"Filler, ngươi làm gì vậy?"Ái Ny chạy nhanh ra, tức giận nhìn Filler lạnh giọng quát.
"Ái Ny tiểu thư, xin cô tha thứ, tình yêu của tôi dành cho cô, làm cho tôi không thể được đựng được bất kỳ kẻ nào khinh nhờn cô, hắn bất quá chỉ là một tên nhu nhược phương đông, là một kẻ nhát gan thiếu dũng khí, tôi nay, tôi muốn vạch trần cho cô thấy bản mặt thật của hắn"
Filler vừa nói xong, không chỉ có Ái Ny tức giận, mà bốn phía cũng chửi ầm lên.
"Filler, thằng con heo tự đại này, Long là bạn tốt nhất của chúng tao, hắn rất tốt"
"Đúng, mày luôn luôn khinh thường người hầu bọn tao, không chấp nhận chuyện người hầu bọn tao đạt được vinh quang, mày là một kẻ lòng dạ hẹp hòi, mày không xứng với danh hiệu dũng sĩ"
"Long, chúng tôi ủng hộ cậu, xử lý hắn"
Ái Ny tuy rằng không nổi điên kiểu đó, nhưng nàng biết, Filler thân là đội trưởng dũng sĩ đoàn, kiếm thuật rất lợi hại, đứng đầu trong mười người của dũng sĩ đoàn, mà Long, thì mới là một người hầu được thăng lên làm dũng sĩ, sự khiêu chiến này, thật sự không công bằng, làm một dũng sĩ chính nghĩa, căn bản là không nên đưa ra yêu cầu này.
Nhưng trong lúc nàng vừa định mở miệng ngăn lại thì Long đã đi lại, thi lễ với Ái Ny, nói: "Tiểu thư tôn kính, Long có một thỉnh cầu, tôi nguyện ý tiếp nhận lời khiêu chiến của đội trưởng Filler, tôi đại biểu cho vinh dự của người hầu, không thể lùi bước, không thể làm một kẻ nhu nhược"
"Ngươi..."
Ái Ny rất lo lắng, nhưng nàng không có cơ hội cự tuyệt, bởi vì đám người hầu đã hò hét ầm lên, cổ vũ để tăng dũng khí cho Long, mà Filler đã nở nụ cười, lập tức mở miệng nói: "Được lắm, thằng ngu phương Đông, mày còn có chút dũng khí, bổn đội trưởng cũng không chiếm tiện nghi của mày, chỉ cần mày có thể đỡ ba kiếm của tao, mày có thể lui"
Nhìn thấy tên hầu này đáp ứng, làm cho Filler rất hưng phấn, khiêu chiến, đối với thằng kia, căn bản là không xứng, sở dĩ hắn làm vậy, là vì hắn muốn cho tên kia một cái giáo huấn, phải làm cho kẻ này biết thân phận của mày, là một người hầu, vĩnh viễn không có khả năng hái đi bông hoa xinh đẹp trong Lạc Cách gia tộc được.
Ái Ny nhẹ nhàng gật đầu, nói với Long: "Ngươi cẩn thận một chút, ta tin tưởng ngươi"
Có lẽ sẽ có kỳ tích, trong lòng Ái Ny bây giờ, chỉ có thể ảo tưởng như vậy, tựa như lúc ở trong rùng, cái khí thế vô cùng của hăn, sức mạnh của một quyền đó, tuyệt đối có thể đánh bại bất kỳ dũng sĩ nào của Lạc Cách gia tộc, nhưng chỉ hy vọng rằng, nó thật sự hữu dụng.
Đám người hầu nam và những dũng sĩ khác đã vây quanh hai người này lại, trận quyết đấu của các dũng sĩ gia tộc Lạc Cách sẽ lập tức bắt đầu.
"Long, tôi cũng tin tưởng anh, giáo huấn cái tên tự đại này đi, đây, tôi cho anh mượn kiếm của tôi"Đội trưởng dũng sĩ đoàn, Raney, đã rút thanh kiếm bên hông ra, đưa đến trươc mặt Long, cho dù là bại, thì dũng khí của người đàn ông này, cũng làm rung động tất cả mọi người.
"Đúng, cứ việc xẻ thịt hắn đi, đuổi hắn ra khỏi gia tộc Lạc Cách"Bốn phía toàn những tiếng gào thét, xem ra, Filler không được yêu thích ở đây.
Ái Ny biết, cho dù Filler thắng, hắn cũng phải rời khỏi gia tộc, người như vậy, cho dù có năng lực, cũng không thể tính là một nhân tài, bởi vì hắn phá hủy sự đoàn kết của gia tộc. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Trên một ban công của biệt viện, nơi có hai bóng người đang đứng, trong đó là một người đàn ông gầy yế, là gia chủ của Lạc Cách gia tộc, Phí Lệ Tư, giờ phút này nhìn trận quyết đấu kia, ông cũng thật sự muốn biết, kết quả của trận đấu này như thế nào.
"Thai La, ông nói người phương đông kia có hy vọng không?"
Thai La, chính là lão già bên cạnh Phí Lệ Tư, dáng người nhỏ gầy, lưng còng, thậm chí nhìn vào mắt lão cũng thấy có chút mờ mờ, không ai biết rằng, ông ta chính là dũng sĩ dũng cảm nhất trong Lạc Cách gia tộc, là cao thủ đệ nhất của Lạc Cách gia tộc, nhưng trong ngày thường, ông ta chỉ là một lão già bình thường, không ai biết lai lịch của ông ấy cả.
Thai La lắc đầu, nói: "Filler dù tiến bộ rất nhanh, nhưng trận chiến này, hắn không có hy vọng"
Phí Lệ Tư nghe xong chấn động, khó hiểu hỏi: "Vì sao? Tên kia không phải là một kẻ ngốc sao?"Chuyện trong nhà, ông cũng biết, nhưng chưa từng hỏi, bởi vì những việc này đã không còn đáng để ông hao tâm tổn trí, hơn nữa con gái cũng đã lớn rồi, làm cho ông thấy được, cần phải rèn luyện dần, Lạc Cách gia chỉ có một người con gái, đây là trách nhiệm mà nàng phải gánh vác.
Thai La không giải thích, chỉ nói một câu rất kỳ quái: "Bởi vì hắn là người phương đông"
Phí Lệ Tư không hiểu lắm, nhưng ông cũng không hỏi thêm, có lẽ chỉ có Thai La mới biết, người phương đông chính là một sự thần bí, có sức mạnh, không phải thứ kiếm thuật phương Tây có thể sánh được, ở trên người đàn ông kia, có thứ gí đó làm cho người ta phải cân nhắc, ngay cả Thai La cũng không hiểu rõ hoàn toàn.
Người nhìn không thấu, thường sẽ có chút năng lực, điểm này, Thai La thật sự tin tưởng.
Ông đã không còn trẻ nữa, trải qua rất nhiều chuyện, tuyệt đối có thể giúp cho nhìn thấu người khác, nhưng giờ phút này, ông tuyệt đối không biết, vận mệnh của Lạc Cách gia tộc, bởi vì sự xuất hiện của người đàn ông này, mà phát sinh thay đổi.
Người đàn ông kia vẫn im lặng, trên người toát ra vài phần ngu ngốc, nhưng khi hắn cầm lấy chuôi kiếm, khóe miệng lại toát ra một nụ cười, không ai dám nói, nụ cười này là cười ngây ngô cả, hay là gọi nó là nụ cười khinh thường, nghe có vẻ thỏa đáng hơn.
Hơn nữa, khi hắn ngẩng đầu lên, nói ra một câu mà làm cho tất cả mọi người không thể tin nổi: "Filler, anh không phải là đối thủ của tôi"
Mọi người tán dương dũng khí của hắn, nhưng lời này, cơ hồ như giống tất cả những gì mọi người từng suy nghĩ: Người cao to, không phải là một kẻ ngốc!
Ngay cả Ái Ny cũng suy nghĩ như vậy, không nhịn được nhắc nhỏ: "Long, tam liên kiếm của Filler rất lợi hại, ngươi không được xem thường"
Kỳ thật, khi Filler nghe được lời của Long, hắn đã không thể khắc chế, Ái Ny vừa nói xong, kiếm trong tay hắn đã chém ra, chính là sở trường của hắn, tam liên kiếm, giống như tam phủ của Trình Giảo Kim vậy, rất là lợi hại.
Kiếm tiến lại, kín như mưa, nhưng làm cho mọi người bất ngờ chính là, Long vẫn đứng yên, vẻ mặt điềm tĩnh, mang theo một chút mờ mịt, trong lúc mọi người tưởng rằng hắn bị "đơ"luôn rồi, thì hắn đã hiểu được, trong thân thể hắn có một sức mạnh, nhưng hắn không nghĩ ra, sức mạnh này, từ đâu mà có.
Gió yên sóng lặng, gió nổi thủy triều dâng, khí kình bắt đầu khởi động, trong nháy mắt, mọi người lấy tay che kín miệng, nắm chặt nắm tay, toàn thân toát mồ hôi lạnh, cho dù là Ái Ny, đối mặt với tam liên kiếm, cũng không dám coi thường như vậy.
Kiếm động, Long cũng động, thân hình rất chậm, cứ giống như một chiêu đâm thẳng vậy, mọi người cũng có thể thấy rõ động tác của hắn, đây là kiếm pháp sao?
Đúng vậy, đây không tính là kiếm pháp, nhưng lại rất hữu dũng.
Thập tự tam liên kiếm, cũng có sơ hở, mà Long đã thấy được, ngay ở giữa giao lộ mà chữ Thập dựng lên, thì có một điểm có thể đâm vào, hoặc là nói cách khác, Filler tự mình đưa đến cửa.
Máu đã đổ ra, Filler cơ hồ như không tin vào mắt mình, chỉ kém ba phân, ba phân thôi, kiếm của hắn có thể đâm thủng ngực tên ngu ngốc này, viết nên vinh dự dũng sĩ của hắn, nhưng giờ phút này, kiếm của hắn, không thể đâm tới, bằng không, người chết sẽ là hắn.
"Không thể nào, không thể nào..."Hắn đã gào to lên, cũng giống như mọi người vậy.
Long nhẹ nhàng thu kiếm, nhàn nhạt nói: "Tôi nói rồi, anh không phải là đối thủ của tôi, nếu muốn anh có thể thử lại"
Hai mắt Filler tràn đầy kích động, cầm lấy trường kiếm, không nói gì, hắn thật sự không tin, hắn muốn thử lại.
Lần này, kiếm còn sắc bén hơn lần trước, nhưng kết quả vẫn giống nhau, còn thiếu ba phân, mà lần này, kiếm của tên ngu ngốc kia đã đâm vào ngực hắn, không một cái gì thay đổi.
Rơi kiếm, Filler nằm đơ ra trên đất, không biết làm sao, hoặc là hắn chưa bao giờ nghĩ tới, hắn sẽ bại.
"Aaaaa, Long thắng, Long thắng"Không biết là ai đã kêu lên, nhưng mọi người bốn phía đã vây tới, nâng thân hình của Long lên, sau đó đẩy lên, rồi lại đẩy lên, sự kích động này, so với bữa tiệc tối khi nãy còn mãnh liệt hơn.
Mà lúc này, Ái Ny không tiến lại, chỉ đứng lặng yên nhìn người dũng sĩ phương đông kia, trong lòng có một cảm giác ngọt ngào chưa từng có, cảm giác này... thật sự hạnh phúc.
Mà trên ban công, Phí Lệ Tư cũng không hiểu gì hết, quay đầu lại hỏi Thai La: "Cái này cũng gọi là quyết đấu sao?"
Quyết đấu ngày xưa chính là đầu rơi máu chảy, không chết thì không ngừng, nhưng trận đấu này, thật sự quá nhanh, một kiếm... hai kiếm... xong!
Không kịch liệt, không máu...
Thai La cười cười, ông ta hiểu được ý của gia chủ.
"Đây vốn là một trận quyết đấu không công bằng"
"Không công bằng?"
"Đúng vậy, không công bằng với Filler, bởi vì bọn họ kém nhau quá xa, cho nên bá tước nhìn thì thấy có vẻ vô vị"
Nhận được lời chúc phúc của mọi người, Long chính thức trở thành dũng sĩ của gia tộc Lạc Cách, mà Filler cũng tự động bị xem thường, cho dù là rời đi, cũng không ai chú ý tới, dũng sĩ phải làm cho người ta tôn trọng, mà như hắn, ngay cả tâm tình khinh bỉ cũng không có, hắn đương nhiên không có khả năng lưu lại.
Trở về phòng ngủ, Long cũng không có cơ hội nghỉ ngơi, trong căn phòng nhỏ bé của mình, một không gian im lặng thuộc về hắn, Ái Ny đã lẳng lặng ngồi đó, hai tay nàng nâng cầm, nhìn về ánh mặt trời xa xa nơi cửa sổ.
Long chưa từng nhìn thấy bộ dáng này của tiểu thư bao giờ.
"Tiểu thư...."Long nhẹ nhàng lên tiếng.
Ái Ny quay đầu lại, nhìn Long, có chút buồn bả nói: "Ngươi là một người rất lợi hại, đúng không? Ngươi nhất định là vậy, ta tuy có thể đánh bại Filler, nhưng tam liên kiếm của hắn ta không thể nào đỡ hết được, chỉ có thể tránh né, Long, nói cho ta biết, ngươi cuối cùng là ai?"
Trên mặt Long cũng nhuộm đẫm một vẻ u sầu, nhẹ nhàng đi đến bên cạnh Ái Ny, nói: "Thật xin lỗi, tiểu thư, tôi không biết, tôi cũng giống như cô, rất muố, rất muốn biết, tôi là ai, tôi đang nhớ đến ai"
Nhớ một người đã là một chuyện rất đau khổ, mà hắn, trong sự đau khổ đó, càng không biết mình đang nhớ ai, cho nên, càng đau khổ hơn.