Trọng Sinh Chi Phế Tài Đột Kích

Chương 262

Đối với Dịch Minh mà nói, nhân sinh trên đời chuyện thống khổ nhất không gì hơn ngoài đã sinh Du, sao còn sinh Lượng.


Từ nhỏ Trang Vân làm lão đại, hắn làm lão nhị, từ nhỏ Trang Vân khảo sát đứng thứ nhất, hắn khảo sát đứng thứ nhất đếm ngược, Trang Vân trở thành Hoàng Đô Thất Tú thứ nhất, hắn thứ hai.


Sau mấy lần khiêu khích thảm bại, Dịch Minh chặt chẽ nhớ kỹ lời Mộ mẫu phụ dạy bảo, quân tử báo thù, mười năm không muộn.


Hắn chờ a! Chờ a! Liên tục chờ mười mấy năm, chỉ chờ tới khi Trang Vân tìm thân mật, hắn ra tay đoạt, đáng tiếc, người tính không bằng trời tính, Trang Vân vẫn luôn không có tìm thân mật.


Không chịu nổi, Dịch Minh đành phải đi tìm Trang Vân, hỏi hắn vì sao không tìm thân mật, kết quả bị Trang Vân châm chọc mỉa mai một trận. Dịch Minh ủ rũ cụp đuôi về nhà, Dịch Phàm nhìn Dịch Minh, hỏi: "Làm sao vậy?"
"Hôm nay tìm Trang Vân đánh một trận, ngươi xem mặt ta......"


Dịch Phàm nhìn gương mặt ứ thanh của Dịch Minh, nhíu mày lại.
Dịch Minh nện một quyền lên trên bàn, "Hỗn đản, luôn thích đánh vào mặt ta, hình tượng anh dũng soái khí của ta đều bị hắn hủy sạch, đúng là cặn bã!"


Dịch Phàm bất đắc dĩ nhìn Dịch Minh: "Nếu ngươi không đi khiêu khích hắn, hắn cũng sẽ không đánh ngươi."
Dịch Minh bất mãn nói: "Phụ thân, ngươi rốt cuộc đứng về phía ai?"


Dịch Phàm nhìn Dịch Minh: "Nhi tử, nhân sinh trên đời, có mấy người đánh không lại chính là đánh không lại, không cần quá cố chấp."
Dịch Minh không vui nhìn Dịch Phàm: "Phụ thân, sao ngươi có thể trường chí khí kẻ khác, diệt uy phong chính mình như vậy!"
Dịch Phàm: "......"


Dịch Minh híp mắt, suy tư nói: "Tên kia đã 28 còn chưa tìm thân mật, hắn không phải là có vấn đề gì đi!"
"Ngươi cũng không tìm a!"


Dịch Minh không vui: "Phụ thân, ngươi lại giúp hắn nói chuyện, ta không tìm là bởi vì đợi hắn tìm xong ta đi đoạt, nếu ta tìm trước, người khác sẽ cho rằng ta là hoa hoa công tử."
Dịch Phàm gật đầu: "Cũng phải!"
"Phụ thân, năm đó ngươi theo đuổi mẫu phụ mới mười mấy tuổi đi?" Dịch Minh hỏi.


Dịch Phàm gật đầu: "Đúng vậy!"
"Ngươi vì sao lại theo đuổi mẫu phụ?"
"Có thể là bởi vì nhất kiến chung tình đi." Dịch Phàm nói.
Dịch Minh hít sâu một hơi: "Không đợi được Trang Vân tìm thân mật, ta quyết định, ta tìm thân mật trước!"


Dịch Phàm khó hiểu nhìn Dịch Minh: "Sao đột nhiên lại nghĩ như vậy?"
"Bởi vì ta hoài nghi Trang Vân có lẽ có vấn đề, nói không chừng người khác cũng bởi vậy mà hoài nghi ta." Dịch Minh nói.
Dịch Phàm: "......"
Dịch Phàm cười cười: "Cũng được, ngươi cũng lớn rồi."


Từ nhỏ đến lớn, chính sự duy nhất mà Dịch Minh làm chính là tìm Trang Vân gây chuyện, bất quá, Dịch Minh cảm thấy, hắn trước mắt có chuyện càng quan trọng hơn phải làm, có thể tạm thời đặt Trang Vân sang một bên.
Mấy tháng sau.
"Trang Vân, ngươi hỗn đản!" Dịch Minh phẫn nộ nằm liệt trên ghế sô pha.


Dịch Phàm khó hiểu hỏi: "Xảy ra chuyện gì?"
"Tên hỗn đản Trang Vân kia đoạt đối tượng kết giao thứ sáu của ta!" Dịch Minh nói.
Dịch Phàm đau đầu: "Thứ sáu?"


Dịch Minh gật đầu: "Đúng vậy! Mỗi lần ta kết giao với người nào, hắn đều chạy tới đoạt, đoạt xong còn nói ta không có mị lực giữ được người, tên kia nhất định là tuyệt đỉnh cặn bã!"
Dịch Phàm: "......"


"Thực tế, cửa hàng của Hoa Hạ ở Vân Quốc xảy ra chút vấn đề, nếu ngươi nguyện ý, có thể qua bên kia giải sầu." Dịch Phàm nói.
Dịch Minh nhìn về phía Dịch Phàm: "Giải sầu?"
Dịch Phàm gật đầu: "Đúng vậy!"
"Nếu làm như vậy, ta thật giống như là chạy trối chết." Dịch Minh bất mãn nói.


"Nghĩ theo chiều hướng tốt, ngươi có thể gặp được người của các quốc gia khác, nếu vận khí tốt, nói không chừng ngươi sẽ tìm được một nửa kia ở đó."
Dịch Minh trầm ngâm hồi lâu, cắn chặt răng, quyết định: "Được, ta qua bên kia xem."
Mộ Đình Hiên đi ra: "Ngươi đưa A Minh đi rồi?"


Dịch Phàm nhún nhún vai: "Để hắn ra ngoài giải sầu tương đối tốt."
"Ngươi cảm thấy Trang Vân có ý gì?" Mộ Đình Hiên hỏi.
"Ta cảm thấy hắn hẳn là thích A Minh, nhưng lại ngượng ngùng mở miệng."
Mộ Đình Hiên gật đầu: "Ta cũng nghĩ như vậy, ngươi có tính toán gì không?"


Dịch Phàm chống eo: "Nếu là tình hình chung, ta sẽ tìm người kia đánh một trận, giúp hắn ra oai phủ đầu."
"Nhưng ngươi chỉ sợ không phải là đối thủ của Trang Vân." Mộ Đình Hiên nói.


Dịch Phàm gật đầu: "Đúng vậy!" Hắn tuy rằng lớn hơn Trang Vân hai mươi tuổi, nhưng tư chất của Trang Vân thật sự quá nghịch thiên, hắn hoàn mỹ kế tục tất cả ưu điểm của Trang Hạo cùng Kỳ Thiếu Vinh, thời gian tiến vào thánh cấp còn sớm hơn cả Trang Hạo một ít. Mộ Đình Hiên nhìn Dịch Phàm: "Ngươi thừa nhận thật sảng khoái!"


Dịch Phàm nhún vai: "Vũ lực không đại biểu hết thảy."
Trang gia.
Trang Hạo bất đắc dĩ nhìn Trang Vân: "Ngươi lại đoạt đối tượng kết giao của Dịch Minh sao?"
Trang Vân không thèm để ý nói: "Đúng vậy."


"Ngươi luôn làm như vậy tựa hồ không phúc hậu lắm, những người đó ngươi cũng chướng mắt, qua tay liền bỏ qua."
Trang Vân híp mắt: "Bộ dáng hắn lấy lòng người khác ngu xuẩn muốn chết, hơn nữa, ánh mắt cũng chẳng ra gì."


Trang Hạo chống cằm: "Trên đời này người ưu tú luôn là thiểu số, người bình thường đều khá ngu xuẩn, ngươi nên hạ thấp tiêu chuẩn xuống một ít, thời điểm ta bằng tuổi ngươi, đã sớm cùng mẫu phụ ngươi nuôi lớn ngươi, tính thời gian, Dịch Minh hẳn là cũng nên khai huân rồi."


Trang Vân không vui nhíu mày, "Tên kia chay mặn không kị, quả thực là ngu ngốc."
"Dịch Phàm hình như chuẩn bị đưa Dịch Minh đi Vân Quốc." Trang Hạo chần chờ một chút nói.
"Vân Quốc, hắn đi Vân Quốc làm gì?" Trang Vân hỏi.


"Không biết! Cửa hàng bên kia xảy ra chút vấn đề, đương nhiên, cũng có khả năng là đi tìm bạn lữ, Vân Quốc bên kia rừng rậm nhiều, có không ít mỹ nhân tinh linh." Mấy năm nay Hoa Hạ cùng tinh linh tộc vẫn luôn kết giao qua lại.
"Phụ thân, hắn sẽ coi trọng mỹ nhân tinh linh sao?" Trang Vân hỏi.


Trang Hạo lắc đầu: "Không biết, bất quá, yêu cầu của hắn đối với bạn lữ không cao lắm, nữ vương tinh linh đã sớm muốn đưa người vào cao tầng Hoa Hạ."
Trang Vân híp mắt: "Tên ngốc kia khẳng định không chống được dụ hoặc."
Kỳ Thiếu Vinh đi đến, hỏi: "A Vân đi rồi?"


Trang Hạo gật đầu: "Hắn có lẽ sẽ ở lại Vân Quốc một thời gian, nếu như vậy, chúng ta sẽ có một đoạn thời gian trải qua thế giới hai người."
Kỳ Thiếu Vinh bất đắc dĩ nhìn Trang Hạo: "Ngươi suy nghĩ cái gì đấy?"


Trang Hạo bĩu môi: "Lúc trước ta nuôi tiểu tử thối kia cũng không nghĩ tới hắn sẽ giống như quỷ đòi nợ ở lại nơi này hơn hai mươi năm, hắn cũng nên học trưởng thành rồi."
"Nhi tử của chúng ta rõ ràng rất lão luyện?" Kỳ Thiếu Vinh bất đắc dĩ nói.


"Lớn như vậy rồi còn chưa có nụ hôn đầu, nơi nào lão luyện?"
Kỳ Thiếu Vinh: "......"
Kỳ Thiếu Vinh trợn trắng mắt: "Ngươi nói chuyện cẩn thận một chút, thực lực của nhi tử chúng ta không kém hơn ngươi, để hắn nghe được, nói không chừng hắn lại lấy ngươi ra bồi luyện."


"Hắn tuy rằng lợi hại, nhưng trước mắt vẫn kém hơn ta một chút, bất quá, tên kia muốn đánh thắng Dịch Phàm thì dư dả......" Trang Hạo cười nói.


Rất nhiều nơi ở Nguyên Quốc đều có truyền thống, vì đạt được sự tán đồng của nhạc phụ, con rể sẽ thỉnh cầu khiêu chiến nhạc phụ, chiến thắng nhạc phụ, dưới tình huống bình thường, nhạc phụ sẽ nương tay, nhưng Trang Hạo không xác định, nếu Trang Vân cùng Dịch Minh thành đôi, Dịch Phàm có thể nương tay hay không, bất quá, cho dù có nương tay hay không, khả năng thắng của hắn đều không lớn.


Kỳ Thiếu Vinh: "......"
Dịch Minh bực bội nhìn người trước mặt, "Sao ngươi lại tới đây?"
"Ta nghe nói sinh ý bên này xảy ra chút vấn đề, cho nên đến xem." Trang Vân nói.
"Lúc trước ngươi không phải đã biết ta sẽ tới đây sao?" Dịch Minh chống eo.


Trang Vân gật đầu: "Nghe nói, bất quá, ta cảm thấy lấy năng lực của ngươi, muốn giải quyết chuyện này sẽ không khả quan lắm, cho nên tới xem xem."


Dịch Vân không thể nhịn được nữa gào lên: "Trang Vân, ta nói cho ngươi biết! Ta nhịn ngươi lâu lắm rồi, tên vương bát đản ngươi sao còn chưa khai trai, ngươi có phải là không được không?"
Trang Vân híp mắt: "Ngươi không phải cũng không có sao? Chiếu theo lời ngươi nói, chẳng lẽ ngươi cũng không được?"


Dịch Minh không cho là đúng: "Ta chưa khai trai còn không phải là bởi vì ngươi...... mỗi lần đều làm rối."
Trang Vân: "......"
Dịch Minh vẫy vẫy tay: "Hiện tại ta không rảnh nói chuyện với ngươi, ta phải đi."
"Đi nơi nào?" Trang Vân hỏi.
Dịch Minh tức giận nhìn Trang Vân: "Có ai nói cho ngươi, ngươi quá phiền rồi không?"


"Không có, đại đa số người đều vì có thể nói chuyện với ta mà lấy làm vinh." Trang Vân ngạo nghễ nói.
Dịch Minh: "......"
"Tránh ra!"
"Đi đâu, ta đi với ngươi."
"Hiện tại ta muốn đi yến hội, ngươi không được mời, thức thời thì trốn đi xa một chút."


"Ngươi cảm thấy yến hội mời ngươi sẽ không mời ta?"
Dịch Minh không vui nhìn Trang Vân: "Ngươi có ý gì? Bỏ đi, ta không nhiều lời với ngươi, nghe cho rõ, yến hội hôm nay mời tới rất nhiều mỹ nhân, hôm nay ta nhất định phải khai trai, ngươi còn đến làm rối nữa, cẩn thận ta liều mạng với ngươi!"
Trang Vân: "......"


Dịch gia.
Một con diều hâu đậu trên cửa sổ, Dịch Phàm gỡ xuống ống trúc nhỏ trên chân diều hâu. "Quả nhiên vẫn đi tới một bước này!" Dịch Phàm bất đắc dĩ than thở.
Mộ Đình Hiên nhìn Dịch Phàm hỏi: "Làm sao vậy?"


Dịch Phàm híp mắt: "Không có gì, A Minh cùng Trang Vân đi yến hội tinh linh tộc tổ chức, hai người cùng coi trọng một mỹ nữ tinh linh, muốn mời đối phương khiêu vũ, nhưng mỹ nữ tinh linh không thể đồng thời cùng hai người khiêu vũ, cho nên A Minh cùng Trang Vân liền quyết định thi đấu uống rượu."


"Lại là thi đấu uống rượu! Năm đó bọn họ đã thường xuyên như vậy, A Minh xem nước trái cây thành rượu, uống đến thiếu chút nữa đái dầm." Mộ Đình Hiên bất đắc dĩ than thở.


Dịch Phàm xoa xoa trán: "Bọn họ uống hết Thiên Nhật Túy cực phẩm tinh linh tộc nhưỡng, say đến thần chí không rõ, sau đó, lăn giường."
Mộ Đình Hiên xoa xoa trán: "Ta đã sớm nói với A Minh, uống rượu không thể uống quá đà."


Trong tay Dịch Phàm bốc lên một ngọn lửa, thư liền bị thiêu rụi. "Không liên quan đến uống rượu, là tiểu tử Trang Vân kia đã sớm có dự mưu, cho dù không uống rượu, kết quả chỉ sợ cũng như vậy." A Minh sợ là thật sự uống say, bất quá, tiểu tử Trang Vân kia, tám chín phần không có.
Mộ Đình Hiên: "......"


"Mặc kệ như thế nào, Trang Vân cũng không kém." Mộ Đình Hiên nói.
Dịch Phàm: "......"
Mộ Đình Hiên ôm hai tay, hít sâu một hơi, lộ ra thần sắc phức tạp.
Dịch Phàm nhìn Mộ Đình Hiên: "Đang nghĩ cái gì, ngươi hình như rất có tâm sự?"


Mộ Đình Hiên cười cười: "Không có gì, ta chỉ là nghĩ đến năm đó, ta dạy nhi tử chúng ta đoạt thân mật của túc địch, thiếu gia dạy nhi tử chúng ta gả cho túc địch, hiện tại xem ra, vẫn là kiến nghị của thiếu gia tương đối đáng tin."
Dịch Phàm: "......"


Dịch Minh nổi giận đùng đùng đi vào phòng, đá văng một cái ghế.
Dịch Phàm nhìn Dịch Minh, hỏi: "Làm sao vậy?"
"Tên hỗn đản Trang Vân kia, ta muốn giết chết hắn!" Dịch Minh nói.
Dịch Phàm xoa xoa trán: "Ý tưởng không tồi, nhưng Trang Vân không dễ giết như vậy."


"Tên kia nhân lúc ta say rượu, cư nhiên làm ra loại chuyện đó với ta......"
Dịch Phàm cười cười: "Nhi tử, có lẽ không xấu như ngươi nghĩ, Trang Vân kỳ thật cũng không tệ, muốn tìm một ngưu lang như hắn phải tốn rất nhiều tiền."
Dịch Minh đen mặt: "Nếu ta tìm ngưu lang, nhất định là ta làm hắn, mà không phải hắn......"


Dịch Phàm vỗ vỗ bả vai Dịch Minh: "Chuyện đã tới nước này, nghĩ nhiều vô ích......"
"Hắn nói muốn phụ trách, mẹ hắn phụ trách cái gì chứ!" Dịch Minh bất mãn mắng.
Dịch Phàm: "......"
"Bị một người giống như Trang Vân coi trọng, cũng không biết nên nói là tốt hay xấu!" Dịch Phàm than thở.


Dịch Minh hồ nghi nhìn Dịch Phàm: "Phụ thân, ngươi đang nói gì vậy, đây chỉ là say rượu loạn tính, Trang Vân cũng không muốn làm với ta."
Dịch Phàm cười cười: "Ngươi lầm, Trang Vân đã sớm có dự mưu."
"Phụ thân, ngươi nói cái gì?"


"Tiểu tử Trang Vân kia tuổi còn nhỏ liền yêu sớm, hắn đã sớm theo dõi ngươi." Dịch Phàm nói.
"Phụ thân, chúng ta là túc địch!"
"Trang Vân là loại người gì? Nếu hắn không thích ngươi liền sẽ không trăm phương nghìn kế nhằm vào ngươi."
Dịch Minh: "......"
......
"Trở về rồi." Trang Hạo nhìn Trang Vân nói.


Trang Vân gật đầu: "Vâng, phụ thân, ngươi có thể chuẩn bị hôn lễ cho ta."
Trang Hạo ôm hai tay nhìn Trang Vân: "Ngươi xác định Dịch Minh nguyện ý gả cho ngươi?"
"Ta ngủ với hắn, nhất định phải phụ trách." Trang Vân nói.
"Ngươi cảm thấy hắn sẽ tiếp thu ngươi phụ trách?" Trang Hạo hỏi.


Trang Vân đột nhiên nâng mắt lên, chăm chú nhìn Trang Hạo: "Phụ thân, năm đó ngươi cùng mẫu phụ đính hôn như thế nào?"
"Cái này, mẫu phụ ngươi thích mỹ nhân, mà phụ thân ngươi vừa vặn lớn lên soái." Trang Hạo đáp.
Trang Vân cười lạnh: "Lưu Vân thúc thúc không phải nói như vậy."


Trang Hạo: "......" Thứ nhi tử bất hiếu.
"Phụ thân, ngươi hư như vậy, vì sao mẫu phụ lại nguyện ý gả cho ngươi?" Trang Vân hỏi.
Trang Hạo nhún vai: "Tự nhiên là bởi vì mị lực của ta lớn!"
Kỳ Thiếu Vinh đi tới, tựa tiếu phi tiếu lên tiếng: "Phải vậy không? Ta thật sự là không biết."


Trang Vân nhìn về phía Kỳ Thiếu Vinh: "Mẫu phụ, ta biết phụ thân có thể cưới được ngươi là bởi vì hắn quấy rầy, dây dưa với ngươi không ngừng không nghỉ, dựa theo cách nói của Lưu Vân thúc thúc, phụ thân đại nhân chính là cao da chó loại mạnh nhất, dính lên liền không bóc đi được."


Kỳ Thiếu Vinh: "......"
Trang Vân uyển chuyển cười cười: "Tuy rằng phương pháp có hơi vô sỉ, nhưng không thể không nói, là một biện pháp tốt......"
Kỳ Thiếu Vinh: "......"
Cho nên Trang Vân đây là muốn đi theo bước chân của Trang Hạo?
____________________
Méoo: Kết thúc truyện làm quà 20/10 cho mọi người (hơi muộn xíu??)


Mọi người đón nhận truyện mới của tui nhé ❤️❤️
**********
Giới thiệu truyện edit kế tiếp:
*Tin tức tố của ta có độc (Nhất Hồ Nhiệt Thủy)*
Tình trạng bản gốc: Hoàn ( 109 chương + 3 phiên ngoại)
Văn án:


Hai nhà Vạn Du nhiều đời sản xuất vô số Alpha đỉnh cấp, hài tử nhà hai từ khi sinh ra đến khi ngỏm củ tỏi, so bộ dáng, so chiều cao, so tố chất, so bạn lữ, so công quân trác tuyệt, không chết không ngừng.


Thế nhưng Du Việt cư nhiên lại phân hoá thành Omega đỉnh cấp, khuôn mặt mê hoặc, hơn nữa mùi vị tin tức tố có độc, cường A ngửi một cái, hôn mê ba ngày hai đêm!
Du Việt: "Ta nhất định phải đi trường quân đội!"


"Không muốn sống nữa sao? Trường quân đội Đế Đằng toàn bộ đều là Alpha, nếu ngươi cái gì kia... sẽ chết rất sảng khoái."
"Không sao, tin tức tố của lão tử có độc."
——————-


Bên trong trường quân đội, Du Việt khổ cực giả A khổ không thể tả, "Các ngươi có bệnh sao! Lão tử là Alpha! Không làm A A Luyến!"
Làm kẻ đè trên đầu vô số Alpha, nhưng thủy chung luôn bị Vạn Dương Trạch đè một đầu.
——————-


Huấn luyện sinh tồn dã ngoại, Du Việt ngoắc ngoắc tay, "Họ Vạn, ta cảm thấy tin tức tố của ta không đúng lắm, giúp ta xem một chút thế nào?"
Độc ngươi ba ngày hai đêm, thứ nhất liền là của ta!
Đêm đó, Vạn Dương Trạch đúng như hắn mong đợi ở trong lều ba ngày hai đêm, ở cùng hắn.


Lần kia thành tích của hai người, có thể nói là sỉ nhục quân huấn của Đế Đằng.
—————————–
Thịnh thế mỹ nhan tin tức tố có độc O x Phúc hắc khốc gay chỉ có phản ứng với tin tức tố của thụ A
Trời đất tạo nên, nhất vãng tình thâm, tuyệt mỹ AO luyến


Thiết trí rất nhiều yêu đương * vô căn cứ * không chừa thủ đoạn
Tag: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, ABO, Cường cường, Chủ thụ, Nhẹ nhàng, Cải trang giả dạng, 1v1