"Helen tộc trưởng, ngươi đây không phải là cũng quá bắt nạt Lăng gia chúng ta không người?" Ngay trước mặt hắn liền dám mắng tức phụ cùng con dâu của hắn, đây là thuần túy không đem hắn đặt ở trong mắt.
Lăng Thần hơi hơi nheo nheo mắt phượng, mắt phượng màu bạc trong nháy mắt tỏa ra quang mang nguy hiểm.Ha hả...... Hắn sẽ cho bà ta biết ai là tiện nhân."Jeanette, im miệng." Helen tộc trưởng tức giận đến mặt đều sắp vặn vẹo, đứa con gái chuyên môn cắm đao này là muốn hại chết lão sao?
Tuy rằng lão cũng không phải sợ hãi Lăng nguyên soái, nhưng ngươi làm trò mắng hắn trước mặt người khác như vậy, khiến lão có lý cũng không tìm thấy lý!
"Cha, con cũng không có sai, vốn dĩ chính là bọn họ sai, người nhất định phải làm chủ cho con nhà phụ thân, tốt nhất đem hai người bọn họ bắt nhốt vào nhà giam nếm thử tư vị ở trong nhà giam."
Jeanette vẻ mặt hung ác trừng mắt với Hạ Thiên Tịch cùng Lạc Ngôn.
Tư vị trong nhà giam là tư vị gì?
Đó là chỉ cần người đi vào là có thể lột ra ba tầng da.
Nữ nhân này ngoan độc như thế lập tức khiêu khích lửa giận của Lăng Nghị và Lăng Thần, bảo bối bọn họ đặt trong đầu quả tim, hiện giờ cư nhiên bị nữ nhân này nhúng chàm, quả nhiên là bắt nạt Lăng gia bọn họ không có người phải không?
Sắc mặt Helen tộc trưởng lập tức khó coi giống như ăn phải phân. Lão cũng không nghĩ tới, đứa con gái của lão sẽ ngu xuẩn tới mức này.
Cho dù ngươi có chán ghét người khác, cũng không thể trắng trợn biểu lộ ra trước mặt người khác như vậy.
Đây là công lực, bằng không ngươi nói xem lão làm tộc trưởng nhiều năm như vậy chẳng lẽ không có người ghét sao? Đương nhiên là có, nhưng từ trước tới nay lão chưa từng dễ dàng đắc tội ai, đây là tại sao? Đây còn không phải là công lực của lão sao.
Đứa con gái ngu xuẩn này, bình thường chọc vào người khác, gia thế nhà người khác không bằng Helen gia tộc, hắn sủng thì cũng thôi, nhưng cũng không nhìn xem ngươi trước mắt chọc phải ai?
Lão ở phía trước đào lỗ thủng, đứa con gái này liền ở sau lưng dao nhỏ, khiến lão muốn bổ cứu cũng không kịp.
"Jeanette, ngươi lập tức câm miệng cùng ta trở về." Helen tộc trưởng cũng biết hiện tại chắc chắn đã đắc tội Lăng Nghị, lạnh giọng răn dạy con gái mình một hồi, sau đó lập tức vẻ mặt tươi cười làm lành nhìn Lăng Nghị nói: "Lăng nguyên soái, tiểu nữ nói lỡ, hôm nào ta mang tiểu nữ tự mình bồi tội với Lăng nguyên soái, mong Lăng nguyên soái thứ lỗi!"
"Ta mới không về, ta cũng không nói lỡ, cha, người sao không làm chủ cho ta? Chỉ cần người đem tiện nhân kia nhốt vào nhà lao, sau đó tìm người giết hắn, ta về sau có thể gả vào Lăng gia." Jeanette vừa thấy cha mình không giúp mình nói chuyện, lập tức không lựa lời nói ra.
"......"Mặt Helen tộc trưởng hoàn toàn đen.Mặt Lăng Nghị hoàn toàn đen.Mặt Lăng Thần hoàn toàn đen.Tục ngữ nói quá đúng, không sợ đối thủ như thần, chỉ sợ đồng đội ngu đần như heo!
Jaenette này rõ ràng chính là đồng đội heo của Helen tộc trưởng, tốc độ cắm đao này thật đúng là không phải người bình thường có thể sánh được.
Phì ――
Tiếng cười nhạo của Hạ Thiên Tịch mới khiến lão dời đi lực chú ý, từ màn hình giả lập đánh giá thiếu niên trước mặt, vì Hạ Thiên Tịch căn bản chưa tham dự bất cứ tiệc tùng yến hội của giới thượng lưu với Hạ Thanh lần nào, cho nên Helen tộc trưởng căn bản là không quen biết Hạ Thiên Tịch.
Đương nhiên, Hạ Thiên Tịch ở trên mạng rất nổi tiếng, nhưng là một nam nhân trung niên, lão sao có thể đi chú ý thiếu niên nổi tiếng ngút trời ở trên mạng được chứ.
Giờ phút này nhìn thiếu niên không chút nể tình bật cười ra tiếng, sắc mặt Helen tộc trưởng lập tức trầm xuống, lạnh giọng nói: "Ngươi là con cái nhà ai? Sao lại không có gia giáo như vậy?"
"Phì ――" nếu nói vừa rồi tiếng cười nhạo của Hạ Thiên Tịch còn không lớn, nhưng giờ phút này Hạ Thiên Tịch là trắng trợn cười nhạo, trong đôi mắt đào hoa hẹp dài không chút che dấu khinh thường và trào phúng nhàn nhạt liếc nhìn Helen tộc trưởng một cái, ánh mắt không chút để ý đem sự khinh thường diễn ra thực vô cùng nhuần nhuyễn.
Sắc mặt Helen tộc trưởng lập tức khó coi giống như nuốt phải ruồi bọ, đôi mắt sắc bén bắn ra quang mang nhìn chằm chằm Hạ Thiên Tịch, tựa hồ muốn xuyên thủng một lỗ trên người Hạ Thiên Tịch.
Lúc này, Lăng Nghị tiến lên một bước đứng bên cạnh Hạ Thiên Tịch, híp lại đôi mắt phượng nguy hiểm chống lực cho tức phụ nhà mình, hắn biết Hạ Thiên Tịch có thể ứng phó lão già này, cho nên sẽ không che đi quang mang của Hạ Thiên Tịch.
Dám có ánh mắt như vậy đối với tức phụ của hắn ở trước mặt hắn, muốn uy hϊế͙p͙ tức phụ, hừ hừ...hắn sẽ cho lão gì này biết được cái gì gọi là uy hϊế͙p͙.
"Ngươi nói ta không có gia giáo?" Hạ Thiên Tịch nhướng mày.
"Tiểu Tịch." Lạc Ngôn sợ Hạ Thiên Tịch bị thiệt, lập tức tiến lên lôi kéo y."Ba ba, không có việc gì, không thể cứ để nữ nhân ngu xuẩn này cáo trạng, ta cũng có thể cáo trạng." Hạ Thiên Tịch nói, lập tức gọi cho Hạ Thanh.
Helen tộc trưởng nghe thấy Hạ Thiên Tịch gọi Lạc Ngôn là ba ba, ẩn ẩn cảm thấy có điểm không tốt.
Lão biết nhà Lăng nguyên soái chỉ có một đứa con trai, hơn nữa lão cũng biết Lăng Thần, hiện tại đột nhiên nhiều ra một đứa con trai, như vậy chỉ có thể là....trong xã hội thượng lưu đồn đãi Lăng gia liên hôn với Hạ gia, với con trai của Hạ nguyên soái.
Gân xanh trên trán Helen tộc trưởng thình thịch nhảy lên, lão cảm thấy hôm nay chắc chắn là ngày đen đủi của mình, vì một đứa con gái ngu xuẩn chọc tới hai vị nguyên soái, lão quả thực là ngại bản thân chết còn chưa đủ nhanh sao?
Sắc mặt Helen tộc trưởng thật sự không đẹp, một bên cầu nguyện người Hạ Thiên Tịch gọi tới không phải là Hạ Thanh, nếu không phải là Hạ Thanh, đối phó với một Lăng Nghị lão còn có thể miễn cưỡng chống đỡ, nhưng nếu lập tức đắc tội hai vị nguyên soái, vậy quả thực chính là tiết tấu tìm chết!
Đáng tiếc, mong mỏi của Helen là vô dụng.
Quang não của Hạ Thiên Tịch thực nhanh có người tiếp nhận, vì hôm nay là chủ nhật, Hạ Thanh cũng biết Hạ Thiên Tịch hôm nay muốn đi Lăng gia, cho nên hôm nay anh liền đi quân bộ, thanh niên diện mạo văn nhã xuất hiện trên màn hình giả lập trước mắt đúng là Hạ Thanh, anh mặt vô biểu tình, chỉ có ánh mắt khi nhìn thấy Hạ Thiên Tịch mới hơi có chút ấm áp lên một chút, giọng nói lạnh lùng pha một chút ôn nhu: "Tiểu Tịch."
"Phụ thân." Hạ Thiên Tịch lập tức nheo lại hai mắt ngoan ngoãn kêu.
"Ừ, có việc gì?" ánh mắt Hạ Thanh lạnh lùng không chút để ý mà liếc nhìn Lăng Nghị cách đó không xa một cái, tuy hai nhà bọn họ muốn liên hôn, nhưng từ khi Hạ Thiên Tịch ở cùng với Lăng Thần, anh và Lăng Nghị ở quân bộ gặp phải nhau vẫn như cũ không nói lời nào, hoàn toàn giống như trước kia, vẫn là không ưa nhau.
Tuy Lăng nghị rất muốn thay đổi cục diện trước mắt này, hơn nữa tức phụ cũng ra lệnh cho hắn cần phải hòa hảo với Hạ nguyên soái, nhưng Lăng Nghị cũng rất bất lực nha.
Không có biện pháp, Hạ Thanh quá lạnh lùng, khuôn mặt cả ngày không có biểu tình gì, người cợt nhả như hắn sao có thể nói chuyện được với người như vậy chứ!
Cho nên, quan hệ của hai vị nguyên soái trước mắt vẫn như cũ không có bất luận cải thiện gì. Đây cũng là nguyên nhân khiến cho tin tức liên hôn của Hạ Thiên Tịch và Lăng Thần rơi vào nghi ngờ. Trong xã hội thượng lưu từ rất sớm đã truyền lưu tin tức nhà Lăng nguyên soái và Hạ nguyên soái liên hôn, hai nhà đều là con trai, tuy trước mắt mà nói nam nam kết hôn cũng là một việc rất bình thường, đối với hai vị nguyên soái mà nói chuyện này một chút cũng không bình thường.
Hai nhà đều là con trai, hơn nữa cũng đều là con một.
Đến lúc nào? Vị nào cưới? Vị nào gả? Đây là một vấn đề.
Quan trọng là, hai vị nguyên soái gặp mặt, hoàn toàn giống như trước kia, quan hệ của bọn họ căn bản là không có bất cứ cải thiện gì, cho nên rất nhiều người đều sôi nổi nghi ngờ tin tức này có phải sự thực hay không.
Tuy có Lăng nguyên soái tự mình bảo đảm, nhưng Hạ nguyên soái lại thờ ơ, đây chỉ có thể coi là tin tức một bên, người khác cũng chỉ có thể hoài nghi.
Lăng Nghị chớp chớp mắt cảm thấy hôm nay bản thân đặc biệt mất mặt, con dâu ở nhà hắn chịu ủy khuất, này nếu như để Hạ Thanh biết, về sau không chừng sẽ cười nhạo mình không chừng!
Đương nhiên, hắn cũng có thể thay con dâu ra mặt, chẳng qua hiện tại con dâu muốn cáo trạng, hắn cũng để cho y cáo trạng, con cái ấy mà, dựa vào cái gì chỉ có thể nhà ngươi mới được cáo trạng? Nhà ta lại không thể chứ?
"Phụ thân, con và Helen tộc trưởng vừa rồi đã xảy ra một chút xung đột, nhưng Helen tộc trưởng nói con không có gia giáo." Hạ Thiên Tịch lập tức cười tủm tỉm giống như đứa nhỏ hồn nhiên ngẩng đầu cáo trạng với người nhà mình.
Nhìn biểu tình đáng yêu của y, người không biết thật đúng sẽ cho rằng y là trẻ nhỏ!
"Helen tộc trưởng?" Hạ Thanh nhíu mày một chút, lúc này Hạ Thiên Tịch cũng thay đổi góc quay của quang não, Hạ Thanh lập tức nhìn thấy Helen tộc trưởng ở trong một màn hình giả lập khác. Hạ Thanh vẻ mặt nghiêm túc, mặt vô biểu tình hỏi tộc trưởng Helen: "Helen tộc trưởng, ngươi nói con trai của ta không có gia giáo?"
Đừng nhìn gương mặt kia của Hạ Thanh cả ngày vô biểu tình rất dọa người, nhưng Helen tộc trưởng biết, Hạ Thanh là một người siêu cấp bao che con cái, trước kia anh đã có thể vì con trai mà muốn khai chiến với Đế quốc, hiện giờ anh còn thèm để ý tới một người tộc trưởng sao?
"Ha ha, Hạ nguyên soái, thì ra vị này chính là lệnh công tử? Vừa rồi lệnh công tử nói đùa thôi, ta chỉ muốn nói đùa một chút với lệnh công tử ấy mà."
Helen tộc trưởng lập tức tận lực cười nịnh nọt, lập tức đắc tội hai vị nguyên soái của Liên bang, trừ khi lão về sau không muốn hỗn ở Liên bang nữa, bằng không lão thật đúng là không có lá gan lập tức đi đắc tội hai vị nguyên soái.
"Phải không?"" ngón tay Hạ Thanh nhẹ nhàng gõ gõ mặt bàn, rõ ràng là một cái bàn gỗ, nhưng thanh âm phát ra lại phi thường thanh thúy, khiến tim Helen tộc trưởng lập tức nhảy lên cổ họng.
Hạ Thanh lạnh lùng nhìn Helen tộc trưởng chậm rãi nói: "Ngươi một vị tộc trưởng có gì có thể đùa giỡn với con trai của ta, lại còn mắng nó không gia giáo? Xem ra Hạ Thanh ta không quản tốt con trai khiến Helen tộc trưởng không hài lòng."
"Làm gì có, Hạ nguyên soái ngài quả thực nói đùa."" Mồ hôi trên trán Helen tộc trưởng cứ gọi là tuôn như mưa, lão thiếu chút nữa sắp ngồi không yên, nếu không phải bận tâm tới mặt mũi, giờ phút này lão thật sự muốn lập tức ngắt đứt video trò chuyện.
Hôm nay, nhận cuộc gọi này thật sự khiến Helen tộc trưởng hối hận đến xanh ruột.
..........