Trọng Sinh Chi Cường Thế Trở Về

Chương 13

Hạ Thiên Tịch lười biếng nhắm mắt lại, ngồi trong bồn tắm cảm nhận cả người thư sướng, có lẽ là tác dụng của dược liệu, chờ y từ trong bồn tắm đi ra, toàn thân tuy rằng còn đau, nhưng cũng không đến mức đi không được.


Đi ra khỏi bồn tắm Hạ Thiên Tịch mới phát hiện, toàn thân y trắng nõn của y giờ phút này đều che kín những vết xanh tím, có thể thấy được y hôm nay rèn luyện có bao nhiêu khổ cực, vẫn luôn bị người hung hăng chà đạp.


Hạ Thiên Tịch bĩu môi, tím bầm trên người nam nhân cũng coi như là một loại mị lực, cho nên y muốn nỗ lực rèn luyện ra cho bản thân một khối cơ bụng sáu múi.


Chỉ chốc lát Libor liền tiến vào xoa dược cho y, sau đó mát xa, Libor trước kia đều không từng tri kỉ như vậy đối với y, nhưng là hiện tại đã khác, nhìn tiểu thiếu gia nhà mình tích cực vươn lên như vậy, hắn khẳng định sẽ đau lòng.


Trải qua thủ pháp xoa bóp của Libor, cả thân mình đau nhức của Hạ Thiên Tịch giảm bớt rất nhiều, cùng lúc này Hạ Thiên Tịch mới nhớ ra một chuyện quan trọng, vì thế y nói "Libor quản gia, phiền ngươi ngày mai nói cho Lôi Lực bảo hắn trước không cần đến đây."


Đang giúp y mát xa đôi tay Libor bỗng dừng lại, ở đằng sau lưng lập tức nhíu mày nghi hoặc nhìn Hạ Thiên Tịch, chẳng lẽ tiểu thiếu gia chỉ có thể kiên trì được như vậy thôi sao?


Ông cùng nguyên soái thật đúng là quá tin tưởng tiểu thiếu gia rồi?


Hạ Thiên Tịch không để ý đến hồ nghi của Libor, tiếp tục nói "Ngô... ta ngày mai muốn ra ngoài làm một việc, đại khái mất khoảng ba ngày, phiền người cũng truyền đạt cho phụ thân một tiếng."


"Được, tiểu thiếu gia." Libor ghi nhớ, trong lòng lại một lần nổi lên chán ghét Hạ Thiên Tịch, làm sao nói không giữ lời chứ? Uổng phí nguyên soái đại nhân an bài những thứ này, ông còn vui sướng một ngày.


Không để ý đến Libor, Hạ Thiên Tịch dưới thủ pháp mát xa của Libor dần dần ngủ say.


Ngày hôm sau, Hạ Thiên Tịch cũng không có ngủ nướng, mà là dậy thật sớm, chịu đựng cả người đau nhức đi ra khỏi cửa, tại ngã tư đường lớn tùy tiện tìm một khách sạn thuê một phòng trong ba ngày, vừa vào phòng liền khóa trái cửa lại.


Ngày hôm qua y mới nhớ tới, y còn có tẩy tủy đan, tuy rằng không biết thế giới này có tẩy tủy đan hay không, nhưng là từ việc y có thể sống lại đều là chuyện cỡ nào không thể tưởng, cho nên Hạ Thiên Tịch vẫn lựa chọn tin tưởng, hơn nữa cái gọi là vòng tay không gian này căn bản không phải là công nghệ hiện đại có thể làm ra được, Hạ Thiên Tịch từ không gian lấy ra tẩy tủy đan, y muốn học tập ma pháp thì trước hết phải ăn tẩy tủy đan, mà mục đích y đi ra ngoài cũng là vì muốn ăn viên tẩy tủy đan này.


Căn cứ những tiểu thuyết hư cấu miêu tả không biết có đúng hay không, cho nên y căn bản không dám ở nhà ăn sợ khiến người ta phát hiện liền không biết giải thích như thế nào.


Nhìn viên tẩy tủy đan trong tay tỏa ra nồng đậm dược hương, Hạ Thiên Tịch không chút do dự ăn vào, vừa mới đầu còn không có cảm giác gì, nhưng là dần dần trong bụng liền như hỏa thiêu, ngọn lửa kia như thiêu đốt toàn bộ thần kinh, khiến y không nhịn được đau đớn kêu ra, giờ phút này Hạ Thiên Tịch thật sự là may mắn không ở nhà ăn tẩy tủy đan, càng là đã cố tình khóa trái cửa.


Loại đau đớn giống như ngọn lửa thiêu đốt này tuyệt đối không dễ chịu, Hạ Thiên Tịch cắn chặt môi, môi dưới đều bị y cắn chảy máu cũng không có cảm thấy đau, đau đớn khắp thân thể hiện tại đã chiếm cứ toàn bộ đại não của y, cả người ngã nhào trên giường, thân mình nhỏ nhắn co thành một đoàn, lúc này Hạ Thiên Tịch không có chú ý tới, làn da toàn thân y đang chậm rãi chảy ra mồ hôi, chính xác mà nói cũng không phải mồ hôi mà là một ít tạp chất dơ bẩn màu đen, một lát sau đã đem chiếc áo sơ mi trắng của y nhuộm thành một màu đen, trong phòng tản ra một cỗ mùi tanh tưởi khó ngửi.


Nhưng Hạ Thiên Tịch không có phát hiện, lúc này y đã bị đau đến hôn mê bất tỉnh, thân thể y lại càng chảy ra nhiều chất dơ bẩn màu đen...


Loại đau đớn này vẫn luôn tra tấn y một ngày một đêm, chờ cho y tỉnh lại một lần nữa khi mở mắt ra cả người không còn cảm giác đau đớn nữa, Hạ Thiên Tịch chớp chớp đôi mắt còn chưa kịp phản ứng được nơi này là nơi nào, nhưng là cái mũi nháy mắt ngửi được một cỗ mùi vị tanh tưởi, liền giống mùi vị trên người tang thi, cái này làm cho y nhíu nhíu mày lập tức nhảy một cái ra khỏi giường, hơn nữa một bước này cũng rất xa, cũng may là phòng này đủ rộng nếu không y phỏng chừng va phải tường.