Nhưng mà cứ như vậy rút lui, thì đúng là quá mất mặt, nên hắn phải tìm một lối thoát, nói:
"Nếu như Chung đội trưởng đã nói như vậy, Lý Đại Long sao không biết thức thời? Tiểu tử, hôm nay coi như mày mạng lớn, lần sau... Hừ hừ! Chúng tôi đi!"
Lý Đại Long định ly khai, Ngô mập mạp lên tiếng:
"Mày cho rằng đây là địa phương nào? Mày muốn đi thì đi à?" Hắn kiêu ngạo nói xong câu này, lại nói nhỏ với cảnh vệ ở bên ngoài mấy câu.
Chung Dương nhìn thấy Ngô mập mạp nói như thế, sắc mặt cũng biến đổi, nhưng mà lại không nói gì.
Lý Đại Long thấy một người mập mạp ở bên cạnh Chung Dương lên tiếng, cũng chắc là mập mạp này có lai lịch gì đó, nhưng ở cục công an đâu có ai như hắn đâu? Hắn cũng không để ý, chỉ coi mập mạp là một người bạn của Chung Dương, hắn dõng dạc nói:
"Hắc hắc, mày chõ mồm vào làm gì, có thực lực thì cứ tỏa sáng, Chung đội trưởng còn không nói gì, thì mày..."
Nhưng mà lời còn chưa nói hết, hắn đã không thể nói được nữa, lúc này ở ngoài cửa có hai hàng quân nhân đi vào, đem bọn người Lý Đại Long bao vây vào giữa, xem ra đây là quân nhân súng thật đạn thật !
"Bắt hắn cho tôi, giam lại, rồi sau mới nói!"
Ngô mập mạp nhìn đám kia binh lính nói.
"Mày…mày là người của quân đội?"
Lý Đại Long có chút kinh hoảng chỉ vào Ngô mập mạp nói.
"Mày hiện tại biết tao là ai rồi đó, ha ha, đã muộn rồi!"
Ngô mập mạp nói.
"Mày…quân đội không có quyền bắt tao?"
Lý Đại Long lúc này thật có chút sợ, đám binh lính này chẳng cần biết mình có phải là xã hội đen hay không, động tới cái lông của họ, là họ trực tiếp tiêu diệt mình! Hơn nữa mình không có gì cả, muốn đối nghịch với quân đội, quả là đi tìm chết.
"Vị Lưu tiên sinh này là là khách nhân trọng yếu của quân đội chúng tôi, giờ tao tôi hoài nghi anh có sự uy hiếp với người này, bởi vậy, tôi hoài nghi anh có mục đích thăm dò bí mật quân sự, tôi sẽ bắt giam anh lại, sau đó chuyển tới tòa án quân sự, đương nhiên, nếu như anh muốn có thể khởi kiện tôi ra tòa!"
Ngô mập mạp thật ra cũng chỉ hù dọa Lý Đại Long mà thôi, chuyện tình chưa nghiêm trọng tới mức phải ra tòa án quân sự.
Nhưng mà Lý Đại Long đâu có hiểu nhiều như vậy, hắn ở trên ti vi đã biết hành động của quân đội, biết tội danh thăm dò bí mật quân sự là một tội nặng, nhưng mà hắn đâu có biết bí mật quân sự là gì, hôm nay nghe Ngô mập mạp nói như vậy, lập tức bị dọa sợ, mặt xám nhưu đất, phải biết rằng nếu như cái này tội danh thật sự thành lập, vậy thì cả đời hắn phải ngồi trong ngục rồi!
Đám tiểu đệ kia thấy Lý Đại Long thất kinh, thì nhất thời cũng không có chủ ý gì cả, bọn họ vốn chính là xã hội đen, nếu như phải đến tòa án quân sự, thì đúng là chết không có chỗ chôn, chỉ còn cách đứng im.
Chung Dương thấy Lý Đại Long bị dọa sợ tới mức này, trong lòng cũng có chút buồn cười, cho nên nhỏ giọng nhìn Ngô mập mạp nói:
"Mập mạp, dọa họ một chút là được rồi, cậu muốn bắt họ thật hay sao! Nếu để cho lão đầu tử nhà của tôi biết cậu chọc tới phiền toái lớn như vậy, thì sẽ gọi điện thoại cho lão đầu tử nhà cậu kiện đấy.
Ngô mập mạp thật ra thì cũng không muốn đem Lý Đại Long giam lại, chỉ hù dọa bọn họ mà thôi, dù sao quân đội cũng không thể tùy tiện bắt người. Cho nên vung tay lên nói:
"Được, nể mặt Chung Dương, lần này coi như xong, dù sao ở trước mặt đội trưởng đội cảnh sát hình sự bắt người cũng không được tốt lắm, nhưng nếu lần sau còn như vậy, thì sẽ không tha"
Lý Đại Long vừa nghe Ngô mập mạp muốn thả hắn, lập tức cảm thấy mình như đang từ địa ngục lên tới thiên đường, hăn cảm thấy mình mới từ Quỷ Môn Quan trở về, lập tức cảm ơn Ngô mập mạp rồi dẫn người rời đi.
Nhìn bóng lưng bọn họ rời đi, tôi nhìn Ngô mập mạp cười nói:
"Mập mạp, chú giờ kiêu ngạo rồi nha, ngay cả xã hội đen cũng không sợ!"
"Khụ! Em từ lúc nào sợ hắn, đám người này bình thường chỉ khi dễ dân chúng mà thôi!"
Ngô mập mạp nói.
Chung Dương lúc này cũng cười nói:
" Lão Ngô, vốn tôi định ngăn cậu lại, nhưng nhìn tên Lý Đại Long bị dọa thành hình con ba ba, thì cũng không nhịn được cười."
Ba người chúng tôi cười nói, vừa gọi vài món ăn, sau đó lên phòng. Cảnh vừa rồi có nhiều người coi đó là huấn luyện quân sự, nên cũng không có để ý.
"Tiểu Lưu, cậu sao lại chọc tới Lý Đại Long, nhìn bộ dạng của hắn giống như có cừu oán vậy!"
Chung Dương hỏi.
Tôi đành nói lại chuyện ngày đó cùng đi ăn cơm với Sở Cao, vô tình chọc phải Khôn ca nói lại một lần.
"Hóa ra là như vậy!"
Chung Dương gật đầu nói:
"Cái Đại Hưng bang này, làm nhiều việc ác, nếu như không phải cục trưởng mấy lần khuyên tôi phải thận trọng, tôi đã sớm bắt hết bọn họ rồi!"
"Chung ca, em nghe nói sau lưng Đại Hưng bang này có Tư Đồ gia ủng hộ ?"
Tôi hỏi.
"Đúng, đây cũng chính là nguyên nhân mà bên cảnh sát chúng tôi chậm chễ trong việc bắt hắn! Mặc dù bọn họ chỉ là một cái tổ chức bên ngoài của Tư Đồ thế gia, nhưng quan hệ sau lưng bọn họ thì rắc rối phức tạp! Nếu như động thủ với bọn họ, thì sẽ là cái đích để người Tư Đồ gia ở chính giới và Thương giới đả kích, tôi nghĩ Tư Đồ thế gia chắc chắn sẽ không ngồi yên không hành động đâu, đến lúc đó những người này đều gây áp lực với cảnh sát chúng tôi, thì sợ rằng..."
Chung Dương thở dài nói.
"Vậy thì tùy ý để bọn họ tiếp tục như vậy sao?"
Mặc dù sau lưng tôi cũng có một Tam Thạch Bang khổng lồ, nhưng dù sao cũng cảm thấy chán ghét hành vi của Đại Hưng bang.
Bởi vì Quách Khánh lãnh đạo Tam Thạch bang mặc dù trên danh nghĩa là xã hội đen, nhưng mà chưa bao giờ làm chuyện ép người lấy tiền và CallGirl, buôn bán ma túy, cướp bóc..đại khái là những chuyện nguy hại cho xã hội sẽ không làm.
"Hiện tại chúng tôi đang..., đang đợi một cái cơ hội. Một mặt thu thập chứng cớ phạm tội của Đại Hưng bang, một mặt đang đợi Tư Đồ thế gia, nếu như Tư Đồ thế gia xuất hiện đối thủ cạnh tranh, chúng tôi có thể thừa dịp thời điểm Tư Đồ thế gia bận rộn ứng phó với đối thủ, nhân cơ hội quăng một mẻ lưới bắt hết Đại Hưng bang!"
Chung Dương nói.
Tôi gật đầu, tôi biết hắn cũng có chỗ khó xử, dù sao cơ hội này cũng sẽ có mà thôi, cho dù không có cơ hội, thì không sáng tạo ra hay sao! Ngày đó trước cửa cangtin hắn dám lôi kéo người yêu trong mối tình đầu của tôi, cùng tôi đoạt nữ nhân, Đại Hưng bang lại động tới đầu tôi, tôi không làm hắn chết mới là lạ!
Chung Dương thấy tôi cười âm hiểm, hỏi:
" Lưu Lỗi, ngươi cậu không phải là muốn đối phó với Tư Đồ thế gia đó chứ?"
"Đang có ý đó!"
Tôi gật đầu nói.
"Tiểu Lưu, tình huống của cậu bây giờ tôi cũng hiểu đại khái một chút, nếu như cậu đã là bằng hữu của tôi, tôi cũng không nói lời khách sáo nữa! Tiểu Lưu, tôi biết cậu có tiền, nhưng so với Tư Đồ gia chỉ là cái lông trâu! Tư Đồ thế gia tài lực lớn tới mức nào, cậu không thể tưởng tượng được đâu ! Bảng xếp hạng những người giàu cậu có biết không! Bọn họ là cổ thế gia lâu đời, tài lực vô cùng !"
Chung Dương khuyên.
Tôi nghe xong cũng không có nói gì, có lẽ Tư Đồ gia thật sự có nhiều tài phú như vậy, nhưng mà vậy thì thế nào đây! Nhiều tiền có so được với lợi nhuận 1 năm của Tập đoàn Ánh Rạng Đông không!
Nhưng mà phải chờ tôi xử lý xong chuyện Trần Trạch Long mới có thể tính chuyện này được.
Đề tài bắt đầu chuyển sang quân đội, Chung Dương nói:
"Đúng rồi, lão Ngô, hai ngày trước, các cậu bắt được một loại tín hiệu, không biết chuyện gì xảy ra?"
"Cục an ninh cùng các chuyên gia quân đội đang phiên dịch rồi, bọn họ hoài nghi đây là hành động quấy phá của quốc gia thù địch, nhưng mà hiện tại trên thế giới chưa có loại mật mã tổ hợp như thế này. Tôi thấy đây không phải là quấy nhiễu, mà là người ngoài hành tinh chuẩn bị đổ bộ!"
Trí tưởng tượng của Ngô mập mạp đúng là rất phong phú.
Vừa nhắc tới người ngoài hành tinh, tôi lập tức có hứng thú! Bởi vì khi còn ở kiếp trước, nước M thường phá giải rất nhiều sóng điện từ, cống hiến không lồ cho sức mạnh quân sự của nước M. Mà chỗ tôi có một người chuyên phá sóng điện từ, nên hỏi:
"Sóng điện từ gì, có thể cho tôi xem một chút không!"
"Đúng rồi, em quên mất, lão Đại là thiên tài máy tính! Em lấy ra cho anh xem!"
Nói xong hắn từ trong cặp công văn, móc ra một đống giấy tờ đầy dấu.
"Việc này sợ rằng không tốt lắm đâu, đây là cơ mật quân sự..."
Tôi nói.
"Khụ! Cơ mật quân sự cái gì, những thứ này các chuyên gia đã giám định xong, nhưng không có khả năng phiên dịch, nên không có giá trị gì với quân sự cả, hiện tại chỉ là một đống giấy vụn mà tôi, em chỉ tò mò, nó có phải là của người ngoài hành tinh hay không, nên mới giữ lại!"
Ngô mập mạp giải thích. Nguồn: https://truyenfull.vn
Tôi vừa nghe Ngô mập mạp nói như thế, thì thở phào nhẹ nhõm, nếu đây là cơ mật quốc gia, rồi lại bị bên an ninh điều tra, hơn nữa cũng sẽ liên lụy đến Ngô mập mạp. Mà Ngô mập mạp nói như vậy, thì những thứ này đã thành vô dụng rồi.
Tôi nhận lấy tờ giấy kia, sắc mặt không khỏi khẽ biến! Ngô mập mạp đã đoán đúng rồi, đây là một trong những tín hiệu điện báo cầu cứu của người ngoài hành tinh!
Mà hiện nay với trình độ mật mã của nhân loại không thể vào phá giải được! Mà ở thời đại kiếp trước của tôi, đây là một loại mật mã thông dụng của vũ trụ, có tên là mật mã Ma Ti!