Tình huống sắp lại lại, nhưng Vu Nhai biết không thể nào bắn chết một thánh quang ma kỵ đoàn nữa. Đối phương đã nhanh chóng dựng ma pháp, so với lãng phí mũi tên chẳng bằng liều mạng liên tục bắn năm mũi.
Mưa tên bay nhanh kéo thành một vệt, mục tiêu là quang minh thánh nữ.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Thanh âm rất có tiết tấu, nhưng tên bắn không suôn sẻ, vì thánh quang ma kỵ đoàn đã dựng ma pháp phòng ngự cho quang minh thánh nữ. Một quang thuẫn trắng nhạt che trước mặt quang minh thánh nữ, mũi tên rung bần bật cằm vào đó.
Năm mũi tên sắp cắm phập vào quang thuẫn và bị chặn lại, thánh quang ma kỵ đoàn thầm thở phào.
Nhưng sự thật chứng minh không đến phút cuối cùng không thể tùy tiện thả lỏng. Mũi tên thứ năm chậm rãi chệch khỏi quỹ đạo, trong ánh mắt kinh hoàng của mọi người nó vòng qua quang thuẫn nhắm hướng quang minh thánh tử.
- Thánh tử!
Mục tiêu mũi tên thứ năm là quang minh thánh tử, Vu Nhai sử dụng tiễn pháp là tên vòng truyền thừa từ Tinh Linh binh linh.
Quang minh thánh tử luôn đứng im không nhúc nhích, nhưng từ khi Vu Nhai thấy đội Quang Minh thần điện liền cảm giác người này nguy hiểm nhất, đó là trực giác. Đừng quên linh giác của Vu Nhai siêu mạnh, từ lúc bắt đầu mục tiêu của hắn đã là quang minh thánh tử. Còn quang minh thánh nữ thì sau khi đối thoại Vu Nhai đã không để nàng vào mắt.
Mặc dù thực lực của quang minh thánh nữ cũng rất lợi hại nhưng chỉ là bình hoa biết thần quyền.
Vu Nhai biết quang minh thánh nữ chưa đến cảnh giới khủng bố ma đạo sư thiên giai, đẳng cấp đó tương đương với thiên binh sư. Nếu không thì dù quang minh thánh nữ là bình hao cũng là cái bình thiên giai, đè chết người.
Nói thì chậm khi đó xảy ra thì nhanh, mũi tên đã bay tới trước mặt quang minh thánh tử.
Khi mọi người nín thở, quang minh thánh tử như lấy lại tinh thần, vươn một ngón tay ra. Một quang thuẫn to cỡ bàn tay xuất hiện trước đầu ngón tay của quang minh thánh tử, mũi tên và tấm thuẫn đập mạnh vào nhau.
Bùm!
tấm thuẫn vỡ, mũi tên bị đẩy lùi. Quang minh thánh tử mặt không biểu tình đứng yên như không có chuyện gì xảy ra, không, ánh mắt gã nhìn Vu Nhai dào dạt hứng thú. Vu Nhai phát hiện không phải quang minh thánh tử nhìn hắn mà là bộ giáp.
Bộ giáp Vu Nhai mặc? Tại sao? Giáp này có cái gì?
phù văn, trong đầu Vu Nhai hiện ra hai chữ này. Vu Nhai lắc đầu, giục ngựa đi tới gần đội Quang Minh thần điện. Thánh quang ma kỵ đoàn đã che kín quang minh thánh tử, thánh nữ Lộ Luân Na, trông thấy Vu Nhai áp sát thì ai nấy ánh mắt căng thẳng. Vừa rồi Vu Nhai đột nhiên tập kích quá kinh khủng, nếu một trong hai quang minh thánh tử, thánh nữ có chuyện gì xảy ra thì . . .
Đội trưởng Tạp Đức thiếu gia khôngdám tưởng tượng, gã chỉ muốn biết tại sao người này tiến bộ lớn như vậy?
Trong mắt người Quang Minh thần điện thì Vu Nhai giết hướng bọn họ là có ý đồ, hay có thể là sát chiêu đáng sợ nên phải nghiêm túc phòng ngự. Nhưng khi thánh quang ma kỵ đoàn nhìn Vu Nhai định làm gì thì trợn mắt há hốc mồm, sau đó lửa giận ngút trời.
Vu Nhai không đi qua đó đi tiểu mà lấy huy chương thánh quang ma kỵ khảm trên tọa kỵ bay, huy chương Quang Minh thần điện trên người mười ma kỵ sĩ. Những cái này là quân công, hỏi sao Vu Nhai bỏ qua được?
Thánh quang ma kỵ đoàn bị chọc tức, vài người nóng tính chửi um sùm:
- Tạp chủng Huyền Binh đế quốc chết tiệt, bỏ huy chương xuống! Có biết ngươi đang làm cái gì không?
Thánh quang ma kỵ đoàn giết qua, nhưng Vu Nhai đã lấy huy chương rồi chạy mất.
Vu Nhai cười to bảo:
- Tất nhiên là ta biết. Ta đang nhục nhã Quang Minh thần điện thật nhiều, ta thích làm nhục các ngươi!
Vu Nhai cưỡi lân giác mã chạy hướng Lư Tiễu tiểu sơn mạch, lúc này kỵ sĩ dự bị, các tội phạm đều đã vào trong sơn mạch. Chiến trường của bọn họ sắp vén màn, tiếp theo là đại chiến sinh tử.
Nhưng trước mắt Vu Nhai phải thoát khỏi thánh quang ma kỵ đoàn điên cuồng truy sát đã.
Vu Nhai chửi thầm:
- Tổ cha nó, mấy tên điên!
Quang Minh thần điện đúng là cực đoan, giết chiến hữu của bọn họ không chọc thánh quang ma kỵ đoàn tức giận như vậy. Cướp huy chương của chiến hữu lại khùng lên như bị Vu Nhai bắt cóc lão bà, không biết là hắn làm nhục xác chiến hữu bọn họ hay nhục nhã Quang Minh thần điện?
Có lẽ là cả hai, hoặc bây giờ thánh quang ma kỵ đoàn mới kịp phản ứng lại?
Từng đợt ma pháp từ trên trời giáng xuống. Vì Vu Nhai đứng quá gần mười cái xác, khoảng cách hơi xa nay nhanh chóng kéo gần. Thánh quang ma kỵ đoàn có tọa kỵ bay, nếu không nhờ phù văn phát huy tác dụng lớn thì Vu Nhai đã bị phu kín người.
Lân giác mã rú lên:
- Grao!
lân giác mã bị ma pháp thần thánh sức sát thương mạnh mẽ đánh trúng, giáp vỡ nát, Vu Nhai bị nhấn chìm. Khi mọi người cho rằng Vu Nhai tiêu đời bỗng có cái bóng kỳ lạ bay ra khỏi thánh quang màu trắng, nhanh như chuột đồng.
Thánh quang ma kỵ đoàn thấy Vu Nhai trốn ra được thì rất tức giận, cuồng rống:
- Tên khốn chết tiệt, giết hắn!
Thánh quang ma kỵ đoàn xông lên, nhưng bọn họ không biết dù không có ngựa tốc độ của Vu Nhai vẫn rất mau, càng nhanh nhẹn hơn.mấy lần ma pháp bao trùm nhưng Vu Nhai thoát ra ngoài, cuối cùng hắn chuồn vào Lư Tiễu tiểu sơn mạch. Thánh quang ma kỵ đoàn không ngừng đuổi theo.
Phía sau vang tiếng hét của Tạp Đức thiếu gia:
- Dừng lại, đừng đuổi theo!
Nói sao thì Tạp Đức thiếu gia từng được phái làm quan chỉ huy tiểu tổ hành động ngoài sáng trong Lạc Thiên vương quốc, có chút năng lực chỉ huy. Mặc dù khả năng không quá mạnh nhưng tình huống quá rõ ràng, quang minh thánh nữ không nhìn ra được còn Tạp Đức thì có.
Tiếc rằng đã muộn.
Trong Lư Tiễu tiểu sơn mạch phát ra tiếng hò hét trầm thấp:
- Giết!!!
Đã vào sơn mạch tất nhiên có núi, có cây, có tảng đá. Huyền binh tuôn trào ra ngoài, còn có cung tên, hay cả người nhào lên.
Chớp mắt tiếng ma thú kêu gào, nhân loại hú hét liên miên. Hai mươi mấy thánh quang ma kỵ đoàn chạy vào trong Lư Tiễu tiểu sơn mạch chợt im lìm.
Vu Nhai trầm giọng nói:
- Đi, lấy huy chương của bọn họ rồi đi ngay.
Mọi người nhanh chóng lấy huy chương của thánh quang ma kỵ đoàn, vội vàng rút lui. Đằng sau còn có thánh quang ma kỵ đoàn cường đại, bọn họ không thể chậm chạp.
Cả đám rất hưng phấn, đặc biệt là các tội phạm, bọn họ giết kỵ sĩ của quang minh thần thánh!
Vu Nhai lên tiếng:
- Đừng hưng phấn quá, tỉnh táo lại đi, bây giờ chúng ta vẫn đang liều mạng.
Mặc dù hưng phấn là chuyện tốt nhưng mất bình tĩnh không phải chuyện tốt, dễ dàng mù quáng.
Nghe Vu Nhai nói, mọi người thầm hiểu. Đúng vậy, bọn họ còn đang liều mạng để sống.
Người Quang Minh thần điện đã đến Lư Tiễu tiểu sơn mạch, trông thấy hai mươi mấy thánh quang ma kỵ đoàn chết dưới sơn mạch.
Quang minh thánh nữ hét chói tai:
- A!
Mọi người câm như hến.
- Tạp Đức!
Đội trưởng Tạp Đức rốt cuộc nhận được mệnh lệnh thứ nhất.
- Có, thánh nữ!
Quang minh thánh nữ run run nói:
- Ngươi dẫn thánh quang ma kỵ đoàn đuổi giết những người khác, cố gắng tách bọn họ và họ Vu ra. Giao họ Vu cho ta giải quyết.