập đoàn Ánh Rạng Đông được đưa ra thị trường.
"Thấy thế nào, thật không tệ!"
Tôi chỉ vào hình biểu thị đang vận hành địa Ánh Rạng Đông office trên máy tính, nói.
"Cũng tàm tạm."
Triệu Nhan Nghiên nhìn thoáng qua nói.
"Cái gì gọi là tàm tạm, đây là tiên tiến nhất trên thế giới rồi!"
Tôi nói.
"Anh cho rằng em không biết sao, trong phòng thí nghiệm của Tập đoàn Ánh Rạng Đông, sớm đã có sản phẩm đời sau rồi, chỉ là không có công bố mà thôi!"
Triệu Nhan Nghiên liếc mắt tôi một cái, nói:
"Thật không biết cha em bị anh bồi dưỡng thế nào mà trở thành một đại gian thương."
"Gian thương? Ha ha, chúng ta chẳng qua là không muốn làm khoa học bị khủng hoảng thôi, vì nó quá tiên tiến nên hoàn toàn không thích hợp với trình độ khoa học kỹ thuật hiện nay." Tôi nói.
"Dừng, không nói với anh nữa."
Triệu Nhan Nghiên không cãi cọ với tôi nữa.
Tôi và Triệu Nhan Nghiên đang trò chuyện, thì một thanh âm chen vào.
"Xin chào, vị tiểu thư xinh đẹp này, thấy sản phẩm của công ty chúng tôi thế nào?"
Một thanh niên ăn mặc rất thời thượng đi tới, nói. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyện FULL chấm cơm.
Công ty của chúng tôi? Triệu Nhan Nghiên sửng sốt, có chút buồn cười, cũng là công ty của chúng tôi!
"Xin hỏi anh là…?"
Triệu Nhan Nghiên hỏi.
"Tôi là quản lý Phòng thị trường của chi nhánh Tập đoàn Ánh Rạng Đông tại Bắc Kinh, Trương Lập Quang Quang! Thật vui khi có thể phục vụ một tiểu thư xinh đẹp."
Người trẻ tuổi mặc dù ăn nói rất khéo, nhưng tôi lại phát hiện ra, trong ánh mắt của tên Trương Lập Quang Quang này khi nhìn Triệu Nhan Nghiên, tràn đầy sắc tình dục vọng.
Triệu Nhan Nghiên cũng phát hiện điểm này, có chút chán ghét lắc đầu nói:
"Không cần, tự chúng tôi sẽ xem."
"Sao vậy, không tin tôi ư?"
Trương Lập Quang Quang kéo tay Triệu Nhan Nghiên:
"Tiểu muội muội, ca ca có thể tặng em một máy tính để bàn loại mới nhất!"
"Anh làm gì!"
Tôi tiến lên một bước, một thanh đẩy tên Trương Lập Quang dâm dê ra.