Vu Nhai chớp mắt nói:
- Ngươi đi con đường ta mở ra, ngươi nói xem tại sao ta ở đây?
Tạp Đức thiếu gia há hốc mồm nhìn cửa hang hình người, không nói nên lời.
Rất nhanh ánh mắt của Tạp Đức trở nên dữ tợn, mắt thấy ngày bay cao như diều gặp gió sắp đến sao cam lòng nhường cho người?
Tạp Đức thiếu gia hét to:
- Họ Vu, long quật là của ta, ta muốn ngươi chết, ta muốn ngươi chết ngay bây giờ!
Ma pháp quang minh khởi động chiếu sáng long quật, ma pháp quang minh ảnh ma thứ, đây là ma pháp mạnh nhất của Tạp Đức.
Khi Tạp Đức thiếu gia sắp phát ra Vu Nhai thì giọng Vu Nhai vang lên.
- À, thứ này dùng để chiếu sáng cũng không tệ, vậy là ta không thể giết ngươi quá nhanh.
Áp lực đáng sợ phô thiên cái địa ập hướng Tạp Đức thiếu gia, gã thấy một bàn tay, một bàn tay rất dịu dàng nhưng vì huyền khí nên biến to ra. Tay phất nhẹ, động tác rất chậm chạp, ít nhất ở trong mắt Tạp Đức thì chỉ giết được con gà.
Đang lúc Tạp Đức thiếu gia định cười nhạo thì xung quanh bỗng tối sầm, ma pháp quang ảnh ma thứ bị bàn tay bóp lại, bóc một tiếng tan biến.
Tạp Đức ngơ ngác nói:
- Không thể nào . . .
Tạp Đức thiếu gia không biết đây là Miên Hoa quyền, thứ khiến tất cả người công hội võ học nhức đầu.
Thực lực của Tạp Đức thiếu gia không đáng lọt vào mắt Vu Nhai, hắn không cần ép buộc, nói thẳng:
- Ta không ép ngươi, lấy không gian giới chỉ của ngươi ra đây.
Vu Nhai không chờ Tạp Đức thiếu gia đồng ý đã giật lấy không gian giới chỉ từ ngón tay gã, nói:
- Mờ quá, chiếu sáng chút.
Tạp Đức ngây ngốc không phản ứng.
Vu Nhai lạnh lùng nói:
- Nếu ngươi muốn chết thì không cần nghe lời ta, nếu muốn sống, muốn ra ngoài thì hãy ngoan ngoãn.
Các loại sát khí Vu Nhai đã tích lũy đổ ập hướng Tạp Đức thiếu gia.
- Ta . . . Ta biết rồi. Đừng giết ta, ta sẽ nghe lời!
Sát khí của Vu Nhai khiến siêu cao thủ bảo vệ công chúa Nguyệt Lâm Sa âm thầm phải cảnh giác hỏi sao Tạp Đức thiếu gia chịu nổi? Tay chân Tạp Đức mềm nhũn, nghe nói có cơ hội sống sao dám chống cự? Tạp Đức vội gật đầu, phát ra thuật chiếu sáng đơn giản nhất.
- Trong không gian giới chỉ của ngươi toàn là đồ linh tinh gì vậy? Vứt hết.
Vu Nhai mặc kệ Tạp Đức thiếu gia, xem xét không gian giới chỉ của gã. Tuy trong không gian giới chỉ của Tạp Đức có cấm chế nhưng vào lúc này gã dám không thu về sao? Dám chiếm hữu không gian giới chỉ này? Khi Tạp Đức thiếu gia thấy Vu Nhai ném đồ của mình thì giận mà không dám nói gì, lòng đau đớn. Nhiều thứ là đồ tốt Tạp Đức thu thập, ví dụ như hình ảnh ma pháp của mỹ nữ nào đó bán số lượng có hạn.
Vu Nhai nói thêm:
- Không tệ, không gian giới chỉ của ngươi khá lớn, tâm tình của ta tốt hơn nhiều.
Đâu chỉ lớn, to hơn cả không gian giới chỉ tốt nhất của Vu Nhai, tức là thứ hắn trấn lột của Lôi Áo Phu đại soái Ma Pháp đế quốc. Không gian giới chỉ của Tạp Đức thiếu gia tinh xảo hơn, Vu Nhai để lại thứ hữu dụng như quyển trục ma pháp gì đó. Vu Nhai chuyển đồ vật trong không gian giới chỉ của Lôi Áo Phu sang không gian giới chỉ này, sau đó đeo vào. Không gian giới chỉ trở thành không gian giới chỉ quan trọng nhất của Vu Nhai trong các không gian giới chỉ, bên trong chứa nhiều thứ rất quan trọng.
Vu Nhai không yêu cầu nhiều về vẻ ngoại, chỉ cần có thể dùng là được.
Vu Nhai đeo không gian giới chỉ của Tạp Đức thiếu gia, nhìn bề ngoài của nó chỉ hơi oán trách:
- Ừm! Không tệ, xứng đôi với ta nhưng cứ cảm giác chiếc nhẫn không đủ bá khí.
Khóe môi Tạp Đức thiếu gia co giật, không dám nói tiếng nào, trời biết Vu Nhai có bực mình đấm gã một cái nát nhừ không?
Vu Nhai chợt hỏi:
- Phải rồi, sao ngươi biết tên của ta? Ngươi quen ta sao? Ngươi biết ta là A Kích theo bên Nguyệt Lâm Sa?
Vu Nhai lại quên sự tồn tại của Tạp Đức thiếu gia.
Tạp Đức há mồm, rất muốn nói: Quang Minh thần, bà nội ngươi, sao có thể đối xử với ta như vậy?
Ngay từ đầu Tạp Đức thiếu gia đã nhớ kỹ người công chúa Nguyệt Lâm Sa cao cao tại thượng muốn thu làm nô lệ nam, nhưng dù là lần trước gã làm trưởng thánh quang ma kỵ đoàn hay lần này thì tiểu binh chết tiệt đều quên mất gã.
Nhục, quá nhục, đả kích này thật sự rất tàn khốc, tâm linh tuổi nhỏ của Tạp Đức thiếu gia sắp không chịu nổi.
Tạp Đức thiếu gia nản lòng lười giải thích:
- Ta chỉ là . . . Là trong di tích trùng hợp biết.
Trước Quang Minh thần điện Tạp Đức thiếu gia là người cuối cùng nhảy ra chỉ chứng Vu Nhai, suýt xoay chuyển thế cung vậy mà hắn quên gã.
Vu Nhai chớp mắt hỏi:
- A? Ngươi là người của Quang Minh thần điện?
Trong di tích ma pháp viễn cổ trùng hợp nghe nói Vu Nhai là A Kích, vậy rất có thể là vì quang minh thánh tử, thánh nữ Lộ Luân Na còn đang nghi ngờ hắn, Tạp Đức thiếu gia nghe bọn họ bàn bạc.
Tuy ma pháp của Tạp Đức không đáng lọt vào mắt Vu Nhai nhưng thực lực Tạp Đức thiếu gia vẫn rất mạnh.
Vu Nhai thật sự quên Tạp Đức thiếu gia. Tuy trước Quang Minh thần điện, trên giàn hỏa thiêu là Tạp Đức nhảy ra chỉ chứng Vu Nhai nhưng thời gian rất ngắn, gã cũng không xoay chuyển thế cục, hắn bận tập trung diễn kịch. Vu Nhai chỉ biết có một nam nhân tóc vàng, ăn mặc ưu nhã nhưng khí chất rất yếu, hắn không liên tưởng đến Tạp Đức bây giờ đã trở về gia tộc. Vu Nhai không nhớ Tạp Đức thiếu gia trong đầu, hắn tu luyện chín ngày đêm, đầu óc hỗn loạn, có lẽ chờ hắn yên tĩnh lại sẽ nghĩ ra.
Vu Nhai không nhớ chuyện trước nữa, vì mặt mũi Tạp Đức thiếu gia không bắt mắt chút nào.
Tạp Đức thiếu gia còn tưởng Vu Nhai nhớ gã, vui vẻ nói:
- Đúng vậy, ta đã từng đoàn trưởng thánh quang ma kỵ đoàn.
Tạp Đức nói xong chợt cảm giác là lạ. Gã không nên nói mình là người của Quang Minh thần điện, Vu Nhai và Quang Minh thần điện là đối đầu như nước với lửa!
Vu Nhai lấy làm lạ chớp mắt hỏi:
- A! Đoàn trưởng thánh quang ma kỵ đoàn sao không bị ta tiêu diệt, a, tức là U Linh sát thủ.
Tạp Đức thiếu gia định cứu lại nói mình không phải là người của Quang Minh thần điện, nghe Vu Nhai hỏi thì mừng thầm.
Tạp Đức vội nói:
- Ta là đoàn trưởng cũ của thánh quang ma kỵ đoàn, có xích mích với tiện nhân Lộ Luân Na chết tiệt nên mới từ chức đoàn trưởng. A, không đúng, ta . . .
Vu Nhai chớp mắt hỏi:
- Cái gì?
- Không, không có gì.
Tạp Đức thiếu gia cứ nghĩ Vu Nhai nhớ gã là đoàn trưởng cũ của thánh quang ma kỵ đoàn, ai ngờ hắn hỏi sao gã không bị U Linh sát thủ giết, làm giấc mơ của gã lại tan vỡ. Gã thật sự rất giống người vô hình sao?
Vu Nhai gật đầu, nói:
- Thì ra là vậy.
Vu Nhai không quá để bụng, nhưng rồi mắt chợt sáng lên, xoay người nhìn Tạp Đức thiếu gia chằm chằm, cười kỳ dị.
Tạp Đức che ngực hỏi:
- Ngươi . . . Ngươi muốn làm gì?
Không lẽ tên này có sở thích đặc biệt kia?