Ứng thiếu soái gì, danh hiệu này quá nhục. Ứng Đằng tự hào là thiên tài nhưng so với Vu Nhai có khác gì con kiến? Giờ đây Ứng Đằng đã hiểu tại sao đám người kia thần phục
Vu Nhai. Chết tiệt, với thực lực như vậy không phục được không? Nhưng
cũng có thể Vu Nhai nhờ vào tấm thuẫn siêu cường đại, đó là thần binh
nghịch thiên mạnh mẽ. Ứng Đằng tự an ủi mình.
Mộc Văn lạnh lùng nói:
- Ta rất hối hận không đồng ý lời ĩn của Thanh Mộc hoàng tử giết chết ngươi.
Khi ấy Mộc Văn không biết Mộc Nguy chính là Vu Nhai, nếu gã biết thì toàn mảnh đất bí ẩn cũng biết, làm gì tới lượt gã giết hắn?
Vu Nhai cười khẩy nói:
- Ngươi giết ta được không?
Tuy Mộc Văn bị thương nặng nhưng gã còn sức chiến đấu, nói:
- Ha ha ha ha ha ha! Cuồng vọng. Có lẽ giết ngươi rồi liên minh bách tộc đê tiện sẽ tự sụp đổ, vậy nên ngươi chết đi!
Mộc Văn đánh cận chiến, gã không dùng bí thuật gì công kích Vu Nhai.
Vu Nhai không thèm né, cũng đánh xáp lá cà. Trong phút chốc hai bóng người đan vào nhau.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Chợt vang tiếng nổ điếc tai, hai bóng người tách ra. Mọi người chưa kịp phản ứng thì nghe một giọng nói.
- Ha ha ha ha ha ha! Tiểu tử nhân loại bình thường cuồng vọng, ta công
nhận ngươi là thanh niên đáng sợ nhất trong nhân loại bình thường, nhưng ngươi phải trả giá đắt vì sự ngông cuồng của mình. Ta đi đây, ta sẽ
truyền tin về, các ngươi ở đây chờ chết đi!
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Bên trên di tích Cổ Ma tộc vang tiếng nổ dữ dội, là Mộc Văn dùng lực
lượng thần giai cường đại phá sập lớp đất vọt ra ngoài. Vô số cát đất
rơi xuống, rơi vào sát trận rồi biến mất.
- Đuổi theo.
Vu Nhai không bị thương, hắn ngăn các cao thủ lại, lạnh nhạt nói:
- Đừng đuổi theo, để hắn đi.
- Không đuổi theo?
Mọi người khó hiểu nhìn Vu Nhai, đó là thần giai! Không phải Hắc Nguyệt
đại quản sự chỉ còn lại chưa được nửa cái mạng. Nếu để Mộc Văn trở về
báo tin cho Cổ Duệ chi dân thì bách tộc sẽ phải đối diện cơn giận của Cổ Duệ chi dân ngay.
- Hắn mới va chạm một đấm gần thân với ta, vừa lúc hắn đã bị các ngươi
đánh trọng thương. Ta tung ra nhiều độc dược Tư Mã Tường tiền bối nghiên cứu chuyên nhằm vào Cổ Duệ chi dân. Độc dược dính vào máu Mộc Văn,
không lâu sau hắn sẽ biến thành người bình thường.
Vu Nhai nói:
- Người thường ở trong bách tộc loạn địa thì làm được gì? Không có cả năng lực liên lạc với Cổ Duệ chi dân.
- Thế bây giờ chúng ta đuổi theo giết Mộc Văn là cơ hội tốt nhất!
Vu Nhai lạnh lùng cười:
- Tại sao phải truy sát? Chờ một, hai tháng sau hắn quay về vòng tay Cổ
Duệ chi dân càng tốt. Chờ khi Mộc Văn mang nhiều tin về, những tin tức
đó đã không ảnh hưởng lớn đến chúng ta.
- A!
Cơ mặt mọi người cứng ngắc, cứng như người máy nhìn hướng nhóm Thú Đằng
tộc. Quả nhiên Ứng Phượng Thiên, Thú Đằng tộc vương biểu tình cực kỳ khó xem.
Đúng là không ảnh hưởng bách tộc nhưng Thú Đằng tộc toi đời, sau này Thú Đằng tộc làm sao quay về vòng tay Cổ Duệ chi dân đây?
Kóe môi Ứng Phượng Thiên co giật, Vu Nhai nhìn thấu ý tưởng diệt khẩu Mộc Văn của gã.
Mọi người có chung một suy nghĩ là:
- Hiểm, quá hiểm độc.
Bọn họ thầm khuyên mình sau này khi đối diện vị Cổ Ma đại đế trẻ tuổi
này phải hết sức cẩn thận, và cố gắng học nhiều chiêu của hắn.
Lâm Mộc Phong tiếp lời Vu Nhai:
- Ài, Cổ Duệ chi dân đáng thương. Quả nhiên kiêu ngạo quá đáng sẽ có
hại, Thú Đằng tộc các ngươi được bọn họ chú trọng bồi dưỡng nhưng vẫn
phản bội.
Vẻ mặt Lâm Mộc Phong nửa cười nửa không cảm thán rằng:
- Ha ha ha ha ha ha! Chờ Mộc Văn quay về Cổ Duệ chi dân sẽ có cảm giác
chúng bạn xa lánh, không còn tin chủng tộc nào nữa. Dù một vài chủng tộc nhỏ định đi bám đùi Cổ Duệ chi dân thì Cổ Duệ chi dân không dám nhận.
Cảm thán cái con khỉ! Đám Kim Chuy đại bộ lạc ải nhân, vài chủng tộc còn ôm hy vọng trở về với Cổ Duệ chi dân thầm chửi Lâm Mộc Phong thúi đầu,
lòng lạnh lẽo. Thả Mộc Văn rời đi là một hòn đá ném nhiều chim, vừa rồi
bọn họ không suy nghĩ đến cửa này.
Đúng rồi, Thú Đằng tộc mà còn phản bội thì sao Cổ Duệ chi dân dám dùng chủng tộc khác?
Đám người nhìn hướng Vu Nhai, bách tộc chỉ còn đường theo hắn đến cùng, không có chỗ quay đầu.
Vu Nhai có suy nghĩ như vậy, tuy hắn không thích Kim Chuy đại bộ lạc,
Thú Đằng tộc nhưng hắn không phải đồ tể, không thể giết hết mấy chủng
tộc đó. Dù Vu Nhai giét hết cao tầng các chủng tộc Kim Chuy đại bộ lạc,
Thú Đằng tộc cũng vô ích. Chẳng bằng chặt đứt đường lui của bọn họ, để
bách tộc thật sự dung hợp vào chứ không phải vừa lođánh Cổ Duệ chi dân
vừa tốn công xử lý nội bộ chia rẽ.
Thời gian không dư dả, Vu Nhai dự định khi tới lúc sẽ thêm vài đòn cảnh cáo.
Vu Nhai quyết định để Khắc Liệt Luân Tư lo, hắn chỉ làm đến đây. Nhưng
để phòng ngừa, Vu Nhai định kêu đội tình báo của mượn kiếm huynh xử lý
Mộc Văn. Cần đề phòng không cho Mộc Văn truyền tin vè Cổ Duệ chi dân quá nhanh.
Vu Nhai cảm giác hắn này càng quen với nghề vua bách tộc. Điều Vu Nhai
cần làm là khiến toàn bách tộc nhanh chóng thóng nhất, đồng lòng với
nhau. Dùng sức hấp dẫn, các thủ đoạn của hắn thực hiện. Còn tình báo,
cảnh cáo, bài binh vân vân thì giao cho người khác làm. Hắn đang cho đám người mượn kiếm huynh cơ hội tỏa sáng, thể hiện tài năng.
- Đi đi, chúng ta vào di tích.
chuyện thống nhất bách tộc đã xong một phần, Vu Nhai chạy tới lối vào di tích Cổ Ma tộc. Những người khác vội theo đuôi, bao gồm Thú Đằng tộc
Ứng Phượng Thiên cơ mặt còn co giật liên hồi. Ứng Đằng thì bối rối không biết nên làm sao, không ai quan tâm gã. Bây giờ Ứng thiếu soái chỉ là
tôm tép riu, không có tư cách lọt vào mắt ai.
Sư nhân thần giai nói:
- Áp lực thật khủng khiếp, e rằng chúng ta hợp tác với nhau mới có cơ hội xâm nhập.
Các cao thủ gật đầu, sắc mặt vừa nghiêm túc vừa vui mừng. Có di tích Cổ
Ma tộc như vậy tăng niềm hy vọng đối kháng Cổ Duệ chi dân. Mọi người
nhìn hướng Vu Nhai, chờ hắn mở ra di tích.
Mọi người không nghi ngờ khả năng mở di tích, vì Cổ Ma đại đế thời đại viễn cổ cũng có mặt.
- Đi theo ta.
Vu Nhai không ngừng lại, hắn đạp bước chân kỳ lạ vào tong sát trận. Vu
Thuấn chỉ điểm đi thế nào mới an toàn, mọi người theo dấu chân Vu Nhai
đi tới. Đám người vừa bước vào sát trận là hơi thở giết chóc khủng khiếp hơn ập vào mặt.
Không lâu sau mọi người vượt qua sát trận, trước mắt là cung điện phong cách Cổ Ma tộc.
Cung điện to hơn Thí Thần ma điện nhiều. Đây là nơi hoàng tộc Cổ Ma lánh nạn nên đương nhiên xây dựng như hoàng cung nhỏ, xung quanh cung điện
rậm rạp Ám Hắc Ma Vân căn.
- Tư Mã Tường tiền bối lại bận rộn đây.
Tư Mã Tường cũng tham gia chuyến thám hiểm di tích Cổ Ma tộc. Vu Nhai
không dám để Tư Mã Tường ở lại Tinh Linh sâm lâm, lỡ có cá lọt lướt Cổ
Duệ chi dân thì tiêu đời. Không nói Tư Mã Tường có cống hiến rất nhiều,
Vu Nhai tuyệt đối không để gã bị giết.