Trọng Sinh Tầm An

Chương 75: Tả thị chi tâm

Mọi người click hoặc ủng hộ mình nha. Chỉ cần bấm "tôi không phải robot" -> chờ ba giây -> get link là xong. Cám ơn mọi người

Tác giả: Luna Huang

Sau khi Diệp Cẩn Linh cùng Diệp Cẩn Liên rời đi không lâu Tả thị lòng như bị lửa thiêu đốt chốc chốc lại nhìn ra ngoài. Trương ma ma vì sao đi lâu như vậy vẫn chưa trở về, sẽ không phải là xảy ra sự cố gì chứ?

Có lẽ do nàng nghĩ nhiều thôi, còn ai biết được kế hoạch này mà ra tay cứu chứ. Lúc này đột nhiên thấy được Bách Lý Nghiêm đến chúc mừng tặng lễ như là thoát thai hoán cốt vậy khiến Tả thị quên luôn cả lo lắng.

Sớm nghĩ dụ dỗ Diệp Nghêu gả Diệp Cẩn Liên cho Bách Lý Nghiêm nhưng hắn lại bảo như vậy là tiện nghi hầu phủ, bắt nàng chọn thêm vài người khác. Bây giờ xem ra nếu Diệp Cẩn Liên gả qua đó chính là tiện nghi cho nàng ta.

Nàng vội vàng vậy tay gọi Diệp Cẩn Ninh đến: "Ninh nhi mau đến ra mắt thế tử gia."

Thời điểm Diệp Cẩn Ninh nhìn thấy Bách Lý Nghiêm chính là thất thần một lúc mới hồi lại được. Vốn là muốn bức Diệp Cẩn Liên vào đường chết lại thành ra thế này, nhưng là giang sơn dễ đổi – bản tính khó dời.

Hắn được mệnh danh là hoàn khố, là háo sắc phong lưu thành tiếng. Thi được khoa cử thì thế nào, đậu thám hoa đã làm sao, cũng chỉ là phàm phu tục tử mà thôi. Nàng không tin không hắn mê mắt nhìn nàng, nặn ra một nụ cười xinh đẹp hơi khom người hành lễ.

"Tiểu nữ gặp qua thế tử gia."

"Diệp tam tiểu thư đa lễ." Lúc này trong lòng Bách Lý Nghiêm xuất hiện dáng vẻ không thích hợp của Diệp Cẩn Liên nên đâu còn để ý đến mỹ nữ trước mặt nữa.

Hắn nói qua loa vài câu rồi hướng Diệp Nghêu nói muốn đến chỗ của Khương Văn và Hình Trùng Xuyên. Dù gì cũng là đã từng tranh chấp dành kỹ nữ với nhau nên Diệp Nghêu không lấy làm lạ với lời đề nghị của hắn.

Trong lòng Diệp Cẩn Ninh cực kỳ khó chịu, hắn quả thực không để ý đến nàng. Không lẽ Khương Văn cùng Hình Trùng Xuyên có mị lực hơn nàng.

Tả thị thấy được liền cần tay Diệp Cẩn Ninh nhẹ nhàng vỗ vỗ, miệng hiện lên một nụ cười thâm độc như muốn nói các nàng sẽ không còn có thể đắc ý được bao lâu nữa đâu.

Hồi lâu vẫn không thấy Trương ma ma quay trở về thông báo tin tốt, Tả thị đợi không được vội vàng ra ngoài. Lát sau nàng trở lại ngồi bên Diệp Nghêu.

Kha ma ma trở về hồi báo với Hồ thị rằng Diệp Cẩn Huyên rất khỏe còn bảo Hải Dụ trở về nghỉ ngơi nữa không cần lo lắng. Hồ thị yên tâm mỉm cười sắc mặt khẩn trương cũng hòa hoãn đi không ít.

Diệp Cẩn Huy bị đám công tử chuốc rượu hắn lại bày ra vẻ hoàn khố khiến Diệp Nghêu tức đến râu tóc dựng ngược lại không tiện phát tiết trước mặt quan khách. Lúc nghe được lời của Kha ma ma cũng là yên tâm không ít.

Đột nhiên có một nha hoàn chạy vào thông báo ở Nghênh Xuân viện truyền ra tiếng kêu rất kỳ lạ. Mọi người đều hiếu kỳ im lặng nghe.

Hồ thị cùng Diệp Cẩn Huy nghe được sắc mặt khẩn trương không ít. Tiếng kêu kỳ lạ là ý gì? Tất cả hạ nhân trong phủ đều tập trung hết ở tiềng thính, Nghênh Xuân viện chỉ còn mỗi Diệp Cẩn Huyên cùng Hải Dụ thôi.

Hải Dụ?

Nghĩ đến đây Diệp Cẩn Huy không tự chủ được nắm chặt bàn tay dưới ống tay áo.

Tả thị vội kinh hô: "Chết vậy còn tứ cô nương?" Nàng lúc này chính là cười thầm trong bụng. Trương ma ma có lẽ còn giải quyết chuyện của Diệp Cẩn Liên nên chưa trở về chỉ là nàng đợi không được nên bảo người giở chút thủ đoạn thôi. Diệp Cẩn Linh là chỉ được cái mồm nên cho hạ nhân bình thường gạt là được.

Diệp Nghêu nhíu mày lạnh lùng ra lệnh: "Lập tức đưa ta đến đó xem." Tiếng kêu kỳ lạ là ý tứ gì?

Đám quan khách hiếu kỳ cũng muốn đi xem thử. Diệp Nghêu là một người trọng sĩ diện đương nhiên không muốn người khác biết chuyện không tốt trong phủ.

Hắn còn đang nghĩ cách từ chối liền nghe Tả thị cùng Hồ thị khóc lóc bên cạnh sợ Diệp Cẩn Huyên xảy ra chuyện. Trong đám khách mời lại có một một thái y nên buộc lòng mang theo tất cả cùng đi.

Tả thị đưa mắt mang tiếu ý nhìn Diệp Cẩn Ninh đang ở bên cạnh đỡ mình. Diệp Cẩn Ninh cũng là bộ dạng xem kịch vui cực kỳ mong đợi.

Mọi người cùng thả cước bộ vội vã theo chân Diệp Nghêu bước đến phương hướng Nghênh Xuân viên. Diệp Cẩn Huy đỡ Hồ thị liên tục trấn an nhưng lòng hắn không an được. Hải Dụ là người của Tả thị, lúc nãy hắn nên theo muội muội cùng rời đi mới đúng.

Đến nơi Diệp Cẩn Linh bị thiết kế liền một mảnh phẳng lặng mà lướt qua. Tả thị kinh ngạc không ít quay đầu nhìn lại xem chỗ sai sót nơi nào không hay tên nam nhân kia đổi địa điểm mà không báo trước.

Quả thực là không một bóng người khiến nàng lo lắng nắm chặt tay của Diệp Cẩn Ninh. Nàng là thiết kế ra kế hoạch này đầu tiên sẽ là hạ dược cả ba người trên bàn ăn. Không ngờ Diệp Cẩn Huyên lại sớm trở về trong khi món có dược còn chưa mang lên.

Thế nên nàng âm thầm bảo Hải Dụ hạ dược vào lư hương. Sau đó chính là để dẫn dụ mọi người vì an nguy của Diệp Cẩn Huyên mà đến Nghênh Xuân viện.

Trên đường sẽ gặp được Diệp Cẩn Linh cùng người cẩu thả trong hoa viên. Tiếp tới là Diệp Cẩn Huyên lén trốn về viện hẹn hò với nam nhân. Như vậy Diệp Nghêu tự nhiên cũng sẽ giác phái người đi tìm Diệp Cẩn Liên. Mà nàng đã sớm xếp người trước liền rất nhanh tìm được Diệp Cẩn Liên cùng nam nhân vui vẻ ở viện phía nam bị bỏ trống.

Diệp Cẩn Huy nhất định không tin liền cùng Diệp Nghêu chống đối, nàng nhân cơ hội sẽ thúc giục Diệp Nghêu đuổi hắn ra khỏi nhà. Hồ thị cùng đám di nương đau lòng nữ nhi cũng sẽ chịu không nỗi một là quyên sinh hai là bệnh đến chết.

Đến lúc đó Diệp Nghêu không người kế thừa nàng liền đưa cháu trai mình đến làm con thừa tự. Không thì bảo Diệp Nghêu nhận Khương Văn làm con thựa tự rồi thú cháu gái nàng. Cả Diệp gia sẽ nằm dưới tay nàng là chuyện sớm muộn.

Từ lúc Diệp Nghêu phản bội lời hứa thú một tiện tỳ như Hồ thị làm thiếp thì nàng đã chết tâm rồi. Nếu năm đó không phải Diệp Nghêu vì hài tử trong bụng của Hồ thị đưa nàng ta rời kinh thành du ngoạn thì Diệp Cẩn Huy đã không tồn tại rồi.

Thế nên nàng thay đổi kế hoạch, dung túng Diệp Cẩn Huy trở thành cái gai trong mắt của Diệp Nghêu để hắn từng bước từng bước một một cuốn gói ra khỏi Diệp phủ trong vô hình. Quyền lực mới là thứ nàng cần, nàng còn có Diệp Cẩn Ninh. Một khi nữ nhi này đăng hậu vị nàng sẽ là mẫu thân của hoàng hậu, vinh hoa phú quý hưởng không hết.

Dựa vào cái gì chỉ có mỗi tiện tỳ Hồ thị có thể sinh được nam hài? Dựa vào cái gì một tiện xú nữ như Diệp Cẩn Huyên chiếm được sủng ái của hoàng thượng cùng hai vị điện hạ. Dựa vào cái gì với thân phận thứ xuất kia được làm quận chúa?

Diệp Cẩn Linh một thứ nữ chui ra từ bụng tiện nhân cũng xứng đang với thái tử sao? Lại còn năm lần bảy lượt tơ tưởng viễn vọng muốn làm thiếp sao? Đúng là ngu ngốc. Diệp Cẩn Liên cùng Diệp cẩn Huyên khuyên mãi vẫn muốn tự đâm đầu vào con đường chết.

Diệp Cẩn Liên tuy là an phận hơn nhưng biết quá nhiều. Hôm Diệp Cẩn Linh bị phát điên, Hải Dụ nghe được báo lại với nàng đoạn đối thoại của nàng ta cùng Diệp Cẩn Huyên. Hóa ra nàng ta từ lâu đã có tư lòng chống đối, vậy thì cũng nên diệt trừ rồi.

Cũng may là con ngốc Diệp Cẩn Huyên nghe cũng chẳng hề đề phòng chút nào. Tiện chính là tiện, mãi mãi cũng không thể thay thế được.

Một ngày nàng còn sống nàng không để ai làm chướng ngại vật của nữ nhi nàng đăng hậu vị. Thế nên kế hoạch hoàn mỹ của nàng nhất định không sẽ không thể xảy ra sai sót gì.