Trọng Sinh Đô Thị Cuồng Long

Chương 391: Sắp đến hôn lễ

Tiêu Thu Phong lắc đầu cười, nói: "Tuy rằng các em không biết nhau, nhưng anh tin tưởng, các em sẽ thích nhau"

Cuộc sống của Vũ và Ruth hoàn toàn khác nhau, nhưng tính cách của các nàng, tuyệt đối đều là lạnh lùng vô cảm, hơn nữa cũng vì hắn mà thay đổi, ngòai ra, trong tất cả người đàn bà của hắn, thì hai nàng đều có thái độ giống nhau, tùy ý tùy duyên, yêu là yêu, không có điều kiện trói buộc gì.

Ruth mặc dù đã hiểu đôi chút, những vẫn giật mình nói: "Chẳng lẽ nàng ta cũng là cao thủ?"

"Hẳn là không kém"Tiêu Thu Phong gật đầu.

Ruth cười nói: "Thật đúng là làm cho người ta mong đợi, em đang lo về sau không có đối thủ luyện tập, vậy thì tốt lắm, về sau sẽ có bạn rồi"

"Còn anh đâu? Ruth, ở bên cạnh, anh chính là người luyện tập thích hợp nhất với em, yên tâm, tương lai em nhất định sẽ không cô đơn đâu"

Ruth nhìn Tiêu Thu Phong, trong mắt lộ ra một loại khinh bỉ: "Anh? Thôi bỏ đi, nhiều vợ như vậy, anh còn có thể nhàn rỗi được sau, em không dám hy vọng xa vời đâu"

"Cái đó là đương nhiên, bất kể thế nào, thời gian dùng để luyện tập luôn luôn có, chẳng qua phải đổi phương thức, chúng ta luyện tập trên giường, em thấy thế nào?"Cả người đã nóng lên, bây giờ xem ra đã có thể dùng để tập luyện rồi.

Tiếng hờn dỗi vang lên, cùng với xuân ý dạt dào, rồi từ từ tan ra...

Như vậy, Ruth, coi như sẽ sống tại đây cả đời.

Ngày hôm sau, kinh thành truyền ra một tin, đối với người khác, tin này rất là bình thường, nhưng đối với Tiêu Thu Phong, thì vô cùng kinh ngạc, Triệu Quang Bình đã gặp mặt người của Hoàng gia, bàn bạc về vấn đề đám hỏi của hai nhà, không chỉ như thế, hôn lễ còn định ở ba ngày sau.

Cưới vợ cho con, dù sao cũng là việc vui, dù đối với Hoàng gia cũng chỉ là một việc bình thường, nhưng Tiêu Thu Phong nghĩ mãi không ra, trong thời khắc mấu chốt thế này, Triệu Quang Bình lại đột nhiên đến kinh, rồi còn ra một quyết định như vậy, chẳng lẽ ông ta đã quyết định từ bỏ liên minh với Tiêu gia.

"Không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng, ba của tao không thể làm như vậy"Triệu Nhược Minh cũng không thể tin, sau khi nghe được tin này, lập tức bấm số điện thoại của ông già, nhưng đáng tiếc là không gọi điện, gọi về cho số nhà, thì lại không có ai ở dó, hắn bất đắc dĩ đành phải đi tìm Triệu Nhược Thần, nhưng kỳ quái ở chổ, hai cha con đều tựa hồ đã mất tích.

Triệu Nhược Minh tức giận, ném điện thoại đi, nói: "Lão đại, chuyện này rõ ràng có vấn đề, tao không liên lạc được với họ, không liên lạc được với bất kỳ ai, điều này không có khả năng"

Tiêu Thu Phong lẳng lặng suy nghĩ về những chuyện có thể, sau đó ngẩng đầu nhìn về phía Tư Mã Lạc nói: "Tư Mã Lạc, mày có ý kiến gì không?"Tất cả mọi người đều ngồi trên một chiếc thuyền, nếu Triệu Quang Bình đã thật sự làm ra một lựa chọn sai lầm, thì hậu quả sẽ rất nghiêm trọng, nhưng xem xét kỹ lại, ông ta không phải loại người ngu ngốc như vậy.


Cho dù có Hoàng gia, với lực lượng của Tiêu Thu Phong bây giờ, Triệu gia ở đông nam không có khả năng sống yên, điểm này không cần hoài nghi, Triệu Quang Bình rõ ràng hơn bất kỳ kẻ nào, huống chi, đứa con trai độc nhất của Triệu gia lại đang ở bên cạnh hắn, ông ta không thể nào không e dè được. Nguồn truyện: Truyện FULL

Nhưng tại sao ông ta lại đồng ý đáp ứng hôn nhân với Hoàng gia, ngay cả Triệu Nhược Thần cũng không phản đối?

Tư Mã Lạc luôn lanh mồm lanh miệng, như bây giờ, tựa hồ như đã bị mơ hồ, lắc đầu nói: "Thu Phong, mày đừng hỏi tao, tao cũng không rõ, bác Triệu không phải là loại người mơ hồ nhu vậy, hẳn là sẽ không làm những chuyện như vậy, bây giờ chúng ta cần phải tìm ông ta, hỏi một cái là biết"

Tư Mã Lạc tuy rằng không biết bên trong có ẩn tình gì, nhưng hắn tin tưởng thực lực của Tiêu gia, Triệu Quang Bình cũng nên biết hậu quả, cho nên hắn cũng không lo lắng chuyện này, thật sự muốn gặp mặt nói chuyện.

Gặp phải chuyện như vậy, người quan tâm cũng không nhiều lắm, nhưng Long Tổ lại biết rõ nội tình, biết được quan hệ giữa Triệu Nhược Thần và Tiêu Thu Phong, co nên, đều hỏi nguyên nhân. Dạ Ưng cũng không biết, nhưng chuyện này quả thật có chút vấn đề, không biết nói sao, nhưng theo lời Dạ Ưng nói, Triệu Nhược Thần đã không còn ở đặc chiến đại đội, mất tích không rõ.

Vũ đến đây, nàng đã nghe tn, ngay cả nghiên cứu về Tinh Mang trận cũng vứt qua một bên, hôm trước nàng mới gặp mặt triệu nhực thần, đem bí mật của Tiêu Thu Phong nói cho nàng biết, nàng ta không có khả năng đáp ứng Hoàng gia được, tuyệt đối không có khả năng! Bằng không nàng đã không chịu sống độc thân ở kinh thành hai năm như vậy.

Người đón tiếp nàng là Ruth, Vũ vào trong viện, liền cảm thấy được áp lực, là áp lực của bảo bối xinh đẹp phương Tây này, người phụ nữ này là một cao thủ.

Không nói gì, hai nàng đứng yên nhìn nhau, Ruth mỉm cười, thân thể đột nhiên động, Hư Hoàng kiếm như đao mang vô hình, tuyệt đối ngoài dự đoán của mọi người. Đối với một sát thủ, ra chiêu không chỉ nhanh và hiểm, mà quan trọng nhất là không cho người ta phản ứng.

Ruth chính là kiểu người đó, bởi vì thừa kế thân thủ của Thiên Mệnh, cái nàng sử dụng, chính là chiêu thức giết người, làm cho người ta khó lòng phòng bị.

Nhưng Vũ không phải là kẻ yếu, mặc dù ở Long Tổ, số lần tham gia nhiệm vụ của nàng không nhiều lắm, làm một công chúa, là người mà Long Tổ kính yêu, nàng chính là hậu viện cũng như thông tin liên lạc, nhưng vật họp theo loài, trong Long Tổ đều là nơi tập trung của cao thủ, đương nhiên nàng không thể là người bình thường được.

Ba tia sáng lóe lên, ba thanh chủy thủ đã phóng ra, trong không khí vang lên tiếng "Keng... keng.."dùng mắt thường có thể thấy được, những tia lửa xẹt lên, tất cả động tác, cơ hồ đã hoàn thành trong nháy mắt, thân hình hai nàng chạm nhau, một chiêu qua đi, mọi thứ nhanh chóng trở lại bình thường.

Kiếm như đã mất, Ruth vẫn đứng yên tại chổ cũ, tựa hồ như chưa từng di chuyển, nhưng trên mặt rất nhiệt tình, không hề có chút ác ý, cùng với tiếng cười vang lên.

"Xin chào, tôi là Ruth, nếu tôi đoán không sai, người chị em mà ông xã giới thiệu cho tôi, chính là chị, chị là nữ cao thủ lợi hại nhất từ lúc tôi xuất đạo tới nay, vừa rồi đã thất lễ"

Vũ chấn động, chuyện của Ruth nàng đương nhiên cũng đã sớm biết, thân phận thật của người nay chính là Phong Linh, người nắm giử tổ chức sát thủ cường đại nhất trong tay, là người đã giúp hắn xử lý mọi chuyện ở Trung Đông cùng với chuyện của quân đoàn ma quỷ, chỉ là vừa mới gặp mặt, thật sự rất khác xa so với hình dung.

Tiêu Thu Phong đã bước nhanh ra ngoài, kêu Ruth ra đón người, nàng ta làm đi thử tay nghề của người khác, không biết bây giờ là lúc nào hả trời.


Ruth, đừng làm loạn, đây là Vũ mà anh đã giới thiệu cho em, là người yêu đầu tiên của anh"Có Tiêu Thu Phong xuất hiện, bầu không khí lập tức thay đổi ngay, tiếng cười thoải mái vang lên, Ruth đương nhiên biết, người có thể được người đàn ông này thích, tuyệt đối là vĩ đại.

"Phong, anh quả nhiên có bản lĩnh, tìm phụ nữ cũng phải tìm một người có bản lĩnh, em thật hâm mộ anh, em Ruth không cần khách khí, nếu mọi người đã là người một nhà, vậy cứ tự nhiên là tốt rồi"Đối với sự thân thiết của Ruth, tuy rằng Vũ luôn lạnh lùng, nhưng cũng nhiệt tình đáp trả

Tiêu Thu Phong cười cười, nói: "Được rồi, vào đi, Vũ, em đến là vì chuyện của Nhược Thần đúng không, chúng ta vào trong nói chuyện"

Cái nhìn của Vũ cũng giống như vậy, chuyện này, thoạt nhìn không đơn giản như vẻ bề ngoài, bởi vì nàng tin tưởng, Triệu Nhược Thần không phải là loại đứng núi này trông núi nọ, huống chi đã biết Tiêu Thu Phong chính là giáo quan lúc trước, vẻ mặt cảm động và vui sướng ấy cũng không phải là giả vờ.

Nàng không thể đồng ý lấy người khác được!!!

"Lão đại, bây giờ chúng ta làm gì?"Ở đây cũng có phần của Triệu Nhược Minh, hắn sợ cha già làm sai việc, sợ chị gái chọn sai đường, chuyện này, không phải là nhỏ. Ruth không thèm để ý, nói: "Thì có sao đâu, chỉ là một cô dâu thôi, cướp về là được, em không tin, trên đời này có người nào thích ông xã rồi mà còn có thể thay lòng đổi dạ, cho nên nàng ta nhất định là có nguyên nhân bất đắc dĩ"

Tiêu Thu Phong cũng tin tưởng, Vũ cũng tin là vậy.

Nếu đã không hiểu, thì cũng lười nghĩ, Tiêu Thu Phong nói: "Tìm hiểu địa điểm hôn lễ, chúng ta cùng đi giúp vui, anh và Nhược Thần đã hai năm không gặp, anh thật sự muốn nhìn nàng ta biến thân thành cô dâu xinh đẹp sẽ như thế nào"

Hắn thật sự muốn hỏi một chút, cái nguyên nhân bất đắc dĩ này, cuối cùng là cái gì?

Hy vọng đáp án có thể làm cho hắn vừa lòng.

Vũ rời đi, Tiêu Thu Phong đem chuyện của mẹ nói cho nàng biết, sau khi nghe xong, Vũ cũng sợ hãi, chuyện này, quả thật không thể tin được, vợ của Long Thần, vẫn còn sống. Bí mật này một khi truyền ra ngoài, nhất định sẽ làm kinh hãi thế tục.

"Phong, thì ra anh tìm Tinh Mang quyết, cũng chính là để cứu bá mẫu, yên tâm, mặc kệ là vất vả thế nào, chúng em đều sẽ cố gắng cùng anh. Nếu em đoán không sai, Tinh Mang trận và Tinh Mang quyết chắc chắn có quan hệ chặt chẽ, chỉ cần tìm được Cảnh Trưởng, bí mật này sẽ được khai sáng, anh cũng không cần phải lo lắng"

Tiêu Thu Phong có chút sầu não gật đầu, đây là một tin vui, mẹ còn sống, hắn không hy vọng hạnh phúc này, sẽ biến thành hối tiếc cả đời.

"Vũ, chờ khi chuyện của Nhược Thần được giải quyết xong, anh sẽ đưa các em đi gặp mẹ, anh tin tưởng, mặc kệ là mẹ có mê man hay không, mẹ nhất định sẽ rất vui khi thấy các em"

Chỉ cần có cơ hội đều phải thử, cho mẹ hy vọng sống, cho mẹ biết rằng, mẹ còn có con trai, có con dâu, nhất định phải mở mắt ra nhìn một cái.

Trong văn phòng của số Một, Đinh Bản Quân khó xử nhìn lão đại của mình, nói: "Lão đại, ông đừng tức giận, không phải ông đã nói muốn đem chuyện này làm ầm ĩ một chút sao, tôi chỉ tuân mệnh mà làm thôi"

Số Một bất đắc dĩ cười khổ, câu này là do ông nói, không sai, nhưng cũng không cần đem người giấu đến chổ ông, nếu truyền ra ngoài, ông sẽ trở thành trò cười, chẳng qua, chuyện đã đến nước này, ông cũng không biết nên nói cái gì.

"Ông xác định, Thu Phong nhất định sẽ đến?"

"Tôi có thể cam đoan, không chỉ có đến, mà còn có thể gây đại loạn, đây là căn bệnh phong lưu trời sinh, hơn nữa nha đầu kia vì hắn, mà khổ sở si tình trong kinh hai năm, hắn không thể thờ ơ, yên tâm, lão đại, tôi sẽ lắp đặt máy quay tại hôn lễ, để ông có thể xem trực tiếp, nếu không có máu, ông có thể cấm cửa tôi"

Đều là lớn tuổi hết rồi, lại còn thích chơi đùa nữa, thật không biết nói sao nữa, để cho người ta nói niên lão đồng tâm, nhưng lão đại như ông lại không biết nên làm thế nào cho tốt.