Trọng Sinh Đô Thị Cuồng Long

Chương 524: Tình cảm ôn nhu

Tất cả hệ thống tình báo đang được vận hành, thám tử Ngạo Thiên Minh, Thiên Võng Phượng Hề, còn có sát thủ Đồ Thần, các tin tức về Hắc Dạ và Mafia, rất nhanh được truyền đến tay Tiêu Thu Phong.

Mà Tiêu Thu Phong lúc này để Lang Tổ ở lại Ngạo Thiên Minh. Còn bản thân hắn đi đến chỗ Yên Nguyệt. Giống như lần trước, Tiêu Thu Phong không đi qua cổng, chui qua cửa sổ mà vào. Như vậy vừa đơn giản vừa dứt khoát, đỡ bị đám bảo vệ hỏi han, tốn thời gian.

Thân hình gợi cảm, mặc chiếc áo ngủ đầy quyến rũ, đang thay quần áo. Tiêu Thu Phong đột nhiên tiến vào, không tránh không né, hắn chưa kịp tránh thì nàng đã quay đầu lại, hai tay chắn trước ngực. Nhưng thật không ngờ gian phòng vốn thuộc về Liễu Yên Nguyệt, lúc này Tử Dao lại đang ở đây.

"Anh, anh làm gì đó? Vào sao không gõ cửa, không thấy người ta đang thay quần áo sao?" Mặt đỏ ửng, da thịt nõn nà như ngọc, xuân quang tiết ra ngoài, dù lấy hai tay che đi, cũng không thể che hết cảnh đẹp trên ngực. Thật ra lần chữa thương trước đây, Tiêu Thu Phong đã cảm nhận được.

Tử Dao tiên tử nhìn bề ngoài rất lạnh lùng, dáng người rất tuyệt. Chẳng qua ngày thường mặc quần áo kín mít nên không thấy rõ mà thôi.

Tiêu Thu Phong ra vẻ không có chuyện gì, không thấy gì, không thèm để ý nói: "A, đang thay quần áo à, anh đi nhầm phòng. Em tiếp tục, em tiếp tục, coi như anh chưa đến"

Lúc này không đi còn đợi khi nào nữa. Mở cửa phòng ngủ, Tiêu Thu Phong chạy ra ngoài, chẳng qua vẫn thay đầu lại, nhìn chiếc quần lót đầy gợi cảm của Tử Dao, gật đầu tán thưởng: "Tử Dao, đồ lót của em rất được, nhớ mua mấy cái, anh thích nhìn"

Một cái gối được ném tới, Tử Dao tức giận mắng: "Anh xấu xa, anh nhìn thấy"

Nói nhảm, hắn có phải mù đâu, còn có thể không nhìn thấy gì sao. Hơn nữa cảnh đẹp mê người đó, hắn càng phải chú ý ngắm nhìn, nhìn thật kỹ.

Cửa đóng lại, trong phòng chỉ còn lại Tử Dao, đang ngồi trên giường, chẳng qua tay trên ngực đã chuyển sang che mặt đỏ bừng. Lần này lại bị người đàn ông đó chiếm tiện nghi.

Ngoài phòng khách, Liễu Yên Nguyệt và Vũ nghe được âm thanh bên trong, lại thấy Tiêu Thu Phong vội vàng chạy ra, đều che miệng cười.

"Ông xã, sao, dáng người tốc độ rất được phải không. Đúng là không ngờ, thường xuyên tắm nước nóng lại có tác dụng với da dẻ như vậy. Vũ tỷ, sau này chúng ta nhất định phải đi thử" Xem ra tối qua ba nàng ngủ rất muộn, ngay cả vấn đề da thịt trắng nõn cũng nói.

Vũ cũng cười nói: "Dáng người Tử Dao đương nhiên tuyệt vời. Nhưng để ông xã nói thì có lẽ sẽ thích hơn đồ lót trên người Tử Dao. Sao, em và Yên Nguyệt cũng mua, có muốn mặc cho anh xem không?"

Đường đường một tiên tử không ngờ lại mặc quần lót trong suốt đầy gợi cảm đó, đây đúng là tiết độc thần thánh. Chẳng qua Tiêu Thu Phong chính là kẻ trời sinh phá vỡ nguyên tắc, hắn thích.

Tiêu Thu Phong nhảy lên, đã ngồi giữa hai nàng, ôm hai thân thể mềm mại thơm ngát vào lòng, háo sắc cười nói: "Vậy đương nhiên phải thưởng thức rồi, tốt nhất là hai bà vợ xinh đẹp cùng mặc, biểu diễn xem nào, như vậy sẽ rất ***"


Liễu Yên Nguyệt vung tay vỗ vào tay Tiêu Thu Phong, hờn dỗi xấu hổ quát: "Nghĩ hay nhỉ, người ta không làm chuyện xấu hổ đó. Nếu muốn nhìn về Đông Nam đi. Trong nhà có người muốn mặc cho anh xem đó. Sợ là mấy cô bé kia đang không đợi được"

Tiêu Thu Phong ôm Liễu Yên Nguyệt đang xấu hổ lên đùi mình, cười nói: "Ông xã cũng đang không đợi được đây. Yên Nguyệt, có muốn thân thiết, thân thiết ngay bây giờ không?"

Vũ đã kéo tay Tiêu Thu Phong ra: "Thu Phong, nhẹ nhàng chút, Yên Nguyệt đang có thai, không chịu được điên cuồng của anh đâu. Sao, đêm qua Bình Nhi không cho anh ăn no sao?"

Quả nhiên là có tin vui, hắn đang kỳ quái mấy hôm nay Liễu Yên Nguyệt càng lúc càng gầy, giống như ăn không no, xem ra đây là do nàng có thai nên vậy.

Liễu Yên Nguyệt vui mừng nói: "Ông xã, hy vọng lần này có thể sinh một cháu trai cho Tiêu gia. Trong nhà chỉ có một mình Mộ Thiên là cháu trai, bố mẹ rất mong có thêm đó?"

Tiêu Thu Phong cũng không biết nói gì cho tốt. Thực ra giữa Mộ Thiên và Tư Giai, hắn thích Tư Giai hơn. Cô bé này rất đáng yêu. Không giống Mộ Thiên, quá nghịch ngợm, cả người lúc nào cũng bẩn. Chẳng qua hai ông bà rất thích thằng bé này, tâm trạng mọi người là khác nhau mà.

Vũ lập tức khuyên: "Yên Nguyệt, việc này có quan hệ gì đâu. Em xinh như vậy, con gái sinh ra đương nhiên là đại mỹ nhân, không nhất định phải sinh con trai. Anh nghe Thu Phong nói rất thích Tư Giai, có phải không?"

Liễu Yên Nguyệt lập tức ngẩng đầu, vẻ mặt chờ đợi nhìn Tiêu Thu Phong, trong mắt còn có ý hỏi.

"Đương nhiên, thằng ranh Mộ Thiên có hai ông bà yêu là đủ rồi. Anh đương nhiên yêu Tư Giai nhất, mỗi lần thấy Tư Giai, nó gọi anh là ba, thật thân thiết, mỗi lần đều muốn ôm con thật lâu"

Mặc dù Hân Hân cũng đáng yêu, nhưng lại rất nghịch ngợm, không dễ lừa, không ngờ dám đánh nhau với Mộ Thiên. Không cần hỏi, Hỗn Thế Ma Vương tiếp theo nhất định là nó.

Lời Tiêu Thu Phong nói, Liễu Yên Nguyệt rất cao hứng, nhưng suy nghĩ trong lòng không hề thay đổi, trai gái đều có, nàng muốn một con trai.

Chuyện này có khuyên cũng vô dụng, mặc dù Tiêu Thu Phong không để ý, Vũ cũng hiểu không sao, có con là tốt, là nam hay nữ chẳng phải đều là con của mình sao.

Điện thoại di động vang lên, Thanh Bình Nhi gọi tới. Nhưng không phải là nhớ hắn, mà là có tin tức của Mafia.

Bỏ điện thoại xuống, Vũ hỏi: "Lại phải đi sao?"


Tiêu Thu Phong gật đầu: "Đúng vậy, Hongkong rất hỗn loạn, phải dọn dẹp không sẽ rất phiền. Được rồi, mấy người ở đây chơi, giúp anh chọn quà cho mấy đứa bé trong nhà, anh mà về tay không, mấy đứa bé nhất định sẽ mất hứng.

Liễu Yên Nguyệt ngoan ngoãn rời khỏi đùi Tiêu Thu Phong, mặc dù nàng thích cảm giác này, thích Tiêu Thu Phong sủng ái, nhưng đàn ông có chuyện phải làm, nàng luôn ủng hộ.

Lúc này cửa phòng ngủ mở ra, Tử Dao mặt đỏ hồng đi ra, thay một chiếc váy trẻ trung năng động, xem ra hôm qua mới mua, đúng là rất hợp người, làm khí chất lạnh lùng của nàng có thêm sức sống thanh xuân, kết hợp với sự quyến rũ của ma khí, hấp dẫn đến cực điểm. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Tiêu Thu Phong đứng lên cười nói: "Tử Dao, váy này rất được, nhưng không thích như vừa nãy"

"Đồ háo sắc, anh còn nói nữa, em cầm kiếm chém anh" Miệng anh đào khẽ run lên, mím môi, Tử Dao không chịu được nữa.

Tu luyện cả đời, không dính gì đến tình yêu nam nữ, nhưng xuất thế có mấy tháng, tất cả kiên trì của nàng đã từng bước tan đi. Bây giờ ngay cả thân thể trong sạch của nàng cũng bị Tiêu Thu Phong nhìn mấy lần, trong lòng đang rất xấu hổ, không ai có thể hiểu.

Chỉ là nàng sợ hãi, nhưng cũng kích động, chính nàng cũng không rõ đây là cảm giác gì.

Tiêu Thu Phong giơ tay ra xin tha, nói: "Được được, coi như anh không nói. Bây giờ anh có việc phải đi. Chờ xong chuyện sẽ về chơi với mọi người" Thân hình hơi động, đưa tay sờ lướt qua mặt Tử Dao khi nàng chưa lấy lại tinh thần, khẽ nói: "Ừ, da mịn thật, rất tuyệt"

Không cần biết Tử Dao có tức hay không, vì dù sao hắn cũng đã rời đi.

Tử Dao tức đến độ giơ chân lên, nhưng lại vô lực, đành phải chạy đến cạnh Yên Nguyệt và Vũ, mất hứng nói: "Vũ tỷ, các người sao không quản hắn, nghe người ta nói vợ không phải quản chồng sao?"

Hôm qua xem phim tình cảm nam nữ, cô gái này học theo.

Liễu Yên Nguyệt ngẩn ra không nhịn được cười. Mà Vũ lại nghiêm giọng nói: "Tử Dao, em không phải nói cũng là vợ của hắn sao, vậy em đi quản đi, chúng ta ủng hộ em"

Tử Dao đỏ mặt. Bây giờ nàng đã biết, với quan hệ giữa bọn họ, căn bản không phải vợ chồng, nhiều nhất chỉ coi là bạn trai bạn gái, có chút xấu hổ bĩu môi nói: "Em không phải, em xem Tv nên biết chỉ có ngủ với hắn, mới là vợ của hắn"

Toát mồ hôi, đây là lý luận gì, Vũ và Yên Nguyệt đều ngẩn ra.

Thanh Bình Nhi báo cho Tiêu Thu Phong vị trí của Mafia. Bọn chúng rất thông minh, đại bản doanh tấn công Hongkong của chúng lại là trên một du thuyền khổng lồ. Bap từ lúc đến Hongkong vẫn ở trên này, chưa lên bờ.

Phát hiện hành tung của chúng cũng là do tình cờ. Nhưng dù như thế nào, Tiêu Thu Phong bây giờ đã biết. Lúc hắn biết thì Dạ Ưng cũng đã biết. Ba đại cao thủ Long Tổ đều xuất động, đương nhiên còn có mấy thần binh được điều vào Long Tổ, chuẩn bị toàn lực công kích kẻ gây hỗn loạn ở Hongkong.

Du thuyền trên biển không có biện pháp khác, chỉ có trực diện công kích. Khi mấy người Long Tổ đến bờ biển, Tiêu Thu Phong và Lang Tổ cũng đã tới. Bọn họ không giống như Long Tổ che giấu bản thân bằng cách lặn xuống. Đám người Tiêu Thu Phong trực tiếp dùng ca nô chạy tới.

Nói thật ra, Tiêu Thu Phong không hề gấp gáp, bọn chúng ở trên thuyền đúng là không dễ tìm. Nhưng một khi tìm được lại không phải lo lắng bọn chúng chạy trốn. Nhiều nhất cho nổ cả du thuyền. Hắn không tin những người này ở trong nước còn hơn hắn. Hắn có Long thân mà.

Trên du thuyền không chỉ có cao thủ Mafia, còn có Giáo Hoàng, đương nhiên còn có một bộ phận thành viên Hắc Dạ. Bọn chúng không phải bạn, nhưng lại có chung lợi ích.