Triệu Hoán Thần Binh

Chương 1931: Ma thiên nhất kiếm

Hắn lạnh lùng nói.

- Theo kế hoạch ban đầu, bắt đầu động thủ.

Cảm nhận được áp lực khủng khiếp của ba đại Nguyên Giới ở xung quanh,
Độc Cô Chiến Huyền quyết định thật nhanh. Bây giờ không phải là thời
điểm để hắn lo lắng cho Vu Nhai. Cho dù Vu Nhai thật sự sắp chết, bọn họ cũng muốn làm được điều gì đó, vì thắng lợi.

Lại nói, nếu như chờ tới khi gian phòng này thật sự bị ba đại Nguyên Giới phong tỏa, bọn họ muốn hành động cũng không được.

Tiểu Hắc nhìn chằm chằm vào Vu Nhai. Sau đó lực lượng không gian ở bên
trong thân thể nho nhỏ của hắn bạo phát ra. Rất tự nhiên truyền tống
trận không gian xuất hiện ở dưới chân nó và đám người của Độc Cô gia.
Tiếp sau đó, tất cả mọi người của Độc Cô gia biến mất.

Trong nháy mắt, chỉ còn lại có một mình Vu Nhai đang ôm Hắc Đồ Nhai ở trong lòng.

Tiểu Hắc không thể truyền tống cả Vu Nhai cùng đi. Bởi vì Vu Nhai sớm bị ba đại Nguyên Giới tập trung. Đúng vậy, hiện tại ba đại Nguyên Giới chú ý tới Vu Nhai hơn là đám người Độc Cô gia và Lạc Thiên. Nếu như Tiểu
Hắc muốn miễn cường truyền tống Vu Nhai đi, vậy chỉ có một kết quả.
Chính là người đó cũng chạy không thoát. A, mặc dù là truyền tống đám
người Độc Cô gia, Tiểu Hắc cũng liều mạng.

- Đáng chết, Độc Cô gia là mục tiêu của ta...

Đúng vậy. Ngay cả ba đại Nguyên Giới cũng sửng sốt trước động tác của Vu Nhai và cao thủ Độc Cô gia. Theo lý thuyết không phải chắc chắn thử
truyền tống Vu Nhai đang bị trọng thương đi, sau đó Độc Cô gia liền bắt
đầu chiến đấu mới đúng sao?

Nhưng không. Không ngờ chỉ còn lại Vu Nhai...

Hừ, ba đại Nguyên Giới có thể đoán được Liệt Không Thử tồn tại, nên đã
phong tỏa không gian. Vu Nhai tất nhiên cũng có thể đoán được mình không trốn thoát được. Hắn sẽ không vọng tưởng mượn Tiểu Hắc mà chạy thoát.
Giống như đã nói ở trên...

Đúng lúc ba đại Chân Thần và những cao thủ đang sững sờ, Đoạn Thiên Chân Thần lại đột nhiên thét lên...

Sau khi kêu lên một tiếng, Đoạn Thiên Chân Thần liền trực tiếp rời đi. Ý thức của hắn biến mất khỏi bên trong gian phòng này.


Hai bên nhìn nhau. Ngay cả hai đại Chân Thần Kinh Thiên và Huyền Thiên
cũng không biết vừa rồi đột nhiên xảy ra chuyện gì. Nhưng lúc này bọn họ cũng không có thời gian đi để ý tới Đoạn Thiên Chân Thần. Bởi vì Vu
Nhai lại có động tác mới. Nói đúng hơn là lại mở miệng nói:

- Ma Thiên Chân Thần, ngươi đã chuẩn bị xong chưa? Ngay bây giờ ta sẽ mở phù văn trận Thánh Thần Đô ra. Muốn tập trung vào ta, vậy không nên
khách khí đánh Ma Thiên Nhất Kiếm xuống.

- Cái gì?

Ở đây bất luận là Chân Thần, Hắc Nguyệt Thần Hoàng hay là cao thủ ba phe mới vừa chạy tới bên trong căn phòng, tất cả đều kinh sợ kêu lên.

Nhưng không chờ bọn họ kịp phản ứng, áp lực Ma Thiên Nhất Kiếm đã đến.
Sau khi Vu Nhai phát hiện phù văn của Thánh Thần Đô có lỗ thủng, lập tức thông qua khế ước Nguyên Giới thông báo với Ma Thiên Chân Thần. Ma
Thiên Chân Thần đã sớm chuẩn bị sẵn sàng, chỉ chờ chỉ thị của Vu Nhai.

Ầm...

Ma Thiên Chân Thần căn bản không cho Kinh Thiên và Huyền Thiên có thời
gian suy nghĩ. Kiếm quang sáng chói bỗng nhiên từ trên trời đánh xuống.
Trong mắt tất cả mọi người ở Thánh Thần Đô, đó là thế kiếm giống như tận thế. Điều này giống như sự trừng phạt của thần, dường như thánh thần
cũng không phải là thần thực sự.

Đương nhiên, hiện tại ai sẽ nghĩ nhiều như vậy chứ?

Kiếm quang khủng bố đã đập vào trên tòa tháp cao nhất của Thánh Thần Đô, cũng chính là nơi Vu Nhai và Hắc Nguyệt Thần Hoàng hiện tại đang đứng.
Ba đại Chân Thần Kinh Thiên thật sự không nghĩ tới Ma Thiên Chân Thần sẽ ở phía sau đánh xuống Ma Thiên Nhất Kiếm. Bọn họ căn bản không có chuẩn bị.

- Bảo vệ. Tất cả toàn lực bảo vệ tòa tháp này cho ta.

Trên khuôn mặt Hắc Nguyệt Thần Hoàng lộ vẻ dữ tợn. Hắn điên cuồng hét
lên. Tất cả cao thủ ở đây đều tạo thành kết giới cường đại, điên cuồng
ngăn cản Ma Thiên Nhất Kiếm. Ở đây không chỉ phía bên Hắc Nguyệt Thần
Hoàng có một Thần Hoàng, phía bên Đoạn Thiên Chân Thần còn có hai. A,
cũng chỉ có hai Thần Hoàng. Còn là Thần Hoàng do Đoạn Thiên Chân Thần cố gắng bồi dưỡng ra được. Không có cách nào. Cơ sở của nghiệp đoàn Lữ Giả so với đế quốc và Độc Cô gia vẫn kém hơn một chút.

Nghiệp đoàn Lữ Giả chủ yếu là có lực lượng tình báo khổng lồ và lừa dối

đám dân chúng về tín ngưỡng. Đương nhiên, Đoạn Thiên Chân Thần vẫn có
không ít Thần Tướng bình thường và cao thủ Thần Vương, cũng không kém
hơn so với các thế lực khác. Hơn nữa gần như tất cả đều tập trung ở
trong Thánh Thần Đô.

Phía bên đế quốc Huyền Binh và dân Cổ Duệ cũng phái cao thủ Thần Hoàng
qua. Mỗi thế lực có hai Thần Hoàng. Lại thêm phía bên Đoạn Thiên Chân
Thần tổng cộng là sáu gã. Sáu gã Thần Hoàng liên thủ, rốt cuộc vẫn cản
được Ma Thiên Nhất Kiếm.

Chỉ có điều dù vậy, từ bên khóe miệng bọn họ vẫn có máu chảy ra. Không
có cách nào, bọn họ là của ba thế lực khác nhau, phối hợp lại chưa đủ ăn ý...

Nói cách khác, bọn họ tạo ra kết giới cũng không cường đại như trong sự tưởng tượng.

Nói chung, cũng chỉ là bảo vệ tháp cao mà thôi. Dư âm khủng khiếp vẫn
lấy tháp cao làm trung tâm điên cuồng lan tràn ra ngoài. Các kiến trúc
xung quanh theo đó biến mất. Từng tính mạng cũng theo đó tan rã. Đương
nhiên, phần lớn đều là thành viên nòng cốt của Đoạn Thiên Nguyên Giới.
Dù sao chỗ tòa tháp cao nhất này là khu vực trung tâm của Thánh Thần Đô. Ma Thiên Nhất Kiếm gần như bắn phá khiến toàn bộ khu vực trung tâm
thành đống đổ nát.

Đoạn Thiên Chân Thần thật sự không nghĩ tới phù văn của Vu Nhai lại
cường đại như vậy. Có thể hóa giải được phòng ngự vững chắc của hắn ở
Thánh Thần Đô. Hắn càng không biết, vào lúc này Vu Nhai dám để Ma Thiên
Nhất Kiếm đánh xuống. Nếu như biết, hắn tuyệt đối sẽ không đem nhốt Tiểu Mỹ ở trong khu vực trung tâm này.

Cứ như vậy, người thực lực yếu đều chết. Những cao thủ thực lực đạt được Thần cấp, nếu như ở gần tòa tháp cao, cần gì quan tâm ngươi là Thần
Tướng hay Thần Vương, tất cả đều chết hết. Nếu bọn họ ở sát vòng ngoài
mới may mắn còn sống. Nhưng dù vậy bọn họ cũng trọng thương.

Kiếm quang và dư âm tới nhanh đi cũng nhanh. Trong nháy mắt Thánh Thần
Đô dường như khôi phục lại sự yên tĩnh. Những người ở phạm vi sát ngoài
của Thánh Thần Đô đều ngơ ngác nhìn vào khu vực trung tâm. Bất kể là
nhân viên thần chức hay các thành viên của đoàn hành hương, tất cả đều
ngẩn người.

Ở trong mắt bọn họ, khu vực trung tâm hiện tại chỉ còn lại có một tòa tháp cao. Những nơi khác đều bị san thành đất bằng.

Hiện tại bất kỳ ai cũng không thốt ra được tiếng nào. Bởi vì ai cũng sợ
ngây tới người. Đợi tới khi bọn họ ồ lên một tiếng, cũng không biết thời gian đã trôi qua bao lâu.

- A a a, giết Vu Nhai, giết hắn cho ta...

Sau khi Ma Thiên Nhất Kiếm kết thúc công việc của mình, không biết tại
sao Đoạn Thiên Chân Thần lại xông ra, điên cuồng kêu to. Đúng vậy. Quả
thực có cảm giác muốn phát điên. Chỉ là không có người nào có động tác
gì. Trong lòng mỗi người vẫn còn sợ hãi...