Triệu Hoán Thần Binh

Chương 1842: Cảm ngộ địa thế

Khống, có thể khống chế
Huyền Binh. Có thể nói toàn bộ binh trận đều cần hắn dùng Khống tự quyết để điều khiển; quan sát, bố trí đi ra binh trận là cực lớn. Quan tự
quyết có thể quan sát rõ ràng toàn bộ binh trận ở trong mắt, nắm trong
tay từng chi tiết; Linh, mỗi món Huyền Binh đều có Binh Linh. Nếu như ở
thời điểm chiến đấu, trong binh trận có Binh Linh bị tổn hại, có thể lập tức sử dụng Linh tự quyết để chữa trị.

Theo suy nghĩ như vậy, ý thức cũng theo sát, chìm vào trong thế giới Huyền Binh Điển.

Đại địa Huyền Binh Điển đã thay đổi rất nhiều. Bởi vì hắn hắn mô phỏng
nơi khởi nguồn Nguyên Giới ở khắp nơi. Tuy rằng trong khoảng thời gian
này Vu Nhai không cảm ngộ địa thế, nhưng dựa theo từng thời gian thuộc
về Vu Nhai mà tính, là gần hai mươi năm, rất nhiều thứ đều bất tri bất
giác tiến bước. Tạm thời không nói đến, Vu Nhai cũng không có thời gian
chú ý tới địa thế. Ánh mắt hắn nhìn về phía bầu trời phía trên đại địa.
Vô số đồ vật đang lơ lửng ở phía trên, tạo thành từng phương trận. Những cái đó chính là căn cơ Binh trận của Vu Nhai.

Từng cái một tản ra khí tức cực kỳ kinh khủng. Chỉ là bây giờ còn chưa
tổ hợp lại. Bởi vậy, còn không tính là mạnh nhất. Vu Nhai đột nhiên trở
nên mong đợi. Hắn rất chờ mong đấu binh trận với Luyện Chân Thần. Binh
trận của bản thân mình không giống với của hắn.

Cũng không phải nói Vu Nhai không cần bố trí, mà là hắn có những đồ vật trong Huyền Binh Điển.

Hít một hơi thật sâu, Vu Nhai một lần nữa thu hồi ý thức lại, sau đó nói:

- Hiện tại ta có thể ra ngoài chưa?

Vu Nhai muốn ra ngoài. Hắn muốn đi ra ngoài chiến đấu. Thời gian Thần
Vương chi đạo đã đạt đến Thần Vương đỉnh phong, nắm giữ Huyền Binh đại
đạo cấp Thần Vương, Huyền Binh Điển đã hoàn toàn hấp thu lực lượng bản
nguyên của Lạc Thiên Nguyên Giới. Thôn Thiên Kiếm còn hấp thu Huyền
Nguyên Chi Lực. Hơn nữa còn có binh trận của Huyền Binh Điển. hiện tại
ngay cả bản thân Vu Nhai cũng không biết thực lực của hắn đạt tới trình
độ nào.

- Có thể. Chỉ có điều ngươi không muốn ở chỗ này nâng cao huyền khí lên sao?

Tiểu bằng hữu Nguyệt Rèn nói. Lấy cảnh giới Vu Nhai bây giờ hoàn toàn có thể đẩy huyền khí lên tới Thần Vương. Tuy rằng ở thế giới này, quy tắc
thời gian đã không còn tồn tại, nhưng Vu Nhai tu luyện ở trong này có

thể an toàn hơn. Đợi tới khi hoàn toàn hiểu được thực lực của mình, hoàn toàn đẩy trạng thái tới đỉnh phong sau đó mới lại đi ra.

- Thế giới bên ngoài sụp đổ thì sao?

Vu Nhai chỉ hờ hững hỏi ngược lại.

- Đúng vậy, đã bắt đầu tan vỡ.

Tiểu bằng hữu Nguyệt Rèn gật đầu trả lời.

- Vậy còn chờ cái gì nữa. Trực tiếp xông ra chiến đấu. Chờ sau khi tan
vỡ vậy còn làm cái lông. Nếu ta đoán không lầm, tuy rằng đã qua gần nửa
năm, nhưng không tìm được trung tâm nơi thần bí, sợ rằng rất nhiều người còn chưa rời khỏi đây, thậm chí số người người trà trộn vào còn nhiều
hơn.

Vu Nhai lạnh lùng nói:

- Chúng ta vẫn ra bên ngoài đột phá...

- Được. Vậy hiện tại ta lập tức mở ra cánh cửa Huyền Nguyên...

Thật ra Nguyệt Rèn lại tôn trọng ý tứ của Vu Nhai, trực tiếp từ trong
Huyền Binh Điển nhảy ra ngoài, sau đó nhẹ nhàng vung tay lên. Cánh cửa
vào trước đó lập tức hiện ra ở trước mặt Vu Nhai. Vu Nhai không chút do
dự nhảy vào. Đúng vào lúc này, hắn lại nghĩ tới điều gì:

- Đúng rồi, tiểu bằng hữu Nguyệt Rèn, ngươi biết vật này không? Chính là cái vật này đã chỉ dẫn ta đến nơi này.

- Đây là... Không ngờ ẩn chứa lực lượng của sáu đại Nguyên Giới. Chỉ có
điều ta cũng không biết đây là cái gì. Nhưng ta có thể cảm giác được,
vật này chắc cũng là do đài Nguyệt Rèn rèn ra. Nhưng là do linh của bệ
rèn trước ta rèn ra. Sau khi chủ nhân cải tạo lại đài Nguyệt Rèn và bố
trí xong nơi này, ta mới xuất hiện. Có rất nhiều chuyện ta cũng không
biết.

Tiểu bằng hữu Nguyệt Rèn lắc đầu, lại nói:

- Cũng có thể là chủ nhân trước đã xóa đi trí nhớ trước kia của ta. Ta
cũng không biết ta cùng với linh của bệ rèn trước đây có phải đúng là

một người hay không. Chỉ có điều, có vật này ngươi chắc hẳn sẽ có cơ hội biết được nhiều bí mật hơn.

Thứ Vu Nhai lấy ra dĩ nhiên chính là phiến đá thần bí. Đáng tiếc. Thật
không nghĩ tới ngay cả tiểu bằng hữu Nguyệt Rèn cũng không biết. Vu Nhai cũng không có quá hi vọng. Hắn cảm giác người rèn ra Thần Chi Nguyên
Giới có thể là cao nhân siêu cấp gì đó. Ở đại lục Thần Huyền này lưu lại chút trò chơi. Chỉ là hắn cũng có thể không hy vọng trò chơi này kết
thúc như vậy, hoặc là muốn rèn luyện chủ nhân của Huyền Binh Điển.

Có trời mới biết. Có thể chỉ có giải được phiến đá thần bí, sau đó mới có thể biết rõ ràng.

Ầm...

Sau khi thu phiến đá thần bí về, Vu Nhai không nghĩ ngợi nhiều nữa, trực tiếp nhảy ra khỏi cánh cửa Huyền Nguyên. Trong nháy mắt, một tiếng động lớn vang lên. Tiểu thế giới bên trong cánh cửa Huyền Nguyên theo đó sụp đổ. Tiểu bằng hữu Nguyệt Rèn thật sự phải từ biệt nơi hắn đã ở chẳng
biết bao nhiêu năm.

Đứng ở trên đất nơi khởi nguồn Nguyên Giới, phía trước vẫn là sát trận lúc hắn đi vào.

Sát trận vẫn vô cùng cường đại, vẫn là tồn tại có thể giết chết Thần
Hoàng. Hình như toàn bộ nơi khởi nguồn Nguyên Giớicũng không có gì khác. Nhưng không biết tại sao Vu Nhai lại có thể cảm giác được khắp mặt đất
đều đang chấn động...

- Cảm giác được mặt đất đang chấn động. Lẽ nào ta đã có thể cảm ngộ được địa thế ở đây sao?

Vu Nhai thì thào tự nói. Chợt hắn lập tức thử cảm ngộ. Trong lúc đó, hắn cảm giác trong ý thức có sự thay đổi nghiêng trời lệch đất. Tích lũy
trong gần hai mươi năm dường như ở trong nháy mắt này đã bạo phát. Cảm
giác tất cả đều giống như nước chảy thành sông. Địa thế của thế giới
huyễn ảnh trong Thần Huyền Khí Điển trước đó được mô phỏng theo địa thế
nơi đây, đang tiếp tục thành hình. Thế giới Huyền Binh Điển cũng đang
phát sinh biến hóa.

Đúng vậy, Vu Nhai cuối cùng thật sự có thể cảm ngộ được nơi khởi nguồn
Nguyên Giới này. Xung quanh không còn là địa thế bình thường không có gì lạ nữa.

Cũng chính vì hắn có thể cảm ngộ được địa thế ở đây, bởi vậy hắn có khả
năng cảm ứng được toàn thế giới đang chấn động. Dù sao hiện tại chấn
động vẫn rất nhỏ. Người bình thường thậm chí là ngay cả Thần Hoàng lúc
này vẫn không cảm giác được sự chấn động đó.

Hít một hơi thật sâu, Vu Nhai trực tiếp bước chân vào trong sát trận
phía trước, rời khỏi sát biên giới hỗn độn hoặc nói là Huyền Nguyên Chi
Lực mà tiểu bằng hữu Nguyệt Rèn nói là không có tác dụng gì.

Đúng vậy, ngoại trừ cánh cửa Huyền Nguyên kia, Huyền Nguyên Chi Lực xung quanh lại tràn ngập tạp chất.

Sát trận...

Vu Nhai chỉ cảm thấy so với lúc mới tiến vào đã dễ dàng hơn rất nhiều.
Rất nhiều thứ đều rộng mở trong tỏ. Hắn dường như rất nhẹ nhàng đi ở
trong sát trận này. Sau đó, sát trận giống như từng cái nút thắt. Vu
Nhai đi qua chỗ nào, lại tiện tay hóa giải. Hắn không ngừng giải trận.
Đương nhiên cũng có cái hắn không giải được. Dù sao trong khoảng thời
gian này Vu Nhai thật sự không có thời gian đi nghiên cứu...