Trọng Sinh Chi Cường Thế Trở Về

Chương 292

Hạ Thiên Tịch thần sắc quẫn quẫn!


Được rồi! Vấn đề này y thật đúng là chưa nghĩ tới.


Vì hai người hiện tại đều còn trẻ, y sao có thể muốn có con nhanh như vậy?


Hơn nữa, Lăng Thần chưa từng đề qua vấn đề này với y, cho nên từ trước tới nay y đều không nghĩ tới vấn đề này.


"Làm sao vậy?" Lạc Ngôn không nghe thấy Hạ Thiên Tịch trả lời, quay đầu liền nhìn thấy thần sắc quẫn bách của Hạ Thiên Tịch, lập tức cười hỏi: ""Không nghĩ tới sao?""


Lạc Ngôn cũng rất hiểu, hai người bọn họ đều còn nhỏ, vấn đề này cũng chỉ có người lớn bọn họ mới nghĩ vào hiện tại.


"Vâng." Hạ Thiên Tịch có chút ngượng ngùng gật gật đầu.


"Ha ha......" Lạc Ngôn cười sờ sờ cái đầu lông xù xù của Hạ Thiên Tịch, trách không được nhiều người lại thích sờ đầu con cái như vậy, thật sự là rất thoải mái!


Lạc Ngôn nghĩ nghĩ trong lòng, tâm tình càng thêm sung sướng mềm mại: "Tiểu Tịch, tuy ta không ngại các con khi nào muốn có con, nhưng các con chắc chắn phải có con, chờ lát nữa con về thương lượng với Lăng Thần, cũng có thể hiện tại hoặc về sau có, chuyện này không thể không nghĩ tới, đương nhiên, các con hiện tại vẫn đi học, lấy việc học làm trọng, nhưng chỉ cần các con có con, cũng có thể đem đứa nhỏ về nhà, ba ba trông giúp các con, dù sao ta ở nhà cũng không có việc gì."


Hạ Thiên Tịch quẫn bách ngoan ngoãn gật đầu.


Ngay sau đó Lạc Ngôn liền không làm khó Hạ Thiên Tịch nữa, dù sao điều muốn nói anh cũng đã nói rồi, về sau chỉ bận tâm tới việc hôn sự của hai đứa là được rồi.


Vốn dĩ chuyện có con này anh hẳn nên đi tìm con trai của mình thương lượng, nhưng nhớ tới cái bản mặt lạnh lùng của con trai, có lẽ anh thương lượng chuyện này với con dâu còn hơn, ngươi nhìn đi, con dâu nhuyễn manh như vậy, ngoan ngoãn cỡ nào.


Hai người đi siêu thị mua một đống đồ ăn, mỗi người đều xách đầy hai túi, không nghĩ tới khi từ siêu thị đi ra Hạ Thiên Tịch chỉ lo đừng để Lạc Ngôn đụng vào người, bản thân lại không cẩn thận đụng vào một nữ nhân.


"Ai u, đây là đứa không có mắt nào đụng vào ta? Đụng hỏng ta ngươi đền bù nổi không?"


Tiến hét chói tai của nữ nhân vang lên ở cửa siêu thị.


Hạ Thiên Tịch vừa định xin lỗi nữ nhân này, nghe thấy nữ nhân này mắng chửi người, khuôn mặt tủm tỉm lập tức trở nên âm trầm, nhướng mày liếc xéo nhìn nữ nhân trước mặt ngay cả một sợi tóc cũng không rơi xuống một cái.


Đây chắc là một vị phu nhân nhà giàu, cả người tròn tròn, mặc vàng đeo bạc rất là phúc hậu, bề ngoài vốn dĩ cũng tạm, nhưng vì nàng quá béo, cho nên khuôn mặt vì béo mà có chút biến dạng, nhìn vào khiến người hết hứng ăn uống.


Nhưng Hạ Thiên Tịch cũng không muốn gây sự lúc này, không để ý tới tiếng mắng của nữ nhân này, nói một câu thực xin lỗi, sau đó xoay người chờ Lạc Ngôn đi ra.


"Ai ai, ngươi tiểu tử này sao lại không có gia giáo như vậy? Nói một câu rất xin lỗi là được sao? Ngươi đâm ta hỏng rồi có bồi thường được không?""


Nữ nhân này cũng không biết tại sao, rõ ràng nhìn Hạ Thiên Tịch thực không vừa mắt, vốn dĩ không có việc gì lớn, dù sao bà ta béo như vậy, Hạ Thiên Tịch lại không dùng lực đụng phải bà ta, cho nên thân hình bà ta không nhúc nhích một chút nào, Hạ Thiên Tịch đã nói xin lỗi, chuyện này vốn dĩ hẳn cứ như vậy cho qua, cố tình nữ nhân này còn một hai không buông.


"Ngươi nói ta không có gia giáo?" Hạ Thiên Tịch gợi lên khóe môi nhàn nhạt cười, đôi mắt đào hoa hẹp dài nguy hiểm nheo lại, ánh mắt nhìn nữ nhân này tràn ngập sắc bén.


Không biết vì sao, bị Hạ Thiên Tịch nhìn bằng ánh mắt như vậy, nữ nhân này bỗng nhiên cảm giác được một cỗ lạnh lẽo.


Đúng lúc này, Lạc Ngôn ra tới, vừa thấy cảnh tượng trước mặt lại hỏi: "Tiểu Tịch, làm sao vậy?""Không có việc gì ba ba." Hạ Thiên Tịch cười cười: "Bị một con chó điên cắn mà thôi.""Ngươi ngươi ngươi...... Ngươi nói ai là chó điên?" Nữ nhân lập tức trở nên lớn tiếng ồn ào, đặc biệt là sau khi nhìn thấy Lạc Ngôn, cả người tựa hồ còn mang theo cừu hận, một tay chỉ vào Lạc Ngôn lớn tiếng mắng lên: "Đây là con trai ngươi? Ta đã nói mà, người như nào thì dưỡng ra đứa con như vậy, ngươi không có gia giáo đoạt nam nhân của người khác, dưỡng ra con trai cũng không có gia giáo."


"Ngươi nói cái gì? Ngươi còn dám nói lại lần nữa!" Sắc mặt Hạ Thiên Tịch lập tức trở nên âm trầm nhìn nữ nhân này, giờ phút này đôi mắt đào hoa hẹp dài của y chân chính tràn ngập quang mang nguy hiểm.


"Tạp Đặc phu nhân, ngươi đây là có ý gì?" Khuôn mặt ôn hòa của Lạc Ngôn cũng hoàn toàn trở nên âm trầm, trước nay anh vốn tính tình tốt lần đâu tiên phát hỏa.


"Hừ"" Tạp Đặc phu nhân một bộ ta khinh thường nói chuyện với các ngươi, ánh mắt cao ngạo nhìn Lạc Ngôn và Hạ Thiên Tịch nói: ""Với loại người không có giáo dưỡng như ngươi, ta thật không biết tại sao Lăng nguyên soái lại nhìn trúng ngươi, dẫn tới dạy dỗ ra đứa con cũng không có giáo dưỡng như vậy, nếu là lúc trước ta gả cho Lăng nguyên soái, ta sẽ không dạy con trai mình ra loại không có giáo dưỡng như vậy đâu.""


Kỳ thực, chuyện này vẫn là có nội tình.


Tạp Đặc phu nhân tên là Jeanette, thời kỳ trẻ tuổi cũng là một tiểu mỹ nhân thân kiều thể tiểu, chỉ tiếc là một thiên kim nhà giàu đầu người óc heo, có một lần trong yến hội tình cờ gặp gỡ Lăng nguyên soái, khi đó Lăng nguyên soái còn không phải là Lăng nguyên soái, hắn còn chưa lên làm nguyên soái, nhưng lúc ấy Lăng Nghị và Lạc Ngôn đã ở bên nhau. Mà nữ nhân này chính là một vị thiên kim con nhà giàu, nếu lúc ấy Lăng Nghị cưới nàng, không chỉ có thế mà càng có thêm cả tiền, đáng tiếc Lăng nghị sống chết không đồng ý cưới vị tiểu thư nhà giàu đầu óc eo này.


Nhưng Jeanette này từ khi gặp Lăng Nghị trong yến hội một lần liền không phải Lăng Nghị thì không gả, cả ngày muốn chế tạo một vài cơ hội tình cờ gặp gỡ Lăng Nghị, nhưng Lăng Nghị vốn dĩ không ưa gì nữ nhân này, lại nói hắn đều là người có tức phụ, sao có thể coi trọng vị thiên kim tiểu thư nhà giàu đầu người óc heo này?


Cho nên Lăng Nghị đối với bà ta từ trước tới nay đều là hờ hững.


Sau đó, Jeanette biết tới sự tồn tại của Lạc Ngôn, liền cảm thấy nhất định là do Lạc Ngôn nói xấu mình, mới khiến cho Lăng nguyên soái không cười bà ta, bắt đầu từ khi đó bà ta liền trở nên hận thù Lạc Ngôn.


Sau này, vì chuyện làm ăn, Jeanette liên hôn gả cho một vị nghị viên thân phận cũng không thấp ở Liên Bang, tuy vị nghị viên này không phải cấp bậc quan tướng, nhưng ỷ vào nhà mẹ đẻ Jeanette có tiền, cho nên những năm gần đây nhân mạch ở Liên Bang cũng không ít.


Vốn dĩ đây cũng không phải việc gì lớn, mà Lăng Nghị lại càng không đem vị thiên kim nhà giàu đầu người óc heo này để ở trong lòng, cho nên những năm gần đây cũng bình an không có việc gì.


Nhưng cố tình nữ nhân này mỗi lần nhìn thấy Lạc Ngôn liền một hai phải chèn ép vài câu, Lạc Ngôn cũng lười để ý tới nữ nhân này, cho nên từ trước tới này chưa từng nói qua với Lăng Nghị, nhưng hôm nay thì khác, bà ta chèn ép mình thì được, nhưng sao anh có thể để nữ nhân này chèn ép con dâu của mình chứ.


"Tạp Đặc phu nhân, xin ngươi nói chuyện tôn trọng một chút, nếu ngươi lại nói năng lỗ mãng, cũng đừng trách ta giáo huấn người."


Sắc mặt ôn hòa của Lạc Ngôn lập tức trở nên phi thường sắc bén.


"A A, giáo huấn người? Ngươi muốn giáo huấn ta thế nào?" Đôi mắt nhỏ tròn xoe của Tạp Đặc phu nhân đặc biệt khinh thường nhìn Lạc Ngôn, vẻ mặt cao ngạo: "Nam nhân gả cho nam nhân cũng không thấy ghê tởm, bản thân ghê tởm còn chưa nói, ngươi cư nhiên còn dám câu dẫn Lăng nguyên soái, thật là quá không biết xấu hổ....."


Bốp --


Khi nữ nhân này còn chưa nói xong, Hạ Thiên Tịch liền không chút do dự tiến lên hung hăng cho nữ nhân này một cái tát.


"A a a.....ngươi cư nhiên dám đánh ta?" Nữ nhân một bộ không thể tưởng tượng được trừng mắt Hạ Thiên Tịch, một tay che lại gương mặt của mình.


"Còn dám cắn bậy, đừng nói đánh ngươi, ta liền trực tiếp giết ngươi." Hạ Thiên Tịch lạnh giọng uy hϊế͙p͙, trong ánh mắt là quang mang nguy hiểm sắc bén chưa từng có.


Từ trước tới nay chưa có một ai có thể khiến y phẫn nộ như vậy, nữ nhân này thật đúng là làm tốt lắm.


"Ngươi cái loại không có giáo dưỡng này...."


Bốp bốp --


"A a......"Hạ Thiên Tịch không chút do dự lại tiến lên bổ thêm hai cái tát.Nữ nhân này lập tức kêu lên thảm thiết, khuôn mặt tràn đầy thịt mỡ run run, nước mắt lưng tròng trừng Hạ Thiên Tịch uy hϊế͙p͙: "Ngươi cư nhiên dám đánh ta, ngươi cái đồ......"


"Hả......" Hạ Thiên Tịch nguy hiểm nheo đôi mắt hẹp dài, ánh mắt nhàn nhạt nhìn qua nữ nhân.


Tạp Đặc phu nhân lập tức đem mấy chữ không có giáo dưỡng này nuốt vào trong bụng, chỉ dám hung tợn nói: "Ngươi chờ, các ngươi cứ chờ đi, ta nhất định sẽ khiến các ngươi phải trả giá đại giới."


Nữ nhân hung tợn uy hϊế͙p͙ xong, lập tức liền xoay người rời đi, một thân thịt mỡ run rẩy quả thực khiến người hãi hùng khϊế͙p͙ vía.


"Ba ba, người không sao chứ!" Chờ nữ nhân này đi rồi, Hạ Thiên Tịch lập tức nhìn về phía Lạc Ngôn an ủi: "Chỉ là một con chó điên luôn loạn cắn người mà thôi, ba ba không cần để ở trong lòng."


"Ừ, ta biết." Lạc Ngôn miễn cưỡng cười cười.


Nhưng mà anh biết, việc ngày hôm nay chắc chắn không dễ giải quyết, vì sau lưng nữ nhân này là gia tộc Helen, gia tộc Helen tuy không phải một đại gia tộc của quan viên chính phủ gì, nhưng cũng là một đại gia tộc có tiền tài chống đỡ.


Những năm gần đây anh vẫn luôn chịu đựng nữ nhân này, chính là sợ gây họa cho Lăng Nghị, tuy Lăng Nghị là nguyên soái Liên Bang, nhưng tục ngữ có câu, có tiền có thể sai sử cả ma quỷ.


Gia thế của bọn họ tuy lớn hơn gia tộc Helen, nhưng trên phương diện tiền tài liền kém gia tộc Helen, huống hồ chồng của nữ nhân này ở Liên Bang cũng là một nghị viên thân phận không thấp.


Nhưng anh có thể chịu được nữ nhân này bắt nạt anh, nhưng lại không thể chịu đựng được nữ nhân này bắt nạt con dâu của anh, cho nên Lạc Ngôn cũng coi như ngầm đồng ý Hạ Thiên Tịch giáo huấn nữ nhân này.


Chỉ là hai người đều không có nghĩ tới, nữ nhân này lại nhanh như vậy liền tìm tới cửa.Hai người mang theo không ít rau củ một đường trở về nhà, còn chuyện không thoải mái vừa phát sinh ở cửa siêu thị hai người thực nhanh liền quên đi, nhưng khi bọn họ về tới nhà, không nghĩ tới nữ nhân kia và chồng bà ta cư nhiên đã tới Lăng gia ác nhân cáo trạng trước.


..........