Sát khí tỏa ra, thân hình Tiêu Thu Phong đang định hành động thì đằng sau truyền tới một tiếng quát: "Lui hết xuống!"
Ruth đang bị khói mê đánh trúng đã bình ổn đứng dậy, vẫy vẫy về phía đám người áo den đang xông lên, những người này không ngờ đều thực sự dừng lại.
"Tiêu thiếu gia, xin ngài đừng trách, đây là đều là ý của Ruth phu nhân, Tank không dám ngăn cản" Cũng không biết từ lúc nào, thân hình Tank đã hiện ra, thì ra cái tên khốn này vẫn luôn đứng xem ở bên cạnh ư? Không chỉ có hắn, ở cửa thò ra mấy cái đầu, không phải là bọn Lý Cường Bình và Thiết Trụ thì là ai?"
Hành động của Ruth không ngờ là để đối phó với Tiêu thiếu gia biến thái, bọn họ cho dù muốn quản cũng quản không được, cái này xem ra đều là việc nhà của người ta.
Tiêu Thu Phong có chút không cao hứng lui lại, lạnh lùng hỏi: "Chuyện này là sao?"
Ruth một tay kéo chặt cái chăn, không để cho xuân quang lộ ra ngoài, tay kia ôm lấy cánh tay của Tiêu Thu Phong, tựa hồ cũng có chút sợ hắn tức giận, nhưng miệng thì vẫn hời dỗi nói: "Ai bảo các anh xem thường nữ nhân, em mới bảo bọn họ làm chuyện mà người khác không dám làm, để cho Tiêu thiếu gia của chúng ta thử cảm giác bị nữ nhân khi phụ".
Ruth nói xong liền bảo đám mặc áo đen: "Huấn luyện diễn tập kết thúc, bỏ mặt nạ xuống đi". Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Những người áo đen liền gỡ mặt nạ xuống, quả nhiên toàn bộ đều là nữ nhân, Tiêu Thu Phong lúc này mới hiểu, thì ra đây đều là phương án huấn luyện tập kích của Ruth, nàng không ngờ dám dùng mình làm mồi, còn vào lúc nam nhân mất cảnh giác nhất, loại phương pháp này thật sự là ngoài sức tưởng tượng của hắn.
Nhìn những ánh mắt ám muội ở xung quanh, Tiêu Thu Phong không biết nên khóc hay cười, loại huấn luyện này không ngờ lại đổ lên đầu mình.
"Anh yêu à, chúng ta ở trong hoàn cảnh này thì phải luôn luôn có lòng cảnh giác. Đây cũng là để báo động cho tất cả mọi người của Ma Quỷ đoàn lính đánh thuê, cả Tiêu thiếu gia của chúng ta cũng đều có thể bị tập kích, càng đừng nói đến người khác, lần này chỉ là mô phỏng. Nhưng lần sau có thể là thật, bọn họ lại không có thân thủ như anh. Gặp phải loại đánh lén này chết là cái chắc".
Tuy Tiêu Thu Phong trong lòng có chút khó chịu, nhưng cũng hiểu Ruth nói rất có đạo lý.
"Được rồi, Ruth, em đã không an phận như vậy thì về sau những nữ binh này giao cho em đi. Thấy bọn em thích đánh lén trong đêm, ta sẽ tặng cho các em một cái tên gọi là Mỵ Ảnh nhé!"
Ruth thấy Tiêu Thu Phong không tức giận, còn cho tổ nữ binh này một cái tên, lập tức nói tiếp: "Được, gọi là Mỵ Ảnh đi, ông xã, sau này Mỵ Ảnh do em tự mình chỉ huy".
Đợi cho các nữ binh thu rồi rồi tản đi. Ruth đã cả người lọt trong lòng Tiêu Thu Phong.
"Anh yêu, chuyện của chúng ta còn chưa làm xong, có muốn tiếp tục…"
Tiêu Thu Phong tức giận mà khó phát tác, muốn mắng mấy câu, nhưng lại không biết mở miệng như thế nào, không ngờ đem mục tiêu tập kích nhắm ngay vào gã, thật là đáng ghét.
Gã ôm Ruth dậy rồi đưa về phòng, không thể đánh, không thể mắng, vậy thì chỉ đành trừng phạt nàng ta thật tốt trên giường thôi.
Có lẽ là trong lòng thấp thỏm, ngày thứ hai khi sắc trời mới tờ mờ sáng, Ruth bất chấp mệt mỏi vì bị hành hạ trong đêm cố bò dậy. Ruth nói là muốn đi huấn luyên những nữ binh của tổ Mỵ Ảnh, hơn nữa nàng chuẩn bị truyền thụ toàn bộ kỹ xảo ám sát của mình cho những nữ nhân này. Đương nhiên trước tiên cũng phải khảo nghiệm kỹ một phen sự trung thành của bọn họ đã.
Tiêu Thu Phong đêm qua tâm lý thực sự có chút không thoải mái, nhưng sau khi sáng sớm thức dậy, gọi Tank đến, bảo hắn nếu có cơ hội, cũng nên tiến hành loại huấn luyện này, mục tiêu có thể xác định bất kỳ, nhất định phải khiến cho tất cả binh sĩ, giáo quan trong doanh trại lính đánh thuê đều có một loại lòng cảnh giác, tùy thời ứng phó với nguy cơ có thể xảy ra.
Loại huấn luyện này có mang theo chế độ khen thưởng và trừng phạt, khiến cho tất cả mọi người đều rất hứng thú tham gia.
Thông báo tuyển người của Ma Quỷ doanh trại lính đánh thuê vừa ra, trước cửa đã chật kín người, tuy Ma Quỷ không phải là doanh trại lính đánh thuê lớn số một số hai, nhưng đãi ngộ đối với nhân viên được nhận vào lại tốt nhất, tuy cũng là bán mạng, nhưng về kinh tế có thể khiến cho một gia đình sống an nhàn không phải lo nghĩ.
Ngày thứ nhất, trải qua khảo hạch lần lượt, nhân viên được chiêu nạp vượt quá năm trăm, sau cùng giao cho Tank xét duyệt cũng lưu lại được hơn bốn trăm tám mươi người, đều là những tráng hán đã từng nếm thử đau thương của chiến tranh, trên người bọn họ đầy lòng tin mạnh mẽ, cũng là vì để tiếp tục tồn tại, đương nhiên cũng có một bộ phận là vì để tìm một phần tư trợ sinh hoạt cho gia đình, làm lính đánh thuê không nghi ngờ gì nữa chính là lựa chọn duy nhất của bọn họ.
Bất kể ngươi đồng ý hay không đồng ý, chỉ cần đã ký hợp đồng, trong kỳ hạn này, mạng của ngươi không còn thuộc về mình, đây là quy tắc máu của lính đánh thuê, bất kỳ ai cũng đều hiểu rõ điểm này.
"Tránh ra, tránh ra, tránh ra cho ta…" Một tiếng quát cuồng vọng từ trong đám người truyền tới, rất nhanh, những người đang đứng chờ đều bị đẩy ra, mấy lính đánh thuê mặc quần áo giống nhau xông vào.
Tank đã đứng dậy nghênh đón, người này hắn nhận ra, hơn nữa trước đây đã từng qua lại, cũng xem như là người quen.
"Baza, ngươi rảnh rỗi tới thăm ta như vậy, thực sự là hoan nghênh, hoan nghênh!" Tank rất nhiệt tình chào hỏi, Baza này chính là Phó đoàn trưởng của đoàn lính đánh thuê Sơn Miêu gần Ma Quỷ binh doanh nhất.
Baza rất khinh thường nhìn Tank, cười lạnh một tiếng nói: "Tank, ngươi hiện tại rất có khí phách đấy, tìm từ đâu ra tài chủ, chiếm một mảnh đất lớn như thế này, lại còn thành lập doanh trại lính đánh thuê, có phải là muốn lập địa bàn ở Trung Đông không!"
Thực lực còn yếu, Tank cũng cần phải mang theo cái đuôi mà làm người, bởi vì có những hậu quả hắn không đủ sức gánh chịu, càng không muốn vì tức giận nhất thời của bản bản thân mà làm hỏng đại sự của Tiêu thiếu gia.
"Đâu dám đâu dám, Baza, đừng nói đùa vậy chứ, ta đây cũng là vì cho mọi người một cơ hội kiếm sống thôi, mọi người đều vì cuộc sống mà, ngươi sẽ không có ý kiến gì chứ!"
Baza hơn bốn mươi tuổi, mặt đầy râu quai nón, mặc trang phục lính đánh thuê, bên hông còn giắt một khẩu súng lục, bụng thì phệ, không biết có phải là thường ngày ăn nhiều chất béo quá không.
"Đừng nói nhảm nữa, lần này ta tới đây là truyền lệnh cảnh cáo của Tổng bộ liên minh lính đánh thuê bắc bộ thành phố đến ngươi, Ma Quỷ các ngươi phải nhớ đừng làm trái quy tắc, không thì Baza ta nhận biết ngươi, nhưng súng trong tay thì không nhận ra ngươi đâu".
Một tờ thông báo rất to được đưa vào tay Tank, điều khoản trên đó khiến người ta dở khóc dở cười, không ngờ đều tiến hành hạn chế về các phương diện đối với đoàn lính đánh thuê mới, mục đích chỉ có một, đó chính là khống chế bọn họ tăng cường thực lực.
Một điều rõ ràng nhất ở trên là khống chế nhân số, Ma Quỷ đoàn lính đánh thuê bị tính vào đoàn lính đánh thuê hạng ba, nhân số không thể vượt qua một ngàn, cũng không biết đây là do người nào phân định, và dùng loại tiêu chuẩn nào.
Tank cũng có chút tức giận, hỏi: "Baza, ta lăn lộn ở đây mấy chục năm rồi cũng chưa từng nghe có loại giấy thông báo này, hơn nữa Ma Quỷ chúng ta không thuộc bất kỳ liên minh nào, thực sự không cần phải tuân thủ loại quy tắc giới hạn rác rưởi này".
Lực lượng làm trùm, nơi đây chưa từng có quy củ, cho dù có cũng rất nhanh bị người ta phá bỏ.
Baza sở dĩ làm ra thứ này, chính là tự tin có năng lực áp chế Ma Quỷ, hơn nữa thấy sự khoách trương của Ma Quỷ, hắn đỏ cả mắt, đương nhiên muốn làm ra vài chuyện để lấy uy phong.
Baza nghe thấy vậy sắc mặt biến thành rất khó coi, nhìn Tank nói không chút khách khí: "Nói vậy, ngươi cự tuyệt giấy thông báo của liên minh chúng ta, không đếm xỉa tới sự tồn tại của chúng ta?"
"Không phải vô lễ, mà là căn bản không có thèm nhìn, nếu ngươi không đi, có lẽ ngươi cũng không nhìn thấy mặt trời ngày mai đâu" Tiêu Thu Phong từ từ bước tới, vừa muốn tìm một đoàn lính đánh thuê để giết gà dọa khỉ, lúc này có người tìm đến trước cửa. Ngữ khí của Tiêu Thu Phong mang theo ý tứ khiêu khích rất đậm, đối với Baza nọ, từ đầu tới cuối không thèm để mắt tới.
"Ngươi là ai?" Mặt của Baza đã tối sầm lại, còn tay thì với tới bao súng giắt bên hông.
Tank tựa hồ đã hiểu rõ ý tứ của Tiêu Thu Phong, trầm giọng giới thiệu: "Vị này chính là Đoàn trưởng của doanh trại lính đánh thuê Ma Quỷ chúng ta, họ Tiêu, mọi chuyện nơi đây đều do ngài quyết định".
Baza quát lên: "Tiêu đoàn trưởng, nơi đây là Trung Đông, nếu ngươi không biết phân nặng nhẹ, thì ngươi hãy nhờ Tank giải thích cho ngươi, nếu không, Ma Quỷ tùy thời đều có thể biến mất đấy".
Tiêu Thu Phong nghe vậy trong lòng càng tức giận hơn, một con châu chấu nho nhỏ cũng dám chạy tới đây làm bộ làm tịch, thực sự là không biết lượng sức.
"Đánh gẫy chân hắn rồi ném hắn đi" Tiêu Thu Phong vừa cất lời, hai bóng người lóe lên, người đứng xem ở xung quanh còn chưa nhìn rõ đã nghe Baza kêu lên một tiếng thét chói tai vô cùng thảm thiết.
Súng đã được rút ra, nhưng lúc này lại ở trong tay Thiết Trụ, hai chân hắn đã gãy, Tiêu Thu Phong vốn chỉ chuẩn bị đánh gãy một chân hắn, nào ngờ, khi Lý Cường Binh động thủ, Thiết Trụ vì rất khó chịu nên cũng ra tay.
Mỗi người đánh gẫy một chân, Baza nằm trên đất, vừa lăn lộn vừa bịt đầu gối đang đẫm máu, phỏng chừng là đã bị gãy nát rồi, hắn cả đời này không thể đứng được nữa.
"Nếu Sơn Miêu các ngươi cảm thấy không phục thì cứ việc tới đây, cái tao có là thời gian để cùng các ngươi chơi đùa đó, bây giờ thì cút đi!" Thiết Trụ cầm súng trong tay, đột nhiên đập lên bàn, khi rút tay về thì súng đã cắm sâu vào trong mộc bản của mặt bàn, sức lực cường đại đã khiến tất cả mọi người kinh hãi.