Trọng Sinh Đô Thị Cuồng Long

Chương 291: Phương pháp sinh con

Chuyện này, lúc trước Tiêu Thu Phong cũng không biết gì, nhưng từ lúc bác đưa cho cái tâm pháp Long Biến Tam Tuyệt của Tiêu gia, hắn mới hiểu được, đạt đến trình độ Tiên Thiên Chi Cảnh, khí kình và gân mạch được luyện hóa cùng giai đoạn, cho nên ngay cả những tinh hoa của bên dưới, cũng được hấp thu thành năng lượng, căn bản là không có biện pháp làm cho phụ nữ có thai.

Còn bây giờ, tu luyện Long Biến Tam Tuyệt, còn có Võ Chi Phách, hắn đã bước vào Vô Phong Chi Cảnh, nên muốn làm cho phụ nữ thụ thai, cũng đã tự khống chế được.

Chẳng qua nhìn hai nàng với bộ dạng buồn bả, trong lòng Tiêu Thu Phong chợt xuất hiện loại tà niệm, thật ra thì... chỉ cần thân thể hai nàng bình thường, muốn để cho hai nàng thụ thai, hiện tại đối với hắn, đã không còn là chuyện khó khăn gì.

Hắn nhẹ nhàng bước vào phòng ngủ, cố ý phát ra tiếng chân, làm cho hai nàng đều sợ hãi. Một người gọi ông xã, người kia thì kêu là Phong, nhưng cả hai đều hoảng sợ.

"Ông xã, sao anh lại vào đây, còn làm như kẻ trộm vậy?"Liễu Yên Nguyệt lập tức bước từ trên giường xuống, nắm lấy tay của hắn, nhìn trái nhìn phải, có chút lo lắng, người đàn ông này mặc dù không chạy ra ngoài hái hoa hay đại loại như thế, nhưng ở Tiêu gia bây giờ đã không chỉ có riêng mình nàng và Phượng Hề, mà còn có chúng nữ Lâm Ngọc Hoàn cùng em gái. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - https://truyenfull.vn

Phượng Hề cũng đứng lên, mặt đầy nghi vấn, hỏi: "Ông xã, không phải anh đi hái trộm hoa sao? Sao thế, không thành công à, hay là tiểu Duyệt e lệ không đáp ứng vậy?"

Tiêu Thu Phong xấu hổ cười cười, nói: "Sao các em lại có thể nghĩ anh xấu xa như vậy chứ?"

"Không phải như thế sao, ông xã"Liễu Yên Nguyệt cười, mang theo vài phần ôn nhu.

Tiêu Thu Phong lấy tay nhéo vào cái mũi xinh đẹp của nàng, nói: "Yên Nguyệt, lúc sáng, anh thấy em không được vui, cho nên muốn đến thăm, mà anh lại lười gõ cửa. Đương nhiên, nếu được thì sẵn hái luôn hoa, cái này là nhất định rồi, trên đời này còn có bông hoa nào xinh đẹp hơn các em chứ?"

"Nói chuyện không đứng đắn, ông xã, có phải vừa rồi anh nghe em và chị Phượng nói chuyện không? Bọn em đang rất lo lắng"Liễu Yên Nguyệt lại nhớ chuyện phiền lòng kia, lập tức không còn tươi cười.

"Không thành vấn đề, chúng ta cứ tiếp tục cố gắng, nhất định sẽ thành công, ông xã cam đoan với em mà"Nếu hai nàng đã có khát vọng như vậy, Tiêu Thu Phong cảm thấy rằng hắn cần phải thỏa mãn tâm nguyện của hai nàng.

Phượng Hề bên cạnh cũng liếc nhìn Tiêu Thu Phong, nói: "Được rồi, Yên Nguyệt, các người cứ cố gắng, chị không ở đây làm bóng đèn đâu"

Nhìn Liễu Yên Nguyệt ngượng ngùng giấu đầu trong lòng ngực Tiêu Thu Phong, xuân ý mênh mông, Phượng Hề cũng không ngốc, thời khắc động tình này, nàng đương nhiên biết phải để cho hai người một khoảng không gian riêng.

Nhưng Tiêu Thu Phong đã lên tiếng: "Phượng Hề, tối nay em không cần đi, ở lại đây giúp anh!"


Vùng thịt bên hông đã báo lên bộ não cảm giác đau, không cần phải nhìn, cũng biết là Liễu Yên Nguyệt trong lòng ngực phản đối.

Phượng Hề trước giờ vẫn rất là phong tình, đứng trước mặt Tiêu Thu Phong không hề cố kỵ, sảng khoái nói: "Ông xã à, nếu anh muốn em lưu lại, đương nhiên là không sao rồi, chỉ cần Yên Nguyệt đồng ý là được"

Mặc dù Phượng Hề không phải loại phụ nữ dâm đãng gì, nhưng trong những người phụ nữ đã từng ăn nằm với Tiêu Thu Phong, chỉ có nàng lúc trên giường mới khiến cho hắn sảng khoái, nói nàng là ưu vật, tuyệt đối không sai.

Hơn nữa, nàng cũng hiểu rõ cá tính của Liễu Yên Nguyệt, cho dù Tiêu Thu Phong có tìm người phụ nữ khác cũng không sao, nhưng nàng sẽ không từ bỏ thể diện, để cùng người phụ nữ khác ngủ chung giường hầu hạ hắn, cho nên, cái này không phải là vấn đề, mà chắc chắn làm không có khả năng xảy ra

Liễu Yên Nguyệt xấu hổ đến đỏ mặt, nhỏ giọng mắt: "Hay quá ha, muốn em thì cứ ở lại, còn nếu muốn chị Phượng thì đến phòng của chị ấy, lầu hai phòng ba, đừng đi nhầm"

Tiêu Thu Phong cười cười, làm ra vẻ rất thành khẩn nói: "Yên Nguyệt, không phải em muốn có baby sao? Anh muốn cho Phượng Hề ở lại, cũng chỉ vì nghĩ cho em"

Vừa nói đến đứa nhỏ, vẻ mặt đỏ bừng của Liễu Yên Nguyệt lập tức tỉnh táo, hỏi: "Ông xã, anh chỉ biết nói bậy, chị Phượng ở lại đây, thì có liên quan gì đến việc em có thai?"

"Yên Nguyệt, không cần nghe hắn nói lung tung, hắn muốn chiếm tiện nghi của chị em mình đó. Hừ, anh đừng đắc ý, có bọn em rồi còn chưa đủ sao, còn muốn ở chung một chổ nữa, có phải là muốn thử 3P không?"

Phượng Hề quả nhiên không hổ danh là bà chủ Hồng Lâu, đối với chuyện này biết rất rõ. Còn Liễu Yên Nguyệt mặc dù hiền lành ngây thơ, nhưng đối với tâm lý của đàn ông, nàng cũng thấu hiểu ít nhiều.

Tiêu Thu Phong vội vàng giải thích: "Hai vị mỹ nữ, là thật đấy. Hai em cứ nghĩ đi, vì sao lâu như vậy mà chưa có động tĩnh gì, do lúc nhỏ anh đã tu luyện công pháp, cho nên rất lâu ra, hai em không thể làm cho dương tinh của anh xuất ra, thì làm sao có thể sinh con? Yên Nguyệt, cứ mỗi lần như vậy em đều ngủ mê mệt, có phải là không quá bình thường không?"

Loại chuyện này, Tiêu Thu Phong chỉ thuận miệng nói đại, nhưng hai nàng nghe như sấm ngang tai, còn Liễu Yên Nguyệt thì đỏ mặt cúi đầu, hình như có chút tin.

Nắm lấy tay Phượng Hề, giống như là muốn nói cái gì đó trong lòng vậy.

Phượng Hề thật sự không ngờ, Liễu Yên Nguyệt khờ dại như vậy, thế mà có khát vọng mãnh liệt đến nổi quên cả ngượng ngừng, cầu xin Phượng Hề thử một lần.

"Chị ơi, cầu xin chị, Phong nói rất đúng, chúng ta cứ thử một lần đi, dù sao tiện nghi thì cũng bị chiếm hết rồi, chiếm thêm một ít nữa, cũng không sao đâu. Chỉ cần có thể làm cha mẹ yên lòng, dọa người thì cứ dọa người, ai kêu chúng ta là vợ Tiêu gia, đây là trách nhiệm của chúng ta mà!"


"Yên Nguyệt, em không nên để tên vô lại kia lừa, hắn nhất định là xem những thứ biến thái kia, rồi muốn trêu đùa với chúng ta, ngàn vạn lần đừng mắc mưu"

"Chị Phượng, ông xã nói không sai đâu, em thật sự không chịu nổi, mỗi lần như vậy, em đều mệt đến nổi ngủ luôn. Có lẽ đây là nguyên nhân, bất kể thế nào, chúng ta cũng phải vượt qua thôi. Chị Phượng, coi như chị vì Tiêu gia hy sinh một lần đi, cùng lắm thì em đến trước, dù sao làm xong em cũng không biết gì đâu"

Thật ra, vấn đề này, đã dày vò Liễu Yên Nguyệt từ rất lâu, Điền Phù luôn hy vọng, nhưng... một lần rồi lại một lần nữa... nàng đã rất mỏi mệt, tâm lực tiều tụy, cho nên, dù xấu hổ nàng cũng phải thử một lần.

Tâm của Phượng Hề cũng đã động đậy, cùng với người đàn ông này trên giường, cái tư thế nào, các dạng dung hợp ra sao, bọn họ đều đã thử qua, nhưng chị em ở chung một phòng, trong lúc hoan ái, lại bị người thứ ba nhìn chằm chằm, cái tư vị này, thật đúng là làm người ta xấu hổ muốn chết.

"Anh là người xấu, rốt cục lời anh nói có phải là sự thật không? Nếu em và Yên Nguyệt cùng làm với anh, thật sự được sao?"Phượng Hề cũng đã mất kiên nhẫn, thật ra mà nói, nếu lời của hắn mà là sự thật, cho dù xấu hổ đến chết, nàng cũng sẽ làm. Chỉ sợ tên xấu xa này cố ý chơi đùa người khác.

Tiêu Thu Phong giơ tay lên thề, nói: "Nhất định được, cách này anh nghĩ mãi mới nghĩ ra được đó"

Phượng Hề cắn môi anh đào, sau đó thấp giọng lên tiếng: "Yên Nguyệt, tắt đèn đi, chúng ta tối ngủ chung với hắn, nếu hắn dám gạt chúng ta, đến lúc đó cho hắn ngủ một mình ba tháng"

Loại chuyện tốt như vậy, Tiêu Thu Phong đã suy nghĩ rất nhiều lần, nhưng vẫn không dám mở miệng, trong lòng của hắn, luôn nghĩ rằng Phượng Hề là người cởi mở, còn Liễu Yên Nguyệt thì theo đúng kiểu truyền thống, nhưng tình huống bây giờ, Yên Nguyệt lại cầu xin Phượng Hề phối hợp.

Bất quá, ai cầu ai cũng không qua trọng, quan trọng là tối nay... nhất tiễn hạ song điêu.

Đêm nay, nhu tình mật ngữ ai oán triền miên, thanh thanh không dứt, ngay cả chúng nữ bốn phía cũng đầy xuân mộng, lần nữa rồi lần nữa. Còn ba người trên giường, đã lâm vào bể dục cuồng loạn, Tiêu Thu Phong tận tình phun trào, năng lượng sinh mệnh, hóa thành mầm móng của sự sống, dũng mãnh đi vào cơ thể của hai nàng.

Buổi sáng, Lâm Ngọc Hoàn theo thói quen đi gọi Phượng Hề dậy, nhưng thật ra trong lòng đã hiểu rõ, tối qua nàng ta ở cái phòng ồn ào nhất, cho nên, sáng sớm, đó là khu vực cấm, mà Lâm Ngọc Hoàn khi đến phòng nàng ta, chỉ thấy nơi đây im ắng, thậm chí chăn cũng thẳng tấp, căn bản là không ai đụng vào.

"Nguy rồi, nguy rồi, không thấy chị Phượng đâu hết"Lập tức, bốn nha đầu cũng đến, đưa mắt nhìn nhau, nhưng không ai thấy hành tung của Phượng Hề.

Thiên Nhan Duyệt cũng rời giường, nhìn bộ dáng khẩn trương của bốn nàng, buồn cười nói: "Tiêu gia có nhiều bảo tiêu như vậy, còn ai dám xông vào ban đêm, yên tâm đi, không chừng chị Phượng đang đi dạo trong hoa viện, mọi người xem thử đi"

Bốn nha đầu lao đi như tên lửa, rồi cũng lao về như tên lửa.

"Bên ngoài không có, mình nói rồi, hôm qua lúc nhìn thấy chị Phượng, chị ấy nói là muốn cùng chị Yên Nguyệt nói chuyện phiếm, các người lại không tin"Thi Diễm bỉu môi, khó chịu nói, nàng đã nói chị Phượng ở trong phòng chị Yên Nguyệt, đáng tiếc là chẳng ma nào tin.

Chiêu Tuệ nói: "Chị Thi Diễm à, không phải là mọi người không tin, nhưng chị cũng biết, tối hôm qua trong phòng ấy rất ồn ào, triền miên không dứt, chị nói đi, làm sao chị Phượng lại có thể ở trong đó?"

Ngọc Thiền nhíu mày, thì thầm: "Các chị em, có khi nào hai chị ấy, cùng nhau... bồi tiếp Tiêu thiếu gia???"

Ba nàng nghe xong, nhất thời kêu lên: "Không thể nào..."

Loại chuyện xấu hổ như vậy, đừng nói là nghe, nghĩ đến cũng cảm thấy khó chịu rồi.