- Xì, cô nương này là cầm tinh con rùa sao? Nom buồn cười quá.
- Ha ha ha ha ha ha! Đáng yêu mới đúng, sao lại dùng câu đó hình dung cô nương đáng yêu như vậy? Nhưng Bắc Đầu hành tỉnh không còn ai sao? Cô nương nhìn là biết chưa dứt sữa bị kéo đến góp đủ số.
- Lão tử thích vị thành niên, sắp không chịu nổi rồi, đáng yêu chết!
- Kẻ lừa đảo từng nói ngôn ngữ công kích chính là ưu thế của chúng ta, bất cứ ai đều xếp mặt sau, phải luyện da mặt dày như mai rùa!
Tiểu Mỹ rất tứ giận, mặt nàng non, giọng trong veo cao vút.
- Mai rùa . . . Ha ha ha ha ha ha! Cười chết!
Toàn trường cười phá lên. Các kiếm thấy buồn cười, Dạ Tình, Nghiêm Sương hung tợn trừng Vu Nhai. Rõ ràng tên này cố ý ăn hiếp Tiểu Mỹ, không dạy tấm thuẫn đi nói cái gì mai rùa.
Tiểu Mỹ chớp mắt, hình như nàng lại bị lừa tuy không biết là ở chỗ nào.
Tóm lại Tiểu Mỹ bình tĩnh tinh thần, thầm nghĩ:
- Kẻ lừa đảo từng nói cách tốt nhất khiến người ta im miệng là dùng nắm đấm đập vỡ mồm ra.
Tiểu Mỹ hiểu cách so sánh này, nàng vừa nghĩ vừa xông vào cửa số chín. Sau đó tiếng cười ngừng bặt, dần dần vang tiếng hút ngụm khí lạnh.
Có người lầm lầm khó tin:
- Sao có thể như vậy? Nàng là địa binh sư, tấm thuẫn kia to như vậy, hố cha!
Đừng nói là người khác, các đại nhân vật kiềm không được đứng dậy. Một cô nương nho nhỏ đã có lực lượng khủng bố thế này. Khiến người té ngã là Tiểu Mỹ giơ tấm thuẫn to xông lên, tất cả ma thú bị nàng đụng ngã rầm rầm. Tiểu Mỹ cứ thế xông ra ngoài, nếu không phải có người chặn trước mặt chắc nàng đã đụng người đối diện ngã luôn.
Mọi người chưa kịp phản ứng lại thì một phụ nữ trung niên hỏi:
- Ngươi tên Tiểu Mỹ đúng không? Có muốn bái ta làm sư phụ không?
Đó là người chặn Tiểu Mỹ xông lên, cũng là một trong các đại nhân vật Huyền Thần điện.
- Oa, Tiểu Mỹ qua ải!
Tiểu Mỹ chớp mắt to, tiểu mo hồ lúc này mới nhận ra nàng đã vượt ải, sau đó đưa mắt nhìn nữ nhân trung niên.
Tiểu Mỹ nói:
- Bái người làm sư phụ? Ta đã có sư phụ, người không dạy ta được.
Tiểu Mỹ nói thật, sư phụ của nàng là binh linh Ngọc Thủy, nhưng nghe vào tai người khác thì rất cuồng vọng. Đối diện đôi mắt, biểu tình ngây thơ của Tiểu Mỹ làm người ta khó mà tức giận.
Tiểu Mỹ tiếp tục bảo:
- Không đúng, có lẽ người sẽ dạy ta được, nhưng người là huyền binh tấm thuẫn giả sao? Bởi vì ta chỉ có thể học thuẫn kỹ.
Đại nhân vật nữ không biết nên nói cái gì, nghe Tiểu Mỹ hỏi mới thở phào nhẹ nhõm:
- Đương nhiên ta là huyền binh tấm thuẫn giả, sao? Ngươi muốn bái ta làm sư phụ sao?
Tiểu Mỹ chớp mắt hỏi:
- Nhưng thuẫn kỹ của ta được mẫu thân dạy rất nhiều, ta không cần học thêm nữa. Mẫu thân của ta là thiên binh sư cửu đoạn, xin hỏi người lợi hại hơn mẫu thân không?
- Cái này . . .
Đại nhân vật nữ câm nín. Mạnh hơn thiên binh sư cửu đoạn là thánh binh sư, nếu nàng là thánh binh sư đã sớm làm trưởng lão hưởng phúc.
May mắn đại nhân vật nữ phản ứng nhanh, dụ dỗ Tiểu Mỹ:
- Thực lực của ta ngang ngửa với mẫu thân ngươi, về thuẫn kỹ đều có sở trường riêng, nếu ngươi học thêm nhiều thứ cũng không có chỗ xấu đúng không?
- Cũng đúng, vậy . . . Chỉ cần người cho kẻ lừa đảo tham gia chung kết cuối cùng thì ta theo người học.
Biểu tình mờ mịt của Tiểu Mỹ như thể nói thêm một câu là dụ được nàng, nhưng Tiểu Mỹ bỗng nói điều làm nhiều người bất ngờ, bao gồm Vu Nhai.
Đại nhân vật nữ ngẩn ra, nhìn theo ánh mắt của Tiểu Mỹ trông thấy Vu Nhai.
- Cái này . . .
Tiểu Mỹ kiên quyết nói:
- Nếu không cho hắn tham gia thì Tiểu Mỹ không bái ai làm sư phụ.
Lời này không phải Ngọc Thuy dạy mà bản thân Tiểu Mỹ muốn nói, mặc dù nàng mơ hồ, đơn thuần, không biết nhiều điều nhưng bản tính khiến nàng quyết định như vậy.
- Không phải ta không cho hắn tham gia mà là ta không có quyền lợi đó.
- À, vậy ta quay về đây.
Tiểu Mỹ xoay người đi, dứt khoát vô cùng. Tiểu Mỹ cõng mai rùa đi hướng Độc Cô Cửu Tà đứng đối diện, nhìn quanh quất sau đó chạy hướng Vu Tiểu Dạ. Tiểu Mỹ và Vu Tiểu Dạ là bằng hữu tốt.
Đại nhân vật nữ duỗi tay ra sau cùng buông xuống, quyết định sau này tìm cách tiếp. Tuy đại nhân vật nữ có chút thân phận nhưng không có thế lực như Tông đại nhân. Huống chi Tông đại nhân khua chiêng gióng trống, có lẽ chuyện liên quan rất lớn nên gã mới làm như thế. Đại nhân vật nữ không muốn bị cuốn vào vòng xoáy, đây là một trong những lý do nhiều đại nhân vật không muốn đứng ra.
Tông đại nhân làm như vậy chắc chắn là có âm mưu, hoặc đại nhân vật nào đó ở sau lưng thúc đẩy.
Vu Nhai khẽ thở dài, Tiểu Mỹ suýt trở thành hy vọng lớn nhất. Vu Nhai không ôm hy vọng đó với các thành viên khác, trong Bắc Đầu hành tỉnh không có thiên tài giống Tiểu Mỹ. Mặc dù Dạ Tình, Nghiêm Sương cũng là thiên tài nhưng chưa đến nỗi khiến người ưa thích luyến tiếc. Ngọc Vấn Hiền, Tần Song cũng rất tài năng nhưng hai người giỏi về mặt quân sự.
Nhóm Lý Thân Bá có gia tộc, sẽ không tùy tiện bái ai làm sư phụ.
- Tên này chỉ là linh binh sư, chắc hắn không qua khỏi?
Giọng mọi người đã chết lặng. Trừ Vu Nhai ra nhìn người nào cũng như xem tên ngốc. Độ khó cửa số chín cỡ hoàng binh sư trung giai, thực lực thấp hơn thường không qua khỏi. Nhưng trong kỵ sĩ dự bị Bắc Đầu rõ ràng nhiều người có thực lực rất thấp kết quả đều vượt qua. Rốt cuộc mọi người đợi đến một linh binh sư.
- A? Hắn đang làm cái gì?
Người kia hỏi xong không ai cho gã đáp án chắc chắn. Bọn họ chờ, kỵ sĩ dự bị Bắc Đầu vượt qua giai đoạn đầu thong thả, bắt đầu chiến đấu. Người đó tìm chỗ ẩn núp rồi tập kích.
Khiến người tan vỡ là trên đường đi vô số thủ đoạn xấu xa không giống nhau được tung ra, cuối cùng kỵ sĩ dự bị Bắc Đầu trên người bị mấy vết thương an toàn ra ngoài.
Mọi người há hốc mồm, từ khi nào thế giới biến điên cuồng như vậy?
Mọi người nhìn kỵ sĩ dự bị Bắc Đầu đó đi hướng Vu Nhai, đứng thẳng, nghiêm túc nói:
- Vu Nhai, may mắn không làm nhục mệnh.
Vu Nhai mỉm cười, lúc trước trong Lư Tiễu tiểu sơn mạch môi trường gian khổ hơn cửa số chín gấp trăm lần, bọn họ đều sống sót.
- Hoang đường! Hoang đường!
Có người hét lên, gằn giọng nói:
- Người như vậy sao có thể trở thành kỵ sĩ chính thức? Ngươi nhìn xem hắn đang làm cái gì? Ngươi bị tước tư cách!
Yến đại nhân lạnh nhạt nói:
- Tông Thắng kỵ sĩ xin nhớ cho trên chiến trường nếu không có thám báo, thậm chí thích khách thì kỵ sĩ phải chết. Lần này là kế hoạch thần binh chứ không đơn thuần tuyển chọn kỵ sĩ chính thức.
Mặt Huyền Vũ lâu xanh mét nhìn mấy đại nhân vật khác, lúc này có người đứng ra bênh kỵ sĩ dự bị Bắc Đầu. Đoàn đội này khiến các đại nhân vật cảm động, bất giác nhớ đến thời còn trẻ bọn họ cũng từng lên chiến trường.
Bọn họ thấy tiếc cho Vu Nhai, thở dài, thậm chí khâm phục, đương nhiên chỉ có thấy.
Hơn nữa bênh vực mấy linh binh sư đã định sẽ bị loại không đến mức đắc tội Huyền Vũ lâu.