Triệu Hoán Thần Binh

Chương 1969: Sống hay chết?

- A. . . Đáng chết, Vu Nhai, ta phải giết ngươi!

Kinh Hoàng phát hiện trong lúc nhất thời hắn thật sự không phá nổi kết
giới của Vu Nhai. Trong lòng hắn thật sự vừa vội vừa giận, chỉ có thể hô lên những lời như vậy. Sau đó hắn ở trong thời gian của Vu Nhai, đại
chiến cùng Vu Nhai. Cục diện tất nhiên là điên cuồng chấn động. Nhưng ở
trong mắt các Thần Hoàng khác, kết giới vây khốn Vu Nhai lại hoàn toàn
yên tĩnh. Không có cách nào. Bởi vì Kinh Hoàng đã hoàn toàn bị khóa kín ở bên trong kết giới thời gian của Vu Nhai.

Đúng vậy, bên trong kết giới vẫn có kết giới. . .

Ầm. . .

Đại khái là ba phút trôi qua, cũng chính là ba phút của đại lục Thần
Huyền. Trong lúc bất chợt các Thần Hoàng thiết lập kết giới phát ra một
tiếng kêu thảm. Một thân ảnh chật vật dường như đột nhiên xuất hiện, đập mạnh vào phía trên kết giới.

- Kinh Hoàng. . .

Khi thấy thân ảnh này, các Thần Hoàng không nhịn được phát ra một tiếng
kêu khẽ. Người bị ném tới quả nhiên là Kinh Hoàng. Kinh Hoàng cường đại
như vậy lại bị đánh tới mức chật vật như vậy. Bây giờ nhìn lại, hắn chỉ
còn lại có nửa cái mạng. Ánh mắt mọi người lại theo bản năng nhìn về
phía ngược lại.

Chậm rãi, một nhân ảnh xuất hiện. Trên người hắn tràn ngập khí phách,
còn mặc bộ chiến giáp Tinh Không. Trong tay hắn vẫn cầm thanh thần kiếm
mang theo khí tức cắn nuốt. Chủ yếu nhất là hắn không bị chút thương
tích nào.

Khác với Kinh Hoàng, chính là hắn vẫn ở trong thời kỳ toàn thịnh. Kinh
khủng hơn chính là, chỉ qua ba phút, thực lực của hắn hình như lại tăng
vọt lên một tầng.

Ở trong mắt những Thần Hoàng bình thường bọn họ, hắn cường đại cũng giống như Thần Ma vậy.

Ba phút, cũng không biết ở trong thời gian chi đạo Thần Hoàng Vu Nhai là bao lâu?

- Ba ngày, tròn ba ngày. Ta cuối cùng vẫn thất bại. Thậm chí ngay cả
chạy trốn cũng phải sử dụng tới con bài chưa lật của ta. Đáng chết, ta
không ngờ thật sự cần phải dùng tới con bài chưa lật của mình để chạy
trốn.


Trong lòng Kinh Hoàng dường như đang trả lời nghi vấn trong lòng các
Thần Hoàng. Đúng vậy, Vu Nhai vẫn vận dụng hình thức một phút là một
ngày. Ngay chính hắn cùng Kinh Hoàng đã đại chiến ba ngày ba đêm trong
kết giới do chính mình tạo ra. Rốt cuộc hắn vẫn dồn Kinh Hoàng đến tuyệt cảnh. Cuối cùng, Kinh Hoàng không thể không dùng tới lá bài tẩy của
hắn, để trốn thoát.

Nếu như không phải Kinh Hoàng có con bài chưa lật, sợ rằng hắn sẽ trực
tiếp bị chém giết ở bên trong. Con bài chưa lật này là do ba đại Chân
Thần phía Kinh Thiên đặc biệt tạo ra cho hắn. Thật ra đây cũng chỉ là lo trước khỏi hoạ. Chính là sợ Kinh Hoàng bị Vu Nhai sử dụng Nguyên Giới
mới vây khốn.

Bất kỳ ai cũng không biết gì về Nguyên Giới mới. Làm không tốt thật sự có thể trực tiếp hút người. . .

Nhưng có trời mới biết Vu Nhai lại không đụng tới Nguyên Giới mới. Thậm
chí hiện tại ngay cả Binh Điển Thần Trận, Vu Nhai cũng không có đụng
tới, đã trực tiếp ép Kinh Hoàng không thể không sử dụng con bài chưa lật để trốn chạy.

Quá kinh khủng.

Hiện tại trong lòng Kinh Hoàng vẫn còn sợ hãi. Thực lực Vu Nhai bây giờ
sợ rằng không chỉ mạnh nhất Thần Huyền, còn mạnh nhất lịch sử.

Phải biết rằng, Kinh Hoàng còn có thể chất trùng sinh siêu cường của dân Cổ Duệ. Có thể tưởng tượng được vừa rồi ở bên trong hắn buồn phiền, khổ sở tới mức nào.

- Nhanh lên. Mau mở ra kết giới. Ta muốn cùng các ngươi tạo thành kết
giới. Hiện tại bất kỳ ai trong số chúng ta cũng không ngăn cản được
nghiệt súc này.

Ba ngày qua Kinh Hoàng thật sự bị Vu Nhai đánh tới mức không có lòng
tin. Hắn có chút lo lắng quay về phía các Thần Hoàng khác kêu.

Các Thần Hoàng không do dự. Vừa rồi, bọn họ cũng nhận được thông báo của Kinh Thiên Chân Thần. Bọn họ nhanh chóng tách một khe nứt nhỏ ở vị trí
của Kinh Hoàng, để Kinh Hoàng chui ra khỏi kết giới, sau đó lại khép lại thật nhanh. Bọn họ sẽ không cho Vu Nhai có chút cơ hội nào.

Sau khi Kinh Hoàng xuất hiện ở trước kết giới cũng không có nơi nào khác để chạy. Hắn ở ngay bên ngoài kết giới điên cuồng nuốt đan dược. Lấy
thể chất dân Cổ Duệ hắn đang điên cuồng khôi phục. Tiếp sau đó, hắn đánh ra thần lực bản mạng của mình, đồng thời tăng cường kết giới. Trong
nháy mắt, toàn bộ kết giới lại cường đại thêm vài phần.

Ầm. . .

Ngay khi Kinh Hoàng đang vô cùng chật vật, bỗng nhiên ở phía xa chợt có

những tiếng động lớn vang lên. Lại là từ hướng Độc Cô Thần Thành. Lại là Kinh Thiên Nhất Kiếm.

Vu Nhai vốn đang nhìn Kinh Hoàng, suy tính phải làm thế nào để phá vỡ
kết giới đã trở nên mạnh mẽ. Nhưng hiện tại suy nghĩ này của hắn lại bị
Kinh Thiên Nhất Kiếm cắt đứt. Hắn lại không nhịn được nhìn về phía Độc
Cô Thần Thành.

Thời gian mới bao lâu, Kinh Thiên Nhất Kiếm lại chậm lại, các cao thủ
Độc Cô gia nhanh chóng bị tìm thấy, tâm không chịu được lại nâng lên

...

- Đi. Lập tức mang theo Lạc Thiên Thần Kiếm trốn đi. Chúng ta liên thủ ngăn cản Kinh Thiên Nhất Kiếm này.

Quả nhiên. Các cao thủ Độc Cô gia thật sự bị tìm được. Hiện tại bản thân mỗi người bọn họ đều bị trọng thương. Hơn nữa số lượng Thần Vương chưa
đủ, không có cách nào lại chém ra Lạc Thiên Nhất Kiếm.

Không có cách nào. Quá nhanh. Thậm chí bọn họ còn chưa đủ thời gian để nghỉ ngơi.

Lúc này toàn thân Độc Cô Chiến Huyền nhuốm máu. Hắn bay trên không
trung, nhìn chằm chằm vào các Thần Vương của Độc Cô gia phía dưới, gào
thét nói.

Ở bên cạnh hắn còn có Độc Cô Chiến Phong và một vị tiền bối Thần Hoàng
khác. Đúng vậy, chính là ba vị Thần Hoàng tạo thành Tâm trận. Trên người bọn họ cũng nhuộm máu đỏ. Tất cả đều nhìn chằm chằm vào các Thần Vương
phía dưới, mang theo sự kiên định liều chết.

Theo bản năng lực chú ý của Vu Nhai tất nhiên tập trung vào Độc Cô Chiến Phong. Nam nhân này xem nữ nhân như quần áo. Nhưng lòng trung thành đối với gia tộc lại khiến người ta không thể nói được gì. Có thể hắn sẽ
trực tiếp chết ở dưới Kinh Thiên Nhất Kiếm kế tiếp này?

Tâm tình Vu Nhai có chút phức tạp. Nhưng rất nhanh hắn liền ném sang một bên. Ở trong thời điểm sinh tử tồn vong như hiện nay, hắn căn bản không có thời gian đi suy nghĩ gì tới ân oán cá nhân.

Đương nhiên, hắn hi vọng Độc Cô Chiến Phong không nên dễ dàng chết như
vậy. Bởi vì hiện tại cuối cùng hắn đã có thực lực có thể đánh Độc Cô
Chiến Phong răng rơi đầy đất. Sống hay chết? A, hiện tại sinh tử của bọn họ ai có thể thao túng được?

- Gia chủ. . .

- Đi. . .

Độc Cô Chiến Huyền điên cuồng hét lên một tiếng, xoay người bay về phía
trước. Ba đại Thần Hoàng nghênh đón Kinh Thiên Nhất Kiếm đã gần trong
gang tấc.

Nhưng ngay khi hắn toàn tâm toàn ý chuẩn bị đối đầu với Kinh Thiên Nhất
Kiếm, có mấy thân ảnh đột nhiên bay lên trời. Trong đó, một thân ảnh còn trực tiếp nhét Lạc Thiên Thần Kiếm vào trong tay Độc Cô Chiến Huyền,
sau đó nói:

- Gia chủ, các ngươi là Thần Hoàng, các ngươi đi đi.

- Các ngươi muốn làm gì?

Mặc dù đám người Độc Cô Chiến Huyền là Thần Hoàng, dưới tình huống đối
mặt với Kinh Thiên Nhất Kiếm, cũng không chú ý tới tình huống phía dưới.