Trợ Lý Nhỏ Của Big Bang

Chương 16: Vấn đề của tuổi mới lớn (2)

Hari quơ tay quơ chân, mặt quay qua bên này  lại quay qua bên kia, có ý đồ muốn thoát khỏi hành động của Kwon Ji Yong, thế nhưng không thành công, chỉ càng bị anh ôm chặt vào người, không chịu được, liền nói:  “Làm ơn đi, chắc anh không ngây thơ cho rằng bọn con gái cỡ tuổi em sẽ trong sáng như tờ giấy trắng, nhìn thấy cái gì cũng khuôn mặt ngây thơ không biết gì chứ, mấy đứa đó chỉ có trong phim thôi, ở ngoài đời thì ngoài đồ ngu ra thì chỉ có mấy đứa giả vờ mới không biết thôi.”

“Nói gì? Còn nhỏ không lo học hành mà còn học mấy thứ xấu, giờ còn trả treo với anh hả?” – Kwon Ji Yong buông cái tay nhéo mũi của Hari xuống, búng lên trán cô một cái, nghiêm khắc nói.

Hari xoa xoa cái mũi của mình, không phục nói: “ Xin lỗi anh, em đứng nhất trường đấy nhé, không phải là không lo học hành! Chỉ là ở tuổi này rồi, bọn em đang trong giai đoạn tò mò về khác phái, thế nên lâu lâu tụi con trai hay chọc ghẹo tụi con gái bọn em bằng mấy câu nhạy cảm. Lúc đầu em cũng đâu biết nó có nghĩa gì đâu, vậy nên phải tìm hiểu chứ, lỡ mà tụi nó chửi mình thì sao, sau khi tìm hiểu được ý nghĩa rồi, tự nhiên biết thôi.”

Nói xong, cô còn nghiêm túc đặt một tay lên vai Kwon Ji Yong, nói bằng giọng điệu như mấy ông già thường cảm thán với nhau: “Sự phát triển của thời đại mấy mà, dạo này con nít nó trưởng thành nhanh lắm!”

Khóe môi Kwon Ji Yong giật giật, nhìn gương mặt xinh đẹp non nớt phát ra những lời ấy, anh cứ cảm thấy sao sao. –


Chẳng cho Kwon Ji Yong có thời gian nhiều lời, PD liền gọi anh: “Ji Yong, tiếp tục nào?”

Kwon Ji Yong nhanh chóng chạy đi, Hari cũng cất mấy thứ linh tinh vào ba lo, sau đó chạy xung quanh cảm thấy có cái gì phụ được thì phụ, nhất là khi nhìn vào mấy tấm thẻ nhân viên, thấy chức vụ cao thì đầu lập tức cúi 90 độ,  mặt nở nụ cười chân chó, ân cần mười phần, khiến Kwon Ji Yong đôi lúc nhìn thấy liền không nhịn được mà NG (chỉ những cảnh quay sai).

Mv [This Love] không phải là một MV cầu kì, vì thế chẳng mấy chốc đã quay xong, Hari và Kwon Ji Yong lần lượt lễ phép cúi đầu chào mọi người, rồi mới ra khỏi hiện trường quay chụp.

Giờ là 8g30 tối, không khí lạnh lẽo khiến Hari phải kéo cái áo khoác của mình một cái, thế nhưng trước cửa YG, vẫn có một đám đông mặc cho thời tiết lạnh giá, ngồi đó, giơ bảng tên của thần tượng mình.

Lúc đi ngang qua cổng YG, thì họ chợt nghe thấy tiếng hét rộn ràng của những cô gái đứng trước cổng, trông họ nháo nhào bu nhau, hét  lên các kiểu vô cùng hưng phấn. Kwon Ji Yong nhìn nhìn, sau đó cảm thán nói:

“Hình như là anh Seven, Fan của anh ấy nhiều thật!”

Hari lại không cho là đúng, nói: “Bọn con nít thời nay, chẳng phải điều bọn họ nên làm là chăm chỉ học cho giỏi thay vì làm những chuyện vô bổ này sao?”

Kwon Ji Yong liếc Hari một cái, nhanh chóng kéo cô đi, kẻo để những fan hâm mộ kia mà nghe thấy thì không tốt:


“Em đừng nói chuyện như thể mình lớn lắm, em vẫn chỉ là một cô bé thôi, heo con à!”

Đối với việc Kwon Ji Yong cứ thường xuyên gọi cô là heo con, Hari không thèm để ý đến, cô nhìn anh, nói: “Em cũng có thần tượng vậy, nhưng em đâu có hành động giống họ, mục tiêu của em là học thật giỏi, để có thể tự tin đứng trước thần tượng, làm việc cùng với ông.”

“Em có thần tượng á? Ai vậy?” – Đối với việc Hari có thần tượng, Kwon Ji Yong có thể nói là vô cùng bất ngờ. Hari không giống như những cô gái cùng tuổi khác, cô biết mình muốn gì và phải làm gì, cô có mục tiêu minh xác và đang cố gắng hết mình vì mục tiêu đó, vì vậy khi tưởng tượng  đến cảnh Hari sẽ giống như những cô gái khác, thần tượng một ngôi sao nào đó, anh có chút khó tin tưởng, hơn nữa còn có chút khó chịu. – 

Hari không quan tam đến suy nghĩ của Kwon Ji Yong, khi vừa được hỏi, cô liền lục lọi trong balo của mình, sau đó lấy một tấm ảnh được kẹp trong một quyển sách ra, vẻ mặt khoe khoang:

“Nè, đây là thần tượng của đời em, em rất muốn được gặp thần tượng một lần!”


Kwon Ji Yong nhìn hình: “Ông nội em hả?” – Không phải là hình một ngôi sao nào đó như anh đã đoán, mà là một người đàn ông trung niên, anh thật không biết ông này có gì để Hari thích, chẳng lẽ cô có sở thích đặc biệt.

“Không phải, đây là Bill Gate, Bill Gate đó, ông là người sáng lập tập đoàn Mycrosoft, cũng là người giàu nhất thế giới từ năm 1995 đến nay đó.” – Hari hưng phấn nói, đây là thần tượng của cô, một người tài năng, nghị lực, cao quý và đặc biệt là…rất giàu.

“ Em nói cho anh nghe, ngài Bill Gate giỏi lắm đấy nhé, ngài ấy.”

Kwon Ji Yong nhìn Hari đang bắt đầu huyên thuyên về tiểu sử của Bill Gate đằng kia, cô có thể đọc rất rõ những thống kê tài chính của Bill Gate qua các năm, thậm chí ngày tháng ông được lên tạp chí với danh hiệu người giàu nhất thế giới cô điều nhớ rõ mồn một.

Kwon Ji Yong cũng không ngắt lời cô, anh cứ im lặng bước bên cạnh cô, thỉnh thoảng  đáp lại vài câu. Nhìn Hari cả gương mặt bừng sáng khi nói về mục tiêu đời mình, chợt anh mỉm cười, cô như vầy, cũng rất đáng yêu đấy chứ.