Trong lúc đó gia tộc Abbey đã không thấy bóng dáng. Hôm sau Fei Lisi mở một yến hội cực lớn để chúc mừng. Tất cả các nhân vật nổi tiếng trong thành phố đều được mời đến, tập trung ở Lạc Cách gia tộc. Tất cả mọi người đều mong được gặp Phong. Nhưng rất nhiều người không thể vào cửa, đứng ở bên ngoài, hy vọng có thể tiếp xúc với anh hùng trong mắt bọn họ và dũng sĩ Lạc Cách gia tộc ở khoảng cách thật gần.
Trận chiến này, đối với Long mà nói chính là một trận chiến tạo thanh danh. Tất cả mọi người trong thành phố này đều coi hắn là thần tượng.
Điều này cũng làm cho Lạc Cách gia tộc thành chúa tể của thành phố, không thể thay thế.
Nhưng nhân vật chính của câu chuyện – Long lại không xuất hiện. Hắn lúc này đong đứng một mình trong phòng, lẳng lặng suy nghĩ. Không phải do không có người tim hắn chúc mừng, mà hắn đã từ chối. Nói sau trận quyết chiến có rất nhiều chuyện phải suy nghĩ cho tốt, nên mọi người không quấy rầy hắn nữa.
Hắn không biết lực lượng của mình đến từ đâu, cứ đến lúc nguy cấp, những hình ảnh đó lại hiện lên trong đầu, đến một cách khó hiểu, không bóng dáng. Khi hắn tiếp nhận nó, muốn nghĩ đến chuyện trước kia thì lại cảm thấy mê man.
Long rất muốn biết quá khứ của mình, bởi vì thời gian qua trong lòng hắn rất muốn biết rốt cuộc mình là ai?
Cửa nhẹ nhàng bị đẩy ra người có thể vào lúc này đương nhiên chính là Ái Ny.
Khác hẳn với mọi ngày, Ái Ny hôm nay mặc chiếc váy mà nàng hình như chưa bao giờ mặc. Bộ ngực đầy đặn được thắt lưng buộc lại càng cao vút, mỗi lần nàng hít thở lại phập phồng. Sắc đẹp của nàng lúc này thể hiện ra một cách không thể nghi ngờ.
Ái Ny không thích tham gia tiệc tùng, bởi vì nàng cảm thấy những người ở đó đều nói chuyện đâu đâu, nói những lời dối trá. Nhưng lần này nàng lại rất hưng phấn, bộ váy này là mẹ nàng trước khi mất đã cho nàng. Hơn nữa nói với nàng khi mặc bộ váy này, chính là khi hạnh phúc của đời nàng đã tới.
Trước kia nàng không biết nhưng bây giờ đã hiểu. Khi nàng mặc chiếc váy này, có nghĩa là trong lòng nàng đã yêu, yêu sâu đậm, yêu nóng bỏng. Giống như tính cách của nàng, không hề che giấu. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyện FULL chấm cơm.
Sắc đẹp đầy quyến rũ dưới ánh mắt nhìn chăm chú của Long, Ái Ny quay một vòng, sau đó dịu dàng nói: "Long, anh xem váy của em có đẹp không?"
Mái tóc dài đen nhánh buông xuống làm cho Long cảm thấy ảo giác, thân hình như thế này, trong trí nhớ của hắn hình như đã lướt qua.
"Rất đẹp"
Long vừa nói ra, Ái Ny bước một bước đến gần, không hề e ngại, hôn thật sâu lên mặt hắn: "Long, đây là lần đầu tiên Ái Ny mặc chiếc váy này, anh là người đầu tiên nhìn thấy. Sau này, Ái Ny sẽ học làm một người phụ nữ cao quý, anh có thích không?"
Long không hiểu lắm nhưng hắn vẫn nhẹ nhàng gật đầu. Nếu Ái Ny có thể thu lại thói quen thô lỗ của mình, tin rằng sẽ là một người phụ nữ đầy quyến rũ. Hắn đương nhiên rất thích.
"Hôm nay, anh sẽ là bạn nhảy của em. Em không cho phép anh đáp ứng lời mời của bất cứ ai"
Trong giọng nói bá đạo mang theo lời yêu nồng đậm. Khi nàng bám tay Long, cùng nhau ra khỏi phòng, trong lòng Long đã biết tiểu thư bảo bối của Lạc Cách gia tộc hình như đã yêu hắn. Yêu một người từng được coi là kẻ hầu hạ ngu dốt.
Đây không phải chuyện gì tốt cho lắm. Bởi vì Long bây giờ không muốn ở lại đây cả đời. Hắn muốn tìm cuộc sống thuộc về hắn. Nhà của hắn không phải ở đây.
Hai người vừa xuất hiện, tiếng vỗ tay vang dội. Không một ai biết tiếng vỗ tay này là dành cho Long, hay là dánh cho sự biến hóa một cách khó tin của Ái Ny.
Raney kinh ngạc kêu lên:
- Tiểu thư hôm nay thật đẹp.
Những lời này mang đến rất nhiều tiếng cười. Tính cách của Ái Ny, cả thành phố nhỏ bé này có ai là không biết. Giờ phút này nàng thay đổi, như chim nhỏ nép vào người tình, ánh mắt quyến rũ dịu dàng làm bọn họ biết, đó chính là Ái Ny đã yêu Long.
Yến tiệc, mọi người đều mời Long uống, mùi rượu nho say lòng người tràn ngập cả căn nhà. Giờ phút này hạnh phúc, vui sướng tràn ngập tinh thần và thể xác mọi người, tùy ý ăn uống, hát ca, không ai giữ lại, tất cả đều bị không khí này lây nhiễm.
Sau đó chính là nhảy, tất cả những điều này đều là vì Long. Nhưng Long bị Ái Ny giữ chặt, ôm chặt nhau, cảm nhận được tình yêu thương nóng bỏng, ngọn lửa mênh mông thiêu đốt. Ái Ny biết mình đã tìm được người đàn ông của đời mình.
Rất nhiều cô gái xinh đẹp đều muốn nhân cơ hội này đến gần Long. Nhưng Ái Ny rất keo kiệt, luôn nắm chặt tay Long, rất rõ ràng tuyên bố người đàn ông này thuộc về mình, người đàn ông thuộc về Lạc Cách gia tộc. Không ai được phép tranh đoạt, nếu không sẽ không khách khí.
Chẳng qua cô hầu gái đẹp nhất Lạc Cách gia tộc đang nháy nháy mắt, nước mắt phủ hết nửa khuôn mặt, đau lòng lẩm bẩm nói: "Vương tử anh tuấn nhất trên đời đã bị tiểu thư cướp rồi. Cả đời Sha Sha sẽ không hạnh phúc nữa"
**** đâu chỉ có mình nàng.
Mặc dù Long cũng không thay đổi, nhưng hiển nhiên địa vị của hắn trong Lạc Cách gia tộc đã khác hản. Ngay cả Fei Lisi và Luo đều kính trọng hắn. Rất nhiều chuyện của gia tộc đều hỏi ý hắn, mặc dù Long không hề để ý đến mấy việc này.
Từ trong miệng Ái Ny, hắn hiểu đôi chút về gia tộc Feir. Hắn biết chiến tranh còn chưa kết thúc, cho nên hắn muốn bồi dưỡng lực lượng cường đại cho Lạc Cách gia tộc. Sau đó hắn sẽ rời đi, đi tìm con đường của mình. Về phần Ái Ny, hắn chỉ có thể nói tiếng xin lỗi.
Dũng sĩ vệ đội không chỉ tôn kính hắn, mà là sùng bái. Hắn nói chính là chân lý tu luyện.
"Bắt đầu từ ngày mai, dũng sĩ vệ đội bắt đầu tiến hành đào thải, người thông qua vòng một có thể tiến vào vòng hai tiến hành khiêu chiến. Chỉ có người có khát vọng thực sự, mới có thể trở thành cảnh giới, ngoài cố gắng và mồ hôi, không có cách nào khác" Thời gian này, sân huấn luyện thứ hai đã dựa theo ý của Long mà cải tạo, còn nghiêm ngặt hơn sân một.
Ái Ny cũng cố gắng huấn luyện trên sân, còn chăm chỉ tập luyện kiếm thức do Long dạy. Sư phụ dẫn vào cửa, tu hành dựa vào bản thân. Ái Ny cũng là một người rất thông minh, có thể chất thích hợp để tu luyện. Mỗi lần nghe Long nhắc nhở, nàng sẽ lĩnh ngộ rất nhiều thứ. Cho nên Ái Ny tiến bộ nhanh nhất trong Lạc Cách gia tộc.
Đương nhiên, ngoại trừ những lúc luyện kiếm, Ái Ny ngoại trừ ngủ thì tất cả thời gian đều ở bên Long. Dù lúc Long chỉ đạo đám dũng sĩ, nàng cũng không rời nửa bước. Dù sao mọi người trong Lạc Cách gia tộc đã chấp nhận, công chúa xinh đẹp đã có dũng sĩ chân chính bảo vệ cả đời. Ngay cả Fei Lisi cũng không nói gì.
Hắn không thể thay đổi, chỉ còn cách chấp nhận. Người đàn ông thần bí phương Đông này đã là cột chống của Lạc Cách gia tộc. Không một ai trong bọn họ biết bao giờ Feir gia tộc lại phái người tới. Thấy lực lượng ngày đó, bọn họ đều sợ hãi.
Long cũng không biết, sau một giấc ngủ dài tận ba năm, vòng quay vận mệnh lại bắt đầu khởi động vì hắn, trận chiến hôm đó mới chỉ là bắt đầu mà thôi.
Ở một góc nào đó trên thế giới, trong sơn cốc mây mù uốn lượn, một tiếng đàn dịu dàng truyền đến, như rót vào trong tâm hồn người ta, nhẹ nhàng mà khoan khoái.
Bãi cỏ, đồng hoa, còn có căn nhà gỗ đặc biệt, một người, một cây đàn, nhẹ nhàng đánh đàn, âm thanh êm ái.
Một người phụ nữ cầm đàn, nàng lẳng lặng ngồi ở đó, mái tóc dài xõa sau lưng, rơi trên mái cỏ, bay trong gió, làm cho người ta cảm giác yên ắng. Bộ váy của nàng khác với những chiếc váy hiện đại, ngoài trên ngực có đôi châm uyên ương, trên người nàng không có vật trang sức gì khác. Nhưng điều này càng làm cho nàng có cảm giác nằm ngoài thế tục.
"Tử Dao..." Không biết từ lúc nào truyền đến một tiếng kêu xé gió.
Cô gái lập tức đứng lên, rất hưng phấn kêu lên: "Sư phụ, người đã đến"
Giờ phút này cô gái trong sương khói ngẩng đầu lên mới làm cho người ta nhìn thấy dung mạo của nàng, lông mi rung lên theo vẻ vui mừng của nàng, đôi mắt đẹp lóe sáng, giọng nói ngọt ngào, miệng chưa mở mà tiếng nói đã vang lên, khuôn mặt xinh đẹp đó làm người ta si mê. Đáng tiếc nàng đẹp tợ thiên tiên mà lại ở nơi này.
Một người đàn ông trung niên từ từ bước trên bãi cỏ, nhìn bước đi vững chắc của hắn, khí thế kinh người, có một cỗ uy nghiêm không thể nói lên lời, mỗi động tác dù nhỏ nhặt cũng đầy khí thế.
"Tử Dao, con đã theo ta tu luyện hai mươi năm, không phải từng mong ra ngoài sao. Hôm nay rốt cuộc đã đến lúc con đi ra ngoài"
Tử Dao hơi run lên, mấy năm trước, nàng đã một lần xin sư phụ, nhưng sư phụ nói vận mệnh luân chuyển, thời gian chưa tới. Mấy năm nay tu hành thêm một bước, trong lòng ang đã thay đổi, không còn nhiều suy nghĩ với trần thế nữa. Nhưng thật không ngờ sư phụ lại bảo nàng xuất thế.
"Sư phụ, Tử Dao đã nhìn được trần thế, muốn ở đây tu luyện cả đời, theo đuổi thiên đạo"
Người đàn ông trung niên cười ha hả nói: "Tử Dao, con nếu theo đuổi thiên đạo, đương nhiên phải thuận theo ý trời. Nếu ý trời muốn con xuất thế, con sao có thể thay đổi. Con có phải đã quên sứ mạng của mình?"
"Sư phụ dạy, Tử Dao không dám chậm trễ, không biết lần này xuất thế có phải Tinh sát hiện hình, muốn nghịch thiên cải mệnh?"
Người đàn ông trung niên trở nên lạnh lùng, khí thế cũng trở nên sắc bén: "Mặc dù sư phụ có thể nhìn được thiên cơ, nhưng Tử Dao con mới là người cứu sinh cơ. Nhân hình binh khí, Thất Sát rốt cuộc đã luyện thành, đã bắt đầu khôi phục. Để tránh người đời bị giết hại, Tử Dao, không cần biết con dùng biện pháp gì, nhất định phải tiêu diệt Tinh sát. Hắn đã đi qua ba luân hồi, một khi lực lượng trở về bản thể, cả thiên hạ sẽ không còn đối thủ nữa, con hiểu không?"
"Tử Dao đã hiểu, xin sư phụ yên tâm. Đồ nhi sẽ hết sức hoàn thành sứ mạng"
Nàng tên là Tử Dao, mà hắn cũng chính là Phá Quân, một trong ba đại cao thủ cùng thời với Thất Sát.
Phá Quân xuất, thiên hạ minh, đây không chỉ là truyền thuyết.