Trọng Sinh Chi Cường Thế Trở Về

Chương 114

Tiếng nói mát lạnh còn chưa tan hết trong không khí, ở nơi xa có người thậm chí còn chưa nghe được câu nói, một tiếng như heo bị cắt tiết nháy mắt vang vọng toàn bộ sân huấn luyện.


Sân huấn luyện cũng không phải chỉ có một khu nhà này, có rất nhiều khu vực nhỏ, ở chỗ đó cũng có một ít người đang huấn luyện.


Vốn dĩ một khu này cũng tập hợp không ít các thiếu niên, mà các khu vực khác người nhìn đến cũng không đặc biệt chú ý, dù sao bọn họ đều là người lớn, ai sẽ chú ý một chút chuyện đùa giỡn của trẻ con.


Nhưng hiện tại, một tiếng giết heo thảm thiết có thể nói là như sấm bên tai, làm cho người nghe được toàn thân đều run rẩy.


Tiếng kêu này có phải cũng quá thê thảm hay không?


Mọi người tìm nơi phát ra thanh âm nhìn lại, cũng chỉ nhìn đến một người thống khổ run rẩy thân thể, phát ra từng tiếng rên rỉ.


Mà ở đứng bên cạnh người kia lại có một thiếu niên đặc biệt xuất sắc, thiếu niên này một đầu tóc đen gọn gàng lưu loát, ngũ quan tinh xảo tuyệt luân, là một thiếu niên thực xinh đẹp.


Nhưng thứ hấp dẫn bọn họ không phải là dung mạo tinh xảo này, mà là khí tràng thiếu niên này phát ra.


Đó là khí tràng thuộc về sự tự tin, thuộc về cường giả mới có được.


Trong giờ phút này, cả người thiếu niên phảng phất tản mát ra quang mang vạn trượng hấp dẫn bọn họ, bằng không, bọn họ cũng sẽ không thể ngay lập tức liền thấy được thiếu niên này trong đám đông như vậy.


Nhìn thiếu niên này, không ít người trong lòng cả kinh, đại viện quân khu khi nào có một vị thiếu niên sặc sỡ lóa mắt như vậy, vì sao bọn họ không biết.


"Harlan, ngươi thấy không?" Cách đó không xa trong phòng huấn luyện cơ giáp, trong đó có một nam nhân tóc đỏ tà khí hỏi một nam nhân anh tuấn tóc màu cà phê.


"Y ra tay thực nhanh" Nam nhân anh tuấn tóc màu cà phê nhìn đám thiếu niên cách đó không xa nói.


"Đúng thế" Nam nhân tóc đỏ tà khí gợi lên khóe miệng, ánh mắt nhìn hướng Hạ Thiên Tịch nói: "Không nghĩ tới một cái tiểu thiếu niên thân thủ lại có thể nhanh như vậy, xem ra chúng ta thực sự già rồi."


Phốc--


Nam nhân tóc màu cà phê bị chọc cười, một khuôn mặt anh tuấn thập phần mê người nói: "Soka, ngươi mới chỉ có 29 tuổi cũng đã là chiến sĩ cơ giáp cấp 5, ta tin rằng, những lời này của ngươi nếu đặt ở đám người mấy trăm tuổi vẫn đang là chiến sĩ cơ giáp cấp 5 mà nói, bọn họ khẳng định sẽ rất vui lòng dùng ánh mắt giết chết ngươi."


"Chậc chậc, đúng thế mà, bây giờ đám bạn nhỏ đều lợi hại như vậy, quả thực làm đám lão nhân chúng ta không có chỗ dung thân mà!"


"Cho nên, chúng ta chỉ có thể càng thêm nỗ lực tăng tu vi của mình lên"


"Vậy tới đối chiến đi!"


"Đến đây đi!"


Hai người nói xong, trong nháy mắt triệu hồi ra cơ giáp của từng người.


Còn không biết bản thân bị người khác chú ý Hạ Thiên Tịch trong nháy mắt mang theo ý cười nhìn Crewe nhàn nhạt nói: "Hiện tại, ngươi còn muốn lùi về không?"


Lúc này đây, Hạ Thiên Tịch còn hảo tâm chưa có bẻ gãy ngón tay Crewe, kỳ thực y nguyên bản muốn bẻ gãy ngón tay Crewe, nhưng ngẫm lại mục đích mình tới đây cũng không phải để gây chuyện thị phi, cho nên Hạ Thiên Tịch chỉ là làm sái cánh tay Crewe, làm gã căn bản là không nâng nổi cánh tay lên.


Chẳng qua, thủ pháp làm sái cánh tay của Hạ Thiên Tịch khác với người khác, thủ pháp của y phi thường đặc biệt, có thể nói là quá trình trải qua phi thường đau đớn, thật giống như xương cốt bị băm nát đau đớn, mới khiến Crewe kêu thảm như vậy.


"Crewe, ngươi thế nào?"


"Hạ Thiên Tịch, ngươi quả thực khinh người quá đáng."


"Crewe, chúng ta báo thù cho ngươi."


"......"


Một đám các thiếu niên đi theo phía sau Crewesôi nổi đi lên vẻ mặt tức giận trừng mắt Hạ Thiên Tịch.


"Ngươi cho rằng chúng ta sợ ngươi sao?"


"Đúng vậy, đánh liền đánh."


"Lão tử rất sớm liền xem các ngươi không vừa mắt, vừa lúc hiện tại giáo huấn các ngươi một chút."


"......"


Mà một đám nam sinh đi theo Thiệu Đinh vừa nghe đến đối phương nói như vậy, cũng sôi nổi phản bác lại.


Đặc biệt là, bọn họ nhìn thấy Hạ Thiên Tịch cư nhiên cùng Crewe đánh nhau, trực tiếp bênh vực bọn họ, đáy lòng bọn họ liền càng có tự tin.


Vốn dĩ bọn họ đã biết thủ đoạn của Hạ Thiên Tịch đem Hạ Thiên Tịch trở thành thần tượng của mình sùng bái, nhưng bọn họ cũng không trông cậy vào Hạ Thiên Tịch có thể bênh vực bọn họ, bởi vì bọn họ biết được thân phận Hạ Thiên Tịch so với bọn họ cao hơn rất nhiều, trong lòng bọn họ còn đang lo lắng Hạ Thiên Tịch có thể hay không cùng một đức hạnh giống như Tề Phi Dương? Nhưng hôm nay nhìn đến Hạ Thiên Tịch cư nhiên bênh vực bọn họ, trong lòng bọn họ nháy mắt an tĩnh, hiện tại cũng sôi nổi ra tiếng bênh vực Hạ Thiên Tịch.


Hai bên đối chiến, còn mời tới một đám nữ sinh tới làm cổ động viên, hiện tại ánh mắt đám nữ sinh quả thực hăng máu gà nhìn Hạ Thiên Tịch, ánh mắt trần trụi sùng bái quả thực không thể trần trụi hơn.


"Thật soái! Thật suất, quả thực chính là tình nhân trong mộng của chúng ta a!"


"Đúng vậy đúng vậy, ta lần đầu tiên nhìn thấy nam sinh lớn lên nhân thần cộng phẫn lại còn lợi hại như vậy, hôm nay quả thực là tới đúng chỗ."


"Ta xem giáo thảo của trường học chúng ta so với y, cái người giáo thảo kia quả thực chỉ là một viên thảo." (Bí: Giáo thảo: hotboy của trường)


"Ta quyết định, y về sau chính là tình nhân trong mộng của ta, quả thực quá cuồng bá khốc suất có phải không?"


"Đúng vậy, nghe đồn y không phải là phế vật sao?"


"Ngươi mắt mù không thấy à, một chiêu vừa rồi sao có thể là phế vật?"


"Ta đã đem ảnh chụp của y phát lên mạng rồi"


"Cái gì? Mau cho ta một tấm, ta cũng muốn, ta cũng muốn..."


Ngay lập tức, đám nữ sinh một mảnh sôi trào, sự ái mộ của bọn họ đối với hotboy của trường càng thêm không che dấu.


Vốn dĩ nữ sinh luôn sùng bái những người có lực lượng cường đại, đặc biệt ngũ quan Hạ Thiên Tịch lại còn tinh xảo như vậy, đối với đại đa số đều là người của hiệp hội mê tướng mạo, Hạ Thiên Tịch vừa ra tay liền thu hoạch một mảng lớn phương tâm.


Nghe những nữ sinh ở phía sau đang kịch liệt thảo luận, sắc mặt Crewe phi thường khó coi, đặc biệt chính là đội cổ động viên gã mời tới, những nữ sinh đó cư nhiên cũng ríu rít tuyên bố muốn Hạ Thiên Tịch trở thành tình nhân trong mộng của bọn họ, sắc mặt Crewe lại càng thêm khó coi.


"Câm miệng" Crewe sắc mặt táo bón nổi giận gầm lên một tiếng, bởi vì tức giận liên lụy đến cánh tay, đau đến liên tục hút khí.


Vừa rồi chính gã và đồng bọn đều muốn chỉnh lại khớp tay cho gã, nhưng bất đắc dĩ người khác vừa chạm vào, cánh tay gã đều đau đến khiến sắc mặt Crewe như táo bón, cư nhiên còn không chỉnh lại được.


Crewe nghiến răng nghiến lợi nhìn Hạ Thiên Tịch, hai mắt phun hỏa hận không thể đem Hạ Thiên Tịch đốt cháy đến ngay cả cặn bã còn không còn.


Hạ Thiên Tịch nhướng mày, cười đến vẻ mặt hiền lành vô hại: "Chỉ cần ngươi ngoan ngoãn nghe lời, ba tiếng sau cánh tay ngươi tự nhiên có thể khỏi."


Thủ pháp vặn sái khớp của y đặc thù, cho nên muốn lập tức chỉnh lại là không có khả năng, bằng không y cũng sẽ không chỉ làm sai khớp tay gã để trừng phạt gã như vậy.


Nghe được Hạ Thiên Tịch nói như vậy, sắc mặt Crewe càng thêm khó coi, nếu ánh mắt có thể giết người, Hạ Thiên Tịch tuyệt đối bị thiên đao vạn quả.


Chẳng qua ánh mắt như vậy trước mặt Hạ Thiên Tịch hoàn toàn là tiểu case, phải biết rằng ánh mắt của Lăng Thần kia mới là đại boss chân chính, thường xuyên khiến Hạ Thiên Tịch cảm giác được áp lực như núi.


Cho nên tiểu CASE so với đại BOSS, quả thực không thể nào so nổi.


"Thế nào Crewe? Ta khuyên ngươi vẫn nên ngoan ngoãn nghe lời đi!" Thiệ Đinh thần sắc đắc ý nhìn Crewe, trong lòng hắn lần đầu tiên cảm thấy sảng khoái như vậy, nôn ra được một ngụm ghê tởm đều khiến toàn thân thoải mái cả thể xác và tinh thần.


"Thiệu Đinh, ngươi cũng đừng quá đắc ý, chờ Tề thiếu tới, ta sẽ khiến ngươi vì đắc ý hôm nay của ngươi mà trả giá đại giới." Crewe cắn răng từng chữ một nói.


"Vậy sao? Ta đây liền chờ." Thiệu Đinh giơ giơ lên cằm khiêu khích nói: "Vậy hiện tại Crewe ngươi còn muốn so sao? Hay là ngoan ngoãn về nhà dưỡng thương đi?"


"So" Vừa nghe châm chọc trong lời nói của Thiệu Đinh, đặc biệt hai chữ ngoan ngoãn, Crewe liền hận đến ngứa lợi, gã lớn như vậy tới giờ, vẫn là lần đầu tiên có người dám bảo gã ngoan ngoãn.


Ánh mắt gã hung ác nhìn Hạ Thiên Tịch, gã nhớ kỹ.


Đối với ánh mắt của Crewe, Hạ Thiên Tịch chỉ nhướng mày, cười nhạt không nói.


"Hạ thiếu, ngươi cùng xem với chúng ta đi, xem chúng ta làm sao đánh bại được đám người như chó nhà có tang này." Thiệu Định miệng lưỡi rất lợi hại, nói mấy câu liền khiêu khích một phe người bên Crewe tức giận nhảy lên, nhưng bọn họ bên kia có Hạ Thiên Tịch, thật là làm cho bọn họ trong lúc nhất thời có chút khϊế͙p͙ đảm.


Phải biết rằng, vừa rồi Hạ Thiên Tịch vặn cánh tay Crewe, bọn họ đứng bên cạnh Crewe không xa, bọn họ cũng không thể nhìn được động tác của Hạ Thiên Tịch, chờ bọn họ phản ứng được thì Crewe đã đầu mồ hôi lạnh thống khổ kêu to. Đặc biệt là thủ pháp vặn tay của Hạ Thiên Tịch rất đặc biệt, bọn họ muốn chỉnh lại khớp, nhưng lại giống như trong cánh tay có một khối khe hở cản trở, mà nhìn bộ dáng thống khổ rên rỉ của Crewe, bọn họ đều cảm thấy đau.


Cho nên tuy bọn họ bị lời nói của Thiệu Đinh chọc giận, cũng không dám động thủ.


Nếu sự tình phát triển đến tình trạng như này, Hạ Thiên Tịch cũng không dễ dàng rời đi, chỉ phải theo Thiệu Đinh bọn họ vào sân huấn luyện.


Mà trong sân huấn luyện lại có một đám cổ động viên nữ sinh đang mở một đôi mắt to, trong mắt mỗi người đều là sự hâm mộ không thể che dấu, hoa đào vèo vèo bắn về phía Hạ Thiên Tịch.


Hạ Thiên Tịch run run khóe miệng, mắt nhìn thẳng theo Thiệu Đinh đi vào chỗ ngồi chính giữa nhà huấn luyện, hậm hực sờ sờ mũi.


Hạ Thiên Tịch là trời sinh GAY, bằng không y cũng sẽ không lập tức liền thích Lancet.


Hiện tại bị đám nữ sinh này dùng ánh mắt sùng bái cùng ái mộ nhìn, y đều cảm giác được áp lực như núi trước nay chưa từng có.


Mọi người đều đi vào khu vực, cũng có một ít nam sinh sùng bái Hạ Thiên Tịch dùng ánh mắt sùng bái trộm nhìn lén Hạ Thiên Tịch, vì bọn họ không biết Hạ Thiên Tịch có phải là một người dễ ở chung hay không, cho nên không dám đi lên chào hỏi. Là hội trưởng fan club của Hạ Thiên Tịch, Thiệu Đinh trước đi lên tiếng nói: "Crewe, nếu ngươi muốn thi đấu, như vậy hai bên chúng ta phải nói rõ, một bên thua về sau ở trước mặt bên thắng phải vĩnh viễn kẹp chặt đuôi làm người."


"Xuy!" Crewe khinh thường cười nhạo một tiếng, cắn răng nhịn xuống đau đớn ở tay nói: "Thiệu Đinh, ngươi cũng quá coi trọng bản thân rồi đấy, lão tử chẳng lẽ còn sợ ngươi?"


"Ta coi trọng bản thân tổng so với ngươi kẹp đuôi làm người còn tốt hơn!"


"Ngươi..." Crewe sắc mặt táo bón cắn răng oán hận nói: "Ngươi chờ, ta sẽ cho người đánh bại ngươi, khiến ngươi về sau chỉ có thể kẹp đuôi làm người ở trước mặt chúng ta."


"Thật sao? Ta đây liền chờ" Thiệu Đinh miệng không buông tha trả lời, đem Crewe tức giận chết khϊế͙p͙ mới nói: "Nếu như vậy, chúng ta hiện tại xác định ba danh ngạch lên sân thi đấu, sau khi danh ngạch được xác định thì không được thay đổi nữa."


"Hừ" Crewe khinh thường hừ lạnh một tiếng, quay đầu lại nhìn nhìn đội ngũ của mình, hừ lạnh một tiếng nói: "Trận đầu - Kaya, trận thứ 2-Thain, trận thứ 3-Vander".


Nghe được Crewe báo ra tên, Thiệu Đinh cũng không hề chần chờ, ánh mắt nhìn đội ngũ của mình nói: "Trận đầu-Lý Liệt, trận thứ 2-Hùng Ân, trận thứ 3-Ciel"


Hai bên báo ra danh sách trình tự lên sân đấu, Crewe và Thiệu Đinh đều lạnh lùng hừ một tiếng, sau đó trở lại chỗ ngồi trong sân huấn luyện quan khán.


Lúc này có người tuyên bố nói: "Trận đầu Kaya đối Lý Liệt, hai bên thi đấu không được tổn thương tính mạng, thi đấu bắt đầu."


Cái bọn họ thi đấu chính là thi đấu thể thuật, cũng không triệu ra cơ giáp, dù sao đây cũng không phải thi đấu đòi mạng, còn không đến mức gọi ra cơ giáp.


Thiệu Đinh ngồi bên cạnh Hạ Thiên Tịch, ánh mắt khẩn trương nhìn hai người trong sân thi đấu, sau lời tuyên bố thi đấu bắt đầu, Kaya và Lý Liệt hai người ánh mắt lập tức tràn ngập chiến hỏa, hai bên không chút nào yếu thế bắt đầu tiến lên vật lộn.


"Lý Liệt này thể thuật cấp mấy?" Hạ Thiên Tịch nhìn bộ thủ hai người trên sân hỏi. Thiệu Đinh vốn dĩ đang hết sức chuyên chú nhìn hai người thi đấu trong sân, thình lình nghe được Hạ Thiên Tịch hỏi chuyện, hoảng sợ, sau đó mới nói: "Cấp 3"


Hắn cố ý lấy ra đều là người thể thuật lợi hại, ở tuổi này của bọn họ, thể thuật cấp 3 đã thực ghê gớm.


Hạ Thiên Tịch gật gật đầu, ánh mắt nhìn hai người trong sân nói: "Lý Liệt này không phải là đối thủ của Kaya"


"Cái gì?" Thiệu Đinh nháy mắt kinh ngạc trừng lớn đôi mắt nhìn hai người thi đấu trong sân, ngơ ngác hỏi: "Nhưng, Kaya thể thuật cũng là cấp 3 a!"


Chỉ vì hai người đều là cấp 3, Thiệu Đinh mới có thể trấn định như vậy, Lý Liệt chính là người có thể thuật tốt nhất trong đội bọn họ, hắn không cho rằng Lý Liệt sẽ bại bởi Kaya.