Trọng Sinh Chi Cường Thế Trở Về

Chương 17

"Phụ thân, con muốn phiền phụ thân an bài cho con hai vị đạo sư tăng lên tinh thần lực cùng độ phù hợp cơ giáp, khiến cho bọ họ chỉ đạo con làm sao có thể trong thời gian ngắn nhất tăng lên tinh thần lực cùng độ phù hợp cơ giáp."


Hạ Thanh nhìn con trai mình, một tháng qua Hạ Thiên Tịch nỗ lực bọn họ đều xem ở trong mắt, Hạ Thiên Tịch thay đổi bọn họ cũng đều xem trong mắt, bởi vì Hạ Thiên Tịch sau khi đã chết qua một lần sống lại cả người thay đổi thật lớn, hơn nữa y cũng không có nhắc qua tên Lancet một lần nào nữa.


Hạ Thanh không biết y nghĩ như thế nào, nhưng là con trai không đề cập tới nên hắn cũng không muốn nhắc tới, nhưng hôm nay nhìn lại con trai liều mạng như vậy, Hạ Thanh hơi hơi chần chừ nói "Tiểu Tịch, ta muốn biết con vì sao lựa chọn trường quân đội số 1."


"Phụ thân, con muốn trở thành niềm kiêu ngạo của người."


Hạ Thiên Tịch nhìn phụ thân không có chút nào do dự nói.


Hạ Thanh dừng một chút, hiển nhiên Hạ Thiên Tịch trả lời là ngoài ý liệu của hắn, hắn nghĩ nghĩ cuối cùng vẫn là nhịn không được nói "Lancet cũng sẽ ghi danh trường quân đội số 1."


Là con trai độc nhất của nữ vương đế quốc, muốn đi vào trường quân đội số 1 là không thể nghi ngờ.


Hạ Thiên Tịch dừng một chút, cái tên này một tháng qua y đã không còn nhớ qua, không phải nói y nhanh như vậy có thể đủ quên đi Lancet, mà là một tháng này y ban ngày mệt sống mệt chết luyện tập tăng lên thể thuật, buổi tối lại phải minh tưởng, học tập ma pháp, một tháng này thời gian của y có bao nhiêu chặt chẽ, ngay cả thời gian ăn cơm cùng đi vệ sinh đều ít đi, làm gì còn thì giờ suy nghĩ những người khác.


Hiện tại nghe chính phụ thân mình nhắc tới Lancet, nhìn ánh mắt phụ thân nhìn mình, Hạ Thiên Tịch tựa hồ trong nháy mắt có thể nghĩ ra suy nghĩ của phụ thân.


"Phụ thân, ta biết." Hạ Thiên Tịch mỉm cười nói "Nhưng mà xin phụ thân yên tâm, ta sẽ không làm ra điều gì làm phụ thân mất mặt đâu."


Lancet, hiện tại trong lòng y nhớ tới hắn, kỳ thực đã không còn tình yêu tồn tại, hiện tại đối tình yêu đối với Lancet đã chuyển thành hận ý.


Không! ngay cả hận ý đều không có, trong lòng chính là thờ ơ cùng lãng quên.


Hạ Thanh lắc đầu nói "Ta không phải sợ con làm ra điều gì khiến ta mất mặt, nhưng là con cùng Lancet..."


"Phụ thân, con đã không còn yêu Lancet." Không ai có thể hiểu được, đã chết rồi sống lại, người yêu đối với y thờ ơ thậm chí là hy vọng việc này có thể khiến y nhà cửa tan nát, y làm sao còn có thể yêu người kia?


Cho nên, Hạ Thiên Tịch nói một câu này rất bình tĩnh.


Hạ Thanh dừng một chút, tựa hồ cũng thật không ngờ Hạ Thiên Tịch cư nhiên sẽ nói bình tĩnh như vậy, trong ánh mắt càng không có gì gợn sóng, cho nên Hạ Thanh lúc này mới xem như chân chính vui mừng, con hắn thật sự trưởng thành.


"Được, nếu như vậy, tiểu Tịch, con không cần đi ghi danh trường quân đội số 1."


"Cái gì? phụ thân..."


"Con hãy nghe ta nói..." Hạ Thanh ngăn trở Hạ Thiên Tịch nói tiếp "Con muốn vào trường quân đội, liên bang cũng có không ít trường quân đội tốt, trừ bỏ trường quân đội số 1, còn có trường quân đội Nạp Duy, trường quân đội Lan Ân đều là lựa chọn không tồi..."


"Phụ thân, con chỉ muốn đi trường quân đội số 1." Hạ Thiên Tịch ngắt lời Hạ Thanh kiên định nói, tuy rằng những trường quân đội kia không tồi, nhưng là cũng chỉ ở liên bang coi như vậy, chính là muốn cả đế quốc cùng liên bang thừa nhận y không phải là phế vật, như vậy cũng chỉ có thể đi đến trường quân đội số 1 nơi mà cả liên bang và đế quốc đều thừa nhận.