Trọng Sinh Chi Cường Thế Trở Về

Chương 176

"Ta...."


"Úc gia chủ." Thanh âm nghiêm khắc lãnh túc không mang theo một tia tình cảm nào truyền đến: "Ngươi đánh củ ý lên người con trai ta, có phải cũng quá không đem Hạ Thanh ta vào mắt hay không?"


Dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Hạ Thanh nện từng bước trầm ổn, từng bước một đi tới cạnh người Hạ Thiên Tịch, khuôn mặt lạnh lùng, ánh mắt cũng là hàn khí bức người.


"Phụ thân?"


"Hạ Thanh?"


Hạ Thiên Tịch và Úc Trục Thiên một người so với một người càng kinh ngạc hơn nhìn Hạ Thanh đột nhiên xuất hiện, bọn họ thực không nghĩ tới sẽ nhìn thấy Hạ Thanh ở chỗ này.


Ánh mắt Hạ Thanh sắc bén nhìn Úc Trục Thiên, duỗi tay đem con trai mình kéo ra hộ ở phía sau, tư thế nghiễm nhiên một bộ giống như gà mái bảo vệ gà con, một mắt quả thực không thể lạnh lùng hơn.


Hôm nay anh vốn dĩ đã bị người mời ra ăn cơm, không nghĩ tới mình chỉ ra ghế lô đi toilet lại thấy một màn như này, vừa lúc nghe ngay thấy câu Hạ Thiên Tịch hỏi: "Ngươi muốn dụ ta?"


Hạ Thanh lập tức phát hỏa, trong lòng lửa giận là trước nay chưa từng có qua, Úc Trục Thiên nếu dám duỗi tay tới con của anh, cho dù là cá chết lưới rách anh cũng sẽ liều mạng với Úc Trục Thiên.


Úc Trục Thiên ở xã hội thượng lưu phong lưu cơ hồ không người không biết, hắn dám can đảm gây họa cho con trai mình...


Ánh mắt Hạ Thanh càng thêm lạnh nhìn Úc Trục Thiên, sâu trong đáy mắt không chỉ có lửa giận, còn có rất nhiều giận dữ.


Úc Trục Thiên nhíu nhíu mày, há miệng muốn giải thích, nhưng Hạ Thanh căn bản không cho hắn cơ hội giải thích.


Hạ Thanh lạnh mắt, thanh âm càng thêm hàn khí bức người: "Úc gia chủ, ta không hy vọng ngươi về sau lại cùng khuyển tử có bất cứ tiếp xúc nào nữa, hy vọng Úc gia chủ có thể tự giải quyết cho tốt, nếu để ta biết người dám can đảm đối khuyển tử có tâm tư khác, cũng đừng trách Hạ Thanh trở mặt vô tình."


Lạnh giọng uy hϊế͙p͙ xong, Hạ Thanh lôi kéo tay Hạ Thiên Tịch xoay người rời đi.


Nhìn bóng dáng hai người rời đi, mày ÚC Trục Thiên nhăn đến nỗi có thể kẹp chết một con muỗi, đây là biểu tình phong phú lần đầu tiên xuất hiện trên mặt hắn như vậy, dĩ vãng hắn lúc nào mà chẳng chuyện trò vui vẻ, vẻ mặt phong lưu, hiện giờ phiền não đến mày hung hăng nhíu lại.


Hắn sao có thể muốn dụ Hạ Thiên Tịch? Cũng không biết bọn họ từ chỗ nào nhìn ra là hắn muốn dụ Hạ Thiên Tịch? Úc Trục Thiên quả thực không nghĩ ra, hắn chỉ đối với Hạ Thiên Tịch có một loại cảm giác thực thân thiết, là loại cảm giác thân thiết không thể nói rõ như thế nào, thật giống như vận mệnh chú định hắn cảm giác thấy Hạ Thiên Tịch là con hắn, hắn chỉ muốn đối tốt với Hạ Thiên Tịch mà thôi.


Làm sao lại khiến người khác hiểu lầm thành hắn coi trọng Hạ Thiên Tịch?


Úc Trục Thiên không nghĩ ra, hơi có chút đau trứng!


Bên ngoài, Hạ Thanh đem Hạ Thiên Tịch kéo ra từ Bán Khê Lâu liền lập tức ngồi lên xe, phó quan trên xe vừa thấy Hạ Thanh biểu tình tức giận, cả người tản mát ra loại khí thế lạnh lùng người sống chớ lại gần, vì thế không dám nói điều gì, chỉ gật gật đầu với Hạ Thiên Tịch, lập tức lái xe trở về.


Tới Hạ gia, Hạ Thanh lạnh lùng nói với Hạ Thiên Tịch: "Cùng ta đến thư phòng!"


Hạ Thiên Tịch sờ sờ mũi, y cảm thấy bản thân mình cũng không làm ra chuyện quá phận gì nhỉ! Sao phụ thân lại tức giận như vậy?


Đem Tiểu Bình Quả đặt trong phòng mình, Hạ Thiên Tịch lập tức hướng thư phòng đi đến, trong thư phòng, Hạ Thanh cũng không ngồi xuống, chỉ đứng ở bàn làm việc đưa lưng về phía Hạ Thiên Tịch, nghe tiếng bước chân phía sau, Hạ Thanh xoay người lại, khuôn mặt lạnh lùng như cũ không có biểu tình gì, nhưng lại cho người ta cảm giác rất lạnh, đã không còn ôn hòa của dĩ vãng.


"Phụ thân." Hạ Thiên Tịch gọi một tiếng.


Hạ Thanh mím môi nói: "Tiểu Tịch, về sau con không được gặp mặt Úc Trục Thiên, nhìn thấy hắn lập tức tránh đi, biết không?"


Hạ Thiên Tịch kinh ngạc chớp mắt, cho dù phụ thân biết Úc Trục Thiên thực sự có ý gì với mình thì cũng không nên cường ngạnh như vậy chứ nhỉ!


Hạ Thiên Tịch chớp chớp mắt hậm hực sờ sờ mũi nói: "Phụ thân, con và Úc Trục Thiên không có gì!"


Chiêu thức phòng sói của phụ thân này có phải quá nghiêm khắc một chút hay không.


Hạ Thanh vừa nghe, mày lập tức nhếch lên, ánh mắt sắc bén nhìn Hạ Thiên Tịch lạnh lùng nói: "Úc Trục Thiên không phải người tốt gì, con hiện tại đã có người yêu, càng không nên cùng Úc Trục Thiên có cái gì, con nhớ kỹ lời ta nói, từ nay về sau chỉ cần nhìn thấy Úc Trục Thiên liền đi đường vòng, không cho nói với hắn dù chỉ một câu."


Anh thực sự lo lắng Úc Trục Thiên sẽ duỗi tay về phía Hạ Thiên Tịch, dù sao cái danh phong lưu của Úc Trục Thiên bên ngoài là thực, lại là một người nam nữ không kiêng, vây xung quanh hắn có nam hài nào không phải là người tư chất xinh đẹp, nếu đến lúc đó Úc Trục Thiên thực sự coi trọng Hạ Thiên Tịch, sự tình liền tương đối khó giải quyết.


Trước không nói Úc Trục Thiên sẽ không có cái gì cảm tình thật lòng linh tinh, chỉ nói tới quan hệ huyết thống của hai người cũng không cho phép giữa hai người phát sinh cái quan hệ gì. Cho nên, để tránh cho chuyện này phát sinh, biện pháp duy nhất chính là khiến Hạ Thiên Tịch tránh đi Úc Trục Thiên.


Anh tin con trai của mình, dù sao Hạ Thiên Tịch hiện tại đã xác định quan hệ với Lăng Thần, nhưng anh không tin tưởng Úc Trục Thiên, nếu Úc Trục Thiên thực sự coi trọng Hạ Thiên Tịch, chắc chắn sẽ dùng một ít thủ đoạn, anh hiện tại liền phải đề phòng Úc Trục Thiên.


Mày là Úc Trục Thiên không biết suy nghĩ trong lòng Hạ Thanh, nếu không chắc chắn muốn ho to một tiếng: "Thật là nỗi oan Đậu Nga mà, tháng sáu có tuyết bay có phải không?"


Nhìn phụ thân của mình cứng rắn như vậy, Hạ Thiên Tịch cũng không nói gì liền gật đầu, dù sao y và Úc Trục Thiên vốn dĩ cũng không có quan hệ gì, lại nói ấn tượng của y với Úc Trục Thiên cũng không tốt, đã xác định quan hệ với Lăng Thần, y cũng không có khả năng hiện tại liền dây dưa với người khác để Lăng Thần ghen đi!


NhìnHạ Thiên Tịch đồng ý, trong lòng Hạ Thanh mới nhẹ nhàng thở ra, mặc kệ thế nào, để con trai đề phòng Úc Trục Thiên là một chuyện tốt.


Úc Trục Thiên còn không biết Hạ Thanh ra lệnh choHạ Thiên Tịch phải đề phòng hắn, từ Bán Khê Lâu rời đi, Úc Trục Thiên càng cảm thấy kỳ lạ, nhất là thời điểm hắn và Hạ Thiên Tịch ngồi cùng nhau, loại cảm giác thân thiết rất mãnh liệt, muốn hắn bỏ qua cũng không thể, vì thế hắn về đến Úc gia lập tức gọi Úc Diệp tới.


"Thúc thúc, có việc gì?" Vừa vào cửa liền nhìn thấy thúc thúc nhíu mày, vẻ mặt trầm tư, khuôn mặt phong lưu đa tình của Úc Diệp quả thực trấn tĩnh.


Này đã bao nhiêu năm, chưa từng thấy qua vẻ mặt như này của thúc thúc, khiến hắn khϊế͙p͙ sợ trực tiếp có thể nuốt luôn một quả trứng gà.


Úc Trục Thiên là một nam nhân cường đại, vài chục năm này đứng ở trên cao, đừng thấy hắn là một thương nhân, nhưng hắn lại là đế vương của Đế quốc thương nghiệp trên toàn tinh tế, cho dù hắn không có một chút quyền lợi, nhưng thân phận của hắn ngay cả nữ vương cùng nguyên soái liên bang cũng không dám dễ dàng bỏ qua.


Một người nam nhân như vậy, hắn bởi vì có được thân phận kim cương, dung mạo hoa lệ, vẫn luôn đứng hàng thứ nhất trong danh sách kim cương vương lão ngũ toàn tinh tế, mỗi lần trên mặt hắn đều là vẻ cao cao tại thượng, biểu tình khiến người vô cùng sùng bái, lần đầu tiên nhìn thấy trên mặt thúc thúc cư nhiên còn có biểu tình dư thừa, Úc Diệp trong lòng khϊế͙p͙ sợ lập tức ổ tung.


Không để ý tới thần sắc không chút che dấu khϊế͙p͙ sợ trên mặt Úc Diệp, Úc Trục Thiên nghĩ nghĩ nói: "Tiểu Diệp, ngươi có tư liệu điều tra về Hạ Thanh có phải không?"


"Ách?" Biết việc gì cũng không gạt được thúc thúc, Úc Diệp sau khi kinh ngạc liền gật đầu, còn tưởng rằng chuyện này gây phiền toái gì đến Úc Trục Thiên, lập tức thanh mình đảm bảo nói: "Thúc thúc, ta đều là lén điều tra, tuyệt đối không kinh động Hạ nguyên soái, cũng không có người ngoài biết."


Chuyện này nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ, nếu để Hạ Thanh biết chắc chắn là một việc rất phiền toái.


"Ta không phải nói cái này, ngươi đem tư liệu lấy tới cho ta xem."


"....Ách...được." Không biết thúc thúc muốn làm gì, Úc Diệp chạy nhanh trở lại phòng mình, đem tư liệu điều tra Hạ Thanh trước kia tới, may mắn hắn không đem tư liệu này làm hỏng.


Úc Diệp trong lòng cảm thấy hơi hơi may mắn.


Úc Trục Thiên rút tư liệu ra xem, bên trong là tư liệu về Hạ Thanh và Hạ Thiên Tịch, từ tư liệu nhìn thấy, hai người bọn họ tuyệt đối không có quan hệ tới mình, hơn nữa, Úc Trục Thiên cũng không nhớ nổi mình và Hạ Thanh có bất luận liên hệ gì, nhưng ở trong Bán Khê Lâu nhìn thấy thái độ của Hạ Thanh với hắn, nghiễm nhiên không phải là thái độ của một người bình thường nên có.


Nếu người khác biết mình thực sự có tâm tư khác với con hắn, cho dù là phẫn nộ thì tốt xấu cũng sẽ bận tâm một chút mặt mũi, nhưng Hạ Thanh thì không, hơn nữa trong đôi mắt hắn còn ẩn tàng một cảm xúc gì khác nữa.


Bởi vì Hạ Thanh động tác quá nhanh, hắn còn không kịp tới tìm hiểu cảm xúc trong ánh mắt Hạ Thanh là gì, Hạ Thanh đã rời đi.


Từ tư liệu nhận ra giữa bọn họ hoàn toàn không có bất cứ quen biết gì, giữa bọn họ không có khả năng có liên hệ.


Nhưng hiện tại, Úc Trục Thiên phi thường tin tưởng cảm giác của mình, nếu lúc chưa gặp được Hạ Thiên Tịch, hắn còn không quá tin tưởng, nhưng khi nhìn thấyHạ Thiên Tịch, hắn cảm giác được một loại cảm giác thân thuộc khiến hắn kết luận chắc chắn,Hạ Thiên Tịch chính là con hắn.


Úc Trục Thiên là một người sống trên thương trường thành tinh nhiều năm, hắn phi thường tin tưởng cảm giác của bản thân.


Úc Diệp cẩn thận nhìn biểu tình trên mặt thúc thúc, sắc mặt âm trầm kia hôm nay khiến trái tim nhỏ của hắn đại kinh a!


"Thúc thúc..." hắn điều tra phần tư liệu này, cũng là hoài nghi giữ Hạ Thiên Tịch và thúc thúc có quan hệ mà thôi, nhưng sau khi xem qua tư liệu hắn liền từ bỏ.


"Tiểu Diệp, ngươi đi lấy ADN của Hạ Thiên Tịch, nhưng không cho đả thương người, càng không cho hắn biết được, mặt khác, ngươi điều tra về Hạ Thanh 18 năm trước như thế nào, bất cứ một chuyện gì, nhỏ nhất cũng không cho bỏ qua."


"A?" Úc Diệp thật sự không hiểu được thúc thúc mình muốn làm gì? Đang êm đẹp đi điều tra Hạ nguyên soái làm gì?


"Ngươi đừng hỏi nhiều, bảo ngươi làm ngươi cứ làm đi, nhớ kỹ chuyện này không được cho bất cứ kẻ nào trong Úc gia biết được." Ánh mắt Úc Trục Thiên sắc bén lạnh lùng ra lệnh.


"Vâng." Vừa thấy vẻ mặt nghiêm khắc như vậy của thúc thúc, Úc Diệp không dám hỏi thêm điều gì.


Nhưng, Úc Diệp quả thực muốn khóc chết, sự tình 18 năm trước, hắn phải tra thế nào đây? Còn một chuyện nhỏ cũng không được bỏ qua, này không phải là muốn mạng hắn sao?


*.......... *