Trò Chơi Chinh Phục: Ông Xã Kiêu Ngạo Quá Nguy Hiểm

Chương 126: Bữa tiệc không giống tầm thường (1)

Tần Lạc xoay người rời đi, nhiều khi càng quan tâm những lời đồn đãi thêu dệt kia càng để cho mình sống thêm mệt mỏi, không thèm nghĩ nữa ngược lại toàn thân nhẹ nhõm.

Chu Thiến giận đến dậm chân.

Lương Tinh cũng chỉ nhún vai, không nói được lời nào.

Hứa Vi bất ngờ nói ra một câu, “Có lẽ là cô ấy đã lầm đối tượng.”

Chu Thiến đối với lời của cô ta cảm thấy rất là khó hiểu, “Cái gì mà lầm đối tượng?”

Hứa Vi cũng không giải thích, ôm lấy tài liệu rồi để lại cho cô ánh mắt có thâm ý khác, rồi trực tiếp rời đi.

Sau khi cô ta rời đi, Chu Thiến nhìn về phía Lương Tinh, “Cô nói xem lời Hứa Vi là có ý gì? Tại sao nói một nửa liền chạy?”

Con ngươi Lương Tinh đảo lòng vòng, “Chẳng lẽ cô ta nói Tần Lạc và Đường Thiếu không có quan hệ?”

Chu Thiến bĩu môi, “Làm sao có thể! Nếu cô ấy và Đường Thiếu không có tầng quan hệ kia tại sao lấy được ưu đãi! Cô ta thật sự cho rằng bộ dạng mình không có giống người khác, tài trí hơn người sao!”

Lần này Lương Tinh cũng không tiếp lời, Hứa Vi luôn luôn buồn bực không lên tiếng, sở dĩ cô ấy nói như vậy khẳng định không phải nói xằng nói bậy, nói không chừng là phát hiện ra cái gì đó không cho phép......

****

Trong phòng làm việc của Giang Ánh Tuyết.

Đột nhiên tiếng điện thoại reng reng reng phá vỡ một phòng yên tĩnh.


Giang Ánh Tuyết bắt máy, “A lô?”

Đối phương nói: “Giang tổ trưởng, tối nay chiêu đãi Cố luật sư ăn cơm đã xong, chỉ là Cố luật sư nói là bạn trung học với Tần Lạc ở tổ phiên dịch chúng ta, hi vọng cô ấy cũng có thể cùng đi, lời như vậy khiến cho người ta lâm vào cục diện khó xử......”

“Anh nói cái gì? Cố Nam Châu và Tần Lạc là bạn học trung học?”

“Cố luật sư là nói như vậy.”

Bên môi Giang Ánh Tuyết chậm rãi tách ra một nụ cười sâu thẳm, ha ha! Lần này thật là thú vị! Ngũ Thiếu của cố gia lại có thể là bạn học trung học của Tần Lạc, còn chỉ mặt gọi tên yêu cầu cô ấy cùng tới bữa tiệc tối nay, không biết Kỷ Thành biết được tin tức này sẽ có phản ứng gì?

Cô ta nghĩ như vậy, trong lòng đã cực kỳ hưng phấn.

“Được, tôi biết rồi, thay tôi chuyển lời tới Cố luật sư, Tần Lạc sẽ tới.”

“Vâng”

......

Trong chốc lát, tiếng gõ cửa vang lên, cô ta biết là Tần Lạc tới, thản nhiên mở miệng, “Vào đi.”

Tần Lạc đẩy cửa đi vào, cũng giao công việc đã hoàn thành cho Giang Ánh Tuyết.

Giang Ánh Tuyết nhận lấy, ngước mắt nhìn cô một cái thật lâu, “Chân bị thương đã khôi phục hoàn toàn chưa?”

Tần Lạc gật đầu, “Cám ơn Giang tổ trưởng quan tâm, cũng cám ơn công ty quan tâm tới tôi, bác sĩ nói tôi đã có thể đi làm bình thường.”

Giang Ánh Tuyết hài lòng nhìn về phía cô, “Nói vậy cũng tốt, tuần sau tổng giám đốc muốn đi một chuyến tới Dubai, cô làm phiên dịch bên cạnh thì nên đi công tác cùng, không thành vấn đề chứ?”

Tần Lạc che lại mừng rỡ trong lòng, “Không thành vấn đề.”

Có lẽ là cô đồng ý quá nhanh, cũng có khả năng là bởi vì đang lâm vào tình yêu cuồng nhiệt cho nên dễ dàng bại lộ tâm tình của mình......

Bàn tay Giang Ánh Tuyết giấu ở dưới bàn không kiềm chế được siết chặt, chẳng lẽ mình suy đoán đúng?


Vốn còn muốn hỏi mấy câu, nhưng lại sợ bứt dây động rừng, cưỡng bức mình phải nhịn xuống......

“Thời gian đi công tác cụ thể tôi sẽ thông báo cho cô sau.”

“Được.”

Tần Lạc vừa mới chuẩn bị xoay người, lại bị gọi lại.

“Cô và luật sư của Sự Vụ Sở Cố Nam Châu là bạn học trung học đúng không?”

“À...... Đúng ạ!”

Tần Lạc có chút bất ngờ, tại sao đột nhiên Giang tổ trưởng lại hỏi cái này, hoàn toàn không có liên quan tới công việc! Hơn nữa, cái này thuộc về sinh hoạt cá nhân của cô, làm sao Giang tổ trưởng biết?

Giang Ánh Tuyết cũng nhìn thấu nghi vấn của cô, “Là như vậy, gần đây công ty chúng ta gặp phải một vụ án kiện tố tụng quốc tế, Cao Tân mời Cố luật sư làm luật sư biện hộ phe ta, tối nay hẹn một bữa ăn, nhưng anh ta lại hi vọng cô có thể đi cùng nhau, bởi vì ở công ty chúng ta anh ta cũng chỉ biết một mình cô.”

Tần Lạc bừng tỉnh hiểu ra, thì ra là có chuyện như vậy, làm hại cô cho là Giang tổ trưởng...... Đang điều tra cô......

“Cái này......”

“Thế nào? Hai người đã bạn thời trung học, cái yêu cầu này cũng không tính là quá đáng chứ? Sau này vụ án mà anh ta phụ trách có thể còn cần cô giúp phiên dịch một tay, tối nay ăn một bữa cơm xem như là ăn mừng cô trở thành partner.”

Giang Ánh Tuyết giải thích hợp tình hợp lý, Tần Lạc hoàn toàn không có lý do gì để cự tuyệt, hơn nữa Cố luật sư là người rất tốt, anh đã mời mình đến thì nên đồng ý.

“Được.”

Nghe được cô đồng ý, vẻ mặt Giang Ánh Tuyết vui mừng, “Vậy cô đi làm việc trước đi! Đợi tôi bảo thư ký gửi địa điểm thời gian dùng bữa vào điện thoại cho cô sau.”

Tần Lạc lên tiếng đi ra ngoài.

......

Sau khi cô rời đi, Giang Ánh Tuyết suy tư hai phút, gọi tới phòng làm việc của tổng giám đốc.


Hoắc Kỷ Thành đang đi họp, là Trình Sâm nhận, “Giang tổ trưởng, lúc này boss đang đi họp.”

Giang Ánh Tuyết cũng không gấp, “Trợ lýTrình, nói cho anh cũng được, bên Cố luật sư tôi đã sắp xếp xong xuôi bữa tiệc tối nay, nhưng cân nhắc đến lợi ích công ty chúng ta, tôi muốn tối nay Hoắc tổng có thể tới là tốt nhất, dù sao tôi chỉ là một người phụ nữ, sợ ứng phó không được.”

Trình Sâm vừa nghe, liền hiểu, “Giang tổ trưởng yên tâm, tôi sẽ chuyển lời tới.”

Giang Ánh Tuyết mỉm cười, “Vậy thì phiền trợ lý Trình rồi.”

Trình Sâm lại nói, “Nên vậy.”

****

Sáu giờ bốn mươi tối, Tần Lạc lái chiếc xe của cô chậm rãi tới”Nhà hàng lớn Hương Hồ” dưới bãi đỗ xe, tối nay nơi này có rất nhiều xe, tìm một lúc lâu mới tìm được chỗ đậu.

Bởi vì là lần đầu tới nơi này, phải tìm thang máy khắp cả nửa ngày, ngay lúc cửa thang máy mở ra, khóe mắt Tần Lạc hình như liếc về một chiếc Spyker c8 màu đen quen thuộc.

Cô cũng không có suy nghĩ nhiều, bởi vì tin nhắn gửi tới điện thoại di động.

Thấy tin nhắn mập mờ này, khóe môi Tần Lạc không nhịn được mà nhếch lên, trong lòng đầy tràn ngọt ngào.

Cô nhấc chân vào thang máy, trả lời: đã biết.

Mà ở dưới bãi đậu xe, Hoắc Kỷ Thành mới vừa xuống xe liền nhận được tin nhắn trả lời của Tần Lạc, ngay sau đó bỏ điện thoại di động vào túi, đi vào thang máy dành riêng khách quý.

Tần Lạc vốn cho tối nay ăn cơm sẽ rất nhiều, tỷ như đồng nghiệp bộ phận họ......

Kết quả sau khi đến mới phát hiện chỉ có Giang Ánh Tuyết, Lương bộ trưởng bộ tư pháp và một người trợ lý đồng nghiệp phụ trách vụ án này.

Mà Cố Nam Châu vẫn luôn trước sau nho nhã như thường, nhìn thấy Tần Lạc đi vào lền nhếch khóe môi, nụ cười thanh nhã như cúc.

Không nhiều không ít, chỉ vừa vặn.

Là bạn học nên có chút lễ nghi.


Giang Ánh Tuyết có chút ảo não, hoàn toàn không như ở trong tưởng tượng của mình, chẳng lẽ hai người chỉ là quan hệ bạn học thông thường?

Ngay sau đó cười nói: “Thật không nghĩ tới Cố luật sư sẽ và phiên dịch Tần là bạn học trung học, xem ra lớp của mấy người xuất hiện rất nhiều nhân tài! Nhất là nhân tài kiệt xuất giống như Cố luật sư cũng không nhiều.”

Cố Nam Châu khẽ nhếch môi, “Quá khen, tôi chỉ là chuyên tâm với lĩnh vực mình thích mà thôi.”

Lương bộ trưởng bộ tư pháp cười ha ha nói: “Nếu trong giới luật sư chúng ta có nhiều hơn nữa nhân vật như Cố luật sư, đây chính là vinh dự lớn lao!”

Nét mặt Cố Nam Châu vẫn khiêm tốn như cũ, “Lương bộ trưởng quá khen, Tôi trước mặt ngài cần phải học tập thêm nhiều.”

......

Tần Lạc ngồi ở một bên yên lặng vặn ngón tay, trong lòng len lén khen Cố Nam Châu, thật là người khiêm tốn!

Hơn nữa là người không kiêu ngạo không nóng nảy, mặc kệ người ta nịnh nọt anh ta như thế nào đều cười nhẹ nhàng như nước như vậy, thật giống như không có chút quan tâm nào tới danh lợi kia......

“Phiên dịchTần, làm bạn học cũ của Cố luật sư, nhất định tối nay cô phải phụ trách bồi Cố luật sư, cho tốt ngồi sang bên cạnh cậu ấy đi.” Lương bộ trưởng cười ha hả nói.

Giang Ánh Tuyết cũng nói: “Đều nói bạn học chung lớp trong thời trung học sẽ có tình bạn hữu nghị trân quý nhất, chắc hẳn quan hệ của hai vị cũng không tệ chứ?”

Vừa nói như vậy, Tần Lạc cũng chỉ có thể ngồi vào bên cạnh Cố Nam Châu.

Lúc đi qua bên cạnh Giang Ánh Tuyết thì không biết là cô cố ý hay là mình không cẩn thận vấp té......

Tần Lạc không hề có điềm báo trước ngã dụi lên trước --

Cố Nam Châu vội vàng đưa tay đỡ cô, lập tức tư thế hai người trở nên rất mập mờ......

Vừa lúc một màn này bị Hoắc Kỷ Thành đẩy cửa tiến vào thấy được.

Tần Lạc bởi vì đưa lưng về phía cửa, hơn nữa thiếu chút nữa vấp ngã, cho nên không có thấy Hoắc Kỷ Thành, chỉ là nói khẽ với Cố Nam Châu nói tiếng, “Cám ơn.”

Cố Nam Châu vểnh môi, “Không có việc gì.”


Sau đó thân thiếp dìu cô ngồi xuống.

Giang Ánh Tuyết thờ ơ lạnh nhạt với tất cả, trong lòng vẫn suy nghĩ.

Hình như Lương bộ trưởng cũng đã nhìn ra cái đầu mối gì, cười híp mắt trêu ghẹo nói: “Xem ra quan hệ của Cố luật sư và phiên dịch Tần không tệ nha! Là bạn học thời trung học cho đến bây giờ có thể giữ vững quan hệ tốt như vậy thật là đáng quý!”

Hoắc Kỷ Thành mới vừa vào tới nghe đến đó, mặt bỗng tối sầm.