Trọng Sinh Đô Thị Cuồng Long

Chương 60: Anh theo đuổi tôi không?

Vừa lúc này, Liễu Yên Nguyệt đi tới, trong tay ôm một bó hoa, tiến đến giữa hai người phá vỡ không khí giữa hai người.

"Thu Phong, Em quên mất, hôm nay anh đến đây có một việc nhỏ là mang bó hoa này lên tặng cho Thiên Nhan Duyệt tiểu thư, đợi người dẫn chương trình nói là được".

Tiêu Thu Phong sửng sốt hỏi: " Em đi lên là được rồi, anh không có quen với những việc thế này."

Liễu Yên Nguyệt cười, rất nhiều người con trai đều khao khát có cơ hội tới gần Thiên Nhan Thần nữ. Tiêu Thu Phong từ chối, trong lòng Yên Nguyệt cũng rất thoải mái. Ngay lập tức nàng lũng nịu nói:

"Thu Phong, đây đều là vì quảng cáo cho tập đoàn Phong Chính của chúng ta. Anh xem quần áo mà Thiên Nhan Duyệt có đẹp không, rất phù hợp với quần áo của anh, em đi lên sẽ không phù hợp được".

Lúc này, Thiên Nhan Duyệt hát chậm lại, giai điệu lan tỏa rồi dừng lại. Tiêu Thu Phong không nghĩ đến, Tư Mã Lạc lại đột nhiên đẩy hắn lên vài bước. Tiêu Thu Phong cầm trong tay một bó hoa hồng lập tức hiện lên trước mặt mọi người.

"Thằng này, số đào hoa nhưng không biết nắm chắc, thực muốn ta ghen ghét đến chết mới được sao?"

Trong lòng Tư Mã Lạc đương nhiên cũng nghĩ tới cơ hội này, nhưng Lâm Thu Nhã đang ở trước mặt, anh ta ít nhất cũng phải ra vẻ quân tử. Trăm hoa đua nở, nhưng chỉ có một bông hoa đẹp nhất mà hắn muốn mà thôi.

Tiêu Thu Phong lúc này đúng là tiến cũng không được, mà lui cũng không xong. Lúc trước mới trêu chọc cô gái này mà giờ lại lên tặng hoa, không biết lát nữa nàng ta sẽ nhìn mình với vẻ mặt thế nào đây.

Nhưng vì tập đoàn Phong Chính, hắn không thể đi ra ngoài. Lúc này không phải là sẽ quảng cáo cho tập đoàn sao, nếu hiệu quả tốt, doanh số bán hàng quần áo của tập đoàn Phong Chính sẽ tăng gấp đôi. Nể mặt tiền hắn có thể ủy khuất một lần, rốt cuộc không thể làm Liễu Yên Nguyệt khó xử!

Người dẫn chương trình nhìn thấy Tiêu Thu Phong, cầm micro nói: "Thiên Nhan Duyệt tiểu thư, tiếng hát của cô được rất nhiều người yêu quý, ngay cả anh chàng đẹp trai này cũng lên tặng hoa cho cô".

Tiêu Thu Phong có chút không hài lòng, tất cả mọi thứ đều là giả dối làm cho người ta buồn nôn. Hắn cũng coi như người hâm mộ Thiên Nhan Duyệt sao?

Thiên Nhan Duyệt cũng sửng sốt, trước khi hát nàng cũng biết chuyện có người lên tặng hoa. Nhưng nhìn thấy Tiêu Thu Phong, mặt nàng lại hiện lên vẻ là lạ, người con trai này sẽ tặng hoa cho mình sao?

Chẳng lẽ anh ta ngưỡng mộ mình nhưng lại giả vờ chán ghét khiến mình chú ý? Cách này đã rất nhiều người áp dụng với mình, có lẽ anh ta cũng nghĩ như vậy.

Người dẫn chương trình không chờ nàng nói, đã quyết định thay nàng: "Quý ngài này, Thiên Nhan Duyệt tiểu thư cho anh một cơ hội tặng hoa, mời anh lên sân khấu. Không chừng cô ấy còn có thể ôm hôn anh một cái?"


Thiên Nhan Duyệt đương nhiên là không muốn, không phải là chuyện này, mà là lựa chọn đối tượng này có vẻ không đúng. Nếu là người con trai khác, người mê giọng hát của nàng, ôm một cái trên sân khấu cũng không sao.

Khi nàng hát thường xuyên có người hâm mộ lên ôm một cái.

Tiêu Thu Phong trên mặt không có vẻ lạnh nhạt như vừa rồi nữa, mà là một nụ cười ấm áp. Về sau những người này có thể là khách hàng mua quần áo của tập đoàn Phong Chính, khách hàng là thượng đế, đối với thượng đế, đương nhiên hắn không thể không mỉm cười.

Người dẫn chương trình ngăn hắn lại, cầm micro hỏi: "Chào anh, anh dũng cảm tiến lên sân khấu tặng hoa, anh muốn Nhan nữ thần nói câu gì nhất?"

Tiêu Thu Phong đã hiểu câu hỏi, thấy tất cả mọi người đều hướng ánh mắt tới mình, cười nói: "Câu này còn phải hỏi sao, đương nhiên là hi vong Thiên Nhan Duyệt tiểu thư tặng tôi một nụ hôn".

Người dẫn chương trình cười nói: "Tiêu tiên sinh thật hài hước, xin giới thiệu với mọi người một chút, tài trợ của lễ hội điện ảnh lần này là do tập đoàn Phong Chính của Tiêu tiên sinh. Ở đây, chúng ta hay cùng cảm ơn tập đoàn Phong Chính. Bây giờ xin mọi người vỗ tay hoan nghênh Tiêu tiên sinh lên tặng hoa Thiên Nhan Duyệt tiểu thư".

Đây chỉ là một chiêu quảng cáo của Tập đoàn Phong Chính mà thôi.

Nhưng Thiên Nhan Duyệt lại chu cái miệng nhỏ nhắn lên khi Tiêu Thu Phong đi về phía nàng, trong mắt lóe lên vẻ nghịch ngợm.

Nàng không nhận hoa trên tay Tiêu Thu Phong ngay, ngược lại có chút làm bộ kêu lên: "Là hoa hồng này, Tiêu tiên sinh, không phải anh tỏ tình với tôi đó chứ!"

Lời này khiến Tiêu Thu Phong cũng như người dẫn chương trình bất ngờ, theo lý mà nói, nhận hoa, ôm một cái, sau đó là không có việc gì, nhưng cô gái này lại hỏi một câu nằm ngoài kịch bản thế này.

Tiêu Thu Phong thấy ánh mắt của cô ta, biết là nàng cố ý. Chẳng qua Liễu Yên Nguyệt chuẩn bị có chút sai lầm, lại chuẩn bị hoa hồng đỏ

"Đương nhiên, tất cả đàn ông ở đây có ai lại không muốn làm như vậy. Chỉ là Thiên Duyệt tiểu thư không muốn cho họ có cơ hội thôi, tôi cũng không dám hi vọng xa vời, chỉ hi vọng tặng bó hoa này cho cô, có thể được cô đáp lại một cái ôm cũng là may mắn rồi".

Thiên Nhan Duyệt cười rất đẹp, đó thực sự là sức hút của những ngôi sao. Trong nháy mắt cảnh sắc trở lên huyền ảo đến tuyệt vời, nàng bước đến nhẹ nhàng với nét mặt tươi tắn nhận hoa hồng, thản nhiên nói:

"Ôm thì không được, nhưng…"

Động tác của nàng làm Tiêu Thu Phong không ngờ tới, nhẹ nhàng hôn lên mặt hắn.


"Nhưng Tiêu tiên sinh, em có thể tặng anh một nụ hôn. Cảm ơn hoa hồng anh tặng, nếu anh thực sự thích em, em sẽ cho anh cơ hội".

"A…"

"Không…"

Người dẫn chương trình đã làm sôi động bầu không khí, tất cả mọi người đứng lên vỗ tay liên tục. Họ nhìn vẻ dịu dàng, e thẹn của thần nữ quả thực như là đã động xuân tâm, không có một người đàn ông nào không điên cuồng khi thấy nàng như vậy.

Mọi người nhìn Tiêu Thu Phong với ánh mắt hâm mộ khiến Tiêu Thu Phong có chút khó Xử, đây cũng được xem như là diễm phúc sao, còn nói cho hắn cơ hội, cũng không để ý xem mình có ý đó hay không. Chỉ bằng thân thể mới dậy thì của cô bé này, hắn không hề hứng thú. Nguồn: https://truyenfull.vn

Vũ và Liêu Yên Nguyệt, người nào cũng hơn nàng ta.

Liễu Yên Nguyệt có vẻ ghen tị, Tiêu Thu Phong vừa đi xuống đã không khách khí nắm tay hắn, thân mật dựa vào người hắn, nói: "Thu Phong, hôm nay anh đã làm cho nhiều người con trai đố kỵ, ngay cả tiện nghi của Thiên Nhan Duyệt cũng chiếm lấy".

Tư Mã Lạc ở một bên, buồn bã nói: "Đúng, làm ta tức giận chính là lão tam rõ ràng chiếm tiện nghi, nhưng lại ra vẻ bình thường, thật sự muốn mang hắn sang Thái Lan chỉnh hình mới được".

Tiêu Thu Phong không có tâm trạng này, nên trong trường hợp này cũng không thấy thoải mái. Tiêu Thu Phong nói với Liễu Yên Nguyệt:

"Chiếm tiện nghi nhưng không no bụng được, đi ăn trưa thôi, chiều anh về công ty trước, ở đây chẳng có gì hay cả".

Buổi sáng động chân khí, lúc này lại đấu võ mồm với cô gái kia, còn phải cẩn thận rè chừng với một Lâm Thu Nhã luôn nhìn chằm chằm vào mình, khiến Tiêu Thu Phong có chút rùng mình.

Liễu Yên Nguyệt đương nhiên không có ý kiến. Nàng nhìn thấy vẻ mặt của Tiêu Thu Phong là biết rằng nơi này hắn không thích thú, nên định xoay người nói một tiếng với Lâm Thu Nhã.

Lâm Thu Nhã cũng nụ cười, nói: "Tiêu thiếu gia chuẩn bị đi ăn cơm sao, vậy chúng ta đi cùng nhau. Vừa lúc Nhan Duyệt cũng đã quay lại, thêm người thêm vui".

Tiêu Thu Phong tuy gặp mặt cô gái này lần đầu tiên, nhưng Hoa hồng trong Đông Nam tam hoa đã nghe không ít. Trực giác cho hắn biết rằng đây là cô gái thông minh, quen với những cô gái như vậy rất mệt mỏi. Huống chi lúc này hắn vẫn chưa rõ ràng cô ta là bạn bè hay là kẻ địch.

"Không cần, chúng tôi ăn cơm thích yên tĩnh. Tư Mã Lạc rất hâm mộ Lâm tiểu thư, không bằng để lão đại cơ hội lần này đi".

Nếu không phải người mù thì cũng có thể nhìn ra tình cảm sâu sắc mà Tư Mã Lạc dành cho cô gái này, đương nhiên chỉ cần không phải người mù cũng có thể nhìn ra được bọn họ đúng là hoa có ý, nước vô tình.

Tư Mã Lạc rất vui vẻ, còn Lâm Thu Nhã lại sửng sốt, không hề tức giận mà nhẹ nhàng nói: "Tiêu thiếu gia, anh nói sai rồi. Hôm nay tôi gặp Yên Nguyệt cũng là có duyên. Nếu đã là bạn, nhân cơ hôi này liền củng cố tình cảm giữa hai chúng ta, chị nói có phải không Yên Nguyệt?"

Nàng dời măt khỏi Tiêu Thu Phong, nhưng lại nhìn Liễu Yên Nguyệt. Liễu Yên Nguyệt thấy khó xử, nhìn sang Tiêu Thu Phong, có chút không tự nhiên nàng nói: "Nếu Lâm tiểu thư không ngại, chúng ta cùng đi. Anh thấy sao, Thu Phong?"

Trước mặt người con trai này, nàng tình nguyện làm một cô gái dựa dẫm, nàng thay đổi mình để được hắn yêu thích.