Trò Chơi Chinh Phục: Ông Xã Kiêu Ngạo Quá Nguy Hiểm

Chương 271: Lựa chọn gian nan

Tần Lạc chỉ có thể mỉm cười, không biết tại sao, tối nay ở chung làm cho cô cảm giác luật sư Cố đối xử với cô giống như có chút đặc biệt....

Bao gồm bạn thân của cậu ta, ánh mắt nhìn về phía mình cũng rất...

Nói óm lại, toàn bộ phát triển càng ngày càng rối loạn.

Trên đường trở về, Cố Nam Châu hỏi cô một chút chuyện về trên công việc, hai người cứ như vậy câu được câu không tán gẫu.

May mắn trên xe lại để radio, nếu không thật sự sẽ xấu hổ...

Sau khi đến nơi, Tần Lạc vừa mới chuẩn bị xuống xe, lại thấy Cố Nam Châu nghiêng người qua đây, cô sợ tới mức hô hấp cũng đã dừng lại...

Trời ạ! Đây là muốn làm gì vậy?

Cô dựa cả người về phía sau, lưng ghế ngồi gần trong gang tấc, căn bản muốn tránh cũng không được, mắt thấy Cố Nam Châu ngày càng gần, trong nháy mắt thân thể Tần Lạc quá căng thẳng...

“Cậu...”

“Em quên chưa mở dây an toàn.”

Giọng Cố Nam Châu nhẹ nhàng chậm chạp tao nhã, ánh mắt trong trẻo trước sau như một, giống như nói một chuyện vô cùng bình thường, càng không cảm thấy hành vi của mình có cái gì không đúng.

Tần Lạc thiếu chút nữa nghẹn thở, đáng ghét! Sao không nói sớm!

“Cảm ơn.”

Cô có chút nín thở nói, sau đó đứng dậy mở cửa xe xuống xe.


Mới vừa đi được hai bước đã bị Cố Nam Châu gọi lại: “Tần Lạc.”

Tần Lạc chỉ có thể đứng lại, xoay người nhìn về phía cậu ta: “Ngủ ngon! Cám ơn cậu đã đưa tôi trở về.”

Cố Nam Châu không nói gì, lập tức đi đến trước mặt cô: “Anh nghĩ thật lâu, không thừa dịp bây giờ để nói ra về sau anh nhất định sẽ hối hận. Tần Lạc, anh thích em, làm bạn gái của anh được không?”

Miệng Tần Lạc há to thành một chữ cái “O”, trong đầu có chút lờ mờ...

Cố Nam Châu cũng không nóng nảy: “Em không cần trả lời anh ngay, tối mai 7 giờ anh ở nhà hàng Tây "Tinh thượng" chờ em, nếu em tới anh coi như em đồng ý; không đến, anh cũng sẽ không trách em.”

Tần Lạc vẫn có chút lờ mờ, cô hoàn toàn chưa từng có kinh nghiệm được người ta thổ lộ!

Thật ra, chỉ là bản thân cô quên mà thôi...

Ánh mắt Cố Nam Châu cưng chiều, bỗng nhiên dơ tay xoa mái tóc của cô: “Ngủ ngon, nghỉ ngơi sớm một chút!”

Sau đó, dứt khoát xoay người rời đi.

Mãi đến khi anh khởi động xe rời đi, Tần Lạc mới hồi phục lại tinh thần, cô chợt vỗ trán, vô cùng đau đầu thầm nghĩ: Má ơi! Cô 26 rồi! Lại còn ngốc hồ đồ giống như cô gái nhỏ không rành thế sự, Cố Nam Châu có thể cảm thấy cô giả vờ rất khác người không?

Nghĩ đến đây, cô lại cảm thấy rất bi thương...

Mở cửa vào nhà, Tần Lạc trực tiếp ngồi ở trên ghế sofa, tay phải không kìm lòng được sờ vào chỗ bị Cố Nam Châu xoa qua, trong nháy mắt, tim của cô vậy mà nhảy “Thình thịch” nhanh hơn...

Cho nên, đây là cô có cảm giác với cậu ta?

Không thể phủ nhận, Cố Nam Châu quả thật là người đàn ông chất lượng tốt rất không tệ, thân là luật sư cậu ta giơ tay nhấc chân đều để lộ ra thân sĩ tao nhã.

Năng lực công việc không thể nghi ngờ, là đại luật sư có danh tiếng khắp cả nước, các vụ kiện tụng qua tay cậu ta chưa từng thua...

Ài...

Phiền muộn!

Tối nay, nhất định mất ngủ.


Mà Cố Nam Châu giờ phút này, cũng có chút không ngủ được, anh đứng ở trước cửa sổ sát đất, đốt một điếu thuốc, tâm tình nói không nên lời là kích động hay là bình tĩnh...

Anh thích Tần Lạc rất lâu rồi, trước kia chưa có cơ hội thổ lộ mà chậm chân, thế cho nên chỉ có thể đứng xa xa nhìn cô hạnh phúc với người đàn ông khác ra vào một đôi.

Bây giờ, cô đã quên người đàn ông kia, theo ý anh đây là cơ hội ông trời cho mình, đương nhiên phải nắm thật chắc.

*****

Buổi sáng hôm sau.

Tần Lạc mới vừa phơi chăn xong thì nhận được điện thoại của công ty, bảo cô trực tiếp đến khách sạn Hoa Nghệ có nhiệm vụ phiên dịch tiếng Pháp tạm thời cần cô tiếp nhận.

“Được, tôi lập tức đến.”

Nếu đã làm thêm kiểu này, đương nhiên phải hễ gọi là đến!

Tần Lạc rửa tay thay một bọ áo sơmi chân váy công sở sạch sẽ sắc bén rồi ra ngoài cửa, cô biết mình có một chiếc xe để ở bãi đỗ xe, nhưng trước mắt cô vẫn không có dũng khí mở, cô hoàn toàn không nhớ mình biết lái xe, hơn nữa sau khi tai nạn xe đã lưu lại bóng mờ...

Đối với lái xe, cô thật sự không nổi lên bất kỳ thích thú gì.

Gọi xe đến khách sạn Hoa Nghệ chỉ tốn 15 phút, xuống xe thì Tần Lạc cầm điện thoại ra xác nhận địa chỉ một lần nữa, hoả tốc chạy nhanh qua đó.

“Tần Lạc?”

Ách...

Gần đây sao vậy?

Sao đi đến chỗ nào đều có thể gặp được “Người xa lạ” quen mình?

Tần Lạc có chút ngạc nhiên nhìn đi về phía người phụ nữ tao nhã gọi mình, nhìn quần áo với mặt mũi đối phương, liền biết không cùng một loại người với mình.

Cô ta chắc không phải là bạn của mình.

Đúng lúc hôm nay Giang Ánh Tuyết ở đây có chuyện, cô ta cũng muốn tranh thủ hợp tác với “Tập đoàn Cố thị “, cho nên cố ý hẹn ở đây.


Vẻ mặt cô ta cân nhắc nhìn Tần Lạc, quan sát đến phản ứng của cô.

Trong đầu không tự chủ được nhớ tới lời Đồng Ngữ Phỉ từng nói với mình: “Tần Lạc mất đi sáu năm trí nhớ, chị ta đã không còn nhớ Hoắc Tứ thiếu rồi...”

Nếu đây là thật sự, vậy cô ta nhất định cũng không nhớ ra mình rồi.

Tần Lạc nhìn cô ta vài giây: “Thật xin lỗi! Tôi đang có việc bận, ngày khác nói chuyện sau.”

Giang Ánh Tuyết lại không định để cô rời đi dễ dàng như vậy: “Cô làm việc ở đây? Sau khi rời khỏi "Tập đoàn Đế an" chắc là cô tìm được công việc rất tốt chứ?”

Tần Lạc lại liếc cô ta một cái: “Không tồi.”

Trong lòng cô đoán người phụ nữ trước mắt chỉ có quan hệ đơn giản là đồng nghiệp với mình.

Giang Ánh Tuyết có chút khẳng định Tần Lạc nhất định là không nhớ ra mình, nếu không thì phản ứng của cô ấy sẽ không lạnh nhạt như vậy, dù sao mình là vợ chưa cưới của Hoắc Kỷ Thành...

Măc dù đã là quá khứ, nhưng coi như là tình địch của cô ấy.

Lập tức mỉm cười rạng rỡ hỏi: “Năng lực cô giỏi như vậy, tìm phần công việc tốt cũng không phải chuyện khó, còn làm phiên dịch viên chứ?”

Tần Lạc gật đầu: “Ừ, tôi thật sự đang vội, đi trước.”

Đối với người phụ nữ xa lạ ở trước mắt, cô không muốn nhiều lời, chỉ có thể uyển chuyển cự tuyệt.

Giang Ánh Tuyết cũng không ngăn cản cô nữa, mà là có nhiều hứng thú nhìn chằm chằm bóng lưng cô, khóe môi hiện ra nụ cười cổ quái.

Ông trời thật đúng là mở ra trò đùa thật lớn! Đi một vòng, ba người bọn họ lại về chỗ cũ, lần này, cô sẽ không buông Hoắc Kỷ Thành ra nữa!

Trải qua nhiều chuyện như vậy, cô ta điều kiện lợi thế rất lớn!

Về phần Tần Lạc đi làm ở đâu, cô ta rất nhanh có thể điều tra được.

...

Năm giờ chiều, thì Tần Lạc nhận được điện thoại của Đường Từ Từ bạn cùng phòng thời đại học: “Lạc Lạc, mấy giờ cậu đến trường vậy? Có ở bên hội trường đang cử hành lễ kỷ niệm chứ?”


Lúc này Tần Lạc mới nhớ đến tối nay là đại học F kỷ niệm tròn 30 năm ngày thành lập, cô hẹn với ba cô gái cùng phòng phải cùng đi, từ lần trước gặp mặt, bốn người đã gần một tuần không có liên lạc, cô thiếu chút nữa đã đã quên chuyện này...

Bỗng dưng, cô lại nghĩ đến tối hôm qua Cố Nam Châu hẹn gặp với mình bảy giờ ở nhà hàng Tây “Tinh thượng”, nhất thời có chút khó xử...

“7:30 bắt đầu đi! Từ Từ cậu khi nào thì rảnh?”

“Nếu không bảy giờ chúng ta hẹn gặp ở cửa trường học, thuận tiện ra phía sau khu phố ăn vặt mua chút đồ ăn?”

“Được! Vậy lúc cậu xuất phát nói cho mình biết.”

“Ừ.”

Sau khi hẹn xong, thì Tần Lạc nhớ lại phải nói sao với Cố Nam Châu, nghĩ tới nghĩ lui cũng không tìm được chủ ý, dứt khoát gọi điện thoại cho bạn tốt Bùi Tử Ninh.

Sau khi nghe xong chuyện, Bùi Tử Ninh rất lý trí hỏi một câu: “Cậu thích Cố Nam Châu sao?”

Tần Lạc sửng sốt vài giây: “Mình... có ấn tượng tốt với cậu ta.”

Bùi Tử Ninh hỏi một lần nữa: “Chỉ có ấn tượng tốt? Không có yêu thích? Vậy cậu nhìn thấy cậu ta tim sẽ đập rộn lên, không gặp được sẽ nhớ sao?”

Tần Lạc ăn ngay nói thật: “Nếu tim đập rộn lên, thì chỉ có một lần. Không gặp cũng không có nghĩ nhiều, ngẫu nhiên sẽ nhớ đến thôi! Liền cảm thấy người khác thật sự rất tốt, thổ lộ với mình có phải nhất thời kích thích không?”

Bùi Tử Ninh trầm ngâm chốc lát: “Lạc Lạc, chuyện tình cảm mình không có thể giúp cậu quyết định, vẫn nên tuân theo đáy lòng cậu.”

Cô vẫn biết Cố Nam Châu thích Tần Lạc, hơn nữa người đàn ông kia biết rõ Tần Lạc với Hoắc Kỷ Thành từng có một đoạn thời gian cũng không ngại, chắc là cậu ta yêu Tần Lạc thật lòng?

Người đàn ông si tình như vậy, mình làm sao có thể để bạn tốt nói ra lời cự tuyệt?

Chỉ là, Lạc Lạc với Hoắc Kỷ Thành thật sự sẽ chặt đứt hoàn toàn sao?

Giữa bọn họ thế nào đi nữa cũng có một đứa con trai, một khi Lạc Lạc nhớ ra việc này, cô ất còn có thể như thế bài xích Hoắc Kỷ Thành sao?

Ài...

Chuyện tình cảm!


Tuyệt đối là một loại tình cảm phức tạp phiền toái nhất trên thế giới này.

...

Cúp điện thoại xong, Tần Lạc cảm thấy bạn tốt muốn nói lại thôi, giống như có chuyện gì không có nói cho mình.

Lập tức lại cảm thấy mình suy nghĩ nhiều...