Trọng Sinh Chi Phế Tài Đột Kích

Chương 42

Kỳ Thiếu Như nhìn bóng dáng Kỳ Thiếu Vinh rời đi, không tiếp tục bước theo, Dịch Sơ Tuyết có được tin tức, Kỳ Thiếu Như cũng nhận được.


Tuy rằng Kỳ Thiếu Như không quá cảm thấy Trang Hạo có khả năng thích Tà Y nhưng tâm vẫn nổi lên vài phần đề phòng, nghe được Tà Y đi rồi, Kỳ Thiếu Như âm thầm thở dài nhẹ nhõm một hơi.


Khóe miệng Kỳ Thiếu Như cong lên, Dịch Sơ Tuyết đắc tội Tà Y, tìm Dịch Hỏa hỗ trợ ra mặt, kết quả, Dịch Hỏa bị tính kế Tà Y, hiện tại sống chết không rõ.
Dịch Sơ Tuyết đi một chuyến này vừa tốt vừa xấu.
Tà Y cũng thật thức thời tự động biến mất, tựa hồ...... cơ hội của nàng đã tới rồi!


Kỳ Thiếu Vinh quay đầu lại liền thấy được Kỳ Thiếu Như đang cong khóe miệng tươi cười. Nếu Trang Hạo cuối cùng lại cưới một tiện nhân như Kỳ Thiếu Như, vậy còn không bằng hắn ủy khuất một ít, gả cho Trang Hạo còn tốt hơn.


Khi còn nhỏ, Kỳ Thiếu Như chỉ huy một đám người, mỗi ngày tìm hắn gây phiền toái, đáng thương hắn năm đó đầy một bụng tài hoa lại tay nhỏ chân nhỏ không đấu lại được một nha đầu hung ác.
Kỳ Thiếu Vinh lắc đầu, đi về phía ký túc xá.
............
Trang gia.


Trang Nhân Tuyền đi ra nói: "A khiêm, tâm tình đại ca ngươi không tốt sao?"
Trang Khiêm gật đầu: "Đúng vậy! Có thể là bởi vì Tà Y rời đi mà không nói với đại ca một câu nào."
Trang Nhân Tuyền nhíu mày: "Theo ta được biết, trước khi Tà Y rời đi đã ở cùng đại ca ngươi rất tốt a!"


Trang Khiêm gật đầu: "Trước khi Tà Y rời đi còn cùng đại ca tẩy răng cho lão hổ, kết quả, Tà Y nói đi là đi, một câu cũng không nói."
"Có lẽ......"
Trang Nhân Tuyền nhìn Trang Khiêm: "Có lẽ? Có lẽ cái gì?"


Mặt Trang Khiêm hơi đỏ lên: "Ta nghe tứ hoàng tử nói quân thượng từng triệu kiến Tà Y, đưa cho Tà Y ba mươi vạn đồng vàng làm thù lao."
Trang Nhân Tuyền cau mày: "Quân thượng đại nhân ra tay đúng là hào phóng!"


Trang Khiêm gật đầu: "Còn không phải sao, bất quá, Tà Y đúng là xứng đáng với cái giá này." Tuy rằng chỉ có hổ con xảy ra chuyện, nhưng nếu hổ con thật sự xảy ra vấn đề gì đó, hổ vương chắc chắn sẽ bạo động. "Có lẽ Tà Y cảm thấy là kiếm đủ rồi cho nên mới vỗ mông chạy lấy người."


Trang Nhân Tuyền: "......"
Trang Nhân Tuyền thở dài: "Ta đi xem đại ca ngươi."
Trang Khiêm vội nói: "Được, tam thúc, ngươi hỗ trợ khuyên nhủ đại ca một chút, ta thấy hắn hình như là đã bị tổn thương tinh thần rất nặng."
"Ta chưa bao giờ nghĩ ca ca ngươi sẽ thất tình." Trang Nhân Tuyền nhịn không được lắc đầu.


Trang Khiêm ha hả cười: "Ta cũng không nghĩ tới, chỉ là đại ca thật sự thất tình." Trên đời này củ cải rau xanh cũng có tình yêu, mỗi người đều có sở thích riêng, tuy rằng đại ca rất ưu tú nhưng vẫn luôn có người chướng mắt hắn.


Trang Nhân Tuyền nhìn Trang Khiêm: "Sao ta lại có cảm giác A Khiêm ngươi đang vui sướng khi người gặp họa a?"
Trang Khiêm cười cười: "Không có! Ta chỉ cảm thấy đại ca làm cái gì cũng đều xuôi gió thuận nước, bây giờ đột nhiên lại gặp phải phiền toái, cái này làm ta cảm thấy rất có ý tứ."


Trang Nhân Tuyền: "......"
Trang Khiêm gãi đầu, thẹn thùng không cẩn thận nói ra suy nghĩ chân thật, "Ta đi an ủi đại ca."
Trang Nhân Tuyền cùng Trang Khiêm vừa định đi tìm Trang Hạo, Kỳ Thiếu Như liền bước đến.
"Trang thúc thúc, gần đây ngươi có khỏe không?" Kỳ Thiếu Như ôn hòa lễ nghĩa hỏi.


Trang Nhân Tuyền cười cười: "Ta khá tốt."
"Trang Khiêm, ca ngươi đâu, hôm nay khai giảng cũng không nhìn thấy hắn đến học viện, hiệu trưởng vốn còn muốn để hắn lên tiếng ủng hộ tân sinh một chút." Kỳ Thiếu Như nói.


Trang Khiêm xấu hổ cười cười: "Tâm tình đại ca không tốt, bây giờ đang ở trường luyện võ."
"Sao tâm tình ca ngươi lại không tốt?" Kỳ Thiếu Như hỏi.


Trang Khiêm: "......" Bởi vì thất tình cho nên tâm tình không tốt. "Không có gì, chỉ là vì Tà Y rời đi cũng không nói với đại ca một tiếng cho nên đại ca có chút thất vọng."
"Ta có tin tức về Tà Y." Kỳ Thiếu Như nói.


Trang Khiêm có chút kích động trừng lớn mắt: "Phải vậy không? Kỳ tiểu thư, ngươi biết Tà Y đi đâu sao?"
"Tà Y đi ngũ hồ tứ hải dạo hoa lâu."
Sắc mặt Trang Khiêm thay đổi liên tục: "Như vậy sao!"
Kỳ Thiếu Như nhìn sắc mặt Trang Khiêm, tâm tình trầm xuống, duy trì biểu tình bình tĩnh nói: "Đúng vậy!"


Kỳ Thiếu Như thầm nghĩ: Trang Hạo quả thật là đã động tâm với Tà Y, nếu không Trang Khiêm cũng sẽ không có sắc mặt như vậy.


Trang Khiêm thầm nghĩ: Đại ca quả thật là quá xui xẻo, hắn ở bên này vì Tà Y ảm đạm thần thương, Tà Y lại ngũ hồ tứ hải dạo hoa lâu, bất quá, cái này cũng không trách được Tà Y, Tà Y chỉ coi đại ca như một hậu bối, hơn nữa, đại ca hẳn là còn chưa thổ lộ đi.


Kỳ Thiếu Như nhìn sắc mặt Trang Khiêm: "Đại ca ngươi đang ở đâu?"
Trang Khiêm nuốt một ngụm nước miếng: "Đang ở hậu viện luyện võ."
"Ta đi xem hắn."
Trang Khiêm còn muốn nói cái gì, Kỳ Thiếu Như đã chạy mất dạng.