Lão nữ vương Tinh Linh chỉ suy đoán, mảnh nhỏ Tinh Linh thần nỗ viễn cổ câu thông với cổ thánh mộc hấp thu tinh hoa bên trong cổ thánh mộc. Cây cối vốn tự mình trưởng thành, không như quăng sắt hoáng thạch, vậy tại sao Tinh Linh thần nỗ viễn cổ phục hồi sự sống không thể tự mình trưởng thành?
* * *
Hai ngày sau, nghi thức kế thừa nữ vương Tinh Linh bắt đầu. Tinh Linh tộc lại hoan ca, tổ chức các loại hoạt động.
Vu Nhai, Tư Mã Tường là khách và ân nhân của Tinh Linh tộc nên được mời xem lễ. Trong Tinh Linh tộc không còn tin đồn xấu về Vu Nhai. Có thể biến hơi thở Thánh thụ Tinh Linh thành như vậy còn ai dám nói xấu Vu Nhai? Không chỉ không dám nói mà các Tinh Linh tộc nhân vô cùng tôn sùng Vu Nhai, khiến các trưởng lão rất nhức đầu, giận mà không dám nói gì.
Nghi thức kế thừa nữ vương Tinh Linh bình yên diễn ra, không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn. Tuy Tinh Linh tộc chìm trong hoan ca nhưng cuộc sống vẫn phải tiếp tục, sau ngày hội mọi thứ dần bình tĩnh.
Tiếp theo Tinh Linh tộc cần từ từ thích ứng thời đại nữ vương Tinh Linh mới.
Bởi vì lão nữ vương Tinh Linh chỉ sống được vài năm nên nghi thức kế thừa nữ vương Tinh Linh hơi buồn bã.
- Tiểu Bằng, ngươi lại gây chuyện.
Qua năm ngày, trong thời gian này Tinh Linh tộc xảy ra hai biến đổi lớn.
Thứ nhất là lãnh địa Tinh Linh tộc đột nhiên tươi tốt hơn, hơi thở sự sống đậm đặc hơn ba phần. Có thể dự kiến tiếp theo trong Tinh Linh tộc sẽ có một đám tộc nhân đột phá, thực lực Tinh Linh tộc biến càng cường đại hơn.
Vấn đề thứ hai làm các trưởng lão cực kỳ nhức đầu. Không biết có phải nhờ công hơi thở sự sống đậm đặc hay không mà các Tinh Linh, đặc biệt là thiếu niên rất tò mò về nhân loại này. Nếu nhân loại kia chỉ tu luyện sẽ không có gì, nhưng hắn nói muốn làm giáo sư gì đó, muốn giáo dục đóa hoa tương lai của Tinh Linh tộc.
Kết quả là Tiểu Bằng của lão Bằng gia thành ra thế này, suốt ngày gây họa sau đó hùng hồn cãi lý.
Thiếu niên Tiểu Bằng hào hùng nói:
- Ta không có, đây là Vu giáo sư đại hiệp dạy. Hắn nói ai dám đụng vào nữ nhân của ta thì ta phải cướp về. Tiểu Hắc dám mơ ước Lỵ Nhi nên ta đương nhiên phải làm thịt hắn!
- Vậy ngươi đi quyết đấu với Tiểu Hắc, tại sao . . .
Tiểu Bằng cười gian nói:
- Ta không đánh lại Tiểu Hắc. Theo lời Vu giáo sư đại hiệp nói gia không đánh lại thì giở trò, hì hì, Tiểu Hắc bị ta hại thảm, để xem hắn còn dám mơ ước Lỵ Nhi không.
Mặt lão Bằng nghẹn đỏ rực nhưng gã không dám phản bác lời của Vu giáo sư đại hiệp.
Chuyện như trên xảy ra rất nhiều lần trong mấy ngày nay, Tinh Linh tộc gà bay chó sủa. Các lão Tinh Linh tộc nhân cảm thán thời thế suy đồi, lòng người sa đọa sau đó không dám làm gì hơn. Bởi vì tai họa này là Vu giáo sư đại hiệp đem tới.
Các trưởng lão vẫn lên tiếng. Ngày đầu tiên Vu Nhai nhàm chán giảng bài trong quảng trường thì các trưởng lão đã chạy đi tìm lão nữ vương Tinh Linh.
- Muốn sinh tồn thì phải thay đổi.
Lão nữ vương Tinh Linh chỉ nói một câu rồi đóng cửa dưỡng bệnh.
Các trưởng lão không dám tìm Vu Nhai lý lẽ, người ta không biết chuyện cổ thánh mộc nhưng bọn họ đều rõ ràng.
Các trưởng lão chỉ còn một cách là nhanh chóng tìm ra cách chữa bệnh mắt của thê tử Vu giáo sư kiêm đại hiệp, mau chóng đưa người đi.
Các trưởng lão chưa từng cố gắng như thế này.
Trong khi Tiểu Bằng bị phụ thân giáo dục răn dạy thì trong Thánh thụ Tinh Linh, một trưởng lão kích động reo lên.
- Tìm được rồi, rốt cuộc ta đã tìm được!
- Mau nhìn đi, là phần tư liệu này. Bên trong có nhắc tới cách chữa bệnh mắt tinh hóa.
Đám trưởng lão vội tụ tập lại, nhìn chằm chằm tư liệu. Nhưng nhìn một lúc sau các trưởng lão không mấy kích động, hơi bực mình. Tìm được cách rồi nhưng phương thuốc luyện chế cực kỳ phức tạp, còn trộn lẫn tiêng Tinh Linh cổ. Ít nhất không thể hoàn thành trong thời gian ngắn, có lẽ là mấy tháng hoặc mấy năm.
Tức là nhân loại kia sẽ vẫn ở lại Tinh Linh tộc mấy năm trời?
Trời ạ, vậy thì Tinh Linh tộc sẽ biến thành như thế nào?
Trưởng lão nhìn biểu tình của các trưởng lão liền đoán ra ngay, vội giải thích rằng:
- Cách luyện dược của Tinh Linh tộc chỉ là một phần, sau này còn chia mấy bước. Có long văn của Đế Long tộc, có ma pháp, luyện kim tuật. Tức là khi chúng ta luyện chế phần thuộc về Tinh Linh tộc thì có thể khiến Vu tiểu ca đi tìm mấy phần khác, ví dụ tìm di tích Đế Long tộc, học long văn của Đế Long tộc vân vân.
Trước đây Cổ Đế Long Linh đã nói bệnh mắt của Thủy Tinh rất phức tạp, cần mấy chủng tộc hợp sức lại mới giải quyết được. Tinh Linh tộc chỉ có một phần cách chữa trị.
Nghe trưởng lão đó nói, mắt các trưởng lão Tinh Linh tộc sáng lên, lòng hưng phấn.
…
- Grao!
Trong lãnh dịa Tinh Linh tộc vang tiếng rống cao vút của khưu phong thú lục giai. Một mình Vu Nhai cưỡi khưu phong thú bay hướng di tích Đế Long tộc, rời đi trong khi các Tinh Linh tộc nhân khóc ròng đưa tiễn. Có Tinh Linh tộc nhân thật sự lưu luyến Vu giáo sư đại hiệp, có Tinh Linh thì: Cuối cùng đã đi, kích động quá, kích động đến nỗi muốn khóc.
Một trưởng lão thần kinh thô vẫy tay nói:
- Vu tiểu ca, có rảnh hãy về xem. Tuy chúng ta không thể nhanh chóng luyện xong dược chữa bệnh mắt cho thê tử của ngươi, nhưng ngươi mãi mãi là bằng hữu của Tinh Linh tộc, có thể tùy thời đến chơi!
Chớp mắt trưởng lão cảm giác sát khí từ bốn phương tám hướng truyền đến. Có chuyện gì? Không lẽ kẻ địch tấn công?
Vu Nhai vẫy tay nói:
- Hiếm khi các ngươi lưu luyến như vậy, khi nào rảnh ta sẽ về. Tư Mã tiền bối thì nhờ vào các ngươi.
Các trưởng lão cơ mặt co giật nhưng cố gượng cười, nói lời trái lương tâm. Thì ra bát giác đám trưởng lão cứng nhắc của Tinh Linh tộc cũng học được chiêu ngoài cười nhưng trong không cười.
- Grao!
khưu phong thú mang theo Vu Nhai hoàn toàn biến mất hướng di tích Đế Long tộc, các trưởng lão thở phào nhẹ nhõm. Lý trưởng lão nam rất là khắc khổ tức giận trừng trưởng lão thô thần kinh.
Lý trưởng lão rống to:
- Đánh hắn!
Trưởng lão thô thần kinh cuối cùng biết sát khí đến từ đâu:
- Ngươi . . . Các ngươi làm gì . . .
Tại sao bọn họ làm vậy với lão?
Tuyết Đế Nhi đứng phía xa nhìn khưu phong thú biến thành đốm đen, liếc lão nữ vương Tinh Linh mỉm cười đứng cạnh mình.
Tuyết Đế Nhi hỏi:
- Nãi nãi, Vu đại ca giáo dục các thiếu niên Tinh Linh tộc rốt cuộc là tốt hay xấu?
65 không ăn mặc theo kiểu đại nữ vương mà là trang phục thuộc về nữ vương Tinh Linh, không phức tạp như nhân loại, đơn giản mà không mất cao quý, như đóa sen ra khỏi nước. Không, là mẫu đơn ra khỏi nước mới đúng.
Lão nữ vương Tinh Linh cười hỏi:
- Chẳng phải trong lòng ngươi đã có đáp án sao?
Tuyết Đế Nhi ngẩn ra, giây sau gật đầu.